Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[DabiTodo] Anh trai (H)

Warning loạn luân

___

"Lão già khốn nạn"

Dabi đặt mạnh chén rượu xuống bàn. Buộc miệng mắng một câu. Shigaraki còn đang nghịch điện thoại ở một bên nghe thấy tiếng động cũng quay đầu sang nhìn.

"Lại làm sao nữa?" - Hắn không mặn không nhạt hỏi

"Lão già nói muốn đưa Shouto sang nước ngoài ở với lão" - Gã hậm hực trả lời, nâng chén rượu hớp tiếp vài ngụm

"Thì?"

"Lão không muốn Shouto ở gần tao...." - Gã dừng một lát, đôi mắt gã có chút ngưng đọng, giọng điệu ai oán bỗng chốc trở nên uất ức. "Lão biết tình cảm tao dành cho em ấy.... lão sợ tao sẽ làm gì đó với Shouto"

Shigaraki nghe thằng bạn mình kể khổ. Tay cũng ngưng nghịch điện thoại. Hắn gác chân lên chiếc bàn đối diện, mắt nhìn Dabi đang mím môi xoay xoay chén rượu trong tay.

"Sao mày biết rằng lão nhận ra tình cảm của mày"

"Làm sao mà lão không biết cho được..." - Dabi cười nhạt. "Dù gì cũng là cha con..."

Shigaraki chỉ im lặng gật đầu. Trong lòng như có điều suy nghĩ. Một hồi sau, hắn mới nheo mắt hỏi một câu: "Vậy... Shotou có biết không... cái tình cảm trời đánh của mày đấy"

"Không... Shouto không biết. Em ấy chỉ xem tao là anh trai..."

"Nè" - Shigaraki xích lại gần gã, tay khoác vai gã thì thầm. "Sao mày không thử nói cho em ấy biết đi.... biết đâu em ấy cũng yêu mày. Từ nhỏ nó dính mày quá rồi còn gì?"

"Em ấy dính tao vì tao là anh trai nó. Còn chuyện này... tao sợ nói ra đến quan hệ anh em cũng chẳng còn"

"Này, mày có phải Dabi mà tao quen không đấy?. Sao mày nhát vậy. Không thử thì làm sao biết được. Chẳng lẽ mày muốn nó sang đó với lão già rồi sau đó quay về đây trong tay dắt theo một cô gái nào đấy về gọi mày tiếng anh rể?"

Lần này đến lượt Dabi im lặng. Gã đang suy nghĩ điều Shigaraki vừa nói. Mặc dù trông mặt thằng này chả đáng tin chút nào, nhưng lời hắn nói cũng có lý lắm.

.

Todoroki chìa tay mở khóa cửa, trên người vác theo một Dabi đang say sỉn không biết trời trăng mây đất gì. Cậu đang sắp xếp hành lí để chuẩn bị hai ngày nữa cất cánh bay sang Mĩ theo lời cha thì nhận được điện thoại từ bạn của anh mình bảo cậu đến dắt người về. Cả người gã tựa vào người cậu, mùi cồn phát ra từ người gã có chút làm cậu đau đầu.

"S...Shouto" - Gã thì thào, hơi thở ấm nóng phả vào tai cậu khiến cậu giật mình đẩy gã ra.

Gã ngã chổng vó xuống đất, mặt gã tiếp xúc với nền gạch lạnh lẽo. Todoroki nhìn vậy có chút áy náy bèn đi lại đỡ gã lên sofa còn mình thì đi nấu chút canh giải rượu.

Sau khi cậu đi được một lúc. Gã từ từ tỉnh dậy. Đầu óc có chút mụ mị. Gã nhìn thấy bóng người đang loay hoay trong bếp. Mất một lúc lâu gã mới nhận ra được đó là Shouto - em trai yêu quý của gã.

Dabi nhìn chằm chằm bóng lưng Todoroki. Dáng người cậu rất đẹp, vai rộng eo thon, cả mặt cũng đẹp nữa. Gã nhớ những lúc cha vắng nhà cậu thường hay dính lấy gã, ôm chặt người gã một tiếng "Touya-nii" hai tiếng "Touya-nii" làm nũng đòi gã dẫn đi chơi. Lúc đó gã sủng nịch xoa đầu cậu, mắng cậu lớn mà như em bé, cậu chỉ cười cười bảo "Mãi là em bé của Touya-nii".

Dabi lưu luyến nụ cười đó. Gã yêu những giây phút mà cả hai gần nhau. Gã yêu Shouto - yêu em trai ruột của mình.

Dabi nhớ lại lời Shigaraki nói.

Không thử làm sao biết...

Todoroki vừa tắt bếp bỗng nhận được một cái ôm từ phía sau.

"Tou... Touya-nii?"

"Ừ"

"Anh tỉnh rồi à. Em có nấu canh giải rượu. Anh uống một chút nhé"

"Ừ"

Todoroki đợi thêm một lúc vẫn thấy Dabi vẫn ôm cậu, thậm chí ôm còn chặt hơn. Mũi gã còn cọ cọ lên cổ cậu nhột muốn chết. Mặc dù không phải là lần đầu hai người ôm nhau kiểu này, chỉ là cậu có chút bài xích với những cái ôm của Dabi. Cậu cảm nhận trong những cái ôm ấy có thứ cảm xúc gì đó rất lạ mà cậu không biết được.

"Shouto... anh có chuyện muốn nói"

Dabi xoay người Todoroki lại. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Nhìn đôi mắt chứa đầy tâm tình của gã. Todoroki có chút căng thẳng trong lòng.

"Anh yêu em, Shouto"

Cậu chưa kịp tiêu hóa những gì vừa nghe được đã bị gã lao vào hôn ngấu nghiến. Gã gặm môi dưới của cậu khiến cậu hơi hé miệng, thừa cơ hội gã đưa đầu lưỡi của gã vào càn quét bên trong. Ngay lúc cảm nhận được có bàn tay đang luồn vào trong áo sơ mi vuốt ve cơ thể mình Todoroki mới hoàn hồn lại, cậu đẩy mạnh người đàn ông trước mặt khiến lưng gã chạm vào bàn ăn sau lưng.

"Touya-nii!!. Anh đừng có đùa... Chúng ta... là anh em"- Cậu vừa đưa khuỷu tay lau chùi miệng vừa nói.

Dabi không nói gì, gã chỉ đứng đó nhìn cậu.

Thế là bị cự tuyệt rồi đúng không?

Nhưng mà gã không can tâm...

Đột nhiên gã lao tới nhấc bổng cậu lên, gã đè cả người cậu xuống mặt bàn, một lần nữa lại hôn lên môi cậu.

"Touya-nii!!"

"Shouto..." - Bỗng gã dừng lại, giọng có chút run run. Todoroki nhìn thấy có giọt nước mắt rơi xuống gò má gầy gò của gã.

"Nếu cảm thấy ghê tởm... thì cứ đánh anh..."

"Em... không.."

Dabi tiếp tục hôn xuống bờ môi cậu. Cậu cứ nằm yên đấy mặc kệ bàn tay thô ráp của gã cứ vuốt ve dọc khắp cơ thể cậu.

Cậu không kháng cự, hay nói chung là cậu không dám. Cậu chắc chắn mình có thể đẩy gã ra dễ dàng. Thể trạng của anh cậu từ nhỏ đã gầy yếu, người chỉ toàn xương. Còn cậu may mắn được cơ thể khỏe mạnh nên chuyện đánh ngất gã là chuyện nhỏ.

Nhưng Todoroki sợ câu nói của gã. Nếu cậu đánh gã, chính là cậu ghê tởm gã. Và sau đó,chắc chắn... đến anh em bọn họ cũng chẳng làm được. Cậu không muốn mất người anh trai này..

Cơ thể cậu bị gã lột sạch, mỗi tất da đều để lại những dấu hôn màu tím. Bây giờ bàn tay của gã đang chăm sóc hạ bộ của cậu.

Todoroki cảm thấy xấu hổ, nhục nhã nhưng xen lẫn trong mớ cảm xúc đó là một cảm giác thống khoái, sung sướng mà chính cậu cũng không hiểu được.

Dabi gác hai chân cậu lên vai. Gã từ từ đưa cự vật to lớn của mình vào.

"Kh... không được... nó.. nó rách mất
...a"

"Sẽ không sao... nghe anh" - Dabi hôn lên trán cậu trấn an.

Sau một hồi thứ to lớn của gã cũng vào hết. Đợi cậu quen với kích cỡ của gã, gã bắt đầu nhấp hông.

Cả căn phòng vang lên tiếng rên của Todoroki cùng vài tiếng va chạm đầy ám muội.

Cậu nghe thấy những âm thanh ấy không khỏi đỏ mặt. Lý trí cậu biết làm loại chuyện này với anh mình chả nên chút nào, những cơ thể của cậu đang dần theo tiết tấu của gã. Cậu muốn gã, muốn nhiều hơn. Cậu cảm thấy sợ hãi thứ mong muốn đó của bản thân, cuối cùng đôi mắt cậu ươn ướt, cậu khóc.

Dabi thấy vậy, gã rướn người xuống hôn nhẹ lên khóe mắt cậu, hôn lên vết sẹo của cậu. Gã thì thầm bên tai cậu "Shouto... anh yêu em... thật sự... rất yêu"

Hoan ái qua đi. Cậu cảm thấy bụng mình chướng lên, gã bắn hết vào trong bụng cậu, có vài giọt còn tràn ra ngoài cửa huyệt chảy xuống đùi non. Dabi sau khi phóng thích cũng đã ngã lên người cậu ngủ say xưa.

Todoroki không muốn nghĩ gì hết. Cậu thấy mệt, cậu muốn ngủ...

Không biết ngày mai phải đối mặt với anh ấy thế nào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro