Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[19]

Nằm bất động trên chiếc giường mà bản thân đã bị cưỡng hiếp, em sợ hãi co ro run rẩy trong chiếc chăn bông. Takemichi từ một kẻ không sợ trời lại chẳng sợ đất lại ra nông nỗi như thế này, thật đáng thương làm sao.

Em cảm thấy chán ghét cơ thể này, thật ô uế. Từng tấc da tấc thịt đều được khảm những dấu vết của bạo lực tình ái, nội bích bị chà đạp đến đỏ au. Bị trao tay từ kẻ này sang kẻ khác, bị lăng mạ sỉ nhục, cả cơ thể lẫn tinh thần đều bị tổn thương sâu sắc. Em không phải điếm, em không muốn như vậy, em không muốn mà, sao lại đối xử với em tàn nhẫn như vậy.

Anh em nhà Kawata đã hết lời khuyên để em chịu đầu hàng thì em sẽ có một cuộc sống khác hơn, thế nhưng Takemichi một mực chẳng thể nào chấp nhận được. Đen tối, đen tối, em muốn chết quắc đi cho rồi, không thể sống được nữa. Nghĩ, chắc chắn sẽ làm, Takemichi ngồi dậy, bật tung chiếc chăn lên, cả cơ thể không được che đậy càng làm Takemichi muốn chết hơn.

Từ trên xuống dưới, không nơi nào là lành lặn cả, em nức nở khóc lớn, khóc thật lớn, không ai giải giúp em nỗi uất ức này cả. Cái yêu của lũ sói ác độc đó là đây sao?

Dẫu sức cùng lực kiệt, em phải ráng, phải ráng rời khỏi thế gian này. Ngó ngoáy ngó dọc, em tìm thấy được một cái đĩa hoa quả khi nãy Mitsuya có mang đến, em rướn người đầy khó khăn hất văng đĩa trái cây vào tường khiến nó vỡ vụn rơi xuống dưới thảm lông cừu mềm mại. Takemichi định cúi người nhặt mảnh vỡ lên thì nghe tiếng mở cửa.

Cạch-

“ Mày thật không ngoan rồi, Takemitchy à”

Giọng nói khiến cả cơ thể Takemichi không kiềm được mà run lên từng đợt, kẻ đứng sau mọi chuyện đen tối này- Sano Manjirou. Hắn tỏ vẻ ân cần, quan tâm hỏi han Takemichi, đỡ em ngồi lại vị trí cũ rồi lại xem xem em có bị thương chỗ nào không, em mà bị gì thì hắn xót chết mất. Từng lời, từng hành động của hắn làm Takemichi thật buồn nôn, em chán ghét và căm hận hắn rõ ra mặt.

“ Đừng tỏ ra lạnh lùng như thế chứ, tao buồn đấy “

“ Hức– Thu tin tức tố lại đi “

Em hoảng hốt khi tin tức tố của Mikey tỏa ra càng ngày càng mạnh, hắn vốn là Alpha trội nên tin tức tố hắn tỏa ra đủ bóp nghẹt một Omega lặn bé nhỏ như em. Từng cơn khó thở ập đến khiến Takemichi ôm cổ mình mà thở gấp từng đợt, em hít lấy hít để không khí như chưa từng được thở. Nước mắt sinh lý cứ thế trào ra ngày một nhiều hơn, nước mắt nóng hổi mặn chát lăn dài trên gò má. Ánh mắt căm phẫn ghim chặt lên kẻ đối diện mình, em hận không thể lao đến xé xác hắn ra thành nghìn mảnh rồi vứt cho chó ăn.

Takemichi chật vật trong sự dày vò của trò đùa ác độc của Mikey, thấy Takemichi càng đau đớn, vùng vẫy như cá mắc cạn khiến hắn thấy hưng phấn hơn bao giờ hết. Hắn liên tục rót tin tức tố vào cơ thể em, mùi hương cay nồng của rượu vang làm Takemichi mê man. Đối mặt với việc bao quanh bởi tin tức tố của Alpha trội thì Takemichi cũng tỏa ra tin tức tố, mùi hương dịu ngọt của hoa lan trắng khiến Mikey mê chết đi được.

Hoa lan trắng có mùi thơm rất đặc biệt, ai cảm nhận được thì sẽ rất ngọt ngào và dễ chịu, Mikey cũng không khác. Hắn như dung nham hừng hực lửa nóng, còn Takemichi là sự dịu ngọt mát mẻ xoa dịu đi cơn nóng đấy, sự kết hợp quá đổi hoàn hảo.

“ Takemitchy biết không, tao rất yêu mày, yêu đến chết “

Mikey yêu chiều xoa xoa gò má đỏ ửng nóng hổi của Takemichi, vừa xoa vừa nói những câu từ dịu dàng. Takemichi giờ đã rơi vào thế thua nên không thể làm gì ngoài trơ mắt gì hắn, cả cơ thể yếu ớt này trở nên vô lực, tay cũng chẳng thể nhấc lên nổi. Em chỉ có thể khóc và giương mắt căm phẫn nhìn về phía hắn.

Thật nực cười khi nghe hắn bảo yêu, yêu? Tình yêu vặn vẹo sao, hại em thân tàn ma dại như thế này rồi lại bảo là yêu hả. Hài thật, hài bi. Thấy em cười như thế hắn cũng bật cười theo em. Em cười vì chẳng còn gì để mất, hắn cười vì đã có được em.

“ Mày biết không Mikey– Tao muốn xé xác mày ra cho chó ăn..” Takemichi cười cười bảo.

Hắn cũng chả tức giận gì trước những lời chửi rủa của Takemichi, mới có nhiêu đây thôi đã đòi xé xác hắn thì những điều hắn làm tiếp theo còn quá đáng hơn, liệu Takemichi còn chửi gì cho cam đây.

“ Mày chắc hẳn hận tao lắm, nhưng cũng vì quá yêu mày thôi Takemitchy ơi~ “

Takemichi ngừng cười, em yếu ớt đưa đôi bàn tay không ngừng run rẩy của mình chạm vào gương mặt Mikey. Hắn không bài xích, ngược lại còn rất phối hợp tiến lại gần hơn để em chạm vào. Sự ấm áp, mềm mại của đôi bàn tay Takemichi mang lại khiến hắn sướng rân, hắn mê mẩn nhìn dáng vẻ đau đớn vì bị dày vò. Em khóc, khóc một cách não nề, đây là Mikey mà em từng quen biết sao, đây là Mikey đã từng nói chúng ta là một gia đình sao.

Em chìm đắm trong những kỉ niệm đẹp ngày ấy, trước cái ngày mà em bài xích họ khi nhận ra bộ mặt thật đáng khinh đó. Càng nghĩ đến, nước mắt Takemichi rơi càng nhiều. Mikey nhìn cảnh này khoái chí lắm, nhìn em như thế chỉ khiến hắn ham muốn thêm chứ không phải vì thương hại mà thả.

“ C-chẳng phải..chúng ta là một gia đình sao? “

Em cắn chặt môi mình hỏi hắn, nước mắt lưng tròng trông vô cùng bi thảm. Sợi dây lý trí mong tanh như sợi chỉ hồng, em sắp bị nhấn chìm trong sự nhục nhã, em không hề muốn thế. Izana ơi, cứu em với. Trong đầu em lúc này trống rỗng, chỉ thầm gọi tên Izana trong tiềm thức, em sợ con người hắn, sợ cái cách hắn đối xử với em. Cho người cưỡng hiếp em rồi quay video lại, chơi đủ loại đồ chơi thú tính, thử nghiệm đủ thứ loại thuốc, em đâu phải chuột bạch.

“ Takemitchy ngốc, chúng ta là gia đình mà, có bọn tao, có mày..chỉ cần có thêm tiếng cười khúc khích của con nít nữa thì hay biết mấy nhỉ? Một gia đình trọn vẹn luôn nha “

Mikey vừa nói vừa dùng tay mình đặt lên vùng bụng phẳng lì của Takemichi. Em nghe đến đây, mặt tái lại chẳng còn chút máu. Chẳng để cho em kịp ú ớ thêm câu từ nào cả, hắn nói tiếp.

“ Ngày ngày thao mày, bón tinh cho mày đến khi bụng to ra, thụ thai cho mày để mày sinh con cho tụi tao. Đánh dấu và thắt nút mày– “

“ Đ-đừng, không thể..”

Takemichi run rẩy, sợ hãi lùi về phía sau, đáng sợ quá đáng sợ. Mikey thường ngày đã rất đáng sợ rồi huống chi là bây giờ, hắn như đánh mất đi phần người của mình, hóa thành quỷ dữ xé xác Takemichi. Tin tức tố của Alpha trội tỏa ra cực nhiều làm Takemichi nghẹt thở, em càng run rẩy sợ hãi, hắn càng được nước lấn tới ra sức chèn ép, đè em xuống giường. Em không có lợi thế thêm tình trạng cơ thể thừa sống thiếu chết này thì đến cọng lông chân của Mikey còn chẳng đụng được huống chi là nghĩ đến việc vùng vẫy.

“ Ưm- “

Mikey vồ lấy bờ môi còn sưng tấy của Takemichi mà hôn lấy hôn để. Em bài xích ngậm chặt miệng mình thì bị hắn nhéo thật mạnh vào đầu vú khiến em đau đớn hét lên, thừa cơ liền đưa lưỡi vào. Chiếc lưỡi không xương ranh ma ra sức càn quấy khoang miệng ấm nóng, hút sạch mật ngọt bên trong. Tay hắn không yên phận mà ngắt nhéo đầu vú, đùa bỡn khiến nó cương cứng lên.

Đau đớn, sung sướng hòa làm một làm Takemichi không đủ tỉnh táo, em rơi nước mắt, mọi âm thanh ú ớ đều bị nuốt trọn vào trong. Như con cá nằm trên thớt không thể vùng vẫy, Takemichi không làm gì được ngoài trơ mắt nhìn hắn làm càn. Hắn hôn Takemichi rất lâu, em không theo kịp nhịp nên nước bọt theo khóe miệng chảy dọc xuống cần cổ đầy vết hoan ái.

“ Ư--ư “

Biết rõ người dưới thân mình khi hôn không bao giờ thở nên Mikey đành tạm tha cho em. Rời môi nhỏ, kéo theo sợi chỉ bạc ánh tính long lanh, Mikey thỏa mãn nhìn Takemichi bị nhuốm máu tình dục. Cả cơ thể lõa lồ đỏ ửng, trải dài khắp cơ thể nõn nà là dấu vết của bạo lực tình ái chưa phai. Gương mặt khả ái đỏ ứng, đôi ngươi xanh xinh đẹp phủ màn sương mỏng, nước mắt ở hai bên khóe mắt chưa lần nào được khô đi. Đôi môi nhỏ mềm mại sưng tấy lên, Mikey quả thật không kiềm chế được mà hôn nhẹ lên môi em, rời môi trên, cắn chặt môi dưới đến khi bật máu.

“ Au–! Đauu !!  “ Takemichi ré lên.

Cảm nhận được mùi sắt tanh nồng trong khoang miệng mình rồi hắn mới chịu buông tha cho em. Nhìn em, nói em đĩ quá quả thật chẳng sai đi đâu cả. Hai đầu vú hồng hào dần chuyển sang màu đỏ vì bị ngắt nhéo, theo đó cũng dựng đứng vì hứng tình. Quầng vú còn in rõ dấu răng rớm máu. Dương vật nhỏ xinh cũng rỉ nước ở đầu khấc, hứng lắm rồi.

“ Trông mày thật đĩ “

Mikey vuốt ngược mái tóc mình ra sau, hắn rất chiêm ngưỡng thành quả mà mình tạo được. Chỉ tội Takemichi bị ức hiếp quá đà, em chỉ có thể nỉ non trong cổ họng.

“ Cứu..Izana..cứu..”

Em nỉ non be bé nhưng không thể thoát khỏi tai của Mikey. Hắn nghe được em dám gọi tên của kẻ khác khi ở trên giường của mình thì đen sầm mặt lại. Hắn cúi người, nhặt mảnh vỡ của đĩa trái cây khi nãy em làm vỡ lên, không nói không rằng mà đâm thẳng vào đùi phải của em khiến em thống khổ kêu la.

“ AAAAAAA !! “

Takemichi trợn tròn mắt, nước mắt nước mũi cứ thế tuôn ra, đau đớn, đau quá làm Takemichi không thể trụ nổi nữa mà thét lên đầy thê lương. Mồ hôi, nước mắt thi nhau chảy trên gương mặt xanh mét không có chút máu.

Trái với Takemichi đau đớn thì Mikey có vẻ thích thú nhỉ. Hắn nhìn Takemichi bị dày vò đến khổ cực thì thấy vui, nhìn dòng máu đỏ tươi chảy khắp đùi, máu tươi tanh nồng loang lổ, thấm vào ga giường trắng biến thành một mảng đỏ tươi.

Mikey lại một lần nữa chơi ác, hắn đã dứt khoát rút mảnh vỡ ra khiến cho máu lại tuôn trào, em đau đớn kêu gào hắn lại càng thích thú. Vứt mảnh vỡ đẫm máu kia sang bên mà ngắm nhìn tác phẩm tuyệt đẹp này. Nước mắt, máu, tinh dịch chẳng phải rất tuyệt vời sao, nghĩ đến thôi đã háo hức bắn tinh vào trong cơ thể em rồi.

Chỉ thương, thương cho Takemichi vô tội bị hành hạ đến mức này. Đùi em nóng và tê rát quá, dường như em sắp không cảm nhận được gì nữa rồi. Mệt quá, em muốn ngủ…Nhưng trớ trêu thay, ai cho em có quyền được ngủ. Takemichi mơ màng thấy hắn tự thoát y, rồi qua loa băng vết thương chảy máu không ngừng kia lại.

“ Chỉ mới vừa bắt đầu thôi Takemitchy yêu dấu ❤ “

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Author : Zycarot

Zy không nhớ rõ là tin tức tố của embe là gì nên đã ghi là của 'Hoa Lan Trắng'. Các char còn lại ngoài Mikey thì Zy khong nhớ gì hếc huhu. Cầu các bbi giúp em, ai nhớ thì chỉ cho em với, nếu như em chưa nhắc gì đến tin tức tố của char đó cũng nhắc em nha.

Xin lỗi vì sự gà mờ này 💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro