Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5 :

  À mình sẽ thay đổi cách gọi từ take1 thành take còn take2 là michi nha mn :333
_________________________
____________
 
       Nhìn ả ngồi ôm chân giả tạo khóc nấc lên làm cậu không khỏi  cảm thấy buồn nôn. Nhưng cậu vẫn rất bình tĩnh, mặt lạnh như tiền, lia mắt nhìn xung quanh phòng học, cũng không bất ngờ lắm khi mọi người đều nhìn cậu bằng ánh mắt chán ghét và những câu chế giễu từ miệng của họ

- Michi : vãi *beep*, mày để tao xử lý con nhỏ này cho, má nhìn ngứa con ngươi quá nè, để tao cho nó biết thế nào là lễ hội, dduj má !!

-Take: khoannn , bình tĩnh nào nào bạn hiền, từ từ... tao không muốn lên phòng hội đồng đâu, lên báo là quá đủ  rồii :((

- Michi :okok! Lần này tao nhường mày, không thì ngày này năm sau là ngày giỗ của nhỏ đó rồi -_-
    ~~~~~
- nè bạn gì đó ơii ?? Bạn không sao chứ

    Như được kéo về thực tại cậu đảo mắt tìm kím người vừa phát ra giọng nói bên tai, không ai xa lạ là Izana tổng trưởng Thiên Trúc đây mà.

- hức.. tớ, tớ không sao !!
  
Ả đưa tay lên tỏ í muốn người đối diện dìu mình đứng dậy, nhưng ('chát' như một cách tự vả ) ả bất ngờ khi người con trai có nước da milo kia lướt ngang qua cuộc đời cô mà lao thẳng tới Take xong quay đầu nhìn ả với ánh mắt ghét bỏ ://
 
-  Tôi đâu có hỏi cô ?? Người tôi hỏi là cậu bạn này nè  !!

  - à... tớ tưởng cậu hỏi tớ :((-Ruki

-  cậu có bị gì đâu mà tôi phải hỏi với chả thăm :-D- Izana
 
Ruki: (" chời má!! Tao là người té nè thằng đần kia !!Sao không như kế hoạch vậy nè, đáng ra thằng kia phải bị tụi trong lớp chửi bới chứ, còn thằng kia phải ân cần đỡ mình dậy rồi hỏi han các thứ chứ :(( " ) tiếng lòng của ai đó      

  Ru- đang rất nhục vì bị phũ - ki đứng dậy giả vờ oan ức rồi  chạy đi !!
( ủa ?? Aloo?? Còn 2' nữa vô học ròii kìa chạy đi đâu zị mẹ _t/g)

- Hina:  sao con bé đó nó có thẻ tấu hài một cách vô lý như vậy nhể ? (vẻ mặt bất lực nhìn về phía ả đó )
  Chưa kịp hiểu chuyện gì sảy ra thì có một hơi ấm siết lấy eo cậu , hoang mang vcl cậu thốt lên

- Take: nè nè!! Izanaaa !! Cậu thôi cái trò ôm người khác ròii sờ mó đi

   Vừa nói hết câu cậu liền gạt bỏ cái 'cục thịt milo' đang bám dính trên người cậu chặt không đứt, bức không rời kia. Còn thanh niên được nêu tên kia thì đang chôn đầu sâu vào hõm cổ cậu hít lấy hít để, như tận hưởng mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể của cậu vậy. Khi nhận thức được lời nói của Take thì Izana cũng buông tay ra khỏi người cậu

-Izana: hì hì !! Sin lỗi nha , mà cậu tên gì ấy nhỉ ??

- Take : ủa ?? Wtf ?? Éo biết là ai ,éo biết tên gì mà bay vào ôm con người ta như người yêu vậy mày :-D

- Izana :  nãy chưa biết thì  giờ liền biết nè, nói lẹ đi cô sắp vào rồi kìa -.-
 
- Take: Hanagaki Takemichi !!
 
Chưa kịp để ai đó phản hồi thì cậu đã gục mặt trên bàn nhắm nghiền đôi mắt lại mà đánh một giấc nồng, không để í đến ai đó còn đang load tên cậu.
( ủa tương lai tươi sáng đang chờ ta đó đâu ?? ủa đi học hay đi ngủ ?? ủa thanh niên chăm chỉ quá hen _t/g)

______tua đến lúc ra zìa________
   
    Cậu vừa đi vừa luyên thuyên với nhân cách thứ 2 của cậu, sau một hồi hỏi quá chời hỏi thì những thắc mắc của cậu cũng từ từ được giả đáp

* nội dung cuộc hội thoại *

      - sao mày thức tỉnh sớm hơn dự kiến vậy?

- do "bản năng hắc ám"của mày đã đánh thức tao
 
   - là sao ?? :((

- mày không cần hiểu sâu qá đâu, mày chỉ cần  biết tao xuất hiện ở đây để  trả thù cho mày là được rồi !

- trả gì ?? Thù gì?

- Tao sẽ để những đứa đã từng đánh đập mày , xỉ nhục mày phải  trả giá cho những lỗi lầm mà họ đã gây ra với 'mày' cũng chính là với 'tao'

- haha!! Vậy thì không cần đâu.
____________________
          
   Dù họ có đánh đập, chà đạp cậu nhưng cậu vẫn không thể hận họ được, tại sao lại như vậy chứ :((
cậu cứ như người mất hồn lang thang trên phố, do vậy lúc đang lững thững bước đi thì cậu lỡ va  phải người đi đường mà xém nữa mông và lưng của cậu phải hôn đất mẹ thân yêu

- a... nhóc, nhóc có sao không ??

    Giọng nói có vài phần quen thuộc, vài phần xa lạ đó cất lên, cậu bất ngờ ngước mặt lên nhìn xem là ai đang nói, dừng lại khoản chừng là 2s, cậu đơ người tại chổ

- anh, anh shin....ichiro??

- nhóc biết anh sao?

-  ....dạ không, không ạ!! Em không sao

Nói xong cậu hoảng loạn lao thẳng về phía trước như ma đuổi để lại cho người nào đó một dấu chấm hỏi lớn trong đầu.

- Shin: mình làm gì mà em ấy thấy  mình như thấy ma vậy chời, mặt mình có ác lắm đâu - anh vò đầu, mặt khó hiểu, thì thầm
  
Về phía cậu, sau khi trấn áp tinh thần,trong đầu cậu lại xuất hiện một ngàn câu hỏi điển hình như  "thời điểm này anh ấy còn sống sao?" , " mình có cứu được anh ấy không" , " cứu bằng cách nào ",

- dẹp !! Không nghĩ nữa, nghĩ hoài đau não, về nhà rồi tính sau :((
 
Cậu bỏ hết những suy nghĩ đó ra sau đầu mà tìm đường về nhà.       

       Đang loay hoay cậu lại bắt gặp đám côn đồ đang bắt nạn một cô nhóc, nhìn kĩ lại thì cô nhóc đó có vẻ thua câu 1,2 tuổi, không suy nghĩ được nhìu cậu nhờ thằng  nhân cách thứ 2 của mình ra tay giúp đỡ cô bé ấy.

___ tua qua khúc đánh nhau _____
(tôy lười vcl nên tua nha :33_t/g )
 


Sau một hồi đánh nhau hăng say thì tất nhiên người thắng là cậu và làm cho tụi côn đồ sợ hãi chạy  rớt dép mà không dám quay đầu nhặt.
    Lấy lại quyền điều kiểu cơ thể take từ từ đi tới chổ cô nhóc  bị ức hiếp hồi nãy nhẹ nhàng quan tâm.Nhìn thân hình bé nhỏ, trên khắp người chằn chịt vế thương từ lớn nhỏ của cô nhóc mà không khỏi xót xa.

- cậu không sao chứ?? Sao ở đây một mình thế?? Ba mẹ cậu đâu?
  
Không cho cô bé đó kịp trả lời cậu hỏi dồn dập. Bỗng cô bé ấy đứng lên đá vào chân câu một cái đâu điếng.
___________________
____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro