Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 4

"anh sẽ giúp kaku-chan chứ"

Takemichi nhìn cậu bé ngoan ngoãn trước mặt lại nhớ kakuchou bạn thuở bé cậu ở tương lai ấy ,cậu ta nào giống kakuchou ấm áp, hồn nhiên, mà là giống một tên máu lạnh, sẵn sàng chĩa súng bắn vào bạn mình

" cậu ấy là bạn của chúng ta, anh...anh không thể để cậu ấy như vậy "

Cậu mỉm cười nhìn takemichi nhỏ

" ý anh không phải như vậy, anh đang suy nghĩ cách để cứu kaku-chan mà thôi"

" anh có thể cứu mọi người trong tương lai được không"

người luôn có một tính không thể đổi vời chính là tham lam nếu cậu cho cậu bé một cái kẹo thì lần sau cậu bé sẽ muốn một chiết bánh takemichi thì cũng không khác mấy chỉ là cậu bé muốn cậu bảo vệ một người. Sau đó là muốn cứu thêm nhiều người cho
dù biết tương lai như thế nào
bản tính này như một bản tính anh hùng sẵn có trong máu của hanagaki takemichi vậy

Nhìn takemichi bé đôi mát sưng húp vì khóc, toàn ra toát ra một vẻ yếu đuối nhưng con ngươi lại lộ ra kiên cường
Tốt đẹp, yếu ớt lại quá mức ngây thơ takemichi không chút do dự gật đầu

Takemichi mặt đỏ phừng phừng hai con ngươi lấp lánh thể hiện rõ sự sùng bái đối với takemichi-kun

" tuyệt quá anh cứ như anh hùng cứu giúp mọi người vậy , em cũng muốn trở thành anh hùng như thế. Nhưng có anh em yên tâm rồi " tiểu hài tử nhìn cậu cười, hối tiếc trong mắt đã không còn

" hãy chăm sóc cho cha và mẹ thay phần của em ,nhé "

" đó là điều đương nhiên "

ngơ ngác nhìn nam nhân trước mặt tiểu hài tử như hiểu ra gì đó ngơ ngẩn nhìn cậu mấp máy môi" anh, biết rồi ư"

"Anh, biết điều đó từ khi gặp em"

Takemichi nhỏ chớp chớp đôi mắt sau đó bật cười " hihi anh thông minh thật"

"hãy sống cho hiện tại thôi, còn thứ để anh ở lại ,nhớ nhé khi takemichi-kun sống là em vẫn sống chúng ta là một"

takemichi nhỏ cười nụ cười vô lo như thể chỉ cần muốn, có thể gặp lại được vậy

không gian trắng vở tan không một lời báo trước

takemichi tỉnh dậy rõ ràng là cười nước mắt lại rơi xuống. Vốn biết một thân thể không thể nào có hai linh hồn ,
Trái tim đập thình thịch được treo xuống" takemichi, anh không phải anh hùng"

Giấc mơ này như đang nhắc nhở takemichi,
đây không phải tương lai trước mà là hiện tại
như là cậu đang nhắc nhở chính mình phải sống tốt vậy nhưng ...

Gương mặt của takemichi lại đột ngột chuyển đổi biểu cảm

" takemichi anh không phải anh hùng "

Lại nhìn qua cửa sổ

" kết thúc mọi chuyện anh sẽ cứu em anh hùng à"

.
.
takemichi rửa mặt, nghĩ đến gương mặt của takuya, trái tim bắt đâu không an phận mà nhảy thình thịch , mặc chiết áo học sinh lên người, cậu ra cửa takuya gia vốn rất gần nhà hanagaki gia có thể nói là hàng xóm từ nhỏ cùng nhau lớn lên, gõ vang nhà takuya , vô pháp khắc chế nóng nảy , takuya mở cửa, nhìn đến trước mặt takemichi, xuýt thì ngây người , hiện tại quá sớm, tuy rằng hai vị đại nhân trong nhà điều đi làm, nhưng học sinh thì không phải ai cũng muốn ngủ nướng thêm chút nữa sao
Takemichi nhìn takuya trong mắt nước mặt tụ ẩm bất an kiêu "takuya....takuya"
Takuya đứng hình cả 1 ngày không biết bạn tốt xảy ra chuyện gì, vẫn xoa nhẹ đỉnh đầu takemichi nhẹ nhàng vuốt ve, takuya vuốt ve quả thật hiệu quả sự buồn bực chuyển xang mệ mỏi trực tiếp ôm takuya ngủ
Khi tỉnh dậy khi takuya đang xem sách, takuya cũng rất muốn xem nhẹ ánh mắt nóng bỏng kia, quệt sách trên tay không nhìn được nữa liền phụ 1 tiếng

" takemichi , cậu hôm sao vậy , quả thật bất thường "

Takemichi không biết giải thích thế nào chẳng lẽ nói tao đến từ tương lai ngươi chết đi ư, hơn nữa còn vì tao mà chết đi , còn tao thì bất lực nhìn cậu chết, còn có thể may mắn quay về quá khứ

" tôi mơ thấy cậu chết mật , nhịn không được nên chạy qua đây để sát nhận 1 chút "

Takuya kinh ngạc nhìn takemichi , bởi vì ngủ 1 giấc, tóc của cậu lộn xộn, nhưng thoạt nhìn lại muốn xoa, đầu hơi cuối thấp, lộ ra một phần má trắng nõn
Đột nhiên cảm thấy takemichi đang làm nũng.
" takemichi sắp trưởng thành rồi mà vẫn trẻ con "

Gãi đầu takemichi biết ngay sẽ bị nói như vậy.

.
.
.
Takuya lo lắng nhìn takemichi đã qua hai tiếng nhưng takemichi không có vẻ gì là sẽ tỉnh dậy cả
Đến khi nghỉ 5 phút takuya mới kiểm tra cho takemichi phát hiện thân nhiệt takemichi cao bất thường
Lại vội vàng bế takemichi lên phòng y tế
Đến giáo viên y tế đo thân nhiệt mới hốt hoảng phát hiện thân nhiệt takemichi là 39°C
Takemichi hô hấp khó khăn cả người nóng bừng một màu đỏ mồ hôi làm ướt luôn cả áo
Takuya lo lắng đến mức luốn cuốn mới sáng takemichi còn rất khoẻ mạnh khóc cũng thật lớn, không có biểu hiện gì như sẽ ngã bệnh cả

Chính takemichi còn không biết lí do vì sao mình ngã bệnh chỉ cảm thấy cơ thể mệt mỏi , vô lực .

Ngay cả nhất tay cũng không thể.

Cảm giác này thật quen thuộc

Đó là câu duy nhất cậu nhớ sau khi thức dậy

.
.
.
Cho bé nó ngủ hơi nhiều mà thôi kệ
Lý do bé ngủ cớ thể của hanagaki  đang bài xích linh hồn cho dù linh hồn của takemichi gần giống tần số của hanagaki đi nữa nên cơ chế cơ thể sẽ có bài xích nhưng takemichi vẫn có tần số giống hanagaki nên cơ thể của hanagaki đang dần làm quen với takemichi
.
.
.
Takemichi nhỏ đối với tôi takemichi vẫn là takemichi cho dù thế nào cũng vậy mà tui muốn bộ truyện của tôi vui 1 tí để khoe cj mèo mướp mà văn phong tệ quá nên ko đc rồi

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro