Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

*xoảng*

Cả nhóm bất ngờ nhìn về hướng phát ra tiếng động. Nơi đó chính là phòng Takemichi. Họ chạy nhanh vào phòng thì thấy Take đang ngồi dưới sàn, xung quanh toàn là mảnh thủy tinh, máu từ cổ tay chảy nhiễu từng giọt xuống đất.

-TAKEMICHI, mày làm cái gì vậy hả?!*Mikey quát lớn*

- tao.... lỡ.. Tay làm rớt bình bông*Take run run lùi về cạnh giường*

-mày làm gì mà cổ tay lại chảy nhiều máu thế này? Mày tính tự sát? *Mikey nắm chặt lấy cổ tay đang rỉ vết thương kia*

-á, đau... Thả ra... *Take nhăn mặt vì cơn đau*

Draken tiến lại xách đầu Mikey lên, kakuchou thì thu dọn đống  thủy tinh vỡ. Mitsuya mang hộp thuốc tới băng bó cho cậu.

Cậu ngồi trên giường chịu đựng ánh mắt của 25 con người. Họ nhìn chằm chằm vào cậu. Mikey tiến lại muốn ôm nhưng cậu lại né tránh.

-sao lại né? Mày sợ cái gì? *Mikey chau mày hỏi*

-mày nạt tao... Tao sợ mày đánh tao....

Take kiếm bừa 1 lý do để nói chứ thật ra là cậu sợ. Cậu sợ khi kí ức bất chợt ùa về như cơn bão. Cảnh tượng Mikey thúc cái đấy vào trong người cậu, từng đợt từng đợt đau đớn nhưng cậu chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

-Take ngốc.. Tao sao có thể đánh mày chứ*Mikey mỉn cười nhìn cậu*

Giả tạo. Nụ cười giả tạo, có chết tao cũng không bao giờ tin lời nói của lũ khốn nạn chúng mày. Lời nói dối được thốt ra đéo biết ngượng mồm.

-Take à, chỉ là tao sợ mày lại tự sát nên... Có chút hung hăng... Xin lỗi mày*Mikey giương cặp mắt cún con nhìn cậu*

Thật khiến tao buồn nôn. Được, muốn diễn? Tao diễn cùng bây. Tao sẽ diễn cho tròn vai kẻ từ quá khứ trở về và không còn kí ức gì của tương lai.

-lại tự sát? Ý mày là tao từng tự sát sao*Take hơi buồn buồn nhìn gã*

Mikey bỗng sựng lại, đen mặt quay đi chỗ khác. Take nghiêng nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu.

-nói tao nghe đi Mikey, sao tao lại tự sát? Tao bị làm sao*take nắm lấy vạt áo Mikey lay lay*

-mày.. cắn nhầm thuốc của Sanzu*Chifuyu cười nhẹ nhìn cậu*

Lại là giả dối, rõ ràng là vì bị bây ép bức cho tới mức nghĩ quẩn. Khốn nạn chồng khốn nạn.

-cắn thuốc sao... Tại sao tao lại cắn nhầm? *Take chớp chớp mắt*

-vì vài sự cố thôi. Mày có muốn ăn gì không? Tao đi mua cho mày ăn*Angry cau có né tránh câu hỏi*

-ăn peyoung, 1 phần nguyên*Take cười tinh nghịch nói*

-được tao đi mua cho mày*Angry đi ra ngoài*

-Take, sao bình bông lại vỡ? *Rin nhíu mày nhìn*

-tao tính thay nước.. Nhưng chân lại không có sức nên bị té và ừm... Như bây thấy đó*Take ngại ngùng nói*

-hậu đậu thế, đừng để xảy ra chuyện đó nữa. Tụi tao đã rất lo đó. *Senju xoa đầu cậu*

Lo? Lo mà khiến tao sống không bằng chết? Lo mà khi tao đau đớn van xin thì bây là để ngoài tai? Cái lo ấy thật sự cao cả quá tao chả dám nhận. Cậu thầm phỉ nhổ vào mặt chúng.

-take nè. Mày có muốn đi chơi không? Mai tụi tao dẫn mày đi nhé*kakuchou mở lời*

-đi, đi công viên giải trí đi*Take cười tươi*

-được rồi. Lát ăn xong thì ngủ rồi mai tụi tao đưa mày đi nhé*Senju hôn lên má cậu*

Cậu khẽ gật đầu, trùm chăn lại. Họ nghĩ là do cậu ngại ngùng nhưng thật sự là không, cậu đang cố chùi đi vết hôn mà Senju tặng cậu.

Kinh tởm, dơ bẩn đê tiện. Cậu chà sát đỏ cả má. 2 tên KakuchouSenju ôn nhu thế làm quái gì chứ.

Trong sổ nhỏ có ghi: Kakuchou- bạn từ thuở bé của cậu. Gã luôn về trong trạng thái say xỉn, mỗi lần thế gã đều đè cậu ra mà làm tới gần sáng, mặc cho lúc đó cậu bị bệnh bị thương.

Senju thì có vẻ ngây ngô và hiền lành đây. Nhưng làm gì có ai biết được gã lại là kẻ thích chơi S&M. Còng, nến, sex toy gã thử đủ mọi thứ lên người cậu. Gã còn xiên khuyên qua đầu ti cậu.

Cậu trùm chăn nhớ về mà người cứ run lên không dừng được. Cả bọn ngồi quanh không để lắm biểu cảm của cậu.

Angry mua Peyoung về, cậu được Mitsuya đút ăn, cậu ngoan ngoãn ăn hết, rồi được Pe bế vào phòng tắm.

Pe 1 kẻ ngốc nhưng lại cực kì hung bạo, bình thường thì ngơ ngơ ngáo ngáo chăm cậu cực tốt. Nhưng khi trên giường thì không. Gã thông minh tới bất ngờ, bất cứ tư thế nào gã cũng chơi được. Gã khiến cậu lúc thì sướng như điên. Lúc thì đau tới mức muốn chết.

Pe bế cậu ra và đắp chăn cho cậu ngủ. Cậu chìm vào giấc ngủ và những người kia rời khỏi phòng cậu.

Tới Nữa đêm, cơ thể cậu bỗng cảm thấy nặng nề. Cậu khó chịu mở mắt ra nhìn thì phát hiện trong chăn đang có vật lạ xâm nhập.

Ưm~~ ah ha~~ ai vậy... Ưm..

Take che đi tiếng rên của bản thân, tay kia kéo chăn ra để nhìn. Mẹ kiếp là Mikey, gã đang ra vào trong lỗ nhỏ cậu 1 cách mạnh mẽ.

Ưm~~ ah mikey... Nhẹ lại ah~~ đau quá ưm

Take, tao làm mày thức rồi sao?

Mikey với mái tóc dài lả lướt không được cột gọn gàng, mồ hồi đầm đìa trên mặt gã. Tay ôm lấy hông cậu mà đẩy đưa.

Ah~~ ưm~~ tao ưm... Ưm... đau... Ah... Dừng lại đi ah~~ ưm

Take ưỡn người lên cao, cự vật gã được thế đâm vào trong hơn. Gã hôn lên bụng cậu, liếm quanh rốn.

Ha~ ah.. đừng... Sâu quá... Ah~~ không chịu nổi ah~

Take bị tầng nước mắt sinh lý che mất tầm nhìn. Nước bọt từ miệng cậu không tự chủ được mà chảy ra ngoài.

Mikey đỡ lưng Take lên, gã hôn lên cổ cậu, phía dưới vẫn ra vào liên tục lỗ nhỏ. Lỗ nhỏ giãn ra rồi lại co lại khiến cự vật gã lớn thêm 1 vòng.

Tao yêu lỗ nhỏ của mày quá Takemichi à

Mikey cắn xương quai của cậu tới rỉ máu. Take mệt mỏi xụi lơ dựa vào hõm cổ gã mà rên.

Ah~~ mệt ah~~ không muốn làm... Ah~~ ưm... Mệt quá... Hức...

Mikey như không nghe thấy, tiếp tục ra vào nơi ấy, đâm sâu tới mức trên bụng cậu trướng lên 1 quả đồi nhỏ.

Ah~~ ha~~ hức... Dừng lại... Ah~~

Take bấu lấy lưng gã mà khóc. Nước mắt cậu rơi ướt cả cái gối phía dưới. Mikey sau khi tiếp tục vài chục cú thúc mạnh mẽ thì bắn vào trong cậu.

Gã gục vào người cậu, lưỡi liếm quanh đầu ti mà cười hì hì. Cự vật vẫn ở trong lỗ nhỏ và dường như không có ý định rút ra.

Ưm~~ rút ra... Đau quá.. Hức...

Take đau đớn lên tiếng, nhưng lời cầu xin khi lọt qua tai Mikey lại là lời gọi mời. Mikey ngồi dậy, ôm lấy hông cậu mà thúc vào.

Ah~~ không... Ah ha... Đau ah.. Dừng lại... Chết mất.. Hức

Take úp mặt vào gối, rên lên từng tiếng thống khổ. Mikey giữ lấy 2 tay cậu, hôn dài lên cổ cậu, bên dưới lỗ nhỏ siết chặt khiến Mikey sướng run người. Gã thúc nhanh hơn vào trong.

Ưm... Ah~~ ưm..

Gã lại bắn vào cậu 1 dòng tinh, lỗ nhỏ bất chợt co rút lại. Tinh dịch vì nhiều mà chảy dọc xuống chiếc đùi non.

-Mikey... Làm... Ơn.. không nổi nữa đâu... hức...

Take khóc van xin hắn nhưng hắn lại chẳng có vẻ gì là muốn tha cả. Mắt hắn đục ngầu nhìn cậu cười cười. Cậu sợ hãi nụ cười ấy..

Tao vẫn chưa muốn ngưng. Tao muốn nữa Takemichi à

Mikey dụi vào hõm cổ cậu, bên dưới lại tiếp tục đâm vào trong, từng cú thúc vào khiến tinh dịch chảy dần ra ngoài, chảy xuống đùi cậu rồi đáp xuống chiếc giường trắng tinh.

Ah~~ hức... Ưm~~ mau dừng.. Lại... Không... mà hức.. Ha

Take bấu lấy góc giường mà khóc lớn. Sao chuyện quái này lại tới với cậu. Ngu Dốt. Quả thật cậu là 1 kẻ ngu dốt.

Ah~~ Manjiro.. Dừng lại đi... Ah mà~~ ah ưm..

Take cố gắng gọi tên gã mà van xin. Tiếc thay điều đó chỉ khiến gã đâm nhanh hơn vào trong thôi. Được cậu gọi bằng tên khiến não gã cứ lâng lâng như bị nghiện,  bên dưới lỗ nhỏ cứ ôm lấy cự vật gã.

-Takemichi, tao yêu mày. Yêu mày rất yêu mày

Từng lời nói thoát ra là 1 lần thúc mạnh vào trong. Take đau đớn hét tới khàn giọng. Mikey lại 1 lần bắn vào trong cậu. Cậu chính thức ngất rồi, không thể làm nữa.

Mikey nhìn thấy cậu ngất liền giữ nguyên cự vật như thế mà ôm lấy cậu ngủ.

"Tao yêu mày lắm Takemichi, mày mãi mãi phải thuộc về tao"

-------------------end------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro