chương 22 : Mất ngủ 2
Chào mn nha (* ̄3 ̄)╭
^_________^^_________^^__________^^______^
Sáng ko mấy là chói chang nhìn qua cửa sổ nay trời lại ui ui ko nắng, trên chiếc giường êm ái. Quần áo đã được thay, nhớ lại đêm qua. Takemichi ớn lạnh với cái độ hắc hóa đó, cái chỉ là 1 nữa của 1 nữa thôi....
" Tự nhiên rùn mình "_michi
Takemichi ngáp 1 cái vươn vai xuống giường vscn, bước xuống nhà nhìn 2 người nào đó nhíu mày
" Ủa tối tao nhớ mày ngủ rồi mà "_koko
" Giật mình ko ngủ được "_michi
Cậu nói với giọng mệt mỏi, Inui vội đỡ cậu lại ghế ngồi. Kokonoi đi vào bếp lấy đồ ăn sáng ra cho cậu
" Mệt vậy nghĩ bữa đi "_Inui
" ừm..xin nghĩ dùm tao "_michi
Nói rồi Inui lấy điện thoại gọi cho giáo viên xin nghĩ, xong 1 buổi sáng 2 người đã đi làm nhiệm vụ bang. Còn takemichi thì chuẩn bị đi đến nơi xảy ra cuộc chiến giữa toman và moebius
➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤
Trên đường đi takemichi có ké dô 1 quán bán bánh taiyaki mua hẳn 5 cái, rồi đi...
Bước vào đã nghe thấy pachin đang bàn kế hoạch tác chiến, mikey thấy cậu thì vươn tay chào. Takemichi thì cười lại, bước đến đưa cho mikey 3 cái bánh còn mình thì lấy 1 cái đưa draken 1 cái
" Cứ xem tao như ko khí đi "_michi
Biết trước nên nói vậy đấy, xong rồi tiếp tục. Takemichi quan sát vị trí 1 chút cho dễ hành động, 1 là phải cho Osanai bị bắt 2 là pachin ko phải vào trại cải tạo...
Takemichi có 2 nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành ko là đi tông hết, vừa nghĩ chiến thuật xong tổng trưởng moebius cũng đến
Bê đê hay gì cầm cây lượt chảy tóc, đi đánh lộn mà cứ tưởng đi catwalk thời trang ý :))
( t/g : hơi ngu tiếng ah ý có sai thông cảm nha )
" Này đừng có suốt ngày moebius này moebius nọ nữa "_osanai
" Toàn lũ nhóc ranh "_osanai
Đột nhiên 1 đám người xông vào bao vây, hắn lia mắt 1 vòng dừng nay chỗ takemichi. Hắn nhìn vóc dáng cậu mà nuốt nước miếng, mikey nắm lấy tay takemichi kéo lại gần mình ko cho hắn nhìn nữa
Ko để ý pachin lao ra đấm hắn 1 cái, hắn cũng đâu có vừa đấm lại mấy phát. Osanai tập quyền anh nên dể đánh pachin như trở bàn tay. Mà pa cũng chả chịu thua gì đâu....
Peyan định đi ra nhưng lại bị ánh mắt của takemichi kiềm hãm lại, mikey thì y như vậy nhưng lại bị cậu kéo lại....
" Pachin còn trụ được mà "_michi
" Nhưng pa sắp..... "_mikey
" Pa ko thua đâu "_michi
" Vì sao ? "_mikey
" Vì toman có mày ở sau mà "_michi { cười }
Mikey đơ người với cái nụ cười tỏa nắng đó, mà còn trận chiến nên nhanh chóng nhập hồn lại. Pachin đã mất ý thức, máu mũi thì chảy ko ngừng. Takemichi đẩy nhẹ mikey đi lên
Pachin hết sức ngã xuống dựa lên vai mikey, cố gánh thều thào nói....
" Mikey...tao thua rồi "_pa
" Ko mày chưa thua đâu "_mikey
" Mikey đưa pa qua đây "_michi
Mikey đỡ pa qua chỗ takemichi peyan đi qua coi, cậu thì nhanh tay đổi con dao. Takemichi đổi 1 con dao cụt có đâm cũng ko chết được...
" Cái gì mà chưa thua "
" Gáy sớm quá đấy "
Tất cả nhốn nháo lên, mikey đang nóng trong người lên tiếng nói 1 câu. Takemichi nhìn câu miệng mikey sắp nói ra mà cười mỉm 1 cái
" TOMAN KO BAO GIỜ THUA VÌ MIKEY NÀY ĐỨNG SAU CHỐNG LƯNG "_mikey
Đút tay vào túi quần, đi đến trên đang phì phèo điếu thuốc. Hắn dụt xuống chân dẫm lên nói
" Chơi nhau ko "_osanai
Vừa dứt lời cú đá như quỷ đá ngay nguyệt thái dương, tuy là chiều cao có hạn nhưng mà ah đây chất hết :))
1 khoảng ko im phăng phắc chẳng nghe 1 tiếng nói nào cả, vẫn câu nói đó mà mikey nói lên
" MOEBIUS TỪ NAY Ở DƯỚI TRƯỚNG TOMAN "_mikey
Tiếng còi cảnh sát vang lên, takemichi vào tư thế chuẩn bị. Osanai đứng dậy cầm chai thủy tinh đã vở lao về phía mikey, draken nhanh chóng đỡ lấy đá 1 cái vào bụng hắn
Định chạy thì pachin đứng lên rút dao đâm vào osanai, takemichi đã xuất hiện bất ngờ nắm lại nhưng lại có đâm 1 chút vào người osanai
Nắm con dao là mục đích của cậu lần này, pa run rẩy tha con dao ra mà ko để ý con dao đó đã bị cậu đổi hồi nãy rồi
" X-xin l-lỗi t-tao.... "_pa
" Tao ko sao đâu "_michi
Takemichi liếc qua draken, ko biết hành động nào khiến draken túm lấy mikey chạy đi
" Đi đi ở đây tao và pa lo cho "_michi
" Thả tao xuống "_mikey
Draken vẫn ko thả dù cho mikey đang nóng như lửa, đàn em thì chạy thục mạng mà thoát khỏi cảnh sát
( cảnh sát kiểu : t/g có cho bắt đâu mà chạy như ma đuổi thế :))
" TAKEMICHI PA "_mikey
Anh hét lên, nhưng draken đã chạy khỏi đó. Cậu và pa được mời về đồn, osanai thì vào bệnh viện
➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤➤
Đến tối mikey và cả draken vát cái mặt đến nhà takemichi, kokonoi và Inui đứng nhìn mà nhíu mày...
" Takemichi....bị bắt...về..đồn rồi... "_mikey
Ah nhập ngừng ko muốn nói, cả 2 tức điên lên muốn lao vào đấm mikey mà draken đã đứng ra cản lại. Điện thoại Inui bất ngờ reng lên 1 tin nhắn
/ Ting.... /
Takemichi : sáng mai đến rước tao về, ko cần lo. Mikey và draken đang ở nhà mình hả ?
Inui : uk, mai tao rước
Kết thúc, Inui kéo kokonoi ngồi xuống ghế. Thở dài 1 cái rồi mới nói
" Mai rước michi "_Inui
" Tao định cầm tiền tống dô trỏng rồi đó "_koko
Koko dở giọng bực bội, nếu ko cho về là kokonoi đã tống tiền dô trỏng lấy takemichi về rồi đó. Hên là takemichi nhắn kịp, còn sao biết mikey draken có ở nhà mình thì takemichi đã gắn 1 cái camera ở trong nhà. Cậu gắn âm thầm ko cho 2 người kia biết
" Bây về đi mai tính "_koko
Cả 2 bước ra về, khi về tới mikey đi thẳng vào phòng mình mà nằm xuống đó. Còn draken chào rồi về cũng chẳng nói gì....
Shinichiro thầm nghĩ chắc có chuyện gì rồi, nữa đêm vô phòng mikey coi thử thì thấy thằng em mình ngồi đó mắt cứ hướng về mặt trăng...
" Ko ngủ được à "_shin
" Vâng.... "_mikey
" Kể anh nghe chuyện gì đi "_shin
Sau đó mikey kể hết mọi chuyện cho shinichiro nghe, nghe xong cả 2 đều ko ngủ được :))
Quyết định mai sẽ đến nhà takemichi 1 chuyến nữa....
(ง •_•)งo(=•ェ•=)m
Đọc truyện vui vẻ 🍀🍀🍀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro