[ 15 ]
Cạch-
" Ách-- A a..đau nha "
Takemichi mới vừa dọn dẹp tiệm hoa xong liền về nhà, mới vào đến cửa đã bị nam nhân hung hãn kéo tay lôi đi lên lầu mà không một tiếng nói.
Em tròn xoe mắt nhìn cả bầy ngồi dưới nhà, ủa sao không cứu em, không thấy em đang bị bắt nạt à. Đáng ghéc thật !!
Cả bầy mà Takemichi nhắc đến mà biết em nghĩ gì trong đầu chắc sầu lắm, có phải không muốn cứu đâu mà cứu không có được. Ai lại bảo, em chạm vào giới hạn của gã rồi. Gặp kẻ khác đã chết từ lâu, em là ngoại lệ mà gã đang rất rất điên nhưng vẫn không trút ra cơn giận của mình.
Nếu Takemichi mà biết trước khi về nhà Izana đã đi tàn sát một cách man rợ như thế nào. Từ khi nhận được bức ảnh em nằm trong tay kẻ thù liền tức giận đập phá đủ thứ, máu điên của gã nổi lên, gã giết người không gớm tay. Đến bây giờ, trên người Izana dù đã được tắm rửa sạch sẽ nhưng thính giác mạnh sẽ nhạy được mùi máu tanh tưởi vẫn còn vươn lại trên cơ thể gã.
Takemichi bị Izana kéo tay lôi đi, tức giận không thôi nhưng Takemichi không nỡ mắng. Em thấy Izana hôm nay khác lắm, đôi mắt thạch anh tím xinh đẹp có phần đỏ hoe như đã khóc, gương mặt điển trai ấy cũng không chịu ngước lên cho Takemichi nhìn thấy biểu cảm hiện tại của mình. Nhìn thôi, em cũng phần nào hiểu Izana đang gặp vấn đề gì đó khó nói.
Em im lặng, cả cơ thể thả lỏng thuận theo từng bước đi của Izana. Gã biết rõ bản thân mình đã làm đau em nên lực đạo ở tay cũng đã giảm đi. Izana kéo Takemichi một hồi, điểm dừng chân cuối cùng chính là phòng gã.
Izana chậm rãi mở cửa phòng, Takemichi phối hợp mà bước vào. Gã khóa cửa lại, sau rồi liền ôm chặt Takemichi từ phía sau lưng.
" Izana, ba gọi con là Izana-chan nhé ! "
Takemichi nhận được cái ôm quá đổi bất ngờ lại quá dịu dàng của Izana, em không bài xích cái ôm này, ngược lại còn xoa xoa bàn tay có phần chai của gã.
Em ân cần hỏi Izana từng câu một nhưng đáp lại Takemichi là một khoảng không với tiếng thở yếu ớt.
" Con im lặng như thế là sao, ba giận đấy. Izana-chan hết thương ba rồi phải hong nè ''
Izana nhỏ giọng nói :
" K-không có mà.. Michi, Michi..''
Nghe giọng điệu này sao mà không xiêu lòng cho bằng được. Đường đường là một yanglake chính hiệu, có tiếng nói trong giới vậy mà giờ lại dùng giọng điệu ủy khuất làm nũng với người trong lòng.
" Chứ Izana như nào, hong nói cho ba nghe thì chứng tỏ hết thương người ba này ròy.. dỗi !! "
'' Ơ đừng mà, nói nói mà.."
Ý là Izana đang giận luôn á, ý là gã đang làm nũng để cho Takemichi xuống nước dỗ ngọt gã đó mà chưa kịp cái gì hết á. Từ chữ "dỗ" mà thêm chữ "i" vô nữa, cái này Izana không có muốn.
" Đ-đừng bỏ rơi tụi con, Michi-- ''
Izana nói ra câu này làm cho Takemichi có chút khựng lại. Ai ai đã làm cho mấy tiểu bảo bối Takemichi cưng như trứng hứng như bông nói ra mấy lời như zị. Cái này phải có tác động bên ngoài, biết ai làm vậy chắc xẻo cái mỏ treo cho quạ ăn mất.
" Michi sẽ bỏ Izana đúng không.. Michi sẽ không quan tâm nữa..Michi cũng sẽ không thương yêu nữa phải không-- "
Nghe lời mà Izana nói ra khiến ruột Takemichi như đứt ra từng đoạn một. Nghe xót đến tận đáy lòng..
Em vội quay người ôm ngược Izana vào lòng, Takemichi không ngừng an ủi Izana. Gã đáp lại em bằng cách ôm em thật chặt, mái tóc trắng rút sâu vào vai em. Cái này là cảm xúc thật lòng của gã, gã không dối.
Chết thật...
Gã khóc mất rồi..
Takemichi cảm nhận được bên vai mình sự ấm nóng liền nhận ra Izana đã khóc. Gã rất ít khi bộc lộ vẻ ngoài yếu đuối này cho người khác xem lắm, hầu như là Izana chưa từng rơi lệ trừ lúc nhìn Takemichi gục xuống.
" Izana-chan nghe ai bảo thế, ba có bao giờ hết thương mấy đứa đâu nè. Ai cũng thương hết á "
" Takemichi đã từng thề sẽ không bao giờ rời xa mấy đứa mà, trừ khi mấy đứa rời bỏ ta thoyy "
Takemichi càng nói, Izana càng ôm chặt em hơn, dòng nước mắt nóng hổi sau mái tóc trắng của gã tuôn nhiều hơn nữa. Gã khóc vì gã sợ..gã sợ một ngày nào đó sẽ có người cướp em đi mất trước mắt gã.
Izana từ lúc nhận được bức ảnh kia thì tức điên không thôi, vừa thấy em liền lôi em đi.. Gã muốn quát vào mặt em rồi muốn nói rằng những kẻ ngoài kia chẳng có ai tốt hết nhưng rồi Izana lại không thể nói được. Gã quá ích kỷ phải không? Gã đã quá yêu Takemichi không thể rời được.. Nỗi sợ mất em càng dâng lên cao, Izana biết khi Takemichi nhận ra thứ tình cảm này mà họ dành cho em thì em chắc hận họ lắm...
" Ngoan ngoan, thương thương mà, Izana vất vả rồi nè. Khóc rồi ngủ tí nha, mọi mệt mỏi áp lực của ngày hôm nay đều sẽ tan biến hết. "
Takemichi nhìn Izana lúc này thì xót biết bao, đã lâu lắm rồi mới có thể thấy được bộ dạng này của Izana. Chời ơi, Takemichi muốn khóc theo luôn gòi nè !!
" Michi nè...sau này Izana có làm gì sai..Michi sẽ hận Izana lắm đúng hong-- "
" Bậy bậy, tát cái méo mồm giờ. Hổng có nói mấy cái zị nữa nghen, nghe mà tức ói máo !! "
Izana nghe câu này của Takemichi liền bật cười. Quả thật không ghẹo Takemichi là không được.
" Izana mệt rồi, tắm rửa đi rồi xuống ăn với mọi người "
Takemichi xoa xoa tấm lưng gầy củ Izana. Em cố đẩy cái con người này ra khỏi người mình nhưng nãy giờ dùng sức mà không nhích đi được miếng nào. Cọc gùi đó.
Izana thừa biết con mèo nhỏ của gã đang cố dùng sức đẩy ra chứ, nhìn bộ dạng khó coi này của Takemichi có chút vui nên muốn ghẹo thêm thôi. Ai mướn dễ thương quá chừng !!
" Izana-chan à...ba chưa có thay đồ, để ba đi tắm rồi xuống ăn cơm. Ba đóiiiiii !!! "
" Ỏ ba hôn Izana đi, được không baba~ "
Đã nói câu đó mà còn nói thêm cái giọng điệu quá trời quá đất thì ai chịu cho được chứ, tiền Takemichi không thiếu nhưng nghị lực thì em thiếu rất rất nhiều ạ.
Izana nhận được lời chấp thuận của Takemichi liền thả em ra, gã hạ thấp người xuống để trán mình đặt ngang tầm nhìn của em. Takemichi thầm khen đứa trẻ này ngoan quá, biết ba mình không được cao mới làm như vậy.
Takemichi xoa xoa mái tóc trắng của Izana, em đưa tay giữ trán của gã rồi đặt lên nó một nụ hôn tràn đầy sự ấm áp lẫn yêu thương.
" Izana ngoan "
" Ba ơi..tối nay ngủ cùng với Izana được không? "
Takemichi cười cười xoa đầu đứa trẻ bảo đương nhiên là được chứ, em chỉ sợ làm gián đoạn giấc ngủ của Izana thôi. Izana khi nghe lời đồng ý của em liền vui mừng không thoii.
" Ưm hưm, vậy nhé, tắm rửa ii "
Takemichi vội vàng tạm biệt Izana, ở đây lâu em sợ bản thân trụy tim lúc nào không hay. Izana đẹp đến mức Takemichi không thể nào rời mắt được, lại thêm lời nói gây sát thương chí mạng cho những kẻ thiếu nghị lực như em thì ối giồi ôi, ở lại thêm lâu chắc máu mũi nó không còn mất. Vọt lẹ vọt lẹ.
Takemichi đâu có ngờ mọi suy nghĩ của em điều bị Izana biết rõ rệt luôn. Biết em thiếu nghị lực nên mới đánh mấy cái đòn nũng nịu yếu đuối đồ đó..
" Mikey-- hôm nay để Michi gặp mày là sai lầm của tao, sẽ không có lần nào nữa ! "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Author : Zycarot
💗
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro