Chap 17
Hai bên giao chiến, Kazutora lao đến dơ nắm đấm thẳng về phía Mikey, Draken chạy lại đỡ lấy rồi nhìn hắn nói" Nếu muốn đánh Mikey thì bước qua xác tao".
Bỗng một cước đá thẳng vào tay Draken khiến anh phải lùi lại ra sau, Hanma đi đến cười nói" Đối thủ của mày là tao" rồi quay sang Kazutora cười khiêu khích" Mikey giao lại cho mày".
Nói xong thì xông lên đánh nhau với Draken, bên này Karutora hắn vừa khiêu khích vừa dụ Mikey lên trên đống oto phế liệu, rồi kêu thành viên lòng cốt của Ba Lưu Bá La Chome và Chonbo ra đánh với Mikey, cho đến khi nhìn thấy Mikey bị giữ chặt hai bên khó khăn di chuyển thì cầm một ống sắt đi đến đánh liên tiếp vào đầu anh.
Nhìn Mikey gục xuống mà hắn cười điên loạn, bỗng Mikey lên tiếng" Kazutora.....tao muốn hỏi mày một câu, chúng ta là kẻ thù sao."
Nghe câu hỏi, hắn im lặng nhớ lại quá khứ, từ khi gặp Baji cho đến Mikey rồi thành lập lên Touman, rồi cho đến khi hình ảnh hắn đánh chết Shinichirou-anh của Mikey, nhớ đến đây hắn bắt đầu nói" Tất cả là tại mày Mikey, nếu không do mày tao sẽ không phải vào trại cải tạo" rồi hắn đi đến giáng một cái nữa vào đầu anh, máu chảy xuống.
Mikey khó khăn mở mắt lên tiếng" Thế nên bây giờ mày muốn giết tao, giết người là phạm pháp Kazutora."
Hắn nghe anh nói thì im lặng rồi bước dần lên trên chỗ cao nhất đống phế liệu, đứng im một lúc rồi hắn nói vọng xuống" Tất cả là do mày, nhưng mày nói đúng Mikey.....giết người là kẻ xấu, nhưng....giết kẻ xấu thì lại là anh hùng" nói rồi hắn nhảy xuống chỉ vào mặt anh.
Mắt Mikey co rút rồi từ từ tối lại, anh bỗng nên tiếng nói với con người trước mặt" Vì vậy mà mày giết anh trai tao sao.....", Kazutora sững sờ khi nghe câu này, Mikey nâng chân hạ hai tên cốt cán của Valhalla và giáng một cú vào đầu Kazutora.
Phía này, Takemichi lết cái thân xầy xước khắp nơi với đôi chân bị bong gân chạy một mạch đến nơi giao chiến của hai băng, nhìn đích đến cách mình có mấy bước cậu thở hồng hộc bỏ qua cơn đau nhói từ chân truyền lên mà phi thẳng vào bên trong.
Tiếng đánh nhau vang vọng khắp bên tai, đảo mắt nhìn xung quanh một lượt để tìm vị trí của Baji, bỗng vai bị nắm lấy cậu giật mình quay lại thì thấy Chifuyu đang vừa đánh vừa nắm vai cậu nói" Mày đến rồi đấy à, đứng dẹp vào không ăn hành bây giờ".
Chifuyu nói xong lại quay ra táng một quả đấm vào mặt tên định đánh lén anh, cậu cũng gật đầu rồi tiếp tục chạy đi tìm Baji, khi ánh mắt va phải người con trai với mái tóc dài màu đen đang đứng trên đống phế liệu thì lết bước chạy nhanh tới, khi sắp chạm tới người thiếu niên ấy thì ánh mắt cậu bỗng co rút lại khi nhìn thấy Karutora đang cầm con dao lao thẳng đến sau lưng Baji.
Nhìn cái cảnh tượng quen thuộc như nhớ lại bóng dáng chàng thiếu niên mái tóc dài ngã xuống rồi khi tự tay cầm con dao đâm vào bụng chính mình hi sinh mạng sống để bảo vệ mọi người, mắt càng mở to rồi dốc hết sức bình sinh chạy lên phía trước, vươn tay ra như mong muốn để cản lại được cái hành động điên cuồng kia.
Nhanh lên, nhanh hơn nữa, chết tiệt không kịp mất, khi thấy con dao sắp đập phập vào lưng người kia, cậu lo sợ hét to "ĐỪNG MÀ, DỪNG LẠI KAZUTORA" theo sau tiếng hét cậu chạy tới đẩy người kia ra, cả hai lăn xuống từ trên đống phế liệu, cậu lồm cồm bò dậy sờ soạng khắp người của tên Baji kia, khi tay sờ đến phần eo thì thấy gì đó ướt ướt, cậu hoảng sợ bất chấp vén áo Baji lên trong sự ngỡ ngàng của hắn.
Khi thấy chỉ là vết thương xẹt qua không quá sâu mới thở phào nhẹ nhõm ngồi bệt xuống, lúc này cậu mới để ý tên Baji đang nhìn cậu chằm chằm với khuôn mặt đỏ ửng một mảng trong rất đáng nghi. Cậu nhìn vậy thì lo lắng hỏi" Mày đau lắm à, sao mặt đỏ thế kia?"
Baji lắc đầu vén áo xuống, liếc cậu rồi nghĩ /vô tư không phải là lỗi của mày nhưng vô tư một cách dễ thương như vậy thì đúng là lỗi của mày rồi/. Sờ vào vết thương của mình thì nhăn mày, quay đầu nhìn thằng bạn chơi từ bé của mình, hắn sờ lên vết đâm lướt qua cậu rồi bước đến đứng trước mặt Kazutora nói
" Sao mày lại làm vậy, Kazutora?" Hắn không thể hiểu tại sao Kazu lại làm vậy. Kazutora thẫn thờ nhìn một màn vừa rồi, khi thấy người con trai mái tóc màu nắng ấy lao đến anh bỗng dưng đã hoảng hốt mà lo sợ sẽ đâm phải cậu nhưng không cậu lại lấy thân đẩy Baji ra, sợ hãi dâng lên may mà anh đã không đâm con dao này trúng cậu, rồi khi nghe giọng nói quen thuộc, anh ngẩng đầu nhìn lên thằng bạn mình im lặng không nói gì.
Bỗng Baji quay người nhấc một thanh sắt lên lao đến chỗ Kisaki hét to" KISAKI" rồi phang thẳng thanh sắt vào đầu Kisaki, gã ngã xuống, Baji lại tiến lên nhìn gã lồm cồm bò dậy chuẩn bị đánh một cú nữa thì bỗng khụy gối xuống, thanh sắt trượt khỏi tay.
Takemichi ngồi bên dưới nhìn hình ảnh quen thuộc này mà sợ hãi, không phải đâm không sâu sao, tại sao lại như vậy, chỉ là sượt qua thôi mà. Cậu sợ hãi đứng dậy chuẩn bị chạy lên trên chỗ Baji, ánh mắt hoang mang lo sợ, sợ rằng lại giống kiếp trước cậu chẳng thể cứu được chàng thiếu niên ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro