Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại Truyện: ShinToshi (Phần Đầu)

"Hôm nay lớp chúng ta có hai học sinh mới"

"Em vào đi"

Hai cậu học sinh dáng người nhỏ nhắn bước vào, cậu có làn da trắng nõn hồng hào, mái tóc đen nhánh mềm mại, đôi mắt màu xanh lam sáng có thể ví như một viên Aquamarine đắt giá khiến ai cũng siêu lòng, cũng ghen tị khi nhìn thấy.

Người còn lại cũng không phải dạng vừa, nước da hơi ngâm, mái tóc màu bạch kim không rõ do nhuộm hay tự nhiên, đôi mắt màu Oải Hương có phần sắc bén tạo cho người ta cảm giác trưởng thành hơn so với tuổi

Cậu bé đứng trên bục giảng, cười nhẹ nói:"Xin chào, tớ là Toshiro, Hanagaki Toshiro"

Người bên cạnh cũng nhanh chóng nối tiếp lời của Toshiro mà giới thiệu:"Akira, Hanagaki Akira"

"Tụi mình là học sinh chuyển trường từ Kyoto, rất vui được làm quen"

Hai người chào hỏi xong liền không nói thêm lời nào, trực tiếp đi thẳng xuống bàn cuối mà ngồi xuống, Akira anh nhanh chóng chọn một vị trí đắc địa, ngồi gần cửa sổ, không nói không rằng úp mặt xuống bàn đánh một giấc.

Toshiro ngồi bên cạnh cũng không nói gì, chỉ đành nở một nụ cười bất lực về phía thầy giáo thay cho lời xin lỗi, đột nhiên một cục tẩy được ném về phía cậu, trúng ngay trán, cậu bị ném thì liền bất ngờ nhìn về hướng cục tẩy đó bay đến, là một bạn nữ.

Hình như bạn nữ đấy không thích cậu thì phải, Toshiro nhìn cục tẩy trên tay mà khó hiểu, cậu chỉ vừa mới đến thôi mà, sao lại có người ghét cậu được chứ.

Đáng buồn thay không chỉ một cục mà còn vô vàng những cục tẩy khác bị ném vào người Toshiro, mà không đâu xa lạ, những người ném này đều là những cô bạn ngồi xung quay cô bạn nữ khởi xướng khi nãy.

Muốn đứng lên báo với thầy thì liền nhận được một ánh mắt có đôi phần ghẻ lạnh của thầy giáo, không nói được gì đành ngậm ngùi ngồi xuống, đáng lí ra cậu nên nói cho Akira vì anh đang ngồi bên cạnh nhưng không cậu lại chỉ im lặng âm thầm chịu đựng.

"Em không được phép nhẫn nhịn như vậy đâu Toshiro"

Đột nhiên Akira đứng dậy, anh lấy từ trong cặp ra một con dao rọc giấy, đi thẳng tới chổ cô bạn khởi xướng kia, không nhân nhượng mà nắm đầu cô bé đó giật ngược lên xong kề dao rọc giấy lên má cô ta, ánh mắt sắt lạnh đến vô hồn.

Anh trầm giọng nói:"Một cục tẩy, một vết sẹo"

Cô ta bị Akira doạ mà khóc oà lên, ông thầy giáo vô cảm kia thấy vậy liền mắng anh:"Mau bỏ tiểu thư ra thằng côn đồ!"

"Cô ấy mà có vết xước nào thì cho dù có bán mạng của mày thì cũng không trả đủ đâu"

"Côn đồ? tiểu thư?" Akira cười khẩy một cái, không nhân nhượng mà ném cô ta qua bên khiến đầu cô ta đập mạnh vào tường, anh nói tiếp: "Chỉ là con của một gia tộc vô danh mà dám lên giọng với một đại gia tộc"

"Ha!...Cái lớp này đúng là một lũ vô năng!"

Đá mạnh cái bàn học gần đó, Akira trừng mắt nói, giám mang một gia tộc quèn vô danh ra so sánh với một đại gia tộc lâu đời như gia tộc Hanagaki không khác gì đang vã vào mặt bọn họ vậy, tức giận không có chổ xã, anh liền lấy điện thoại ra nhắn gọi cho một ai đó.

Anh gầm lên:"Ông cút xuống đây cho tôi" xong tắt máy.

Về phần Toshiro, cậu chỉ im lặng ngồi đó xem anh trai mình trả thù giúp mình. Hôm nay là ngày thứ tư kể từ ngày cha lẫn mẹ của hai anh em cậu đồng loạt ra đi, cậu vốn ban đầu là một đứa trẻ hoà đồng có phần nóng nảy nhưng sau khi cha mẹ mất liền trở nên ít nói, thích tự cô lập mình, hoàn toàn đối ngược với trước kia.

Đứng lên tính nói gì đó gì đó thì liền bị Akira cắt ngang, anh trầm giọng nói:"Em đừng có mềm yếu như vậy nữa Toshiro"

"Người được chọn thì không nên có lập trường như thế"

Nói xong anh quay người rời khỏi lớp, tội nghiệp ông hiệu trưởng, ông ấy lần này sẽ không thoát khỏi cơn thịnh nộ của Akira đâu. Toshiro bị anh trai nhắc nhở liền không nói gì, chỉ thu dọn lại sách vở rồi cằm cặp của cậu lẫn của anh mà chạy ra ngoài.

Cậu cũng có để lại một câu nói:"Chết cũng là do các người ngu thôi"

.

Akira là người ít nói nhưng lại rất nóng nảy, cứ mỗi lần gặp chuyện không vui liền đi kiếm những tên côn đồ đầu đường xó chợ hay côn đồ mõm để xã giận. Cũng vì vậy mà khi đám người đó nghe tin Akira chuyển đến Tokyo liền tổ chức tiệc ăn mừng.

Bề ngoài thì nói là tiệc chia tay nhưng thật chất lại là tiệc ăn mừng vì thoát khỏi tử thần :))))

Cậu đi theo sau Akira thế chẳng hiểu vì một lí do thần kì nào mà lại đi lạc khỏi anh trai của mình, đi loanh quanh tìm kiếm bóng dáng của anh trai trong vô vọng, Toshiro rốt cuộc lại đi lạc vào nơi tụ tập của một đám côn đồ cao trung.

Giật mình muốn trốn đi để tránh phiền phức cậu liền bị một tên trong đám người đó phát hiện ra, tên đấy cầm một cái chai thuỷ tinh ném về hướng mà cậu đang tính bỏ chạy, Toshiro bị tiếng của chai thuỷ tinh làm cho giật mình  mà lùi ra sau.

Tên đó đi đến lại gần cậu, mạnh bạo nâng cằm cậu lên nói:"Ucha, là một Omega này~"

Giọng nói của hắn ta kinh tởm đến mức khiến cậu muốn buồn nôn, đang tính sử dụng cách cũ là lấy súng thủ trong cặp phòng nguy hiểm ra sài thì từ đâu một viên gạch bay đến đập vào đầu tên đó, khiến hắn té qua một bên, một chàng trai với mái tóc màu đen vuốt keo chạy đến nắm tay Toshiro kéo cậu chạy đi.

Toshiro chưa kịp hoàn hồn thì bản thân cậu đã bị người ta kéo đi một đoạn xa, thành công trốn được đám côn đồ đấy. Đứng nhìn chàng trai vừa cứu mình kia, cậu thầm đoán người này tầm 15-16 tuổi, có khuôn mặt rất đẹp nhưng lại bị mái tóc vuốt keo che đi mất vẻ đẹp đó.

Toshiro lên tiếng nói:"Sao lại cứu tôi"

Chúng ta còn không quen biết với nhau

Chàng trai ấy thở dốc một hơi liền nói:"Thấy người hoạn nạn giúp thì phải cần lí do sao?"

Dường như cậu cảm thấy người trước mắt có gì đó rất đặt biệt, cậu cuối xuống mặt đối mắt với người đó nói:"Anh muốn trở thành anh hùng ư ?"

"Không đâu" Chàng trai cười khanh khách nói" Anh muốn trở thành kẻ mở đầu cho một thời đại bất lương cơ"

Nghe vậy Toshiro chỉ đáp lại bằng hai từ "Ngu ngốc"

Chàng trai ấy ngớ người nhìn cậu, anh vừa bị người mình cứu chửi là Ngu Ngốc sao, anh ta rơi vào tuyệt vọng lủi thủi ngồi một góc chơi với kiến, Toshiro thấy vậy chỉ đi tới một cái máy bán nước tự động gần đó xong mua cho anh cùng với cậu hai lon trà chanh.

"Anh muốn trở thành kẻ mở đầu cho một thời đại bất lương mà không có nhân lực?"

Chàng trai ấy vội nói:"Làm gì có"

"Anh có mấy thằng bạn, tụi nó đánh nha giỏi lắm, giỏi hơn anh nhiều"

"Vậy sao..."

"À mà em chưa giới thiệu với anh, em là  Hanagaki Toshiro anh có thể gọi em là Toshiro, cảm ơn vì anh đã cứu em"

"Không có gì đâu, anh là Sano Shin'ichirou, em có thể gọi anh là Shin"

===============================================================

Một chút ngoại truyện cho cặp đôi âm âm 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro