Tập 17: Cấp 2.
Takemichi thử vung thanh đoản đao trong tay.
Thanh đao rất nhẹ, chém vào không khí có thể thấy được độ sắc bén rất rõ ràng.
Thứ đồ này chắc chắn là đồ tốt!
Cảm thán chưa được bao lâu, em đã phải cố gắng nhập cuộc.
Dù sao kinh nghiệm chiến đấu của em là một con số không tròn trĩnh, việc không thể theo kịp tiết tấu của Hinata là chuyện rất bình thường.
Mới đầu, chân tay còn rất lóng ngóng, đến việc vung đao về phía xác ướp biến dị em cũng chẳng làm nổi.
Tuy thế khả năng thích ứng của em rất tốt, rất nhanh đã biết cách phối hợp giữa thanh đao và dị năng của mình.
Dịch chuyển ở cự ly này thì gần như không tiêu hao năng lượng là bao nhiêu, vậy nên em dịch chuyển liên tục để đánh úp.
Về Hinata, sức mạnh của cậu ta vượt trội đến mức em còn nghĩ cậu ta đã siêu việt cấp hai rồi vậy.
Gần như trong toàn bộ quá trình chiến đấu, tất cả xác ướp đều bị cậu ta đánh trúng, để lại trên người ít nhất hai cái vết thương.
Takemichi chỉ đành ngậm ngùi nhận lấy vai trò phụ trợ, lao tới những xác ướp đã bị Hinata đánh cho suy yếu để ra đòn kết liễu.
Cuộc chiến diễn ra rất chóng vánh, chỉ trong vòng ba mươi lăm phút, tất cả đều bị diệt sạch.
Xác sống cấp hai đương nhiên đáng sợ, nhưng chúng đáng sợ bởi số lượng của chúng, bây giờ bị tách nhỏ ra sẽ không thể sử dụng được ưu thế quần thể nữa nên việc yếu đi là điều rất dễ hiểu.
Chỉ có chút trục trặc ở chỗ của đám Mikey, xác ướp ở đó có một xác sống đã chuẩn bị tiến lên cấp ba, để chiến thắng nó Mikey đã rất chật vật.
Cũng không phải nói, đa phần từng nhóm đều phải diệt số xác ướp nhiều hơn dự tính, bởi không gian eo hẹp, mùi tử vong của đồng loại sẽ lôi kéo những con xác ướp ở cự li gần xông đến.
Thế nhưng thật may mắn rằng mọi việc đều diễn ra không vượt quá xa dự tính của Kisaki, kết quả một đám xác ướp đã được xử lí gọn gàng.
Sau khi kết thúc cuộc chiến, Takemichi vẩy vẩy con đao dính máu, cảm giác khó thở cứ cuồn cuộn.
Hai mắt em hơi hoa lên, cả người lảo đảo, xương cốt rã rời.
Mới khi nãy đánh nhau hăng như thế, em cũng không có cảm giác thảm như thế này.
- Hư..
Nhanh như chớp, Hinata lao tới đỡ lấy em.
Takemichi đã khuỵu một chân xuống, suýt nữa thì ngã rạp.
Em đưa mắt lên nhìn cậu trai, cả người cậu đầy máu, nhìn cũng thảm không kém gì mình, khó khăn cười một cái.
- Xin lỗi Hina.. Không biết anh bị làm sao nữa..
- Do anh bình thường không vận động nên tố chất cơ thể của anh hơi kém.. Không sao, nghỉ chút là được!
Hina chậm rãi đỡ lấy em, đặt em lên lưng mình.
- Ah.. Anh vẫn còn đi được...
- Anh tiêu tốn nhiều năng lượng quá rồi, không cần cố sức.
- Hina, nhưng..
- Em có thể mà.
Takemichi hơi mím đôi môi, đột nhiên em cảm thấy khó xử.
Dù sao trải qua trận vừa rồi, sức lực của Hina không còn quá 3 phần, giờ lại còn đeo thêm em trên lưng nữa..
.
.
- Mày lên cấp hai rồi?
- Ừm, đó là năng lượng được thưởng khi khiêu chiến hoàn tất.
- Giống như con Hydra kia?
- Phải.
Bọn họ đều đã trùng kích cấp hai.
Năng lượng của một trăm xác sống biến dị, đương nhiên và dĩ nhiên có thể đưa cả tổ đội lên cấp hai.
Toàn bộ thành viên đều đã bước sang cấp hai, cơ thể họ như nhẹ nhàng hơn, cảm giác siêu việt này khiến bất kì ai cũng lâng lâng vui sướng.
.
.
Họ ngồi nghỉ ngơi, hồi phục sức khỏe lại một chút.
Tuy rằng năng lượng đã được bơm đầy như là phần thưởng, thế nhưng cơ thể vẫn suy yếu.
Như đã quyết định từ trước, những người có vũ lực mạnh mẽ sẽ ngồi ở vòng tròn ngoài, bên trong là những người có vũ lực kém hơn.
Đợi bọn họ khôi phục xong, trời cũng đã tối.
Bên tai bất chợt có tiếng máy móc vang lên, ánh sáng mềm mại trượt từ từ lên cơ thể.
Một con linh dương xuất hiện giữa bầu trời, chỉ cần chú ý một chút, em đã nhận ra đó là linh vật mà em đã gặp vào ngày đầu tiên lạc vào thế giới vô hạn trốn giết này.
Tất cả mọi người trong tổ đội đều hướng mắt về phía linh dương.
- [Chúc mừng tổ đội các cậu đã trở thành tổ đội thứ ba tiến tới cấp hai.]
- [Chúng ta sẽ dịch chuyển sang vị diện tiếp theo trong vài giây nữa.]
Âm thanh máy móc chấm dứt nhanh chóng.
Takemichi hít một hơi thật sâu.
Bọn họ trải qua sinh tử thăng trầm, chém giết quái vật như thế, vậy mà có tận hai tổ đội khác vượt lên trên bọn họ..
Draken đứng cạnh Takemichi, gần như hiểu suy nghĩ của em, trầm giọng.
- Ranh giới sống hay chết sẽ bồi dưỡng rất nhiều người xuất sắc, không cần sợ hãi, việc cậu cần làm là ngày một mạnh lên.
Draken nói xong câu này, cũng là lúc họ được dịch chuyển vào vị diện tiếp theo.
Như dự đoán, cảm giác như rơi từ trên không trung xuống, hai chân không có điểm tựa làm Takemichi vô cùng khó chịu.
Nhưng rất may mắn, lần này em lại có thể giữ được thăng bằng mà không cần tới sự giúp đỡ của ai.
Nhìn thấy sự thay đổi này ở Takemichi, Mikey nhoẻn miệng cười một cái.
- Không sợ nữa à?
- ...
Sợ chết đi được.
- Không sợ.
Takemichi cứng miệng, nhưng biểu cảm của em rất đa dạng, hại cho Mikey không nhịn được phải quay mặt ra chỗ khác cười một trận.
- !!!!
Mikey sau khi cười đã đời, mới nhận ra hành động vừa rồi của mình hình như giống coi thường người ta, bắt đầu chống chế.
- Á, đừng giận! Tao cũng không có ý gì!!
- ...
Em từ chối nghe, chậm rãi bước sang phe của Izana.
Tuy tất cả cùng một đội, nhưng Izana với Mikey đều có tính ngang ngược, mọi người vốn quyết định Mikey là tổng trưởng nhưng không tránh được mọi người cứ hoan hỉ chia phe.
Tất nhiên, trong chiến đấu lời của Mikey chính là mệnh lệnh, trong một tổ đội sẽ không có hai tiếng nói.
Nhưng trong đời sống thông thường, hai tên này như nước với lửa, mọi người nói là theo phe nhưng thực chất là để góp thêm một cái mồm sùng bái cổ vũ khi hai thằng choảng nhau.
Và, có vẻ như hai tên này cũng quan trọng việc này lắm!
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro