AllTake: Moon cycle
CẢNH BÁO: Chôn có lài, thô tục, R18
Chuyện kể bốn thằng ma cà rồng sống ở thời hiện đại, vỏ bọc thì rock band hát một câu vạn em chảy nước, nhưng thực chất chỉ là mấy con dơi đói máu 24/7, mặt lúc nào cũng xanh xao hốc hác mà fan tưởng makeup gothic nó như vậy. Cũng may thời hiện đại rồi, xã hội loài ma ca rồng tinh tế, phát triển hơn nhiều. Bọn họ có máu nhân tạo, đảm bảo cung cấp đủ dưỡng chất cho các ma cà rồng, tất nhiên là vẫn không ngon bằng máu thật, nhưng có còn hơn không, đòi hỏi gì nữa.
Mấy thằng nghèo sẽ nói như trên, chứ bốn anh rock band Tokyo Manji fan chất thành núi không thiếu nguồn máu thật. Ma cà rồng có skill thôi miên trong vòng 10 phút. Mà 10 phút ấy là đủ để các anh bế một em fan vào phòng, cắm nanh hút máu, 60 giây cuối hỏa tốc liếm cho lành vết thương rồi trả em fan về vị trí cũ.
Sống như vậy cảm giác mạnh lắm, cứ lo lắng sẽ bị bọn báo chí bắt gặp. Adrenaline tăng xông, vui vẻ phút chốc, nhưng chơi nhiều thì sợ sự nghiệp tanh bành, mấy anh ma cà rồng một ngày nọ cuối cùng cũng cảm thấy mình nên có một nguồn máu cố định, hàng tháng uống một hai lần cho đỡ cơn khát.
Tổ chức đành sắp xếp đặc biệt cho ma cà rồng bọn họ. Thứ 6 ngày 13 của một tháng trước, ngay cổng tòa lâu đài gothic của Tokyo Manji, một em trai tóc vàng mơn mởn, ngọt nước ôm theo chiếc ba lô rẻ tiền của ẻm đứng đợi mấy anh xuống đón.
Mikey xuống đầu tiên, tỏ vẻ hưng phấn lắm cho đến khi nhận ra người này là con trai. Nhưng cậu ta lịch sự, vẫn dẫn em trai lên nhà uống nước trò chuyện đã. Ai ngờ còn chưa tới phòng khách, hai mắt đã lấp lánh trái tim nhìn em trai tóc vàng như nhìn thấy định mệnh của đời mình.
Ai bảo ẻm nói chuyện ngượng ngùng dễ thương quá, mà người còn tỏa ra một loại mùi hương ngọt ngào, không khác gì một đứa con gái. Mikey không thể kiềm chế nổi nước miếng đang dâng trào trong miệng mình. Sống 200 năm trên đời, đây là lần đầu tiên cậu ta thèm thuồng được thử máu đàn ông đến thế.
Người thứ hai bước vào phòng khách là Ran Haitani. Mikey để ý tên này vừa xuất hiện là mắt em trai tóc vàng long lanh xanh biếc, xinh quá thể quá đáng. Cậu ta ôm cục tức trong bụng, cầu mong tên này lỡ mồm nói không thích con trai hay gì đó, để cậu ta còn được độc chiếm. Nhưng Mikey vốn quên mất lão già Ran Haitani trai gái già trẻ gì đấy đều có thể húp được. Huống hồ gã còn nhìn ra được một thứ vô cùng đặc biệt trên người cậu trai nọ, đôi mắt tím biếc của gã híp lại vừa ma mị vừa nguy hiểm, cổ họng gã no nê máu cách đây không lâu giờ lại khát khô.
"Bé tên gì?" Gã cất giọng hỏi. Vocalist chính của nhóm nói một câu mà như rót mật vào tai em fan.
Em trai tóc vàng đỏ mặt: "Dạ, em là Takemichi."
"Tên dễ thương lắm," Ran mỉm cười. "Người cũng dễ thương."
"E-em cảm ơn anh."
Takemichi dường như không thể chịu nổi sức nóng, cúi gằm mặt xuống. Trong khi ấy, Mikey ngồi cạnh nghiến răng ken két chửi thầm Ran Haitani trong bụng.
Mẹ nó, buồn nôn vãi thằng chó này. Văn xe ôm dở như vậy mà em Takemichi vẫn xấu hổ là thế nào nhỉ?
Cậu ta định chen vào với mấy lời thoại tán gái chuyên dùng để thử nghiệm, nhưng đúng lúc ấy, cửa phòng khách lại một lần nữa bật mở. Hai thành viên còn lại của nhóm, Izana và Sanzu bước vào.
Ánh mắt chạm nhau, Izana mỉm cười với Takemichi. Ở anh ta là một sự trưởng thành, chín chắn, đúng mực của vị trí nhóm trưởng. Anh nhanh chóng cầm lấy tay Takemichi, đặt một nụ hôn lên đấy.
"Ồ."
"Vãi lồn."
"Địt."
Izana bỏ ngoài tai mấy lời chửi tục tầm bậy của ba con dơi còn lại, ánh mắt chỉ hướng về phía mình em Takemichi, thâm tình như yêu nhau ngàn năm rồi.
"Tôi đã đợi em từ rất lâu rồi, Takemichi. Em đi đường có mệt lắm không? Sắp tới làm việc ở chỗ bọn tôi, có gì không ổn em cứ nói với tôi nhé."
Ran ngay lập tức chen vào, giọng êm ru: "Em nói với anh nè, lúc nào anh cũng chào đón em hết."
Mikey chậm tiêu hơn một chút, mãi mới nhận ra thâm cung nội chiến tranh giành vị trí chánh cung đã bắt đầu. Cậu ta vội vàng vòng tay khoác vai Takemichi, xoa mái tóc xù xù của ẻm, cười tươi lấy lòng.
"Mấy ông già này bận lắm ấy. Tui với cậu cùng tuổi dễ nói chuyện hơn đó."
"Thằng điên," Izana nói. "Ẻm biết chúng ta là ma cà rồng."
"Thì sao?" Mikey gân cổ lên cãi, sau đó quay sang Takemichi. "Trên giấy tờ tui sinh trước cậu có một năm thôi, dễ chơi hơn mà, đúng không?"
"À, à, đúng là như vậy."
"Mikey, mày đừng dọa Takemichi nữa."
"Tao dọa đéo đâu?"
Ba con ma cà rồng bọn họ thảo luận say mê, Takemichi bị kẹt ở giữa, cho dù có đang mệt vì đi đường dài thế nào cũng không tìm nổi cơ hội để về phòng riêng. Nhưng em nó rồi cũng nhận ra trong phòng còn một kẻ khác từ lúc bước vào đến giờ vẫn chưa nói một câu nào.
Sanzu nhìn Takemichi chằm chằm, ánh mắt hừng hực ngọn lửa giận dữ, chiếc mũi cao dọc dừa chết người của hắn nhăn lại như thể đang ngửi thấy cái gì kinh khủng lắm.
Ran cũng thấy được sự kì quái này, gã tò mò hỏi: "Ê Sanzu, mày quạu cái gì đấy?"
Sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn về tay trống trong nhóm. Mà Sanzu thì ghét bị chú ý một cách thái quá, hắn chửi bậy một câu.
"Địt, mày là con trai," hắn chỉ Takemichi.
Takemichi ngơ ngác gật đầu. Thì sao?
Sanzu cau mày, như đã kiểm chứng được nghi ngờ của mình. "Thế sao mày có mùi lồn hôi như cống rãnh ấy?"
Mọi người im lặng, mấy thằng ma cà rồng (ngoại trừ Mikey) đều tưởng mỗi mình mình biết được sự thật quý báu này.
Nào ngờ em Takemichi ngây thơ, ủ dột, gật đầu một cái: "Đ-đúng là em có cái đó của con gái... Hôi... hôi lắm hả anh?"
Sanzu nóng mặt không đáp lại nổi.
Không hôi, thơm vãi lồn. Bố mày muốn bú.
***
Takemichi trở thành hầu nam ở lâu đài Tokyo Manji. Cái việc nó có lồn hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến mục đích thật sự cho lắm, nó đến là để cung cấp máu cho mấy tên ma cà rồng này.
Có điều chỉ trong vòng hai tuần, mọi chuyện dần chệch khỏi quỹ đạo ban đầu. Takemichi thật ra cũng không thẳng, là một bé bi nhan khống, đối phương đẹp thì thích, không quan trọng nam hay nữ. Vậy nên sống chung với bốn anh chàng ma cà bông đẹp phi giới tính, cơ bắp rắn rỏi, mỗi người một cá tính riêng này khiến em nó rất chi là khổ sở. Takemichi nhanh chóng rớt vào một mối tình tim nhiều ngăn.
Nụ hôn đầu đã dành cho Mikey, bướm nhỏ bị sờ lần đầu là do Ran, mất trinh do Izana, còn đít thì bị hủy diệt bởi tên khốn Sanzu đó.
Chung quy điểm danh vậy thôi, ai thì Takemichi cũng ngủ cùng rồi, ai cũng mê.
Mà nó cứ tưởng như vậy đã là khoái lạc cực điểm, đâu biết rằng mấy con ma cà rồng cô đơn trăm năm còn đang có những kế hoạch vô cùng trụy lạc sắp tới dành cho nó, đảm bảo rằng Takemichi sẽ không bao giờ có thể ra ngoài tìm một con cu khác.
Bọn này lấy danh nghĩa họp band, chơi bài thắng thua phân thứ tự bú lồn em hầu nam. Bú lồn thì thật ra lúc nào nứng, hỏi han em Takemichi một câu là sẽ được bú, nhưng quan trọng là sắp tới đây, em ấy... đến kì.
Ma cà rồng mê máu, mà máu lồn Takemichi thì không thằng nào muốn nhường thằng nào. Theo hợp đồng, một tuần bọn họ chỉ có thể uống máu nhiều nhất là 10 phút, đâu thể so bì được với khoảng thời gian quý báu như sắp tới đây, máu chảy liên tục suốt bốn ngày, đã thế còn có tiếng em Takemichi rên rỉ ngọt nước làm bgm?
Cũng may không phải đánh nhau sứt đầu mẻ trán. Tranh chấp suốt ba ngày không bằng năm phút chơi Tiến Lên, cuối cùng cũng phân được thắng bại.
Izana chiếm hữu Takemichi ngày đầu, Sanzu ngày thứ hai, tiếp đó là Mikey, và cuối cùng là Ran.
Ai cũng được bú nhưng số lượng và chất lượng máu giảm dần theo thời gian, nhìn thế nào cũng thấy gã vocalist chịu thiệt thòi rồi.
***
Là một thằng đàn ông tinh tế, Izana không đợi người đến cửa phòng, thay vào đó lại tự mình lăn vào bếp. Anh nói muốn ngủ cùng Takemichi một đêm, nhưng em hầu nam ngốc nghếch đâu biết con dơi già này chỉ đợi mùi máu thoang thoảng trong bầu không khí là sẽ vạch quần nó ra húp lấy húp để.
Takemichi chỉ thấy nứng kinh khủng. Bình thường gần đến kì là cơ thể trở nên mẫn cảm, đêm nay còn nằm cạnh một anh đẹp trai cặc to, lồn không chảy nước mới là lạ ấy.
Hai chân nó vô thức kẹp chặt lại, run rẩy cảm nhận bé lồn đang đè nghiến hột le, quần lót không đụng vô cũng ướt. Nó muốn được đụ quá nhưng chẳng biết Izana có đang hứng như vậy không. Ngủ với nhau rồi song Takemichi vẫn ngại ngùng lắm, không dám ừ hử câu nào, đành ngầm thủ dâm bằng trí tưởng tượng vô hạn của mình.
"Ưm..." nó khẽ rên.
Cặc trong quần Izana cứng ngắc.
Thật ra Izana biết Takemichi đang nứng. Anh cũng muốn móc con cặc 20 cm đầy gân của mình ra lút cán rồi xả tinh vào trong tử cung ẻm, nhưng cứ nghĩ tới từng giọt máu lồn tinh khiết của đêm đầu tiên, anh lại thấy tiếc vô cùng. Địt nhau sẽ làm rớt máu ra ngoài, mà Izana thì muốn húp trọn không chừa một giọt. Tham lam như vậy, muốn thỏa mãn cơn đói như vậy, anh chỉ có thể hi sinh cơ hội được giã cặc vào lồn, thầm nghĩ sau khi hết kì dâu này của Takemichi sẽ chịch bé bướm mũm mĩm kia 3 ngày 3 đêm.
Takemichi phải khổ sở ít nhất 10 phút nữa, nó mới bắt đầu cảm nhận được lồn mình đang ướt một cách bất thường. Cùng lúc ấy, người tưởng đang ngủ lại bật dậy, đè lên người nó. Đôi môi nóng bỏng của Izana chạm môi nó, nhẹ nhàng liếm mút quyến luyến vô cùng, lưỡi đẩy vào trong quấy đảo một hồi.
Izana nhẹ nhàng hỏi: "Tôi dùng miệng được không?" Giữa môi hai người là một sợi chỉ bạc lấp lánh, dâm đãng.
Takemichi hiểu ngay Izana đang muốn làm gì. Nó nứng quá nên chẳng suy nghĩ mấy, gật đầu với anh, sau ấy liền cảm nhận được quần lót của mình bị kéo phăng, bay đâu mất rồi.
"Á... đừng nhanh vậy mà..." Nó bất chợt thét lên sung sướng.
Lồn đang cô đơn không cặc, tự dưng có một cái lưỡi vừa dày vừa dài quét đầy nước bọt lên, lồn sung sướng không tự chủ được mà phun nước nhầy tùm lum. Nước lồn thơm lắm, lại pha chút máu ngọt ngào tinh khiết của ngày đầu tiên, Izana giống như chưa bao giờ được hít cần, phê pha bú lồn hồng xinh xẻo, cả khuôn mặt vùi giữa háng người đẹp, xì xụp húp nước như húp cháo.
Trong đêm tối, một người ôm đầu người còn lại, ấn mạnh vào âm đạo của mình. Người kia hăng say nuốt ực từng giọt mật ri rỉ ra ngoài cánh cửa nhỏ xíu đang thấp thỏm vì sướng, một tay y sục cặc, tâm trí chia làm hai nửa không biết nên uống máu tiếp hay địt chết cậu trai này đi.
Âm thanh hân hoan dâm loạn vang vọng trong căn phòng, vang ra cả ngoài hàng lang, làm mấy gã ma cà rồng khác tức đỏ con mắt. Kẻ nào cũng muốn được xông vào căn phòng đó, đánh nhau một trận rồi bú máu lồn em hầu nam xinh đẹp, nhưng nghĩ đến việc mấy hôm tới thôi mình cũng được chiếm hữu Takemichi cả ngày, lại nhịn cặc xuống, ngậm ngùi chui vào quan tài cách âm ngủ cho ngon giấc.
Còn cặp đôi kia vẫn trong cơn đê mê. Lưỡi ai thọc cả vào lỗ lồn, nạo vét điên cuồng nước dâu tây ngon ngọt của em hầu nam.
"S...sướng quá anh ơi... liếm mạnh lên đi..." Hai mắt Takemichi trợn ngược, lưỡi thè cả ra phê pha không chịu nổi.
Izana vừa bú lồn vừa nói chuyện với ẻm: "Ưm... bé ngoan muốn được liếm mạnh hơn sao? Còn cặc tôi thì sao chứ? Nứng đau muốn chết..."
Takemichi bối rối: "Hay... hay là anh cứ địt em đi?"
"Hôm nay thì không bé à," Izana luyến tiếc trả lời. Đoạn, anh tự dưng bế Takemichi cho nằm hẳn lên người mình. "Hay là em cho anh nhét cặc nhờ vào miệng nhé?"
Bọn họ chuyển sang tư thế 69, Izana để Takemichi nằm ngược lại, cho bao nhiêu máu lồn rớt ra ngoài đều rơi vào mồm mình hết. Khuôn mặt ngây dại của Takemichi bị con cặc to bự của anh đập bốp vào, đầu khấc thơm mùi nước hoa vẫn đậm vị đàn ông nam tính giật giật chọc vào kẽ môi nó, Takemichi không còn cách nào khác ngoài ngậm con cá chà bặc này. Nó khổ sở mở to miệng, ngậm quy đầu căng bóng, cho đầu khấc của Izana được chịch má trong của mình. Không biết là bản năng hay gì mà Takemichi tự dưng vỗ má cho cặc anh cảm nhận được kích thích mạnh mẽ hơn. Izana như muốn nổ tung, lại đẩy hông cho cặc nhồi sâu vào trong miệng. Cổ họng Takemichi bị gậy thịt bự địt cho không còn kẽ hở để thở, phía dưới lỗ lồn bị bú liếm sưng vù, nước nôi máu lồn chẳng biết còn gì để mà chảy ra không.
Cả một ngày thác loạn, đến chiều hôm sau, Izana xuất hiện với vẻ mặt căng bóng, tràn đầy sức sống. Anh có một lịch trình cá nhân ở một thành phố khác, vừa xuống sân bay đã khiến một loạt báo chí đăng tin, khen nhóm trưởng của band Tokyo Manji hôm nay đẹp một cách xuất thần. Fan thừa dịp sướng phổng mũi, đâu biết quy trình làm đẹp của Izana chỉ gói gọn trong ba chữ "bú máu lồn". Mà bọn họ cũng chẳng hay rằng ngoài Izana ra, ba thành viên còn lại sắp tới đây cũng sẽ được tận hưởng loại dịch vụ làm đẹp có một không hai.
***
Sanzu nhốt Takemichi vào phòng làm việc của hắn. Xung quanh toàn đàn guitar và trống, hắn để Takemichi ngồi trên ghế piano, còn mình thì quỳ xuống, banh chân nó ra hít hà.
Ngày thứ hai luôn dồi dào nhất, cũng là ngày mà Takemichi cảm thấy mệt mỏi nhất. Nó hôn Sanzu một hồi rồi mà vẫn chỉ thấy nhức nhức cái lưng, ngực và bụng đều đau, còn bé bướm thì căng khỏi phải nói.
Trông em nó không phê, Sanzu tức.
Hắn cứ nghĩ lần đầu của hai người thô bạo quá mức do hắn không kiểm soát tốt, Takemichi khóc mãi, thế nên mấy lần sau đó hắn đều cố gắng dịu dàng hơn một chút. Nhưng cái thái độ này là sao? Là muốn bị chà đạp cho khóc hết nước mắt, có đúng không?
"Đừng có thái độ với tao."
Bàn tay thon dài đầy vết chai vì chơi dụng cụ đột ngột banh mép lồn em hầu nam, cảnh sắc bên trong đỏ rục như trái chín mọng, khe thịt bí ẩn có một dòng máu chảy ra hấp dẫn cái mũi thính hơn chó của tên ma cà rồng.
Sanzu hít một hơi.
"A... chậm chút..." Takemichi hốt hoảng kêu lên.
Ngón tay hắn trêu đùa với hột le sưng to, xoa xoa nhẹ nhàng một hồi rồi tự dưng ngắt nhéo như đang vắt chanh, ấy thế mà thật sự vặn ra được một đống nước lồn hòa cùng máu. Hột le bị kích thích cực điểm khiến Takemichi tạm quên đi mệt mỏi trong người, chỉ biết rên rỉ như chó cái động dục.
Sanzu đắc ý giương đôi mắt xanh lá xéo xắt quan sát Takemichi. Dưới ánh nhìn kinh ngạc của em nó, hắn khoe ra cặp răng nanh sắc nhọn của mình, khi đầu lưỡi chà một đường từ lỗ lồn lên hột le, răng nanh tiếp xúc hai tép thịt mềm bên ngoài, chỉ cần một chút xíu lực nữa thôi là có thể cắm phập vào.
Cả người Takemichi căng cứng. Nó biết cặp răng nanh ấy cắn thì đau đến mức nào. Có lẽ vì sợ, tinh thần căng thẳng, nên bé bướm của nó cũng nhạy cảm hơn rất nhiều. Theo từng nhịp thở gấp gáp là lỗ lồn co bóp kịch liệt, nhả ra một đống máu và nước nhầy. Le đĩ bị chà hết bên này đến bên nọ khiến háng nó giật đùng đùng vì sướng, chiếc lưỡi dày đeo khuyên bạc của Sanzu chỉ cần thọc vào âm đạo, mọi chuyển động đều do em hầu nam đảm nhận, quá sức dâm đãng rồi.
Khuyên bạc liếm sướng lắm, chà được mấy chỗ ngứa không chịu nổi trong lồn. Nhưng sau một hồi, Takemichi lại muốn Sanzu vào sâu hơn nữa, địt bướm nó bằng cái lưỡi dày của hắn. Hai chân nó quặp chặt cổ hắn kéo người lại gần mình hơn mà quên mất cặp răng nanh sắc nhọn vẫn đang nhăm nhe múi thịt múp. Khi nó nhớ ra thì đã quá muộn, răng cắm phập vào lồn, cả người giật nảy lên vì đau, máu từ lỗ và môi lồn róc rách chảy vào miệng Sanzu.
Tên ma cà rồng sung sướng, liếm loạn bé bướm bị tổn thương của em hầu nam, chẳng mấy chốc khiến lồn nhỏ bê bết toàn máu và nước nhầy. Nhưng cơ chế hoạt động của răng nanh ma cà rồng cũng phục vụ luôn cho đời sống tình dục của chủng loài này, chỉ cần răng cắn vào là sẽ tự động tiết ra tình dược, làm người bị cắn dù không muốn cũng phải cảm thấy sướng khi bị cắn, cơ thể tự động đòi hỏi nhiều hơn nữa.
Takemichi nắm lấy đầu Sanzu, eo nó dẻo dai uốn éo chà cho hột le và lỗ lồn dính đầy nước dâu lên khuôn mặt đẹp trai của hắn, cho mặt răng nanh sáng bóng chà xát thịt mềm nhạy cảm. Hai tay Sanzu bóp cánh mông nó, xoa nắn như thể làm vậy sẽ khiến cho đống nước dâm chảy nhiều hơn, lưỡi hắn chuyển động nhanh như chớp trong âm đạo, cuốn hết máu lồn ngọt ngào vào trong bụng, vui sướng không tả xiết.
Mắt hai người đều đê mê, giống như vừa hút cần, mê man và ngây dại. Có một lúc Sanzu còn kéo cả người Takemichi để nó tựa vào đàn piano, bắt nó ngồi lên mặt mình như đang ngồi trên một cái ghế. Yết hầu hắn liên tục chuyển động, no nê uống đủ thứ máu ngọt ngào và thơm ngát của chu kỳ trăng. Một ngón tay hắn mân mê lỗ hậu Takemichi, dương vật phình to dữ tợn nhung nhớ mãi cảm giác được cắm cặc vào hai cái lỗ của nó.
***
Khi đến lượt của Mikey, cả nhóm ma cà rồng đều có mặt ở lâu đài. Là chủng loại hút máu nhưng vẫn có thể thưởng thức được đồ ăn con người mặc dù không có chất dinh dưỡng vào cơ thể, thi thoảng band Tokyo Manji sẽ có những buổi ngồi xuống dùng bữa tối với nhau cho đúng vỏ bọc con người. Sau khi Takemichi chuyển đến thì thêm một lí do là đồng hành cùng em hầu nam trong bữa ăn. Bọn họ ngồi trong một phòng ăn phong cách Anh quốc thời xưa, Mikey ngồi ở đầu bàn, bốn người còn lại chia đều hai bên.
Lần này có chút khác, Takemichi lại ở vị trí của Mikey. Nó bị bắt mặc một chiếc váy maid dài đến mắt cá chân, Izana, Sanzu và Ran ngồi xung quanh, trong khi đó Mikey lại dùng bữa ở một nơi đặc biệt. Cậu ta đã năn nỉ gãy lưỡi xin Takemichi suốt một tiếng đồng hồ, để rồi cuối cùng được chui vào bên trong chân váy rộng thùng thình. Takemichi cởi quần lót trước khi bước vào phòng ăn, lúc này bé bướm tơ hơ không mảnh vải che thân run rẩy dưới ánh nhìn nóng bỏng của cậu ma cà rồng.
Mùi máu lồn ngọt ngào và nứng cặc vô cùng, làm Mikey lẫn mấy gã mũi thính hơn chó ngồi quanh thèm thuồng rỏ rãi. Nhưng hôm nay chỉ có mình Mikey được thưởng thức. Bàn tay thô to của cậu ta xoa lồn Takemichi, vỗ bẹp bẹp vào múi thịt núng nính, chút chất lỏng theo đó mà bị bắn lên mặt. Mikey liếm thử máu trên ngón tay và khóe miệng, thầm tấm tắc khen ngon, một giây sau đó cậu ta dường như mất kiểm soát.
Takemichi bị vỗ lồn khổ sở lắm, ăn không yên. Nó định húp con hàu sống, đột nhiên tay cầm không chắc, rớt cả miếng chanh xuống sàn. Khi ấy lưỡi của Mikey đã đảo loạn bên trong hai tép thịt mềm, môi cậu ta tham lam mút chùn chụt hột le, sau đó chuyển xuống dưới cửa lồn bú nước dâu như uống sữa. Lưỡi chui vào sâu địt thịt lồn, liếm láp nạo vét hết mọi ngóc ngách bên trong. Lưỡi đánh hai mép lồn sưng to đỏ rục, càng liếm càng dâm, òng ọc chảy nước. Tay cậu ta cầm chân Takemichi bắt nó chà cặc cho mình, đầu khấc thô to rỉ tinh lên lòng bàn chân siêu nhạy cảm của em hầu nam, chẳng mấy chốc bên tai cậu ta vang lên tiếng thét đầy khoái cảm của nó.
Mikey phê pha một mình ở dưới gầm bàn, đâu biết diễn biến ở bên trên như thế nào. Ba tên ma cà rồng còn lại tuy không được bú máu lồn em Takemichi hôm nay, thế nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc bọn họ không thể táy máy gì.
Izana đưa lưỡi vào trong khoang miệng của Takemichi, đút cho nó miếng hàu xong mà vẫn còn quyến luyến trao đổi nước bọt. Một tay anh vạch cổ váy hầu gái xuống, ngón tay xoa xoa, nhéo ngắt vui vẻ núm vú đỏ hồng đang dựng đứng, mỗi lần kéo ti là lại thấy thanh quản Takemichi rung động, cũng không khác chơi đàn là mấy.
Sanzu không dịu dàng được như thế. Hắn ngồi ngay bên trái Takemichi, cũng vạch cổ áo nó ra, song dương vật hung tợn lại không ngoan ngoãn nằm trong quần. Buồi to thô bạo địt vú em hầu nam, lỗ niệu đạo đỏ rực dùng đầu ti để thủ dâm, chẳng mấy chốc hắn đã khiến hạt đậu nhỏ bị sưng vù, làn da em hầu nam ẩm ướt toàn tinh dịch nhầy nhụa dưỡng cho trắng sáng.
Người duy nhất không đụng tới Takemichi là Ran. Gã ngồi đối diện nó, vẻ mặt bình tĩnh như mặt hồ mùa thu.
Có điều phía dưới lại là một cảnh tượng không hề yên bình. Gã lấy việc quan sát Takemichi bị kẻ khác sờ soạng làm niềm vui, tay sục dương vật, đôi môi mấp máy nói những điều chỉ dành cho mình Takemichi nhìn thấy.
Hắn nói: "Bé dâm hư quá. Miễn là cặc to, bé sẽ vạch lồn cho người ta liếm có đúng không?"
Takemichi khổ sở lắc đầu.
"Lồn đến kì kinh nguyệt vẫn đòi được cặc địt, bé không thấy mình quá bẩn hay sao?"
"K-không mà..."
Ran híp mắt cười như gió xuân. Gã thở ra một hơi nóng bỏng, đôi mắt nhắm nghiền, dường như đang tưởng tượng một khung cảnh nào đấy.
"Hư quá, muốn được địt em."
Takemichi hiểu được câu ấy, trợn mắt. Hình ảnh dương vật đính khuyên của Ran cùng với kích thích từ mọi nơi trên cơ thể khiến nó đạt khoái cảm cực đỉnh.
"Á á..." nó thét lên sung sướng, phía dưới lồn phun nước xè xè đái vào mặt Mikey. Tên ma cà rồng bị tấn công đột ngột có chút sửng sốt, nhưng rồi cũng nhanh chóng hoàn hồn. Cậu ta điên cuồng úp mặt vào lồn em hầu nam bú mạnh hơn nữa, bụng thì no rồi mà dục vọng vẫn chưa thể nào thỏa mãn.
***
Takemichi đã đợi đến ngày cuối cùng từ lâu, một phần là vì nó ghét cảm giác mệt mỏi và bất lực trong kì kinh nguyệt, hai là không thể chờ để được làm tình thêm nữa.
Ba ngày nay, bé lồn dâm của Takemichi đã phải chịu quá nhiều kích thích, bị bao cái lưỡi của các anh chàng đẹp trai liếm láp cho, vậy mà không có ai muốn thử nghiệm địt. Thật ra nó cũng biết không nên làm tình trong kì kinh nguyệt, nhưng cứ nghĩ mấy ông anh này uống máu lồn nó cũng đã làm rồi, nhét cặc vào xíu thì có mất gì đâu.
Ran như đọc được suy nghĩ của nó, bật cười vui vẻ, vừa giúp nó cởi quần lót ra.
"Anh cười gì vậy?" Takemichi hỏi.
"Cười em," Ran đáp. "Bướm nhỏ tưởng mệt xìu mà nay vẫn hăng hái ghê."
Takemichi mệt thật, nhưng lồn nó đã phản chủ ngay từ khi bước vào phòng ngủ của Ran. Lồn cứ nhớ nhung mãi con cặc thô to xỏ khuyên bạc ở phòng ăn tối qua, máu kinh không chảy nhiều nhưng nước dâm thì cứ phải gọi là nhầy nhụa.
Chuyện gì cũng có trước có sau, con dơi già đói bụng này phải dùng bữa trước đã. Ran xoa nhẹ hột le của Takemichi, bật công tắc cho lồn xả dịch nhiều hơn. Máu cùng nước nhầy hòa với nhau phải gọi là mỹ vị đối với một con ma cà rồng dâm đãng, khuôn mặt đẹp trai lịch sự của gã chẳng thèm xin phép ai, cứ thế vùi vào giữa háng em hầu nam, bú chùn chụt dòng nước thơm nứng cặc.
Lưỡi gã đảo điên trong lỗ bướm, cảm thấy vẫn chưa đủ lại liếm cả lỗ niệu đạo.
Ran vừa mút bướm vừa giương đôi mắt tím biếc nhìn Takemichi: "Hôm nay em cũng đái cho anh xem đi."
Lỗ niệu đạo bị kích thích quá đáng khiến cơ bụng Takemichi căng chặt, nó có thể cảm nhận được mình đang rỉ chút nước ra ngoài nhưng vẫn cố nhịn lại. Đái dầm quá nhục nhã với nó.
Lắc đầu nguầy nguậy, Takemichi phản kháng một cách yếu ớt: "K-không muốn đâu anh."
Ran cũng không để vẻ cứng đầu dễ thương này của Takemichi vào mắt. Gã móc con cặc thô của mình ra, màu cặc thâm đúng chuẩn vị đàn ông kinh nghiệm tình trường, ngay dưới quy đầu còn xỏ một chiếc khuyên màu bạc lấp lánh. Khuyên bạc ấy địt vào đâu cũng sướng, Takemichi chỉ nhìn thôi mà đã phun nước tung tóe. Mà ngay khi đầu cặc gặp lồn múp, cơ thể của nó đã run rẩy vì sướng, Takemichi nhớ cảm giác này quá nhiều.
Cặc tìm đến lỗ bướm, dùng đầu khấc xoa lồn cho nó tự mở rộng mời gã vào. Ran nhìn biểu cảm phê pha của Takemichi liền nói: "Nay cho anh uống tí máu ở cổ em đi, dưới này chỉ no nước lồn thôi."
Takemichi cũng biết ngày cuối của nó thật ra chẳng chảy máu mấy, vậy nên không lưỡng lự lâu, nó gật đầu đồng ý với gã.
Có được sự tán thành này, Ran bỗng nở một nụ cười thỏa mãn. Đôi mắt gã ranh ma như một con cáo thành tinh, nhìn Takemichi như thể nhìn một vật hoàn toàn thuộc về quyền sở hữu của mình. Đầu cặc từ tốn đi vào, lồn đặc biệt ướt và dâm, thành thịt bên trong dễ dàng chen chúc mút dương vật thô to vào sâu hơn. Lúc chạm đến tử cung, hai chân Takemichi đã run rẩy dữ dội muốn khép lại để kẹp chặt cặc trong lồn rồi. Có điều Ran lại không dễ dàng thỏa mãn như thế, nhấc hông rút ra đâm vào với một tốc độ chắc chắn, mỗi một lần đi vào là khuyên bạc cọ hết điểm nứng trong lồn em hầu nam, đi ra là nước lồn phun tung tóe theo, kèm thêm tí máu khuyến mãi dính trên thân cặc đầy gân hung tợn.
"Á... anh ơi, em sướng quá..."
"Tốt. Vậy cho anh uống tí máu nhé."
Nói xong, Ran liền cắm răng nanh vào cần cổ của Takemichi. Dòng máu nóng hổi tuôn ra còn tình dược bơm thì vào, cả hai nhanh chóng đạt một độ khoái cảm khó có thể diễn tả thành lời. Ran không nói, nhưng gã đặc biệt cay vì lần đầu tiên của Takemichi không phải là với gã. Thôi thì đêm nay có tí máu kinh dính vào thân cặc, cũng coi như là tạm thỏa mãn ảo tưởng của Ran.
Cơ hông chuyển động nhanh dần, lồn em hầu nam tê dại không còn cảm nhận được gì, chỉ có thể bất lực nhận lấy khoái cảm không hồi kết mà Ran đem lại. Ran giã cặc vào lồn càng ngày càng mạnh, tay lúc thì xoa lỗ tiểu, lúc thì ấn vào bụng dưới của Takemichi làm nó giãy giụa muốn chạy. Gã hoàn toàn chưa quên ý định làm cho nó đái.
"Đừng mà... anh... anh ơi..."
Hai múi thịt bị dập hăng quá, sưng húp như hai tép bánh đỏ hồng, bên trong ọp ẹp toàn nước dâm. Ran nắc đến đâu, lồn phun nước nhiều từng đó ướt cả háng hai người, tới mức gã còn tự hỏi ẻm đã đái rồi sao. Nhưng cao trào hóa ra chưa đến. Khi chiếc khuyên bạc nằm sâu trong lồn Takemichi theo quy đầu cọ cổ tử cung, cả người nó giật đùng đùng lên đỉnh, lỗ tiểu mất tự chủ bắn nước mạnh vào người gã ma cà rồng.
Ran bật cười sung sướng, lại càng địt cổ tử cung hăng hơn. Khi gã lên đỉnh cũng là bắn đầy vào trong chiếc túi diệu kì của Takemichi, cặc ngâm trong đó thêm 5 phút nữa mới rút ra đem theo đống tinh dịch òng ọc chảy ra ngoài.
"Em tuyệt lắm," Ran hôn môi Takemichi, đồng thời xoa lồn nó tiện nhét lại một chút tinh dịch vào.
Takemichi phê pha ngẩn ngơ một hồi. Cũng may Ran bắn vào nó lúc còn đang trong kì kinh nguyệt, không thể thụ thai. Nó chỉ vì vậy mà cảm thấy an toàn, đâu biết mấy gã ma cà rồng từ lâu đã có ý định muốn nó phải mang thai con của mỗi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro