Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 .Anh thử nghĩ xem ..?

                  *"Cạch"*

-"Ồ anh dạo này vẫn khoẻ chứ ?" Cô chỉ vừa mới đi vào , liền hỏi người con trai phía trước , liệu rằng họ là người quen của nhau sao ?

-"Không có chi .... Chỉ muốn nói rằng , cô là người có thứ hạng thấp nhất ở ngôi trường cũ .. Vậy tại sao cô lại có thể đỗ vào một ngôi trường danh giá này ?" Người phía trước hỏi cô , cô đáp lại anh ta với giọng nói bất mãn.

-"Chậc anh đừng nghĩ bản thân là con trai trưởng của gia tộc Himiko thì làm gì thì làm nhé ? Anh còn không có tài nghệ gì . Còn thừa cả đứa em út Himiko Mona ? Rốt cuộc anh cũng là con tốt dự phòng mà thôi ." Cô vừa nói vừa tia ánh mắt xanh của mình nhìn người phía trước , càng nói càng khiến cho người kia tức giận .

Anh ta nổi gân xanh trên gương mặt điển trai , anh không thể nói được gì . Bởi vì lời nói của cô nói hoàn toàn đúng , không sai một li . Anh rất tức giận nhưng cũng phải giữ vững lấy ý thức của một hiệu trưởng . Anh nguôi đi cơn giận nói ra tên lớp của cô và còn đề nghị cô làm một công việc .

Cô nhìn lấy tờ giấy in đầy chữ lên mặt . Cô nhìn hình ảnh của một cô gái . Cô ấy có mái tóc dài ngang vai , có màu vàng . Đôi mắt của cô ấy có một màu đen tựa như một vực thẳm không lối thoát . Nghĩ tới cô lại liếc mắt nhìn người phía trước , nói .

-"Anh muốn tôi dậy học người này ư ? Cô ấy không những là Hội Trưởng Hội Học Sinh đấy , mà còn có một người chị rất thông minh ?" Cô nói và nhìn lại tờ hồ sơ trên tay mình , nhìn dài nhìn lại hình ảnh của cô gái trên . Đẹp quá đi mất ....

-" Đừng hỏi tôi , nhiệm vụ của cô là như vậy ... Không thể thay đổi đâu .." Anh đưa một cánh tay lên sờ nhẹ vào mái tóc đỏ của mình , vừa nói vừa trả lời . Anh là một người rất chuyên nghiệp .

-" Anh thử nghĩ xem ? Tôi sẽ không vì cái đẹp mà phạm tội thêm lần nào nữa !" Cô như muốn gào lên , vứt tập hồ sơ đang cầm trên tay . Cô vứt nó xuống đất và nói tiếp .

-" Đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa ... Tôi vốn đã không còn ở cái nơi đấy rồi ?" Cô vừa nói vừa cầm cái quái cặp đeo lên sau lưng của mình chuẩn bị ra khỏi căn phòng , bỗng anh ta nói một câu khiến cô khựng lại ....

-"Cô muốn vứt bỏ đi em ấy sao ? CÔ MUỐN VỨT ĐI MỌI THỨ VỀ EM ẤY SAO ? CHẾT TIỆT CÔ CÒN NHẪN TÂM VÀ ÁC ĐỘC HƠN CẢ HẮN !!!!" Anh đứng lên la vào bóng lưng nhỏ bé ấy , nói lớn với cơn phẫn nộ . Ánh mắt của anh trở nên sắc bén hỏi .

-" Cô muốn .... Vứt đi người mà đã cứu rỗi cuộc sống của cô sao ??? " Cô khựng lại quay lưng nhìn về phía sau , sau bóng lưng ấy có một bóng dáng của một cô gái . Cô nhìn nó , tiếp tục quay lại đi ra khỏi căn phòng gương mặt tươi cười nhưng nhìn nó có chút u buồn nói ...

-"Anh thử nghĩ đi ? Tôi rất mong chờ nó đấy ...." Cô cười với nụ cười u buôn không còn vui vẻ như lúc nãy . Bây giờ cô như một cô công chúa trong một bức tranh . Cô thật xinh đẹp với đôi mắt xanh ấy .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro