Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(Izatake) Kí ức

Warning: Ngược, nguỵ loạn luân
    " Tương truyền năm 728 trước công nguyên con trai của hoàng đế' Kurokawa Izana' nổi dậy chống lại sự cai trị tàn ác của hoàng đế đương thời-Hanagaki Takemichi"
     Takemichi Hanagaki người được tương truyền là vị bạo chúa từng là một bậc đế vương thiện lành mang cả tấm lòng cho đất nước. Cho đến cái ngày định mệnh cậu gặp Izana số mệnh đã đảo ngược
     Takemichi lên ngôi khi mới chỉ 13tuổi, cơ thể non nớt phải gánh lên mình cả một trọng trách lớn nên từ bé cậu đã nhận thức được. Lớn lên trong sự giáo dục của các thần quan cậu nhanh chóng nhận được sự công nhận của quan trong triều vì sự thông minh
    Năm mười tám tuổi Takemichi ra trận, mang trong mình dòng máu cao quý cậu cùng còn chiến mã lâm trận. Sự chống chịu phi phàm cùng tài năng đã giúp cậu nhận được chiến thắng đầu tiên. Nằm trên đà chiến thắng- Năm 720 cậu đưa đất nước trở thành một cường quốc lớn, khiến các nước bên cạnh run sợ.
.
.
    Đằng sau hình ảnh của vị đế vương vĩ đại là một đôi mắt u uất. Takemichi chưa bao giờ hết run rẩy. Cơ thể cậu nhuốm máu của các binh sĩ luôn đè nặng lên cậu.. Liệu đây có thật sự là con đường đúng, cậu ghét nó.. chiến tranh.
    Nhưng vì đất nước cậu lại phải gượng lên      
     " Này"
   " Thưa bệ hạ, ngày cần gì"
    " Quốc sư này, liệu ta có thể.. ngừng chiến tranh không?"
    " Không thưa bệ hạ đây là số mệnh của ngài"
    Lời cay độc như khắc vào da Takemichi, cậu muốn chạy trốn.
   2 năm những chiến thắng lẫy lừng vang danh cả đất nước, cậu gặp hắn Kurokawa Izana một thằng nhóc bẩn thỉu bị ném ra chiến trường. Đôi mắt màu tím violet đầy căm thù khiến cậu chững lại, liệu có được không?"
     Mang hắn về Takemichi dạy dỗ hắn từng chút một với mong muốn hắn là người kế vị. Được đào tạo để trở thành một bậc đế vương nhưng Izana chưa bao giờ là ổn, hắn biết bản thân đã điên rồi.
     Ngay hôm đó khi gặp Takemichi đôi mắt xanh trông rất u uất nhưng luôn sáng một cảm giác ấm áp hắn theo cậu về. Được hưởng những thứ chưa bao giờ được, lần đầu tiên nhận được cái gọi là tình yêu thương khiến hắn rùng mình
     Hắn thèm khát nó, như cái cách gặp một giọt nước trong sa mạc hoang vắng. 
    Hai năm sau, hắn lớn lên trong sự bao bọc của Takemichi cùng với đó là ánh mắt ghen ghét từ các vị quan thần. Đối với họ Izana chính là vật cản, những kẻ tham muốn quyền lực luôn muốn Takemichi sẽ lập một hậu cung như cái cách các hoàng đế khác từng làm.
Nhưng đối với cậu- Takemichi chưa từng muốn sắc dục, cậu luôn từ chối với mọi mĩ nhân, rồi một khác mang một thằng nhóc ngoại quốc bẩn tưởi về gọi là con.
     2 năm sau đó, Izana mười bốn tuổi. Takemichi hai tư tuổi, ngày đó đã đến cậu chậm chạp một cung điện.
    Cậu gục người xuống
    " Quốc sư này, khi ta truyền,  ngôi cho Izana liệu ta có được tự do không?"
     " Vậy ngài nghĩ liệu các vị thần quan có chấp nhận để ngài soán ngôi không bệ hạ?"
    " Hha.."
   Cậu đứng lên nhìn vào người sau bức màn chắn đấy, đưa Quốc sư một lá thư
   Cậu cúi người xuống: " Nhờ người sau khi ta chết nhất định phải đưa nó cho Izana"
      Những ngày tháng sau đó đối với người dân là những ngày tháng địa ngục, vị hoàng đế mà ngàn người công nhận đó chìm đắm trong rượu, mỗi ngày vị vua chỉ ngày ngày ngồi lên ngai vàng tham lam nếm từng ngụm rượu.
   Izana siết tay đến bật cả máu giọng nói nặng nề hỏi Takemichi: " Phụ thân rốt cuộc là có chuyện gì"
    Đôi mắt mù mờ nhìn xuống cậu cười lớn: " Izana à sao lại hỏi trẫm câu đấy, ta là vua đây là cung của trẫm. Cơ thể ta mặc long bào. Ta là hoàng đế đây là quyền của ta"
    Izana: " Vậy tại sao bệ hạ lại mang ta về"
   Takemichi nhìn xuống: "Chà ai biết chắc là thấy ngươi có giá trị để ta sử dụng, giờ đây người đã 14 tuổi rồi, trẫm ban chiếu yêu cầu người xuất chinh đến chiến trường"
  " Thần xin tuân chỉ"
   Izana nghe xong câu trả lời thẫn thờ đáp lại rồi dứt áo ra đi.
    Đôi mắt của Takemichi thẫm nước mắt loạng choạng ngồi dậy, đôi bàn tay gầy guộc như muốn kéo hắn lại nhưng lại chững lại cậu thẫn thờ ngồi phịch xuống: " Cả đời này trẫm nợ con, xin lỗi con nhiều lắm Izana"
   Izana trên chiến trường mang lại cả trăm ngàn lợi ích khiến cho thần dân tin tưởng. Trái ngược với izana, Takemichi càng ngày càng bê tha tiên triều loạn lạc, dân chúng căm ghét.
   4 năm kể từ ngày Izana đi ra chiến trường, mang trong mình bộ giáp hắn siết chặt thanh kiếm bước vào cung điện hào nhoáng kia.
Bên trong nồng nặc mùi rượu, Takemichi mặc trên mình long bào khuôn mặt đỏ bừng vì say rượu. Bên cạnh là người rót rượu và vài quan thần nịnh nọt.
Thấy Izana bước vào bọn họ run rẩy rồi chạy mất, ra lệnh cho binh lính ra ngoài Izana bước đến cầm trong tay thanh kiếm chĩa vào gương mặt đỏ bừng của Takemichi
Cậu nghiêng đầu " Đâm đi"
Tay hắn bất giác run lên,.. thanh kiếm rơi xuống Hoá ra Izana này chưa từng quên cậu vậy mà hắn cứ nghĩ 4 năm là đủ rồi, có lẽ hắn vẫn thèm muốn cái cảm giác ân cần kia vẫn nhung nhớ tình cảm của người đó.
Izana gục xuống hay tay ôm lấy người kia vào trong lòng tham lam hít lấy " Takemichi trở lại với ta đi, ta yêu chàng. Lợi dụng cũng được làm ơn hay quay lại với ta đi"
Nhận lấy cái ôm ấm áp của người kia, Takemichi run từng đợt nhưng cuối cùng lại đấy Izana ra, trước sự ngỡ ngàng của người kia Takemichi nhặt lấy thanh kiếm xuyên qua người mình.
Cứ thế Long bào nhuốm máu cậu gục xuống
"...."
" Không không, tỉnh lại đi Takemichi "
Izana vội vã chạy đến quỳ xuống cạnh Takemichi, ôm chặt cậu vào lòng. Takemichi thở ra hơi thở yếu ớt cười một cách chân thành với hắn: " Izana này ta đã làm hết có thể rồi, nhất định phải hạnh phúc... ta mệt rồi"
Cứ thế cậu chút hơi thở cuối cùng
Năm 729 Izana lên ngôi
Izana đi đến cung điện của quốc sư trong lòng đã thắt lại. đôi mắt mệt mỏi cơ thể gầy rộc, trông thế nào cũng không giống một vị tướng quân vừa về từ chiến trường về.
Izana gập người " Diện kiến quốc sư"
Từ trong tầm màn kẻ đó châm điếu thuốc lên ngoắc tay ra lệnh cho thuộc hạ lui hết, đưa cho Izana một bức thư được gói cẩn thận rồi nói " Takemichi nhờ ta đưa cho ngươi.. "
Izana cầm trong tay bức thư, sau ngày đăng quang hắn mở bức thư
" Chc khi ngươi đọc dòng này ta cũng chng còn trên cõi đời na, người biết không ngày đầu tiên khi gp người. Ta thy được trong đôi mt màu tím là khát khao sng sót khiến ta rung động, cái khí cht khiến ta ny ra mt ý nghĩa rng khi ta đem ngươi v ngươi s thay ta làm vua ta s được t do, có l ta quá ngây thơ ta thy trong mt thn quan. H căm ghét ngươi, không ai mun ta soán v cho ngươi. Nhưng ta đã chán ngy cái cnh này ri... khi cùng người khiến ta rung động cái cách người ôm ly ta cười vi ta. Ta tham lam s rng ngươi s li tn thương. Izana này bàn tay ta đã nhum đủ máu ri, cái ln đầu tiên ta giết người ta biết rng bn thân mình không th làm vua nhưng vì đất nước ta điên cung giết người đến cui cùng ta li t ghê tm chính ta. Nên để bn thân làm đường lót cho ngươi s khiến ta thanh thn hơn, xin li vì ta tng có ý nghĩ li dung ngươi....Có l ta không nên sinh ra thi đại này, Nên nht định ngươi phi thay ta tr thành mt bc đế vương khiến người người nh đến,.. cui cùng ta mun nói rng ph thân yêu con rt nhiu izana"
Những giọt nước mắt rơi trên trang giấy, hoá ra người ấy trước sau cũng vì mình. Takemichi này ta cũng yêu chàng lắm yêu từ đôi mắt đến những cái ôm ấm áp
Nếu có kiếp sau nhất định sẽ làm phu thê đời đời kiếp kiếp
.
.
Phụ thân này, liệu phụ thân có tin vài kiếp sau không
" Có chứ"

By Mae
Quốc sư: mang ý nghĩa là người năm giữ may mắn của đất nước, kẻ đến vua cũng phải khiêm nhường ( Trích từ một bộ manhua không nhớ tên)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro