Baji x Takemichi: Sensei
Tác giả: Lạc Linh Tâm _ Sora
___※●※___※●※___
--- " - Sensei thật đáng yêu và ngốc ngếch, ngây thơ quá đi!
- Vậy sao? Tôi cũng nghĩ rằng tôi rất ngây thơ! "
※♡※
•••
Hanagaki Takemichi là một giáo viên dạy toán trẻ tuổi hiện đang thực tập tại một ngôi trường cao trung nổi tiếng ở Tokyo, lương tháng khá cao và ưu đãi từ hiệu trưởng rất tốt đến các giáo viên, với số tiền ấy đủ để cậu trang trải cuộc sống hằng ngày.
Cậu không phải kẻ thích mơ mộng vẽ vời, luôn nhìn vào thực tế mà nhắm đến mục tiêu bản thân đặt ra.
Lớp Takemichi đảm nhận ngay ngày đầu tiên đi làm so với suy nghĩ quả nhiên giống nhau. Lớp học không mấy đa dạng vì học sinh nào cũng chăm ngoan, nghiêm túc trong lời giảng của giáo viên khiến cậu nhẹ người hơn hẳn.
Nổi bật nhất dễ gây chú ý chắc là cậu nhóc Baji Keisuke đeo mắt kính dày cộm như nắp chai ngồi giữa lớp. Hắn ta mái tóc đen dài được cột đuôi ngựa về sau, phần mái vuốt keo gọn gàng trông như thằng ngố mọt sách vậy, cà vạt thắt ngay ngắn, sơ mi đóng thùng, quần tây sạch sẽ.
Ấn tượng về hắn ta đối với Takemichi rõ là học sinh gương mẫu, nếu như không phải lời đồn đại trong trường nói hắn bị đúp lớp thì chắc cậu cũng chẳng tin điều đó là sự thật.
Tiết học bắt đầu, Takemichi như thường lệ đứng trên bục giảng với cương vị là giáo viên, bàn tay thon thả cầm lấy viên phấn trắng đi đều từng nét chữ trên bảng đen. Chữ cậu rất đẹp, luôn là tâm điểm chú ý của tất cả học sinh nữ cũng như câu lạc bộ Văn Học ở trường.
Ngược lại với vị giáo viên đang say sưa giảng bài, Baji thay vì nhìn vào sách lại nhìn Takemichi-sensei không chớp mắt. Hắn rõ cảm nhận từ đối phương một sức hút kì lạ, giọng nói êm tai tựa mật ngọt, hắn mỗi lần có tiết văn đều mê mẫn nghe đến nghiện.
Thoáng chốc đã đến xế chiều, học sinh đều tan trường về nhà chỉ còn thưa thớt vài học sinh ở lại để chuẩn bị đến mấy câu lạc bộ.
Takemichi đang đến wc giáo viên, bỗng nghe văng vẳng bên phía wc nam học sinh đang phát ra tiếng rên rỉ không rõ ràng. Tính tò mò khiến cậu bước vào, nép mình sau bức tường để tránh bị nhìn thấy.
Đưa mắt nhìn kỹ hơn, cuối cùng lại thành ra được thấy cận cảnh màn làm tình đầy mạnh bạo từ hai em học sinh nam không biết thuộc lớp nào. Takemichi trong lòng có chút rạo rực, cũng quá gan dạ rồi đi, sẵn sàng làm chuyện đó ở nơi dễ dàng bị phát hiện nhất của trường.
Takemichi quay bước trở ra, hít lấy một hơi dài bỏ đi. Coi như mình chưa thấy gì hết là được, tốt nhất là im lặng sẽ ổn hơn, bởi cậu không phải kiểu người thích xen vào chuyện người khác.
Nam sinh trong độ tuổi này vô cùng cường tráng, thể lực dồi dào, đặc biệt ham muốn sẽ tăng lên không ít. Cậu dù sao đối với đám nhóc đó cũng cùng hướng tính, nên cậu quyết định nhắm mắt làm ngơ chuyện này.
Nhưng... cớ sao cậu lại thấy thằng nhóc tóc đen dài kia có chút quen mắt thế nhỉ? Có vài nét khá tương đương với cậu nhóc Baji lớp cậu, nhưng trông vẫn có vài điểm khác nhau.
Tỉ như phong cách ăn mặc, em học sinh ia thì cường bạo phóng túng, ăn mặc vô cùng mạnh mẽ. Ngược lại Baji lớp cậu thuộc dạng con ngoan trò giỏi, ăn vận sạch sẽ từ đầu tới chân. Takemichi tự mắng mình suy diễn lung tung, chắc chắn là không phải.
•••
Đến nhà, Takemichi mở cửa bước vào. Định với lấy công tắc điện để bật đèn nào ngờ lại bị một bàn tay khác tóm lấy cậu từ phía sau, còn ra sức bịt chặt miệng cậu lại. Takemichi cố gắng vùng vẫy nhưng không thành, sức của tên đó quả thực rất mạnh.
Não bộ hoạt động hết năng xuất, cậu nghĩ rằng không lẽ có trộm vào nhà sao? Nhưng chốt cửa không có dấu hiệu bị cạy khóa, cửa sổ cậu cũng đóng và khóa từ bên trong thì làm gì có ai vào đây được!?
Dùng hết sức lấy gót chân đạp lên mu bàn chân của hắn, miệng mở ra cắn nhanh vào bàn tay đối phương. Khi thấy có dấu hiệu thả lỏng, Takemichi liền muốn nhìn xem rốt cuộc tên nào gan to như thế, vậy mà lại gặp được... Baji Keisuke của khối 10 - lớp 10A3.
Baji ăn đau liền ôm tay xoa xoa chỗ bị cắn, răng của Takemichi-sensei cũng không phải dạng vừa, ra tay không biết chừng mực gì hết.
" Agrrr...sensei à, răng thầy bén thật đó. Cắn em đau muốn chết này!!!. "
Takemichi giật giật đuôi mắt, vươn tay bật đèn để căn phòng được hưởng ánh sáng. Cậu để giỏ rau củ mình vừa mua ở cửa hàng tiện lợi lên chiếc bàn trong bếp, lấy ra cốc nước lọc mang đến phòng khách cho vị cậu học trò không mời mà tới.
Nhìn vị khách "đáng quý" của mình an phận ngồi trên sofa, tay vẫn liên tục xoa chỗ bị đau, Takemichi liền đột nhiên cảm thấy bực bội một cách vô lí.
Rầm!!!
Chiếc ly bằng sứ bị Takemichi đặt lên bàn với lực không hề nhẹ, khiến Baji bên cạnh một phen thót tim. Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt vị thầy giáo kính yêu đang ghim ánh mắt tựa dao găm đạn lạc về phía mình, hắn đột nhiên chột dạ, vội vàng né tránh.
Một người nhìn một người né, Takemichi bị học trò khiến cho tâm tình ngày càng tệ hơn. Cậu lập tức nghiêm giọng, bắt đầu tra hỏi:
" Nào, bạn học Baji, em làm sao vào được nhà thầy? "
Baji sau câu hỏi của sensei bỗng bất động. Lí do à? Hắn ban đầu đến đây là vì cái gì nhỉ?
Hmm...
Baji chìm vào không gian suy tư, hắn có mục đích chính đáng mới đến đây. Và người hắn cần gặp là vị giáo viên yêu kiều trước mắt.
Baji từ ngày đầu tiên gặp cậu, hắn cảm thấy ấn tượng về người này. Dáng người nhỏ nhắn, cử chỉ mềm mại vô cùng khi đối diện với học trò của mình. Chỉ có một điều không ngờ tớ từ trước đến nay, hắn thực sự lấy vị sensei này làm động lực học tập, điểm toán đang dần được cải thiện.
" Có nghe tôi hỏi em cái gì không đấy, Baji Keisuke? "
Takemichi thấy hắn đột nhiên thơ thẫn, chờ mãi không thấy câu trả lời cậu liền sốt ruột, vội lay người hắn.
Baji hoàn hồn, tầm nhìn cuối cùng cũng đặt ở thực tại. Hắn khi trông thấy dáng vẻ lo lắng của Takemichi dành cho mình liền mãn nhãn vô cùng, môi cong lên đường khuyết tuyệt đẹp, hắn nhẹ nhàng đáp lại như không có gì xảy ra:
" Do thầy bất cẩn làm rơi chìa khóa dự phòng, nên em đem đến đây trả cho thầy đấy!!! "
Takemichi mở to đôi mắt, cậu như hiểu ra gì đó, với tay lấy chiếc cặp đặt cạnh sofa nhanh chóng mở ra lục lọi đủ chỗ. Không tìm thấy thứ cần tìm, cậu thầm mắng bản thân thật hậu đậu, đã làm rơi còn bắt học trò đem trả tận nhà.
Mà... Khoan đã...
Cậu có khi nào để chìa khóa trong túi quần hay túi áo đâu nhỉ, nó toàn ở trong cặp cơ mà.
Xoay mặt nhìn Baji đang còn cười híp mắt với mình, Takemichi nghi vấn càng thêm lớn. Khả năng thằng nhóc này trộm chìa khóa từ cặp của cậu là rất cao. Nhưng mà lí do là gì mới được?
Không phí thì giờ trách móc hắn, cậu đứng dậy, nhìn Baji vẫn giữ nguyên bộ dáng ngoan hiền mà đánh giá. Giọng cậu đều đều nhìn hắn bảo:
" Cửa ra bên kia, muốn về thì về, không thì ở đây cũng được. Nhưng nếu muốn ở lại nhà tôi thì nên gọi cho người nhà trước đã, kẻo ba mẹ em lại lo lắng, nghe chưa? "
" Vâng, em biết rồi! "
Baji ngoan ngoãn gật đầu như cún con vâng lời chủ. Hắn hiếm khi được ở nhà của người mà hắn thầm thương trộm nhớ, cầu còn không được, ngu sao mà đi về.
Nhà cậu nhỏ gọn vừa đủ để một người sống độc thân, mang lại cảm giác thoải mái cho họ. Một phòng khách, một gian bếp vừa vặn, một phòng ngủ và một chiếc nhà tắm cỡ trung. Vì là nằm trong hẻm nhỏ, nên giá cả rất phải chăng, cậu cũng không cần lo về vấn đề tiền nhà sau khi vào ngôi trường kia làm thực tập.
Baji nhìn chằm chằm theo bóng lưng khuất sau cánh cửa phòng tắm, hắn bắt đầu muốn giở trò ma mãnh, liếm môi tà mị rời khỏi phòng khách di chuyển đến phòng ngủ của Takemichi-sensei.
Đóng chặt cánh cửa, mở vòi sen để cảm nhận làn nước mát dội vào gương mặt thanh tú của mình. Sau khi gội đầu sạch sẽ, cậu ngâm mình trong bồn tắm ấm nóng, ngửa đầu ra sau hưởng thụ sự thoải mái tuyệt vời này. Đi làm mệt mỏi lại được thư giãn thế này quả là thoải mái.
* Baji, cái tên nhóc con mọt sách đó đúng là khiến mình hao tổn tâm trí!!! *
•••
Chân bước về phòng với chiếc áo choàng tắm mặc trên người, Takemichi vừa mở cửa ra đã một phen thất kinh. Baji hiện đang yên vị trên giường của cậu, Takemichi chưa kịp mở miệng chất vấn đối phương vì sao vào phòng cậu tự tiện như vậy thì đã xanh mặt hốt hoảng khi thấy được thứ hắn cầm trên tay.
" Ara ara~ Sensei à, thầy cũng quá mức dâm đãng rồi nha~ "
Baji giọng nói trêu ghẹo, cầm trên tay trứng rung màu hồng nhạt, hướng Takemichi bày vẻ mặt thích thú của bản thân.
" Cá...cái gì...ch..chứ? Em đang nói cái-- "
Rầm!!!
Takemichi lắp bắp cố gắng biện minh, nhưng lời nói ra còn chưa hoàn thiện đã bị Baji khống chế đè cả cơ thể cậu xuống nền gỗ mát lạnh.
Cú đè người khiến lưng Takemichi va đập mạnh, cậu cắn răng chịu cơn đau đến tê dại đầu óc. Mở mắt ra lại thấy Baji tự nhiên ở phía trên cậu nhìn chăm chú, đôi ngươi kim sắc sau lớp kính nhanh chóng xuất hiện trái tim mê luyến quấn chặt lấy cậu.
Tay hắn vội gỡ chiếc kính vướng víu ra để lộ đôi mắt hổ phách hùng mãnh, mái tóc đen dài bung xõa khi được giải thoát khỏi sợi chun màu đen. Cả cơ thể Baji sau một màn biến hóa liền tỏ ra khí thế bức người, nổi bật nét hoang dã cuốn lấy ánh nhìn của cậu.
Vứt chiếc vest đen qua một bên, tay tháo cà vạt, cơ thể cường tráng hoàn mỹ như tượng tạc của hắn được lộ rõ sau khi chiếc sơ mi được cởi xuống.
Takemichi khuôn mặt đỏ bừng đến mức sắp bốc khói. Tên nhóc này bị điên hay gì? Đột nhiên muốn khỏa thân tại phòng ngủ của thầy giáo, còn không biết xấu hổ trưng ra vẻ mặt chứa đầy sự động dục của bản thân cho cậu xem.
Cố gỡ đôi tay to lớn đang đặt trên vai mình ra, Takemichi mất hết kiên nhẫn khi bản bị bắt buộc phải nằm trên sàn. Cậu trừng mắt nhìn Baji đang cười một cách thích thú, tâm trí cậu ban đầu đã rối giờ còn rối hơn.
Hắn đột nhiên áp sát gần cậu, mặc nhiên không để ý đến dáng vẻ hoảng loạn của cậu, đem hơi thở nóng ấm phả vào vành tai nhạy cảm:
" Lúc chiều thầy đã chứng kiến hết rồi đúng không? Cảnh tượng nóng mắt trong phòng vệ sinh ấy!! "
Takemichi khựng người, vậy ra cậu đoán không sai, tên nhóc ấy chính là Baji Keisuke, kẻ lưu ban duy nhất của lớp cậu.
Xâu chuỗi toàn bộ sự việc xảy ra, Takemichi càng thêm chắc chắn rằng mục tiêu tiếp theo của Baji sẽ là cậu. Nhanh chóng lảng tránh chủ đề, cậu muốn đẩy hắn ra ngay bây giờ.
Baji biết sensei đáng yêu đang cố gắng chống cự, nhưng mà với sức lực yếu ớt đó thì cậu có thể đẩy nổi đội trưởng phiên đội một của Toman hay không?
Đương nhiên là không!!!
Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cậu khi bị giọng nói của hắn kiểm soát, Baji tâm tình trở nên vui vẻ và phấn khích hơn hẳn.
Chiếc áo choàng tắm của Takemichi đột nhiên trở nên lỏng lẻo, sợi dây cố định đã bị kéo ra từ khi nào không hay. Cậu sợ hãi nhìn Baji, ý tứ không tốt đẹp của hắn đều hiện rõ trong đôi ngươi màu trời. Rốt... rốt cuộc thằng nhóc này nó muốn cái gì chứ?
Nhìn cơ thế trắng hồng không tì vết của Takemichi, thân hình thon thả câu nhân. Baji hắn thật tâm không kiềm lòng nổi, bất ngờ đứng dậy, đem người bế lên giường. Hắn không để cậu ú ớ câu nào đã mạnh mẽ cưỡng hôn, chiếc lưỡi ma ranh trườn vào khoang miệng nhỏ, hắn tham lam mút hết tư vị mật ngọt từ cậu.
Từng ngóc ngách đều bị hắn khám phá, môi lưỡi giao nhau, Takemichi bị cuốn vào sắc dục liền mê đắm đáp trả. Cậu cùng hắn vờn nhau không dứt, đến khi Baji thấy thầy của mình sắp hết dưỡng khí mới chậm rãi buông tha đôi môi mềm mịn ấy.
Gương mặt dâm đãng đang thở dốc, khó khăn hít lấy từng ngụm không khí ít ỏi từ cậu, Baji khát khao muốn nhìn thấy nó đã lâu rồi. Chấp niệm của hắn với Takemichi-sensei là vô cùng lớn, đến mức mỗi đêm hắn đều mộng xuân cùng với thầy. Chính xác là mơ thấy bản thân mình thao sensei mỗi đêm, là thao đến liệt giường!!!
Nhìn vị giáo viên xinh đẹp đang thần trí đảo điên vì hắn, Baji càng thêm hưng phấn, bên dưới của hắn đã sớm cương đến trướng đau. Hắn thật tâm không nhịn được, đem Takemichi lật ngược lại, để cậu quỳ bốn chân trong tư thế doggy.
Nhìn cúc huyệt hồng hào đang mấp mấy như mời gọi, Baji khẽ nuốt khan một tiếng. Cảm giác khô khốc trong khoang miệng càng khiến hắn tham lam muốn chiếm lấy thân thể đẹp đẽ này của cậu, để cậu mãi mãi thuộc về hắn.
Takemichi ngượng đến không thể nói nên lời, Baji liền nhân lúc cậu không để ý, đem hai ngón tay cho vào nơi tư mật khuếch trương. Bên trong động huyệt vừa ẩm ướt lại vừa chật hẹp, vách tràng tiết dịch nhiều đến mức tạo thuận lợi cho hắn ra vào thật dễ dàng. Dâm thủy chảy dài xuống tận phần đùi láng mịn, hắn nhanh chóng tìm điểm mãn cảm của cậu. Sau một hồi đâm rút, điểm G đã phát hiện ra, Baji tàn nhẫn ấn mạnh vào nó.
" Aahh!!! "
Takemichi khóc hết nước mắt, điểm mẫn cảm của bản thân lại bị Baji ác ý day nghiến liên tục. Động nhỏ liền siết lại, ngậm chặt lấy ngón tay của hắn hơn. Baji hắn là nhịn không được liền đem má mông của cậu đánh một cái thật vang, hắn bỡn cợt:
" Ngậm chặt thế này, dâm đãng thật đấy! Thầy thiếu thao đến mức nào vậy hửm, sensei~? "
Gương mặt đã ửng hồng giờ lại càng đỏ hơn, ánh mắt cậu đảo liên tục vì tốc độ đâm rút ngón tay của Baji, thực sự không thể chối được, cậu chỉ có thể khó khăn đáp lời:
" Thiế-- thiếu cái gì...chứ? Ah~ Chậm... Mau chậm lại đi... Ư... Aah~ "
Tiếng thở dốc đầy dâm mỹ phát ra từ khuôn miệng nhỏ, Baji nghe đến cơ thể phản ứng cực mạnh với nó. Không chịu thêm được bèn giải phóng cự vật to lớn của bản thân, nhìn cái lỗ nhỏ kia mà nhướn mày thích chí. Baji đặt đầu khất trước miệng huyệt, một lực đạo mạnh mẽ đâm sâu vào trong động huyệt mẫn cảm.
" Aaa~~ Hah... ha... "
Hai mắt Takemichi mở to, nước mắt sinh lí trực trào, đôi ngươi phủ tầng sương mỏng khiến chúng càng thêm long lanh.
Takemichi cảm nhận thực sự đau không tả nổi, cậu nằm úp mặt vào gối, phía dưới đau đến không muốn đối phương động đậy, nhưng lại ngứa ngáy khó chịu khi hắn không chịu nhấp hông, cảm giác mâu thuẫn quá mức.
Thấy Takemichi thở dốc, Baji hắn không vội động, cúi người nhẹ nhàng an ủi cậu:
" Nào, sensei ngoan! Cố chịu đau một chút, lát nữa sẽ sướng ngay, nhé! "
Miễn cưỡng tin lời hắn mà gật đầu, đến mức này mà còn dừng lại thì chắc chắn cậu sẽ hối hận cả đời.
Vừa thấy Takemichi đồng ý, Baji liền mừng rỡ, không chần chừ bắt đầu dập mạnh hông. Động huyệt hồng hào co thắt nhiệt tình, bóp chặt lấy côn thịt to lớn của hắn, Baji thở dốc đầy thỏa mãn.
Mười đầu ngón chân Takemichi co lại, cơn sướng đến tột đỉnh đang từ từ xâm chiếm lí trí của cậu. Mồ hôi túa ra ướt đẫm cơ thể, Takemichi khó chịu vì chiếc áo vướng víu, cậu lấy hết sức lực ngồi dậy, điều này càng khiến phân thân của hắn đi vào ngày một sâu hơn.
Đem tay vòng qua cổ hắn, áp phần lưng thẳng tắp vào bờ ngực cứng rắn của đối phương, Takemichi kiều mị nâng tông giọng ngọt ngào nhờ vả hắn:
" Keisuke à, áo vướng quá tôi khó chịu, em cởi ra hộ tôi có được không~ "
Hở?
Nhướn mày đầy phấn khích, bộ dạng làm nũng của sensei đáng yêu quá thể, toàn thân Baji rần rần như có điện chạy qua người, hắn nhanh chóng đem áo choàng tắm của cậu ném qua một góc.
Tay ôm lấy vòng eo thon gọn, Baji nâng cằm bảo bối nhỏ trong lòng mạnh mẽ hôn xuống. Nụ hôn mãnh liệt, môi lưỡi cả hai quấn lấy nhau tạo nên âm vang thật phóng đãng và mê hoặc. Bên dưới mỗi lúc một nhanh hơn, Baji từ đầu chí cuối đều di chuyển với tốc độ chưa được bảy mươi phần trăm thể lực của hắn nữa.
Đột nhiên hắn dừng lại, khiến cậu cảm thấy khó chịu. Cặp đào căng mộng bắt đầu tự nhấp, hòng muốn Baji nhanh nhanh mau động. Nhìn người kia chật vật, một cỗ sung sướng chạy dọc khắp người, Baji rút chiều dài của bản thân ra gần hết bên ngoài rồi lại thô bạo đâm mạnh vào tận sâu bên trong.
" Aahh!!!! Hah... Hah... A~ "
Takemichi khoang miệng mở bật vì bị đâm đầy bất ngờ, Baji sau đó liên tục thúc vào điểm G nhạy cảm, khác với ban nãy hắn làm ngày càng nhanh. Vừa nhanh vừa mạnh, vách thịt bị đay nghiến đến đau rát.
Takemichi chìm trong khoái lạc, chiếc lưỡi đỏ hỏn thè ra vô cùng dụ dỗ người nhìn, nước bọt chảy dọc từ cổ đến phần ngực nở rộng đang phập phồng lên xuống vì thở gấp khi làm tình.
Nhận thấy hai nhũ hoa đang đỉnh lên run rẩy vì lạnh, tay trái đem hạt đào hồng hồng phía trước kéo căng rồi lại xoa nhẹ, Baji cúi người ngậm lấy bên còn lại, răng nanh day day hạt đậu nhỏ mềm mại, mút mát đến nghiện. Ngược lại tay phải hắn nắm lấy phân thân màu hồng nhạt của Takemichi mà sóc lọ, tốc độ tay nhanh kinh khủng.
Takemichi cảm nhận kích thích từ bốn phía, cự vật bên trong cậu co giật liên tục, hai mắt mơ hồ, miệng nhỏ lập tức lắp bắp:
" Ưm... Keisuke...aa~ Sắ--sắp bắn...sắp bắn...ahh!!!!! "
Tiếng rên ngắt quãng đầy mỏi mệt, dòng tinh dịch trắng tinh phóng thích bơm đầy lỗ nhỏ dâm đãng. Baji hắn mãn nhãn gầm gừ, không vội rút ra, kéo người trong lòng cùng trao nụ hôn cháy bỏng.
Sau khi Baji hắn rút côn thịt của bản thân ra, lúc này Takemichi mới chiêm ngưỡng kĩ càng kích thước khủng bố của nó. Quả nhiên là to hơn người bình thường, nhìn thứ to lớn đang dựng thẳng, cậu mê luyến quan sát nó thật chăm chú.
Đột nhiên cơ thể không kiểm soát, dư âm của trận hoan ái vẫn còn. Takemichi từ từ bò lại chỗ Baji, chiếc lưỡi đỏ hỏn hiện ra nhanh chóng liếm nhẹ đầu khất. Tay nắm lấy phân thân to lớn tuốt lộng, lưỡi nhỏ bắt đầu liếm từ gốc đến ngọn. Quy đầu nhanh chóng nằm trọn trong khoang miệng ấm áp, Takemichi khó khăn ngậm lấy nó.
" Hah~!!! "
Baji thở hắc đầy phấn khích, hắn vuốt ngược mái tóc đen của mình về sau, từ trên nhìn xuống sensei quả thật rất giống một tiểu yêu tinh vừa dâm đãng, vừa phóng túng, mà còn lại vừa câu nhân.
Chiếc mông vểnh lênh trông lẳng lơ quá thể, Baji kiềm không được vỗ vỗ vài cái tán thưởng kĩ năng của cậu. Không tệ, chiếc lưỡi vô cùng giảo hoạt, xúc cảm rất tốt nga~
Phát thảo thân hình côn thịt, miệng nhỏ chứa đựng thứ to lớn có chút khó khăn. Chiếc lưỡi nhẹ nhàng liếm phần bên dưới cự vật, từ từ đưa đẩy cơ thể nhằm đem dương vật kia nuốt trọn vào trong.
Baji cảm thấy vẫn chưa đủ, đặt tay lên đầu cậu ấn vào, phần hông không an phận mà thúc mạnh, đem cự vật ra vào bên trong khoang miệng nhanh kịch liệt. Tốc độ bất ngờ khiến cậu ứa nước mắt, không chịu thua thiệt liền cố gắng bắt kịp tốc độ của hắn.
Sau ba mưới phút Takemichi khổ sở làm đủ trò thì Baji cũng bắn, một miệng tinh dịch nóng ấm. Cậu chầm chậm nuốt vào, vị có chút đắng nhưng lúc sau lại ngọt lạ thường.
" Hể~ Takemichi-sensei nuốt con của em rồi có phải là thích em rồi không, hửm? "
Thích thú hôn vào má cậu, Baji buông lời trêu chọc vị giáo viên trẻ tuổi. Takemichi nghe thế bĩu môi, liền hất mặt sang hướng khác, giọng có chút hờn dỗi trả lời:
" Thích á? Tôi nghĩ câu đó tôi nói mới đúng, em hôm nay phạm thượng, tốt nhất chịu trách nhiệm với tôi đi!! "
Baji nghe thế liền cười phá lên, vòng tay qua eo kéo cậu vào lòng, hắn ân cần đặt lên trán cậu nụ hôn dịu dàng, giọng trầm thấp chứa đầy sự ôn nhu:
" Yên tâm, em không những chịu trách nhiệm mà còn ở bên thầy, yêu thương thầy, bảo vệ thầy cả đời! "
Takemichi khẽ cười, chuyện hôm nay cậu sẽ tạm cho qua nhưng tuyệt không có lần sau.
" Ừm, nhất định thế nhé! "
Khuôn mặt tươi cười và một khoảng trời hường phấn ngọt ngào, Baji ôm cậu từ phía sau, nở nụ cười chiến thắng của con sói ma ranh đầy nguy hiểm.
Ngược lại, chính Baji cũng không biết rằng, vị sensei hắn cho là hiền lành và ngốc ngếch lại đang kéo khóe môi, vẻ mặt hài lòng của kẻ săn mồi đầy toan tính.
Thật đáng sợ!
•••
Chúc mừng sinh nhật Hanemiya Kazutora ❤
( 16/9 🎉🎉🎊🎈🎊🎈🎂🎂🎂 )
Tại nay sinh nhật anh nên em viết pỏn bạn thân cùng người thương của anh abcxyz tặng anh đó :))))
Dui dẻ dui dẻ hong quạo :> Khi nào đến sinh nhật anh Bại, em bù lại cho =)))
____
Hết!!!
Q&A cùng author :3
Ngày 16/09/2022
Truyện đăng duy nhất ở Wattpad!!!
Những nơi khác đều là lừa đảo, ăn cắp bản quyền.
NGHIÊM CẤM HÀNH VI CHUYỂN VER!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro