Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(IzaTake) Mọi lúc mọi nơi #1

"Ưmm... để v-ề nhà đi mà~ e...em a... chịu k-khô..."

"Anh cũng chịu không nổi rồi bé cưng à~ Nếu không được "yêu" em ngay anh sẽ bức bối tới chết mất. Ai bảo em lúc xem phim cứ nhào vào người anh vậy chứ!"

Nghe từng lời Izana phả vào tai mà Takemichi khóc không ra nước mắt. Anh đã mua vé cho cả hai đi xem một bộ phim kinh dị đang hot gần đây. Em rất háo hức ngóng đợi ngày này nhưng không ngờ khi xem lại đáng sợ tới vậy. Bước từ phòng chiếu phim ra, cả người Takemichi lảo đảo không thôi, liền ngỏ ý muốn đi vệ sinh, Izana cũng ân cần dìu em tới nhà vệ sinh ở cuối hành lang rồi đứng đợi. Vậy nhưng khi Takemichi đang rửa tay để trở ra, anh đã đi vô từ lúc nào rồi kéo em vào một phòng nhỏ trong góc, khoá trái cửa mà trực tiếp hành sự.

Đây là nhà vệ sinh của rạp, lúc nào cũng có người ra người vào, nhưng anh như chẳng quan tâm mà liên tục càn rỡ. Takemichi chỉ biết nghiến răng gồng người khi thứ to lớn kia của anh nhồi vào trong em rồi đưa đẩy. Từng đợt rên rỉ ưm a đều được em khó khăn kìm lại, nhưng điều đó chỉ khiến Izana muốn thao em thô bạo hơn. Nhìn tai nhỏ của em đỏ lên, gáy lấm tấm mồ hôi, cả người ưỡn cong vô lực áp vào tường làm anh hưng phấn chết đi được, liền cúi xuống liếm vào vàng tai, trầm giọng thì thầm từng chữ.

"Sao em không rên? Anh muốn nghe giọng em lắm~ Cho anh nghe đi mà..."

"A-anh bị ngốc hả? Đây là nhà vệ sinh của rạp đó!"

"Em lo gì chứ! Cũng đâu có ai thấy mặt chúng ta? Nào... cho anh..."

Izana giữ hông em cho mông tròn kia vểnh lên khiêu gợi rồi thúc một cú thật mạnh. Tiếng a không kìm được mà thoát khỏi họng em. Takemichi mặt đỏ gay gắt, luống cuống lấy tay bịt chặn miệng, còn Izana thích thú cười tà rồi rải lên cổ em những nụ hôn rời rạc.

"Anh tha cho bé đấy! Nếu không em sẽ ghét anh mất, về nhà ta sẽ làm tiếp nhé~"

Cuối cùng Izana cũng rút côn thịt to lớn của mình ra, kéo theo thứ dịch nhầy nhớp nháp đầy dâm dục tuôn ra ngoài. Takemichi xụi lơ tựa lên tường để anh lấy giấy lau thân dưới cho mình, thi thoảng còn xấu xa bóp bóp mông em, nhưng em mệt tới độ chẳng buồn phản kháng.

Dù có bao nhiêu lần như thế, em cũng không chắc mình sẽ quen được việc Izana sẵn sàng đè em ra bất cứ đâu để làm tình. Izana Kurokawa vốn là một đàn anh cùng trường mà em vô cùng ngưỡng mộ từ thời còn đi học. Anh cực kì nổi tiếng bởi ngoại hình đẹp lạ thật bắt mắt, thành tích học tập thì giỏi giang, tính tình thì hào phóng cởi mở, dường như chẳng thiếu thứ gì. Em may mắn được hoạt động chung với anh trong một Câu lạc bộ và càng thêm yêu mến đối phương từ đó, nhưng anh lúc nào cũng toả sáng lấp lánh, xung quanh có biết bao người ngưỡng mộ, so với em càng khập khiễng một trời một vực. Vì vậy, Takemichi đã quyết định chôn giấu tình cảm ấy sâu trong trái tim.

Nhiều năm trôi qua, cả anh và em đều ra trường, chẳng còn gặp nhau thêm lần nữa. Takemichi cũng nhẹ nhàng chấp nhận đó là dấu chấm hết cho tình cảm đơn phương thời niên thiếu của mình. Nhưng cứ như định mệnh sắp đặt, Takemichi lại vào làm việc trong đúng công ty của anh. Izana đứng ở vị trí cao hơn em rất nhiều, việc gặp mặt nhau đếm trên đầu ngón tay cũng không tới, nhưng đủ để khiến em nhận ra mình vẫn còn quan tâm đối phương.

Kiên trì làm việc ở đó gần một năm, như thể muốn tích cóp thêm cho mình từng khoảnh khắc bên anh và những hiểu biết về anh, Takemichi cuối cùng cũng lấy hết dũng khí tỏ tình. Em đã ôm sẵn tinh thần bị từ chối và ghét bỏ, nhưng không ngờ Izana lại đồng ý, khiến Takemichi tưởng mình đang nằm mơ. Anh nói anh cũng có những cảm xúc đặc biệt với em từ khi còn đi học, nhưng lúc nào em cũng lảng tránh ánh nhìn từ anh, nhìn thấy em ở công ty, anh nhận ra mình vẫn còn thích em rất nhiều. Và thế là 2 người đến với nhau trong con mắt ngưỡng mộ của bao người.

Mối quan hệ ấy luôn ngọt ngào và khiến em hạnh phúc, duy chỉ có hai điều làm em quan ngại mỗi khi nghĩ về:

- Một, Izana mê tiếng rên của em đến chết, thậm chí khi không làm tình cũng muốn nghe em rên.

- Hai, Izana đặc biệt hứng thú làm tình tại nơi vắng vẻ nhưng nằm ở giữa chốn đông người, như nhà vệ sinh ở rạp phim, một con hẻm khuất bóng, sau mấy bụi cây rậm rạp ở công viên...

Một người có côn thịt to lớn luôn mạnh mẽ ra vào để em rên thật lớn nhưng lại đam mê cái sự kích thích giữa chốn công cộng, quả nhiên đã bao lần làm em khóc không ra nước mắt. Dẫu chưa lần nào bị người lạ phát hiện, tim gan Takemichi vẫn nhảy loạn xạ cả lên, việc làm tình bởi thế cũng mệt thêm mấy lần. Nhưng khổ nỗi là anh thao em quá điêu luyện, quá sung sướng, dù là ở nhà hay ở ngoài cũng chỉ thêm phần nóng bỏng chứ không sụt giảm, khiến Takemichi lần nào lần nấy đều điên đảo mà vẫn phải nghiến răng nghiến lợi nén cơn rên.

———

"Nếu anh không còn dặn dò gì thì em xin phép quay trở lại làm việc."

Takemichi lên phòng làm việc của anh nộp bản báo cáo kết quả của sự kiện tháng vừa rồi. Quả nhiên không chỉ là việc giường chiếu, trong công việc em cũng rất hoạt bát, thông minh lại cẩn thận, khiến anh không khỏi gật gù hài lòng khi lật từng trang giấy. Bảo bối này nhất định không được lọt vào tay kẻ khác.

Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn kia trước mắt, tự nhiên đầu anh lại xuất hiện vài tia xấu xa. Khi em bước chân em đi gần tới cửa, giọng anh gọi với lại khiến em có chút giật mình.

"Vẫn còn việc giao cho em đây."

Bẽn lẽn xoay người, Takemichi biết cái "công việc" sắp giáng xuống đầu mình có thể là gì. Nhìn mặt anh đầy hưng phấn, vẫy tay ra hiệu cho em ngồi lền đùi mình mà tim em đập loạn cả lên.

Tay anh vòng qua eo nhỏ ép sát đối phương vào lồng ngực để em ngồi được thoải mái nhất, đặt một cái thơm nhẹ lên mái tóc vàng mềm mại. Từng hành động thật dịu dàng nhưng khiến cả người Takemichi như cứng cả lên, nếu đang ở nhà thì không sao, nhưng thế quái nào cứ phải ở phòng làm việc chứ?

"Rên cho anh nghe đi~" Giọng anh có phần nũng nịu trẻ con nhưng ý tứ thì chỉ khiến người ta muốn nóng mặt.

Takemichi lòng thầm rủa người yêu 100 lần. Trước đây anh cũng từng thủ thỉ muốn em làm vậy, lần nào lần nấy đều ngại muốn chết. Đang không đâu lại phải rên rỉ, không thể nào tự nhiên cho nổi. Nhưng nếu không làm bây giờ, hoặc là anh sẽ cứ ôm em như thế cho tới khi nghe lời, hoặc là trực tiếp đè em ra đụ cho ré lên thì thôi. Nên cuối cùng Takemichi vẫn cắn răng cắn lợi nghe lời...

"Ưm... a... ư yaaa"

Takemichi mặt đỏ lự như gấc chín, quàng tay lên cổ anh để anh hơi cúi mình xuống, rồi ghé vào tai kia rên rỉ vài tiếng nho nhỏ. Tiếng rên nhẹ như mèo kêu, lại pha vài phần nũng nịu ngọt ngào khiến máu trong người anh sôi lên.

"To thêm một chút nữa đi bé con~ Phòng này cách âm tốt lắm, ta làm tình ở đây cũng không ai biết nữa là!"

Takemichi đúng là muốn nổ tung cả đầu. Sao em lại yêu phải cái người này chứ. Hậm hực đánh mạnh vào ngực anh một cái, em nhíu mày phụng phịu ngồi trong lòng anh, yên lặng suy nghĩ làm sao để nhanh chóng thoát khỏi cái tình huống oan nghiệt này, thì một cảm giác nhồn nhột chạm tới đũng quần.

"Yaaa...anh làm gì vậy?"

"Thì kích thích cho em? Đụ em bây giờ chưa được, nhưng mấy cái này tôi cũng phải đáp ứng được chứ~"

"A-ai cần... a..."

Izana lộ liễu kéo khoá quần em xuống, luồn tay vào nắn bóp cậu nhỏ của em đang nằm dưới lớp quần con. Takemichi bị kích thích bất ngờ liền không tự chủ ưỡn cong người lên, bên trong quần vốn chật hẹp nay càng thêm nóng bức vì bàn tay ai kia luồn vào càn rỡ.

"Mau bỏ em ra!" - Takemichi vừa nói vừa luống cuống đẩy cánh tay anh, nhưng chỉ càng khiêu khích anh xoa nắn mãnh liệt hơn.

"Rên cho anh nghe rồi anh bỏ~"

Izana đúng là đang bắt nạt em mà. Takemichi hận không thể đá cho anh một cái vì cả cơ thể đang lọt thỏm trong vòng tay anh, lại còn bị kích thích kia làm cho mù mờ lí trí. Dục vọng dẫn dụ, em không kìm được mà tuông ra những tiếng rên ư a dâm đãng ướt át, mặt mũi ửng đỏ ánh lên tia mê man, cơ thể không tự chủ mà uốn éo càng bội phần quyến rũ.

"A~ đúng rồi Michi... Hãy rên lớn lên, em là tuyệt nhất đóoo. Nứng muốn chết anh rồi..."

Izana mãn nguyện khi cảm nhận tiểu côn thịt của thịt của em đang dần phồng lên ấm nóng, cùng lúc thứ to lớn trong quần anh cũng đang cương lên.

"A... đ-đủ rồi... Em còn phải..."

"Sao đã đủ chứ? Em chẳng thành thật với cơ thể mình gì cả Michi hư!"

Từ bao giờ anh đã cởi bay cúc quần của em ra, trực tiếp luồn tay qua lớp quần lót mà sờ soạng vào thứ ấm nóng, còn cố tình trượt ngón tay xuống sâu hơn để miết qua cửa động khít chặt. Dù có đâm vào đây bao nhiêu lần thì nơi này vẫn cứ hút lấy côn thịt của anh, đúng là bảo bối nhỏ dâm đãng oan nghiệt mà~ Không thể nhẫn nại lâu hơn nữa, Izana thô bạo kéo quần lót em xuống để anh toàn quyền vuốt ve nơi nhạy cảm đã cương cứng của em. Dù trước đó nói không đụ, nhưng giờ cảnh tượng này lại khiến anh muốn đè em ra mà làm quá thể.

"Mình làm đi em!" - Mắt anh tràn ngập mong đợi lẫn ranh ma. - "Em cũng nứng rồi mà đúng không? Nào~ để anh đút no cho em nhé!"

Takemichi không muốn đi tới viễn cảnh này. Nhưng những kích thích táo bạo của anh khiến em oằn người giữa cái khát khao cháy bỏng, đầu óc mụ mị cả đi vì dục vọng. Hậu huyệt khin khít của em cũng không ngừng co thắt thèm khát anh đưa thứ to lớn kia vào. Quả thực em cũng muốn được đâm.

"C-cho em..."

Izana chỉ chờ có vậy liền sung sướng hôn chùn chụt lên cổ đối phương, nhanh chóng quạt tay dẹp đống giấy tờ trên bàn sang một bên, rồi đặt em lên trên mặt bàn làm việc trong tư thế doggy.

Hai cánh mông trắng vểnh lên ngang ngực anh thật dâm đãng, làm côn thịt anh càng thêm sưng tấy kêu gào. Nếu ngay bây giờ không cùng em lên mây thì anh sẽ hổ thẹn với chính lương tâm này mất.

----------------------------

Đợt này tui bận quá đăng có hơi chậm, tui đã viết hẳn 3 thuyền cho cái fic horny này nhưng chưa có thời gian trau chuốt lại để up. Trước khi đăng tôi thường đọc lại vài lần để sửa những chỗ mình thấy lấn cấn á ><
Các bác chờ xíu nha, chiếc fic này còn dài dài hô hô hô =)))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro