Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Ngày hôm sau đi tới trường , bước vào lớp liền thấy đám Akkun , Takemichi híp mắt cười đi lại gần .

Akkun thấy cậu liền vẫy tay " Takemichi ! Lại đây nào ! "

Cậu gật đầu , vừa mới ngồi xuống bàn thì cả đám vây xung quanh cậu hỏi han đủ điều .

Takuya vươn tay sờ sờ mặt cậu , lo lắng hỏi " Còn đau không ? "

Takemichi lắc đầu , ra dấu ý bảo không sao .

Akkun thở dài " Nguy hiểm thật đó ! Mày không hợp với đánh nhau xíu nào , Takemichi ! "

" Đúng đó ! Không hiểu sao Mikey lại muốn làm bạn với mày nhỉ ? " Yamagishi khó hiểu đưa tay đẩy kính .

" Có lẽ cậu ta thấy Takemichi đặc biệt chăng ? " Makoto nửa đùa nửa thật nói .

Takuya vẫn là lo âu nhìn cậu " Cho dù thế nào thì mày nhất định phải cẩn thận đấy Takemichi ! Mày mà xảy ra chuyện gì bọn tao biết ăn nói sao với mẹ mày đây ? "

" Cũng không nên liều lĩnh giống ngày hôm qua nữa ! Biết chưa ? " Akkun xoa đầu cậu , dịu dàng nói .

Takemichi nhìn mấy đứa bạn của mình , mỉm cười gật đầu . Họ nói đúng , sau này có lẽ cậu cần phải cẩn thận hơn , tránh làm cho người khác lo lắng .

Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học vang lên . Tất cả mọi người về lại chỗ ngồi của mình .

Takemichi lấy sách vở ra , cũng may hôm qua cậu có soạn bài trước .

Nhưng không hiểu sao mí mắt cậu cứ giật giật thế nhỉ ?

...

Thầy giáo đứng trên bục say sưa giảng bài , làm đúng trách nhiệm của một nhà giáo . Các học sinh ngồi ở phía dưới chăm chú lắng nghe , Takemichi cũng không ngoại lệ .

Cậu vừa nghe vừa ghi chép , rất ra dáng là một học sinh ngoan .

Trong không gian tĩnh lặng bỗng vang lên những tiếng la mà người bình thường không cách nào cảm thụ được .

" Này mấy cậu là học sinh trường nào vậy ?!! "

" Không được xông vào !!! "

Cửa lớp bỗng bật mở , một giọng nói có phần trẻ con vang lên " Ồ ! Ra là ở đây ! "

Takemichi nhìn ra phía cửa với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên . Cậu trai lùn Taiyaki ? Sao lại ở đây vào giờ này ? Hình như còn có cả cậu trai tắc kè nữa , cậu ta cao khủng khiếp !!!

Mikey vừa thấy cậu liền tiến lại gần , nở nụ cười nói " Đi chơi thôi nào  Takemicchi ! "

Cậu nghe vậy thì lập tức lắc đầu từ chối . Đang là giờ học mà , đi đâu được chứ ?

" Hể ? Nếu vậy thì ... "

Đột nhiên Mikey kéo tay cậu rời khỏi chỗ ngồi rồi chuẩn xác ôm vào lòng . Hắn cúi đầu nhìn cậu , mỉm cười " Giờ mình đi thôi Takemicchi ~ "

Cậu vẫn còn đang ngơ ngác bị Mikey đưa ra khỏi lớp học . Lúc hoàn hồn lại thì đã thấy mình đang đứng bên ngoài hành lang . Cậu giật mình nhìn lên phía trước , các đàn anh năm ba không biết sống hay chết nằm sải lai ở đó , mỗi người nằm cái tư thế rất chi là kì cục và có hơi ... hại mắt .

Takemichi quay sang nhìn hai tên ' thủ phạm ' đang nhởn nhơ đứng cạnh mình , cậu bày ra vẻ mặt khó hiểu , mong nhận được lời giải thích .

Draken hiểu ý cậu bèn nói " À ! Là mấy tên này sao ? Ngứa mắt quá nên đập cho một trận thôi , không có gì đâu ! "

Không ... không có gì ? Cậu lại nhìn thảm trạng của mấy đàn anh năm ba mà không biết nên có loại phản ứng nào .

Sau đó Draken ra lệnh cho bọn họ nằm thẳng hàng rồi cùng với Mikey dẫm lên người họ mà đi .

Mikey có rủ cậu nhưng cậu nhanh chóng lắc đầu từ chối . Như vầy là quá dã man rồi !

Một lúc sau , Mikey đứng trước mặt cậu vui vẻ nói " Takemicchi , tao muốn đi cùng mày tới một nơi . "

Cậu nghiêng đầu nhìn hắn , ánh mắt tràn ngập sự tò mò .

Hắn mỉm cười nắm lấy tay cậu " Lát nữa mày sẽ biết ngay thôi ! "

Bất ngờ sau lưng vang lên một giọng nói trong trẻo " Takemichi - kun ! "

Cậu giật mình quay đầu nhìn lại . Người đang đi đến là một cô gái mang mái tóc ngắn  màu cam đào , gương mặt xinh xắn có một nốt ruồi bên khóe miệng , đó không ai khác chính là Tachibana Hinata - cô bạn thân của cậu .

Cô nhíu mày đi tới bên cạnh cậu , nhìn thoáng qua Mikey và Draken , cô quay sang hỏi cậu " Takemichi - kun , hai người này là ai vậy ? "

Cậu nghe vậy liền lục trong túi quần lôi ra chiếc điện thoại , bấm bấm một lúc rồi đưa lên cho cô xem .

" Hina , hai người họ là bạn của tớ , chỉ vừa mới quen thôi . "

Hinata gật gù xem như đã hiểu , cơ mặt lúc này cũng giãn ra , cô mỉm cười nói " Xin chào , tôi là Tachibana Hinata , bạn thân của Takemichi - kun ! Hân hạnh được gặp mặt ! "

" Xin chào ! Tôi là Sano Manjiro hay còn gọi là Mikey ! Rất vui được làm quen . "

" Tôi là Ryuguji Ken , cứ gọi Draken là được rồi . "

Hai bên chào hỏi nhau xong , Hinata nhìn Takemichi đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh nhìn bọn họ , cô lại hướng mắt sang Mikey , nhẹ nhàng mỉm cười sâu xa " Vậy nhờ hai người chăm sóc cho Takemichi - kun nhé , cậu ấy ngốc lắm nên giao lại cho hai người đấy ! "

Cậu nghe vậy liền phụng phịu nhìn Hinata . Sao ai cũng xem cậu là trẻ con thế ? Cậu có thể tự lo cho bản thân được mà !

Hinata thấy cậu đáng yêu như vậy thì chợt phì cười . Cô đưa tay xoa mái tóc đen xù mềm mại như đang dỗ dành rồi nhìn Mikey chờ đợi câu trả lời .

Hắn ngắm nhìn gương mặt Takemichi rồi gật đầu chắc nịch " Tất nhiên rồi ! Bọn tôi sẽ bảo vệ cậu ấy , cô cứ yên tâm ! "

Sau đó Takemichi cứ như vậy bị cô bạn thân đẩy vào miệng sói mà không chút phòng bị .

Hiện tại cậu đang ngồi trên xe đạp do Mikey chở , Draken đi đằng sau hai người .

Takemichi thích thú ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh , gió tạt vào mặt cậu man mát khiến cậu dễ chịu đến híp mắt lại .

Draken ở phía sau vô tình thấy cảnh tượng này , hắn nhịn không được cười thầm . Cậu ta cũng đáng yêu đó chứ !

Khoan đã ! Đáng yêu ?

Trong lúc Draken còn đang rối rắm thì bên này Mikey đã mở lời trước .

" Takemicchi ! Mày có biết vì sao tao lại muốn làm bạn với mày không ? "

Cậu nghe vậy thì tò mò ngước đầu nhìn tấm lưng không được tính là to lớn của hắn . Không hiểu sao cậu cảm thấy cậu ta có chút gì đó ... cô độc .

" Tao đã nhìn thấy hình bóng của anh trai tao bên trong mày . Kì lạ quá phải không ? "

Takemichi lắng nghe Mikey kể về anh trai của hắn , trong lòng hiểu ra một số chuyện . Mải suy nghĩ nên cậu không để ý xe đã dừng lại .

" Takemicchi ! Đến nơi rồi ! "

Cậu ngẩng đầu lên thì thấy Mikey đang nhìn mình tươi cười , hắn nắm tay cậu kéo đi , giọng điệu hào hứng " Đi thôi ! Chỗ này đẹp lắm đúng không ? "

Mikey cùng cậu ngồi xuống bãi cỏ xanh mướt , Draken thì đứng ở phía xa xa nhìn hai người . Takemichi có vẫy tay ý kêu hắn lại đây ngồi nhưng hắn lắc đầu từ chối " Hai tụi mày cứ nói chuyện đi ! Tao đứng đây được rồi . "

Cậu nghe vậy cũng đành thôi , đưa mắt nhìn về phía trước . Mặt trời đang từ từ lặn xuống , chuyển về một sắc đỏ tuyệt đẹp , gió thổi làm bay bay mái tóc đen của cậu khiến cậu phải dùng tay ép nó lại .

Cũng đã lâu lắm rồi mới được ngắm cảnh hoàng hôn như thế này , thật hoài niệm .

Mikey ngồi bên cạnh đột nhiên lên tiếng " Takemicchi , mày có thích bất lương không ? "

Cậu ngạc nhiên quay sang nhìn hắn một cái , nghe được câu hỏi của hắn , cậu khẽ nghiêng đầu nghĩ ngợi rồi cuối cùng gật xong lại lắc . Hành động có chút đáng yêu khiến hắn phì cười .

" Tao hiểu rồi ! Bất lương thì cũng có người này người nọ mà đúng không ? Nhưng mà thời đại bây giờ bất lương bị chê là quê mùa nhỉ ? " Hắn rũ mắt , giọng nói trở nên trầm hẳn .

Quê mùa ư ? Cậu thì không nghĩ như vậy , cậu trai lùn Taiyaki và cậu trai tắc kè thật sự trông rất ngầu mà !

Hắn lại nói tiếp " Thời của anh trai tao có rất nhiều băng đảng đường phố ở khu này . Mọi người sống và hành động theo bản năng , tỏ ra nguy hiểm , lúc nào cũng đánh nhau . Nhưng bọn họ đều chịu trách nhiệm cho việc mình đã làm , những người đó thì có gì mà quê mùa chứ ? "

Takemichi gật đầu lia lịa tỏ vẻ đồng tình , Mikey quay sang cười một cái rồi nói " Vậy nên tao muốn tạo ra thời đại của bất lương ! "

Đoạn , hắn nhìn cậu mỉm cười hỏi " Mày có muốn đi theo tao không Takemicchi ? "

Cậu bất ngờ mở to mắt nhìn hắn , vội vàng xua tay tỏ vẻ từ chối . Một người câm như cậu đi làm bất lương ? Đùa sao ? Chưa kể cậu còn không giỏi đánh đấm nữa chứ !

Mikey dường như cũng đoán trước được , hắn cười cười trêu chọc " Hể ? Tại sao ? Vui mà Takemicchi ~ "

Chính hắn còn không hiểu tại sao mình lại nói như vậy , là do cậu đặc biệt chăng ?

Takemichi mím môi khó xử , cậu lấy điện thoại ra bấm rồi đưa lên cho hắn nhìn .

" Tôi không hợp làm bất lương đâu ! Cậu tìm người khác đi nhé ! "

Hắn lúc này mới ngừng trêu , tay đưa lên xoa đầu cậu " Đùa đấy ! Tao sẽ không ép buộc mày , yên tâm đi . "

Takemichi thở phào nhẹ nhõm , cậu gật đầu mỉm cười với hắn . Mikey ngẩn người ra một lúc rồi bỗng quay mặt sang hướng khác không nhìn cậu .

" Tao về trước nhé Takemicchi ! Mai gặp lại ! "

Để mặc cậu ngơ ngác không hiểu gì nhìn bóng lưng có chút  vội vã của hắn , nghiêng đầu tự hỏi . Cậu trai lùn Taiyaki bị làm sao thế nhỉ ? Không lẽ là ... mắc vệ sinh ? Nhìn bộ dạng kia thì chắc đúng vậy rồi .

Takemichi vẫy tay chào hai người bọn họ rồi cũng đi về nhà mình . Chợt nhớ đến cặp sách bị bỏ quên của mình , cậu ảo não gõ đầu mình một cái rồi cầm điện thoại nhắn tin cho Takuya nhờ cậu ấy mang đến nhà giùm . Xong xuôi cậu lại bước đi tiếp .

Trên đường đi cậu ghé ngang qua siêu thị mua một ít thức ăn . Cũng may cậu lúc nào cũng đem theo tiền trong người để phòng hờ có xảy ra chuyện thì lấy ra xài .

Tay xách theo túi đồ vừa mới mua , cậu vui vẻ đi về nhà . Để xem , hôm nay ăn cái gì nào ?

Bỗng trước mặt cậu xảy ra một vụ tranh chấp . Vội vàng núp đằng sau bức tường gần đấy , cậu ló đầu ra xem diễn biến . Hình như là hai người một nam và một nữ đang đôi co với một đám người mặc đồ trắng hung tợn .

Thính giác của Takemichi không được tốt lắm nên chẳng nghe rõ bọn họ đang nói gì , cậu chỉ biết hai người đó chắc chắn là bị đám người hung tợn kia áp bức . Nhìn sắc mặt giận dữ của chàng trai và gương mặt đầy nước mắt của cô gái là hiểu .

Sau đó không được bao lâu thì bọn họ bị kéo vào trong một con hẻm . Takemichi do dự một chút rồi lại hạ quyết tâm .

Cậu đi tới gần con hẻm đó rồi đặt túi đồ đang cầm trên tay xuống . Lục lọi trong đó một lúc , cuối cùng cậu lôi ra được một thứ .

Đây rồi !

Cầm chặt thứ đó trong tay , cậu hít một hơi thật sâu rồi lặng lẽ bước vào .

Bọn người kia đang hành hung cậu bạn trai , còn cô gái thì bị chế trụ , vừa khóc vừa van xin nhưng lũ kia nào có nghe . Tiếng cười khả ố của bọn chúng vang vọng khắp cả con hẻm này .

Takemichi trông thấy cảnh tượng kia , cậu cắn chặt môi kìm nén sự ghê tởm . Cậu nhất định sẽ cứu được hai người họ !

Cậu lao thẳng tới chỗ bọn kia , ném cái thứ trên tay về phía chúng .

" Là ai đấy ?!! Cái quái gì ... Ắt xì !!! "

" Con m* nó ! Cái ... Ắt xì ... quỷ gì đây ... Ắt xì !!! "

" Mũi tao ... Ắt xì ... ngứa quá ... Ắt xì !!! "

" Mắt tao ... Ắt xì ... mắt ngọc ngà của tao ... Ắt xì !!! "

Lũ kia do không chịu nổi liền tìm đường bỏ chạy ra bên ngoài . Người này va phải kẻ nọ , vấp chân của người kia . Nói chung khung cảnh khá là hỗn loạn .

Thứ cậu vừa ném khi nãy chính là tiêu . Không giỏi vũ lực thì phải dùng đến cái đầu . May là mọi việc suôn sẻ .

Chờ bọn kia đi hết cậu mới dám thả lỏng . Giờ thì cậu và hai người kia cùng dính chưởng .

" Ắt xì ... cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi ... Ắt xì ! " Chàng trai cố gắng nói .

Takemichi vừa bịt mũi vừa xua tay ý bảo không có gì . Cậu tính rời đi thì bị giữ lại .

" Khoan đã ... Ắt xì ... chúng tôi có thể biết tên cậu được không ? "

Cậu quay người lại nhìn hai người họ đang mong chờ nhìn mình , mỉm cười lắc đầu chỉ chỉ tay lên cổ của mình .

" ... Cậu không nói được ? " Chàng trai ngạc nhiên .

Takemichi gật đầu rồi vẫy tay chào hai người họ , bỏ mặc tiếng gọi ở phía sau , cậu nhanh chóng chạy ra ngoài con hẻm .

Lia mắt tìm túi đồ của mình , may mắn là không bị mất . Cậu ngẩng đầu nhìn trời đã chuyển sang sắc tối liền vội vàng chạy về nhà .

Trễ quá rồi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro