Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Cắt đứt dòng suy nghĩ của Yunjin, Yang Jungwon ra lệnh cho người của mình cởi trói của cô ra. Sau đó đưa đến trước mặt cô một bản hợp đồng khác: Hợp đồng bồi thường.

Cô cả kinh nhìn Yang Jungwon với ánh mắt sợ hãi. Không, không thể kí. Kì thực, bản hợp đồng trước cô bị lừa ký vẫn chưa hết thời hạn, nói đúng hơn là mãi mãi, đến khi nào cô chết đi bản hợp đồng ấy mới hết hiệu lực. Không những thế trong bản hợp đồng còn có một điều khoản mà cô biết rõ: Không được bỏ trốn. Nhưng cô dã vi phạm điều lệ này.

Bản thân cô cũng đã tận mắt chứng kiến những người khác bỏ trốn, sau đó bị bắt về. Từ đó, cô không còn được thấy họ nữa. Bây giờ cô mang trong mình quá nhiều tội, nhưng cơ bản vụ giết người kia không phải cô làm.

Nếu như ký thêm bản này nữa, e rằng số phận của cô sẽ lại giống như trước hoặc tệ hơn. Đã tốn bao nhiêu năm mới thoát được nơi này, nhất định không thể quay về.
-Tôi...tôi không ký. Yang Tổng, cái chết năm đó không phải tại tôi, tôi không làm.
-Ahn Yunjin. Cô đừng làm tôi mất kiên nhẫn. Bọn tôi để cô còn sống đến bây giờ là quá nhân nhượng với cô rồi - Yang Jungwon đi đến chỗ cô, bàn tay lạnh lẽo nâng cằm cô lên mà nói, khí chất của tên Alpha này, không thể đùa giỡn được, nói đúng hơn lời nói của Alpha chính là mệnh lệnh tuyệt đối.
-Hãy dùng cái thân này mà trả nợ đi

Hắn buông cằn cô ra, rút trong túi áo một chiếc khăn tay. Lau qua loa rồi vứt xuống đất. Thân ảnh bước ra khỏi phòng, để lại Yunjin với những giọt nước mắt kia.
-Sunoo, chị xin lỗi...chị xin lỗi

Căn phòng bây giờ chỉ còn tiếng khóc của cô. Thế giới này thật bất công, một Beta như cô làm sao dám chống lại những Alpha quyền lực kia. Họ là những người đứng đầu, là những người có tiếng nói, có địa vị,...thấp hèn như cô làm sao dám chống trả. Nhìn cả hai bản hợp đồng trước mặt đều có dấu vân tay của cô, là cô bị ép chứ không phải tự nguyện.
__________________________________
Đã hơn 1 tuần trôi qua nhưng Sunoo vẫn không có tin tức gì của Yunjin. Tâm trạng lo lắng của cậu cứ đi theo ngày này qua ngày khác. Bây giờ chỉ còn mỗi Yunjin là người thân duy nhất, nếu như cô xảy ra chuyện gì bản thân cô cũng sẽ rất hối hận.

Nếu như ngày hôm.ấy không đi mua đồ mà có thể cùng đi đến cửa hàng với chị ấy, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện này.

Sunoo mấy ngày qua cũng không ăn uống được gì, cứ luôn nhìn vào màn hình điện thoại. Mặc dù gọi cho Yunjin nhưng đầu dây bên kia không có người nhấc máy "Yunjin, rốt cuộc chị đang ở đâu?".

Phải rồi tấm danh thiếp mà mẹ đưa cho cậu. Sunoo liền chạy đến tủ quần áo mà tìm chiếc thẻ. Chủ cần đến địa chỉ này, là có thể sẽ giúp được cậu tìm Yunjin.

Sunoo thu hồi lo lắng, luống cuống mặc áo khoác vào chuẩn bị ra ngoài thì cậu phát hiện ở ngoài cửa có rất nhiều người mặc áo đen.
-Mấy người là ai?
-Cậu là em trai của Ahn Yunjin? - một tên đứng đầu hỏi.
-Các người biết chị Yunjin? Các người đã làm gì chị ấy rồi? - Sunoo quát lớn khi mấy người này nhắc đến tên của Yunjin.
-Ahn Yunjin hiện vẫn đang an toàn, cô ấy nhờ chúng tôi đến rước cậu. Mời cậu theo tôi.

Sunoo cũng không nghi ngờ gì liền theo những tên đó lên xe. Cửa xe vừa đóng, một tên đeo kính đen đã lấy một cái khăn tẩm thuốc mê từ trước đó bịt miệng cậu. Không còn ý thức được nữa, cậu dần dần nhắm mắt lại.
__________________________________
-Yang Tổng, đã đưa người của Ahn Yunjin đến. Hiện đang nhốt ở trong phòng
-Dẫn Ahn Yunjin đến đó

Tên thuộc hạ nhận được lệnh đi ra khỏi căn phòng. Căn phòng lại một lần nữa khơi dậy lên dục vọng của những con người nằm dưới kia.
-Aaaa...nhẹ một chút...Niki à. Anh cắn chết em rồi - nữ nhân nằm ở dưới uốn éo theo từng cử chỉ của nam nhân nằm ở trên mà không ngừng rên rỉ.
-Sunghoon,đừng nghịch nữa...mau cho em đi... - một nữ nhân khác cũng không chịu được sự đùa nghịch của người phía trên mà nói.
-...............

Những tiếng rên bắt đầu lớn hơn. Những người nằm dưới không kiềm nén âm thanh của mình. Những thân ảnh quấn quýt không rời với người nam nhân ở phía trên.
-Jay à, anh làm sao vậy? Em muốn... - cô nàng trên người không một mảnh vải bò đến chỗ của Park Jongseong. Cạ bộ ngực khủng vào người anh yểu điệu nói.
-Cút ra - Park Jongseong không thèm để ý đến cô ta mà hất cô ta sang một bên. Đứng dậy mặc lại cái áo choàng, cầm ly rượu trên tay mà uống hết.
-Jay à, em là không làm anh thấy thoải mái chỗ nào sao?

Nữ nhân kia mắt đã ươn ướt nhìn bóng lưng của Park Jongseong mà nói. Nhưng nhận lại là cái liếc nhìn lạnh lùng của anh. Cô ta cũng biết điều liền cầm lấy quần áo mà chạy ra ngoài.

Đám người kia cũng vì mất hứng mà không làm nữa. Những nữ nhân kia cũng hiểu chuyện liền mặc quần áo đi ra ngoài.
-Jongseong, dạo này  mày bị sao vậy? Từ lúc đi bắt Ahn Yunjin về mày thay đổi hẳn, không phải là thích con đó rồi đấy chứ? - Nishimura Niki giở giọng cà khịa.

Thật ra bọn hắn cũng đã chán với cái đám nữ nhân này rồi. Thật sự chẳng hạn làm bọn họ hứng lên cả. May mà nhờ có Park Jongseong nên bọn hắn cũng được giải thoát sớm.
-Mày có chuyện gì sao? -Lee Heeseung cầm ly rượu trên tay, lên tiếng.
-Không. Chỉ là cảm thấy hết hứng thú với đám phụ nữ Beta này rồi

Cả bọn bất ngờ trước câu trả lời của Park Jongseong. Trong đám bọn hắn, Jongseong là người mê sắc dục nhất không ngờ lại thốt lên câu như vậy.
-Chán beta, ý mày là thèm muốn một Omega sao? Mày là đang tự vả sao Jongseong? - Sim Jaeyun nói hùa thêm một câu.
-Cũng có thể

Thật ra, lúc ở chỗ Yunjin về. Lúc đi ngang qua cậu bé kia, không hiểu sao lại có một mùi hương làm say đắm hắn. Đây cũng là lần đầu tiên con người hắn thể hiện sự chiếm hữu mãnh liệt. Hắn là bị mùi hương ấy làm cho điên đảo.
-Phải rồi, ba mẹ muốn gặp mặt chúng ta để bàn chuyện gì đó - Park Jongseong nói tiếp.
-Chắc chắn là chuyện kết hôn đó - Sunghoon nói.

Cả bọn cũng không nói gì nữa. Cả căn phòng rơi vào im lặng. Nhắc đến họ, không ai là không biết đến danh tiếng của họ. Những alpha có quyền lực, có tiền tài, có tiếng nói,... không ai dám đối đầu với họ. Họ là con cưng của Tứ gia.

Được mệnh danh là những người cầm quyền. Ở xã hội này, kẻ nào làm Alpha thì kẻ đó nắm quyền. Beta trong xã hội này tuy chiếm một phần lớn nhưng vẫn mãi chỉ là kẻ làm kẻ hầu cho Alpha.

Lee Heeseung, Park Jongseong, Sim Jaeyun, Park Sunghoon, Yang Jungwon, Nishimura Niki là những Alpha quyền lực nhất của xã hội. Là những tổng tài lãnh khốc, quyền lực. Họ lớn lên cùng nhau nên tính cách cũng chẳng khác nhau là mấy. Lời nói của một người cũng như là lời lời nói của những người còn lại.
Nhưng người quyền lực nhất vẫn là Park Jongseong.

Khi sinh ra đã được định sẵn là một Alpha, không một ai có thể vượt qua họ. Là tổng tài của những công ty hàng đầu đất Hàn, sở hữu khối tài sản mà nhiều người mong muốn,...và cũng là những người có máu mặt trong thế giới ngầm.

Cùng với sắc đẹp cực phẩm ấy, hàng triệu cô gái khao khát được lên giường cùng họ. Chỉ cần một đêm thôi cũng đủ ăn sung mặc sướng. Kể cả những người nổi tiếng, chỉ cần họ là kim chủ thì con đường thăng tiến không ai có thể cản trở.

Dù mỗi ngày một cô nhưng thật chất không ai làm thỏa mãn bọn họ. Tất nhiên những người từng lên giường với họ đều là Beta. Họ là ghét Omega, bởi vì họ nghĩ Omega là những cá thể yếu đuối, luôn phải dựa dẫm vào Alpha, là những con người có địa vị thấp hèn.

Bản thân họ là không tin vào bạn đời định mệnh của mình. Lúc nhỏ, ba mẹ bọn hắn cũng thường hay nói: "Đến một lúc nào đó các con sẽ gặp được một người bạn đời của mình". Có khỉ mà bọn hắn tin. Nhưng sự thật rằng cậu bé kia là người như thế nào, lại khiến cho Park Jongseong-một con người lạnh lùng, độc ác, ít nói như hắn lại khiến hắn rạo rực, muốn chiếm đoạt. Và mùi hương toả ra từ phía cậu rất dễ chịu.

Bản thân hắn cũng đã từng nghĩ, có phải thời điểm ấy đã đến? Bạn đời của hắn đã xuất hiện?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro