Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đừng trốn khỏi anh nữa.

“Mở cửa đi, Minie.”
Jisung vẫn đứng đó.
Lưng thẳng, giọng nói dịu dàng, nhưng ánh mắt lại không hề dịu.
Cánh cửa gỗ cũ kỹ mỏng manh.
Giữa cậu và anh, chỉ cách một cái mở khóa.
______________________________________
Seungmin siết chăn.
Cậu không rõ vì sao mình run – vì sợ, hay vì nhớ anh đến mức đau nhói cả lồng ngực.
“Anh sẽ không vào nếu em không cho.”
“Anh chỉ muốn biết… em có còn ổn không.”
“…Hay là em đã ghét anh đến mức muốn biến mất thật rồi?”
______________________________________
Cách.
Ổ khóa bật.
Seungmin đứng đó, chân trần, mặt mũi nhợt nhạt, mái tóc rối bời.
Ánh mắt long lanh nhưng vô định.
Jisung không nói gì.
Chỉ ôm cậu thật chặt.
“Đừng trốn khỏi anh nữa.”
______________________________________
“Em cảm thấy không ổn.”
Seungmin thì thào.
“Em thấy tội lỗi…
Em thấy mình chỉ là cái cớ để mọi người tranh giành, rồi ghét nhau…”
“Em đã nghĩ, nếu em biến mất—mọi người sẽ quay lại như trước.”
Jisung nắm chặt vai cậu.
“Không có em, bọn anh đã hỏng từ lâu rồi.”
______________________________________
Giữa căn phòng trọ tồi tàn, Jisung kéo cậu ngồi xuống, đắp chăn cho cậu như một đứa trẻ.
“Anh xin lỗi vì đã đẩy em đến mức này.”
“Nhưng anh không cho em biến mất nữa.”
“Và anh cũng sẽ không để ai khác cướp em khỏi anh.”
Ánh mắt anh dán chặt vào cậu, như thể chỉ cần chớp mắt, Seungmin sẽ tan vào hư vô.
______________________________________
Ở ký túc xá nhóm Stray Kids.
Felix đang gõ máy.
Minho ngồi im bất thường.
Hyunjin không tập luyện cả ngày.
Bangchan tra từng khung hình trong hệ thống .
Changbin trầm lặng, nắm chặt chiếc áo cũ Seungmin để lại.
Và Jeongin.
Lặng lẽ nhìn điện thoại, nơi có… một hình ảnh mờ mờ – Jisung bước vào một nhà trọ lạ, tay cầm… áo hoodie của Seungmin.
______________________________________
“Hyung.”
Jeongin gọi điện cho Chan.
“Em nghĩ em biết ai tìm được Seungmin rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro