Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

_ Nhân viên mới _

_Trên con đường của thị trấn Makochi , một cậu bé cùng mái tóc và đôi mắt dị sắc đang vội vã chạy thu hút sự chú ý của nhiều người dân , theo sau cậu có đám người mặt mày bợm trợn , giống lũ xã hội đen ._

...

*- Không biết qua bao lâu rồi nhỉ ?*

*- Phải làm sao đây ? Sắp không chạy được nữa rồi ...*

*- Nếu kêu cứu , liệu có ai giúp không ?*

*- À , giống như mình , nên chết đi , vậy mà , mình lại cố sống . Tại sao chứ , đến mẹ , cũng không cần , thì mình , là rác rưởi rồi , mà rác thì không ai cần ...*

...

Chạy đến một con hẻm vắng , khi đã chắc rằng không còn ai đuổi theo , cậu nhắm mắt , cuộn tròn trong thùng rác . *- Một đứa rác rưởi đi nằm trong thùng rác , hm... , mỉa mai thật .* "Mong rằng sẽ là một giấc mơ đẹp ."

...

*- Sáng thật đấy , thùng rác sao lại êm thế nhỉ ? Lên thiên đường rồi chăng ? Tiêu chuẩn của thiên đường đơn giản quá rồi .*

Khi đã hoàn toàn tỉnh táo , cậu biết rằng đây không phải là thiên đường , cậu đang nằm trên giường , một chiếc giường rất mềm mại , nó ấm áp và thoải mái hơn nền đất vạn lần . Chưa biết làm sao mình vào được đây , nhưng cậu chẳng quan tâm lắm , thứ duy nhất cậu chú ý bây giờ là cái chăn lông siêu mịn , cứ sờ vào nó , cậu lại thích thú không thôi . Tốt thật đấy , giá như cậu có thể ở đây hết phần đời còn lại .

//Cạch//

"Nhóc thức rồi hả , đói bụng không ?"

Mải vùi đầu vào chăn , nghe tiếng người gọi làm cậu giật bắn mình , luống cuống thế nào lại ngã đập đầu xuống dưới .

//Rầm//

"Úi xin lỗi nhé , làm nhóc giật mình rồi ."

Người phụ nữ kia tiếm lại gần , đưa tay ra thì bị cậu hất sang một bên .

"C-c-cô là ai ?"

Cậu kéo theo chăn lùi về phía góc phòng , cảnh giác nhìn cô , có vẻ không tin tưởng cô lắm . Cô bất lực xoa trán , chẳng ngờ bản thân sẽ bị phũ đến vậy , có chút đau lòng nha .

"Phòng này là của chị đó , cả chăn nữa , nhóc không biết ơn chị thì thôi đi , ghét bỏ gì chứ ?"

"C-của cô , cô đòi lại h-hả ?"

"Không hẳn , nếu nhóc thích , chị cho nhóc đấy ."

"V-vậy cho tôi ở đây được không ? Đồ của cô , b-bị tôi chạm vào rồi , bẩn lắm . T-tất nhiên cô bảo gì tôi cũng làm hết , chỉ cần cho tôi ở đây thôi ."

Nếu được sống ở cái nơi sạch sẽ này mỗi ngày , có bảo làm chó cậu cũng làm , vì chắc chắn nó tốt hơn việc bới thùng rác tìm ăn , tranh bánh mì với lũ ăn xin và cả ngàn thứ khác .

"Chị không cần nhóc phải làm việc đâu . Quán chị không tuyển nhân viên ."

"N-nhưng , t-tôi rất hữu dụng đấy , tôi có thể lau dọn , bưng bê , cô không cần để mắt đến tôi đâu , tôi rất biết nghe lời mà , k-không thì cho tôi làm cái gì bẩn thỉu cũng được , xin cô đấy ."

"H-hả , k-không cần em làm nhiều vậy đâu -"

Chẳng lẽ cậu đáng ghét đến thế , cậu chỉ cần được ở đây thôi mà , hay do ngoại hình của cậu nhỉ , nếu cậu hủy đi nó , cậu sẽ được nhận đúng không ?

"À , n-nếu cô ghét , tôi sẽ đi nhuộm tóc đen , tôi sẽ nuôi tóc dài để che đi màu mắt , k-không dọa khách của cô sợ đâu ."

"Không phải ! Em muốn ở thì cứ ở thôi , không cần làm gì hết , ăn bám cũng được , bộ em thích làm việc đến vậy hay sao ?"

"C-cô không thấy tôi phiền hả ?"

"Không hề !"

Cậu thấy cô gái trước mặt thật kì lạ , không ghét cậu thì thôi đi , lại hào phóng cho cậu mấy thứ xịn xò , hay bả là đại gia ngầm ? Phải giàu lắm mới cho cậu đồ mà không tiếc tiền , chắc vậy .

...

"Chúng tôi về rồi đây !"

"Xin chào ... Ơ kìa , mọi người đã được sơ cứu rồi sao ?"

"Kotoha , bọn anh về rồi !!"

"Lần nào cũng màu mè như vậy , mọi người không sao chứ ?"

"Chỉ thế này thì không vấn đề gì ."

"Hôm nay là một ngày đặc biệt , chúng ta ăn mừng đi ! Kotoha , cho bọn tôi cà phê đặc biệt nhé !!"

...

"Này chị Kotoha , sao bên ngoài đông dữ vậy ..."

"Sakura_kun sợ người lạ hả , nếu thế em không ra cũng được ?"

"S-sợ cái gì chứ ! Đưa đây , chỉ cần bê đồ ra thôi mà !"

"Đám người đó là học sinh trường Fuurin , bao gồm ... Tụi chị biết ơn họ lắm ."

"..."

...

"Hôm nay anh bao , mấy đứa năm nhất cứ thoải mái ăn đi !"

//Cạch//

"Chúc quý khách ngon miệng !"

Dù trước đó Kotoha không mượn cậu làm gì , nhưng nhờ sự cứng đầu , cậu đã được phân làm công việc bưng bê và dọn dẹp quán . Sakura nhanh nhảu , hai tay bê liền 7 li cà phê cộng hai đĩa trứng , xong việc liền vụt vào trong bếp , nhìn Kotoha chờ được khen .

"Em quên lấy đĩa vào rồi Sakura_kun"

Cậu nhóc ủ rũ bước ra , lấy lại đĩa rồi đi vào .

"Giỏi lắm ! Tiếp tục phát huy nhé !"

Lần đầu được xoa đầu , cậu nhóc mặt đỏ lựng , hai tay cứ cho lên tóc mân mê , một màn đáng yêu đều được Kotoha ghi vào máy .

"Nhóc đói không , từ qua đến giờ chưa thấy nhóc ăn gì hết ?"

"Không đói , cỡ 1 tuần chưa ăn mới đói , hình như khoảng 4 ngày nữa ."

"T-thế là em nhịn đói ba ngày rồi hả ?"

"Hơn một chút , cũng tầm đó ."

"Ra bàn ngồi ăn ngay cho chị !!"

...

Phía trường Fuurin , bọn họ hầu hết rất bất ngờ trước sự có mặt của Sakura , đoán chắc em là người bên ngoài , còn lý do làm ở đây thì không biết . Với chưa kịp hỏi gì em đã chạy mất rồi .

"Nirei , em biết đấy là ai không ?"

"Em cũng không rõ nữa ..."

Thế là chủ đề từ ăn mừng đã chuyển sang thăm dò nhân viên quán .

"Ê ! Cậu ấy ra kìa !"

"Này nhóc ! Ra đây chút đi ."

Đang ngồi chờ Kotoha làm cơm , tự dưng bị gọi khiến em giật mình , ngó nghiêng xem họ gọi ai .

"Gọi nhóc đấy !"

Sau khi xác nhận là mình , cậu vươn tay , túm áo Kotoha , ngụ ý hỏi cô nên làm gì tiếp theo .

"Em thích thì em qua , không thì kệ họ"

"... Vậy cho em xin một tờ giấy ."

Cậu cầm cuốn sổ với cái bút , chạy ra chỗ họ , đứng im , mặt cũng lạnh tanh khác hẳn lúc ở với Kotoha .

"Nè , em là nhân viên mới hả ?"

Cậu cặm cụi viết 'Ừ'

"Anh là Umemiya , còn nhóc ?"

'Tôi biết hết tên rồi .'

Viết xong cậu chạy ra chỗ Kotoha một lúc , xuýt làm Ume tưởng mình bị bơ .

'Sakura Haruka'

"Sao nhóc ở đây ?"

'Không biết .'

"Không biết à ... Thế trước đó nhóc sống ở đâu ?"

'Không kể !'

"Thôi nào , sau này em sống ở đây mà , chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều lắm đó"

'Tôi kệ ?'

"Cái thằng nhóc hỗ láo này , dám làm thế với Um-"

"Bình tĩnh Sugishita , nó còn nhỏ mà , nhìn cách ăn mặc chắc nhà không dư dả gì"

Cảm thấy bọn họ thật kì quái , Sakura chạy về bếp ngồi với Kotoha , đám kia chẳng đáng tin chút nào !

CÓ TƯỞNG TRONG ĐẦU NÊN VIẾT VỘI CÁI FIC NÀY TRƯỚC KHI QUÊN =)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro