Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

⭐[JiRover/R18] Em trông như một thiên thần (P2)

Hình ảnh: https://x.com/ari0futon/status/1810286112918679895/photo/1

Tác giả: ATP_Milkshake

Nguồn: https://archiveofourown.org/works/56487139/chapters/143549248#workskin

Tóm tắt: Rover phải lòng một vị tướng vô cảm, đẹp trai đến mức tàn khốc và thầm lặng không nằm trong kế hoạch của cậu. 

Thật đáng tiếc khi não cậu đã ngừng hoạt động khi anh ở gần.

*********************

_ Nói trước, vì là chap này  dài hơn 8500 chữ nên sẽ có vài chỗ bị sai sót hoặc ý nghĩ nó sai lệch, giờ nhìn lại thấy nhức nhức cái đầu.

_ Mà tôi nên lấy Yinlin không nhỉ, hay nên lấy trấn thôi? 

***************

Cảm ơn Chúa vì đã tạo công nghệ dịch chuyển tức thời, vì Rover không thể tưởng tượng được việc đi bộ cả chặng đường trở về Jinzhou.

Ôi chúa ơi, họ sẽ không thể đi được nửa dặm. 

Thật khó khăn để giữ cho biểu cảm của mình được bình tĩnh khi ở gần những người khác. 

Cậu chỉ hy vọng mặt mình không quá đỏ.

Những lời chào hỏi và chào hỏi nhanh chóng được đưa ra ở đây và ở đó vì cả hai người đàn ông này đều rất nổi tiếng. 

Họ khéo léo tránh xa bất kỳ cuộc trò chuyện dài nào từ những người họ gặp, không hề nao núng trước mục tiêu đến nhà Jiyan. 

Có vẻ như mọi người xung quanh bắt đầu lùi lại vì cho rằng họ đang làm điều gì đó quan trọng với những bước đi vội vã và khuôn mặt quyết tâm của hai người.

Rover rất muốn chiêm ngưỡng bên ngoài dinh thự của vị tướng, nhưng cơ hội đó sẽ phải đến vào lần khác vì cậu gần như bị kéo vào thẳng bên trong và bị đập vào tường một cách thô bạo, trong khi Jiyan nhanh chóng đóng chặt cửa trước bằng một chân.

Không có thời gian để phục hồi, đôi môi ấm áp hạ xuống môi cậu, háo hức làm quen lại với nửa kia yêu dấu của họ một lần nữa. 

Khoảng cách nhỏ nhoi giữa cả hai biến mất khi họ lại lần nữa áp cơ thể vào nhau, tuyệt vọng nắm chặt bất cứ thứ gì họ có thể chạm tay vào. 

Với mỗi lần chạm, một đốm lửa lại cháy theo, cho đến khi một ngọn lửa bùng cháy bên trong cả hai người. 

Một cái lưỡi lướt trên môi cậu, cầu xin được vào nên cậu đã ngọt ngào mở ra cho người kia. 

Rover rất nhanh chóng mà nghiện hương vị của Jiyan, chắc chắn rằng cậu sẽ không bao giờ chán nó trong suốt cuộc đời. 

Cơ thể cậu bị đẩy sâu hơn vào bức tường, như thể Jiyan muốn hòa mình vào đó.

Một tiếng rên khàn khàn thoát ra khỏi miệng cậu khi người đàn ông kia nhấc cơ thể cậu lên khỏi sàn, trọng lượng được đỡ bằng một cái nắm chặt vào mông cậu. 

Trời nóng không thể tưởng tượng nổi, Rover đã tự hỏi Jiyan có thể làm gì khác với tất cả sức mạnh đó.

Nhiệt độ giữa họ tăng lên nhanh chóng, quá nhanh so với sở thích của Rover, và điều đó không giúp ích gì khi cái người đang tấn công kia có ý định làm cậu ngạt thở. 

Rover đập bốp bốp vào ngực người đàn ông, một dấu hiệu cho thấy cậu đã đầu hàng. 

Vị tướng hiểu ý và giảm bớt đòn tấn công tàn bạo của mình. 

Họ tách ra vừa đủ để Rover có thể hạ chân xuống, nhưng không xa hơn khoảng cách mà Jiyan cần để nhốt cậu trong vòng tay của mình.

Tiếng thở hổn hển của cặp đôi vang vọng trong hành lang tối tăm của ngôi nhà, giọng nói của người cộng hưởng nhìn trẻ tuổi là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

" Chúng ta... thật thô lỗ."

Rover bật cười thành tiếng.

" Thật sống động."

Câu nói này được nói một cách thẳng thừng, càng làm Rover buồn cười hơn và bật cười.

Jiyan không nhịn được cười theo, niềm vui của người tình quá dễ lây lan. 

Trái tim Rover bay bổng vì vui sướng khi nghe thấy niềm vui trong tiếng cười của vị tướng. 

Điều đó chỉ khiến vị thủ lĩnh thường nghiêm túc nay trở nên đẹp trai hơn nhiều, và khiến chàng trai trẻ say đắm không ngừng khi biết rằng anh chính là lý do cho những âm thanh tuyệt vời đó.

Tiếng cười của họ vang lên. 

Tất cả những gì còn lại là sự căng thẳng đến nghẹt thở khi mắt họ chạm nhau. 

Vị tướng quân lại lao vào để chạm môi cậu một lần nữa nhưng cậu chặn lại nỗ lực đó, che miệng người kia bằng lòng bàn tay. 

Một thoáng bối rối hiện lên trên nét mặt của Jiyan và Rover gần như tức giận với chính mình vì đã từ chối anh. 

Tuy nhiên, điều đó là cần thiết, vì họ có thể sẽ kết thúc bằng việc làm điều đó ngay tại cửa trước.

" Jiyan."

Vị tướng hít một hơi thật sâu vào lòng bàn tay, hành động này khiến cậu bỗng chốc rùng mình.

" Anh không định dẫn em đi tham quan nhà anh trước sao?" 

Rover hỏi một cách ngọt ngào, giả vờ tỏ ra tử tế mặc dù sự tỉnh táo của cậu đang ngàn cân treo sợi tóc, Jiyan đột ngột đứng thẳng dậy.

Mí mắt anh nhắm lại trong sự tập trung cứng đờ nhưng không thể che giấu được dấu vết xấu hổ không thể nhầm lẫn, một chút ửng hồng đáng yêu tô điểm cho nét mặt anh.

Thật đáng yêu. Rover thầm nghĩ.

" Đúng vậy. Chào mừng em đến với nơi ở khiêm tốn của anh, Rover." 

Trở lại là vẻ nghiêm trang mà Jiyan thường mang theo, Rover thầm khen ngợi ý chí đáng kinh ngạc như thể họ không chỉ mới trao đổi nước bọt cách đây mười giây.

Với một động tác nhẹ nhàng, Jiyan nắm tay cậu và dẫn cậu vào sâu hơn trong nhà, những chú bướm bay lượn trong bụng cậu.

Ngôi nhà của Jiyan gọn gàng như một chiếc ghim và rất phong cách. 

Đồ nội thất tối giản và các điểm nhấn màu xanh lá cây đậm, đen và vàng toát lên vẻ sang trọng, nhưng không lòe loẹt. 

Tuy nhiên, nó thiếu cảm giác riêng biệt của một nơi có người ở. 

Không có ảnh, không có đồ trang trí và không có dấu hiệu nào cho thấy sự hiện diện của chủ sở hữu.

" Anh không thường xuyên quay lại đây. Anh thậm chí còn không nhớ lần cuối cùng mình đến đây là khi nào nữa."

Giọng nói nghiêm nghị của Jiyan kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ, người đàn ông kia chắc hẳn đã nhận ra cậu nhìn vào không gian sống trống trải.

" Mỗi tháng chỉ có một người dọn dẹp đến hai lần để dọn dẹp mọi thứ gọn gàng, nhưng thế là hết."

Không gian hoang vắng và cô đơn. 

Jiyan cũng có thể coi chiến trường là nhà của mình khi xem xét đến thời gian anh dành ở đó so với việc sống cả cuộc đời ở đây. 

Rover nhíu mày, cậu càng hiểu sâu hơn về những gì Jiyan hy sinh cho mọi người khác và cái giá phải trả cho người đàn ông này.

Hoàn toàn bất ngờ khi một ngón tay cái đeo găng tay ấn vào giữa hai lông mày của cậu.

 Rover chỉ có thể đứng đó, miệng há hốc khi ánh vàng lấp lánh của Jiyan một lần nữa chiếu vào mắt mình.

" Đừng nghĩ nhiều về điều đó."

 Vị tướng nhẹ nhàng vuốt ngón tay cái, vuốt phẳng nếp nhăn trên trán người kia. 

" Em còn quá trẻ để làm vẻ mặt nghiêm túc như vậy. Em sẽ trông già đi nhanh hơn." 

Một nụ cười yếu ớt thoáng qua trên môi anh.

" Em còn không biết là vị tướng quân đáng kính Jiyan cũng có biết đùa  đấy." 

Rover chế giễu đáp trả, cảm thấy có chút trẻ con.

"Đừng quá lo lắng." 

Đầu ngón tay trượt xuống bên má cậu, cuối cùng giữ lấy cằm cậu. 

" Anh sẽ thực hiện các biện pháp thích hợp để em có thể hiểu anh hơn." 

Giọng nói của Jiyan trầm xuống và dụ dỗ nhiệt độ thuần khiết bùng cháy trong huyết quản của Rover. 

Môi cậu hé mở khi hít vào và Jiyan không thể không đắm chìm trở lại vào sự ngọt ngào của cậu.

━━━⋇⋆✦⋆⋇━━━

Họ loạng choạng đi lên lầu vào phòng ngủ của vị tướng, một vệt giày, quần áo và phụ kiện rơi rải rác dọc đường. 

Ngay cả qua những nụ hôn nồng cháy, họ vẫn lên được giường nhưng không tránh khỏi một vài cú va chạm vụng về vào tường và đồ đạc.

Rover hoàn toàn trân trọng việc được thở lại khi cậu đã được giải thoát khỏi cái miệng háu đói của Jiyan.

 Cậu vẫn mặc hầu hết quần áo, những thứ duy nhất còn lại là áo khoác và đồ bảo hộ. 

Jiyan đã làm mất áo choàng màu xanh trên đường đi và tháo rất nhiều thắt lưng, kim loại của vòng đeo tay đã biến mất nhưng áo màu đen bên trong vẫn còn đó. 

Rover nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ hấp dẫn của vị tướng chỉ mặc bộ đồ đen bó sát, làm nổi bật cơ thể tuyệt đẹp của người kia.

" Thưởng thức quang cảnh?" 

Giọng nói của Jiyan trầm hơn bình thường, tác động đến bên trong Rover.

" Xem ai đang nói kìa, anh trông như thể sẽ nuốt chủng em vậy." 

Thanh niên tóc đen đáp trả khi cậu nằm dài trên tấm ga trải giường màu đen, không hề lùi bước trước trận chiến trêu chọc này.

Jiyan cúi xuống, hơi thở phả vào tai Rover, khiến cậu nổi hết cả da gà. 

Người đàn ông phía trên cậu thì thầm nhỏ.

" Nuốt chửng em à?"

 Một tiếng ậm ừ, rồi một cái liếm vào vành tai của cậu làm cậu rên rỉ lắp bắp.

" Anh định tôn thờ em như thiên thần vậy." 

Bàn tay đeo găng của Jiyan luồn vào dưới áo Rover, từ từ để lộ làn da mềm mại trước mặt anh, lớp da kéo lê một cách ngon lành. 

Nó không dừng lại cho đến khi lớp vải xám căng lên trên ngực của cậu.

Rover bối rối trước mọi chuyện đang diễn ra, hoang mang trước lời nói của Jiyan và trở nên ngại ngùng trước sự phơi bày đột ngột. 

"Đừng có mà lố bịch, em không phải là thiên thần."

Cậu đáp trả lại anh một cách yếu ớt.

" Sao lại không phải?" 

Jiyan nói chuyện với làn da thịt mịn màng, hơi thở nóng hổi khiến Rover phải ngọ nguậy cơ thể. 

" Anh chắc chắn rằng họ nói rằng em đã rơi từ trên trời xuống khi em mới được tìm thấy."

" Điều đó— ngh!!!"

 Rover rên rỉ khi một ngón tay bất ngờ chạm vào núm vú của mình.

" Và làm sao anh có thể quên được đôi cánh xinh đẹp của em xuất hiện mỗi khi em chiến đấu cơ chứ." 

Một ngón tay vuốt ve nụ hoa của cậu trước khi lướt qua lại.

" Chỉ là một cái cánh thôi mà!" 

Rover thở hổn hển vì sự kích thích.

" À, thế thì em là thiên thần sa ngã. Thôi, không sao cả-" 

Rover rên rỉ và cong người khỏi giường khi vị tướng kéo những nhũ hoa nhạy cảm của cậu khi anh lại tiếp tục nói.

" Anh biết ơn vì em đã rơi từ thiên đường xuống rồi đáp vào vòng tay anh." 

Vị tướng liếm một núm vú hồng mà sần sùi và ngậm chặt nó trong miệng, một cú mút mạnh khiến Rover kêu lên. 

Jiyan nhả nó ra với một tiếng nổ và hôn lên nhũ hoa cho chắc ăn.

" Em thậm chí còn 'hát' như thế này cơ mà." 

Đôi mắt của người đàn ông tóc xanh lóe lên vẻ nguy hiểm trong ánh sáng mờ ảo.

" Ah... Jiyan~" 

Lời cầu xin yếu ớt của Rover khiến máu dồn về phía nam cơ thể Jiyan.

Người đẹp tóc đen trông thật tuyệt vời và trụy lạc, trong khi cậu thậm chí còn chưa khỏa thân hoàn toàn.

À, thế thì không được rồi.

Jiyan quyết định khắc phục vấn đề đó bằng cách lột đồ người yêu ra, đảm bảo lướt tay trên mọi mặt phẳng mềm mại và nhúng vào mọi đường viền. 

Rover có phản ứng sống động với mọi sự vuốt ve nhẹ nhàng, quay đầu từ bên này sang bên kia và phát ra những âm thanh đáng yêu nhất, giống như âm nhạc đối với đôi tai của Jiyan.

Thật là một điều nhạy cảm nhỏ bé, suy nghĩ đó đã dẫn anh đến một điều vô cùng quan trọng.

" Em đã từng làm thế này chưa?" 

Jiyan hỏi một cách nghiêm túc, chỉ kịp cởi áo của đối tác trước khi tạm dừng công việc của mình.

Rover rùng mình vì luồng không khí lạnh phả vào làn da đang sốt của mình, gần như bỏ lỡ hoàn toàn câu hỏi. 

Cậu cần một lúc để xóa tan màn sương kích thích đang bao phủ tâm trí mình để thực sự đưa ra câu trả lời.

" Em không biết nữa." 

Dù sao thì đó cũng là sự thật, cậu không thể nhớ được gì cả.

Jiyan tỏ vẻ trầm ngâm.

" Vậy thì, chúng ta sẽ từ từ thôi." 

Anh gạt mái tóc đen của Rover ra khỏi vầng trán ẩm ướt, hoàn toàn thu hút sự chú ý của cậu.

" Nếu có lúc nào đó, em cần anh dừng lại, thì hãy nói với anh, được không?" 

Đôi mắt vàng đó nghiêm nghị nhưng vẫn dịu dàng ở các cạnh, thầm cầu xin. 

Người đàn ông này đã có tất cả sự tin tưởng mà Rover có thể trao tặng nhưng trái tim cậu vẫn đập lỡ một nhịp vì được đối xử dịu dàng như vậy.

" Được."

" Ngoan." 

Jiyan mỉm cười ấm áp và lao tới hôn đến ngạt thở người mình yêu.

Rồi tiếp tục nhiệm vụ trước đó là cởi đồ người yêu, giờ đây rải rác từng vùng da mới hở ra bằng những nụ hôn nồng cháy. 

Rover quằn quại bất lực trên giường, điên cuồng nắm chặt lấy tấm ga trải giường. 

Jiyan phải ấn cậu xuống để hạn chế sự ngọ nguậy đó nhưng Rover chỉ chào đón anh vào không gian của mình, vòng tay qua cổ anh và đắm mình trong sức nặng an ủi ấy. 

Vị tướng quân đã thành công trong việc kéo đồ lót xuống, cho đến khi một bàn tay chạm vào má anh khiến anh phải ngước lên.

"Không công bằng chút nào, tại sao chỉ có mình em là khỏa thân?" 

Rover bĩu môi đầy đáng yêu, Jiyan không khỏi bật cười khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

" Xin lỗi em."

Không chần chừ thêm nữa, anh ngồi xuống, chỉ đủ để cởi áo bó đen và hạ găng tay dài đến cánh tay xuống. 

Sau đó, anh đẩy người mình ra khỏi giường và đứng ở cuối giường. 

Những ngón tay khéo léo của anh cởi khóa quần và kéo chúng xuống, kéo cả quần đùi xuống, dương vật nhô ra của anh đập vào bụng, cương cứng đau đớn và rỉ nước.

Rover sửng sốt không nói nên lời. 

Rõ ràng là cậu biết Jiyan rất khỏe vì chiếc áo lót bó sát của anh không che giấu được bất cứ điều gì cho trí tưởng tượng, nhưng nhìn thấy tất cả các cơ bắp mạnh mẽ không bị cản trở khiến cho nước bọt chảy vào miệng cậu. 

Đôi mắt của người trẻ hơn đảo khắp cơ thể của người kia, háo hức đốt cháy hình ảnh trần trụi của vị tướng vào võng mạc của cậu. 

Những vết sẹo nhợt nhạt đan xen vào nhau tạo thành một họa tiết phức tạp trên da anh, chúng chỉ làm nổi bật bộ ngực nở nang và cơ bụng săn chắc của anh , được điêu khắc như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp. 

Đừng để cậu bắt đầu với thứ giữa hai chân anh. 

Nó dài một cách ngon lành và có màu đỏ ửng ở đầu, hoàn toàn cân đối với một người đàn ông cao lớn như vậy. 

Nếu như cậu là một thiên thần, thì Jiyan chắc được tạo ra như một vị thần.

Jiyan khịt mũi tự hào mà lên tiếng.

" Thật vinh hạnh làm sao."

Rover nhanh chóng quay đầu đi, vô cùng xấu hổ vì những suy nghĩ của mình đã bị tiết lộ, Jiyan quay lại giường với anh, hai chân dang rộng ra. 

Chiều dài của cái thứ to lớn ấy treo một cách nặng nề ngay phía trên đùi anh, đầu của nó sượt qua làn da ở đó.

 Nó ấm áp và một chuỗi chất nhờn dính vào cậu khi Jiyan di chuyển lên cao hơn. 

Rover giật mình vì sự gần gũi đột ngột, khuôn mặt cậu bướng bỉnh quay về phía gối, không thể nhìn vào ánh mắt nóng chảy của người đàn ông kia.

Được người tình chiều chuộng vì sự e thẹn, Jiyan đã chọn đặt những nụ hôn ngọt ngào lên phần cổ hở ra của Rover. 

Tiếng rên rỉ vang vọng từ người kia thôi thúc anh mút lấy phần thịt mèm mại, thích thú với những vết đỏ nở rộ sau đó. 

Anh đã rải thêm những nụ hôn lên phần xương đòn duyên dáng, răng lướt qua phần xương nhô ra.

Thanh niên tóc bên dưới anh hít một hơi thật sâu khi cậu cong người một cách xinh đẹp vào miệng anh. 

Vị tướng di chuyển xuống để đùa giỡn với núm vú sẫm màu, đã nhìn chúng như một trong những điểm yêu thích của anh để chơi đùa khi thấy chúng trở nên cứng và sưng tấy chỉ với sự chú ý nhỏ nhất.

Bản giao hưởng là tiếng thở dài và rên rỉ của Rover chỉ trở nên to hơn khi Jiyan di chuyển xuống thấp hơn, không để lại một inch da nào chưa được khám phá.

Cuối cùng dừng lại ở nơi vải quần lót của Rover tiếp xúc với da, Jiyan lướt nhẹ đầu ngón tay bên dưới dải băng. 

Điều này khiến Rover ngoảnh đầu lại để xem, đôi mắt anh sáng lên và đôi môi hé mở, thở hổn hển.

" Em có muốn anh dừng lại không?"

Rover nhanh chóng trả lời bằng một tiếng "Không!" đầy dứt khoát, có chút ngượng ngùng vì tốc độ trả lời của mình.

" Được." 

Jiyan hôn lên lớp da trên vải. 

" Đừng lo lắng, anh sẽ chăm sóc em."

Một chuyển động nhẹ nhàng lột bỏ lớp quần áo cuối cùng giữa họ, Jiyan chăm chú theo dõi sự cương cứng của Rover trào ra và chảy nước dãi ướt át với dịch nhờn.

" Ừm, em thực sự rất hoàn hảo."

 Cậu nhỏ của người kia giật giật một cách dễ thương như thể đang cầu xin được chạm vào vậy.

" Hưm..." 

 Rover thở dài mơ màng khi Jiyan vuốt ve bằng bàn tay dọc theo chiều dài của cậu, sự đụng chạm đơn giản đó đã mang lại cảm giác thiên đường. 

Một tiếng rên rỉ toàn thân thoát ra từ cậu khi Jiyan bao bọc lấy dương vật của cậu bằng một bàn tay rộng, đẩy theo nhịp điệu chậm rãi. 

Ngón tay cái của anh thỉnh thoảng trêu chọc đầu dương vật và làm lan tỏa chất nhờn chảy ra từ khe hở của cậu, giúp nó lướt nhẹ nhàng hơn. 

Hông của Rover liên tục đuổi theo bàn tay anh theo ý muốn của chúng, cho đến khi chúng nhấc khỏi giường.

Jiyan say sưa ngắm nhìn hình ảnh người tình cong lưng, nhìn rất đẹp, như cánh cung nhưng biết rằng điều này sẽ làm căng lưng cậu nên anh ấn cậu xuống, giữ nguyên ở đó, tay còn lại duỗi ra một cách thống trị trên bụng dưới của người yêu.

" Ngoan ngoãn nằm yên nhé, tình yêu." 

Mệnh lệnh ấy khiến cho Rover rên rỉ ầm ĩ.

" Jiyan... Ahhhh... Jiyan..." 

Rover hát tên anh như một chú chim hót líu lo. 

Mong muốn được nghe nhiều hơn, Jiyan liếm một đường từ gốc đến ngọn, người tình của anh thở hổn hển vì khoái cảm, đầu ngả ra sau.

Thật là một phản ứng đáng yêu.

Vị tướng tăng gấp đôi và nhét con cặc nhỏ ấy vào miệng, mút nó sâu nhất có thể, làm cho Rover không thể kìm được cú đẩy hông khi bị nhấn chìm trong sức nóng thiêu đốt ấy.

Động tác đó khiến Jiyan ngân nga một âm thanh, những rung động truyền đến những tia điện từ đỉnh đầu Rover xuống tận ngón chân, thần kinh cậu bỗng chốc bùng cháy.

Quá nhiều và quá nóng bỏng a~

Rover có thể nghe thấy tất cả những tiếng động khiếm nhã phát ra từ miệng mình, nhưng cậu không thể kiềm chế được nó với cái miệng tuyệt vời của Jiyan. 

Nắm chặt tay vào tóc người đàn ông khi anh gật đầu lên xuống, một cú giật mạnh vào những lọn tóc màu xanh ngọc lam khuyến khích vị tướng đang mút dương vật của cậu làm việc nhanh hơn. 

Những ngón tay đào sâu vào phần thịt mềm mại của đôi đùi run rẩy của cậu, đủ mạnh để lại vết lõm sâu. 

Một cú nuốt quanh dương vật và một bàn tay vuốt ve túi bi của Rover đủ để cậu rên rỉ không che giấu.

" Chết tiệt!! Muốn bắn a~"

Thanh niên tóc đen ngã sập xuống giường và bắn hết vào cái miệng nóng hổi của Jiyan, anh ngồi yên một lúc, nhìn chằm chằm vào người tình của mình như một con diều hâu đang chờ đợi miếng thịt ngon. 

Rover đỏ bừng cả ngực, thở dốc, cả người đầy mồ hôi. 

Đôi mắt cậu lấp lánh những giọt nước mắt chưa rơi, quang cảnh thể hiện một sự tội lỗi nào đó. 

Ánh mắt họ tìm thấy nhau trước khi cậu bị kéo lên. 

Những giọt nước mắt trong mắt Rover cuối cùng cũng trào ra vì quá kích thích khi cậu rên rỉ một cách tuyệt mỹ.

Khuôn mặt dễ thương đang khóc của cậu khiến tâm trí Jiyan quay cuồng với cảm giác tội lỗi và ham muốn đáng sợ, điều mà anh sẽ bộc lộ vào một ngày sau đó.

Vị tướng quân nhanh chóng lấy khăn giấy từ tủ đầu giường để nhổ ra tinh dịch vẫn còn trong miệng. 

Điều mà anh không thấy là đôi mắt Rover đang dõi theo mọi chuyển động ấy trong sự say mê. 

Jiyan không có thời gian để kiểm tra người tình của mình khi đôi môi đói khát ấy lại di chuyển một cách nhiệt tình trên đôi môi sưng tấy của cậu.

Khi cơn sốc ban đầu qua đi, cậu cũng hùa theo động tác ấy, hôn sâu hơn. 

Anh háo hức luồn lưỡi vào bên trong, thậm chí chẳng hề nao núng trước hương vị của chính mình.

Cuối cùng họ cũng tách ra lần nữa, đúng lúc Jiyan định lên tiếng thì bị một bàn tay nhỏ nhưng  rắn chắc đặt lên dương vật của mình khiến anh phải rên lên vì ngạc nhiên.

" Rover-"

Vị tướng bị cắt ngang bởi một cú vuốt trên trụ thịt ấy. 

Khuôn mặt anh bỗng đầy áp những nụ hôn và một cú cắn vào vảy đã đủ để phá vỡ quyết tâm của anh như một tòa tháp cát, cùng với một tiếng rên rỉ sâu, anh cam chịu chấp nhận đầu hàng trước ý muốn bất chợt của người tình.

" Jiyan.. Tuyệt quá anh ơi~"

 Rover rên rỉ như thể cậu mới là người đang đặt tay lên dương vật của mình.

 " Cho em nữa đi.. Muốn nữa a~"

Ôi cái đệt mẹ nó!

Jiyan thề là anh không thể cứng hơn được nữa.

" Hưm... Em..."

 Một cú  vuốt ve đúng lúc của Rover làm gián đoạn dòng suy nghĩ rối rắm của anh. 

" Em chắc không, Rover?"

" Nếu anh nói... sẽ cắn em.. hự... nhiều hơn số lần em có thể nhai... ha... thì sao?" 

Jiyan cố gắng đưa ra câu nói lý lẽ nhưng bàn tay tài năng đang vuốt ve lấy cậu nhỏ lại khiến anh đi chệch hướng.

" Và bỏ mặc anh như thế này?" 

Rover nhấn mạnh câu nói bằng một cú nhấn xuống đầy ngọt ngào, khiến Jiyan phải rúc vào tay mình.

 " Hưm... k.. không phải..."

" Làm tất cả những điều mà anh muốn đi, Tướng quân. Em là tất cả của anh, em hứa có thể chịu được mà."

Rover nở nụ cười tự mãn làm cho mọi suy nghĩ đều biến mất khỏi cửa sổ tâm trí Jiyan, anh nắm lấy cộng hưởng giả xinh đẹp và kéo cậu áp sát vào cơ thể mình. 

Môi họ lại kết nối với nhau trong một nụ hôn tục tĩu khác. 

Jiyan nghiêng người ngồi xuống, chân vắt qua một bên giường trong khi anh đặt người tình của mình lên đùi đối diện thẳng với mình. 

Rover có thể nhìn chằm chằm vào Jiyan như thế này, cậu so sánh đôi mắt của anh với ánh sáng từ những vì sao lấp lánh mà cậu vô cùng yêu thích.

" Em thật xinh đẹp." 

Jiyan tỏ tình mà không bỏ lỡ cách hàng mi dài của cậu rung rinh như cánh bướm.

" Còn anh thì sến súa quá."

Rover đáp trả, tuy có cố gắng nhưng vẫn không thành công trong việc không đánh mất chính mình.

" Rất đẹp trai." 

Một nụ hôn trong sáng lên môi cậu.

" Dễ thương quá." 

Một nụ hôn nhẹ lên mũi cậu.

" Thật hoàn hảo."

Lại một cái nữa trên má đầy mồ hôi của cậu.

" Đúng là một kiệt tác."

Một cái cắn nhẹ vào tai cậu. 

" Em bao gồm những điều đó, có khi còn hơn thế nữa."

Jiyan thì thầm nhẹ nhàng với cậu, Rover rên rỉ với sự khao khát trong giọng nói.

" Anh có nên tiếp tục không?" 

Câu nói mang ý trêu chọc.

" Ugh... cứ đụ em đi anh."

Chàng trai tóc đen thừa nhận với một tiếng rên rỉ, cậu có thể cảm thấy tiếng cười khúc khích của Jiyan rung lên từ khoảng cách gần giữa họ.

" Thật nóng vội. Nhưng nếu đó là điều em muốn, thiên thần của anh."

Tóc của Rover dựng đứng khi tay của Jiyan di chuyển từ eo cậu và đi xuống tận mông.

Bàn tay to lớn xoa nắn phần thịt đầy đặn, nhào nặn chúng trong sự dịu dàng, rên rỉ vì sự đối xử này, ôm chặt lấy tấm lưng rắn chắc của Jiyan.

" Em đã từng chạm vào chỗ này chưa?" 

Đây là vòng cơ săn chắc mà Jiyan nhẹ nhàng lướt qua bằng đầu ngón tay.

" À... Không... Chưa từng..."

" Anh hiểu rồi." 

Giọng điệu của Jiyan nghe có vẻ rất vui mừng vì một lý do nào đó.

" T-tại sao lại hỏi thế?"

" Không có gì đâu, chỉ cần chuẩn bị thật kỹ là được."

Jiyan buông một bên mông rồi lục lọi ngăn kéo để lấy ra thứ có vẻ là một chai chất lỏng, Rover nhìn nó tò mò và mỉm cười khi biết rằng vị tướng phải mở niêm phong trước.

" Sao vậy?" 

Jiyan nhận ra sự chú ý có phần hào hứng của Rover vào cái chai bôi trơn.

" Không có gì. Chỉ là em chưa thấy anh vui vẻ trong một vài thời gian gần đây." 

Rover trêu chọc bằng cách ngâm nga một giai điệu nào đó.

Vị tướng quân cười cợt, anh mở nắp chai và để chất lỏng đặc nhỏ giọt vào tay bên kia, phủ lên các ngón tay của mình. 

Nó tìm đường trở lại khe mông của Rover và Jiyan từ từ kéo ngón trỏ qua lỗ đang nháy mắt của cậu. 

Cơn rùng mình làm rung chuyển cơ thể cậu một cách dữ dội, Jiyan hôn thái dương người tình và đưa tay trấn an lên sống lưng để xoa dịu cậu.

" Hiểu rồi."

Giọng nói trầm khàn của Jiyan làm dịu đi sự căng thẳng đang đè nặng lên xương cốt cậu.

" Mmm... chỉ thấy là lạ... và có chút lạnh..."

 Rover lên tiếng phàn nàn.

" Xin lỗi em, nhưng anh hứa sẽ ổn nhanh thôi."

Một chút thúc đẩy cẩn thận hơn khiến cho lỗ nhỏ của Rover trơn nhờn, cơ bắp bắt đầu co lại dưới sự trêu chọc của Jiyan và chắc chắn anh có thể luồn đầu ngón tay vào bên trong.

Sự xuất hiện của anh khiến Rover vô cùng ngạc nhiên.

" Em có đau không?" 

Jiyan vội vàng dừng lại vì sợ làm đau đối phương.

" K-Không sao... Chỉ là thấy hơi lạ mà thôi."

 Cơ thể cậu đã không cảm thấy đau đớn, nhưng cũng không thích sự xâm phạm này.

" Anh có nên tiếp tục không?"

" Vâng... Làm ơn..." 

Rover cố gắng thể hiện vẻ ngoài mà cậu tin là quyến rũ nhất bằng cách cắn môi dưới và đưa đôi mắt nai tơ nhất của mình ra để dụ dỗ Jiyan tiếp tục.

Và nó đã vô cùng thành công vì ánh sáng trong đôi mắt vàng kim của tướng quân bỗng chốc tối sầm lại.

Chẳng mấy chốc, những chuyển động nhẹ nhàng của ngón tay Jiyan bên trong cậu khiến mí mắt cậu từ từ khép lại trong sự tập trung, trong khi những tiếng thở hổn hển có thể nghe thấy thoát ra khỏi đôi môi cậu. 

Bàn tay rảnh rỗi của người yêu lười biếng lướt trên lưng cậu , ru cậu vào sự thoải mái thanh thản.

Được ôm như thế này thích thật...

Rover thầm nghĩ khi được bao bọc bởi một cơ thể ấm áp, chắc khỏe và một ngón tay đang đùa giỡn với mình.

Một áp lực thêm vào khi trong cậu khiến cho cậu thoát khỏi sự mơ màng, sự xâm nhập mới này khiến cậu cảm thấy rất đau đớn.

Jiyan làm cậu im lặng ngay lập lức bằng một nụ hôn ngọt ngào, lưỡi anh nhanh chóng dụ dỗ cậu thở ra những tiếng rên ngọt ngào. 

Khi họ dứt ra, Jiyan thì thầm những lời khen ngợi đầy yêu thương vào tai thiên thần nhỏ của mình.

" Đúng rồi, em yêu. Em làm tốt lắm, rất tốt. Đối với anh, em thật hoàn hảo làm sao. Dạo đầu này thật tuyệt vời, nó chỉ dành cho anh mà thôi."

Rover rên rỉ một cách thảm hại, tâm trí đang chìm trong một làn sương mù ngọt ngào.

Sự pha trộn nồng nhiệt của những lời khen ngợi và những cái chạm thoáng qua đã khiến cơn đau giảm xuống mức có thể chịu đựng được.

Khi đã quen với cảm giác đó, Rover cuối cùng cũng nghiêng hông xuống theo nhịp thúc của Jiyan. 

Một ngón tay khác đẩy vào bên trong cậu khiến đầu cậu nghiêng sang một bên, phát một tiếng rên rỉ tục tĩu kéo dài kèm theo chuyển động. 

Cậu có thể cảm nhận mình đang bị kéo căng ra và tiếng kêu to của mông cậu nghe thật ướt át, chắc chắn cậu sẽ xấu hổ nếu vẫn còn tỉnh táo. 

Những tiếng rên rỉ non nớt  liên tục tuôn ra từ miệng cậu, bỗng nhiên một cú vặn ngón tay được nhắm đúng mục tiêu đã khiến cậu kêu lên một cách điên cuồng.

" Ah~ Mẹ nó!!"

Lưng của Rover cong lên, cơ thể tập trung vào ngón tay của vị tướng,  khao khát muốn được cảm nhận tia lửa đó lần nữa.

Jiyan đang ra vào cái lỗ nhỏ của cậu một cách vô tư, nhắm vào tuyến tiền liệt nhạy cảm ở trong.

Mỗi cú đâm vào đều khiến cho Rover rên rỉ một cách vô cớ. 

Móng tay của cậu cào trên lưng trần Jiyan để giữ bản thân trên mặt đất trong khi tâm trí mình đang trôi nổi vào tầng bình lưu.

" Mmph—Haa! Em xin anh... ư... Ngay đó~"

Tiếng rên của cậu ngày càng cao hơn.

Nước mắt như ánh sao lại đọng lại nơi khóe mi, đe dọa sẽ rơi xuống. 

Cuộn dây trong ruột Rover đang cuộn chặt một cách không thể tưởng tượng được, cậu đã rất gần với việc xuất tinh lần nữa, chỉ cần thêm một chút nữa thôi, một chút nữa thôi~ 

Bàn tay của chính cậu luồn vào giữa cơ thể họ và giật mạnh người ra, Jiyan có thể nhìn thấy sự tuyệt vọng của cậu đang được bộc lộ, một tiếng gầm gừ nghẹn trong cổ họng anh.

 Anh trêu chọc điểm nhỏ trong cậu mà không thấy thương tiếc gì hết, lưỡi của vị tướng liếm môi anh và Rover ngay lập tức cho phép anh vào. 

Khi họ tách ra để thở, giọng nói của Jiyan khàn khàn ra lệnh như một viên sỏi tối màu.

" Đến với anh nào, người đẹp."

" Haaaah~ ♡'' 

Mắt Rover đảo ngược khi cậu xuất tinh, mặt ngửa lên trần nhà với những vì sao nhảy múa xung quanh tầm nhìn của mình.

Tinh dịch ấm áp nhuộm màu bàn tay và cơ bụng săn chắc của Jiyan, một cảnh tượng đầy mê hoặc đánh động lòng người.

Cậu ngã xuống như một người không xương vào vòng tay của người kia, thở hổn hển một cách nặng nề với nước dãi chảy ra từ khóe miệng. 

Jiyan rút ngón tay ra khỏi lỗ của Rover làm nó siết chặt lại khi không còn gì ở đó, một tiếng rên rỉ thất vọng thoát ra khỏi cổ họng thô ráp của cậu.

" Suỵt..." 

Jiyan đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán cậu và luồn tay vào mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi, nhẹ nhàng xoa bóp da đầu người yêu. 

Những giọt nước mắt chảy dài trên đôi mắt mơ màng của Rover đã được Jiyan hôn lên.

Rover không thể không dụi vào cổ ẩm ướt của Jiyan khi bản thân được nâng niu, hít vào mùi bạc hà và cây xô thơm cùng với mùi xạ hương đặc trưng của người tình. 

Anh nhẹ nhàng xoay người trở lại giường để nằm ngửa. 

Họ không nói lời nào khi Rover cố gắng lấy lại bình tĩnh, chỉ ôm nhau trong sự im lặng và vuốt ve làn da đẫm mồ hôi của nhau.

" Em cảm thấy thế nào?" 

Jiyan hỏi một cách trầm ngâm sau một hoặc hai phút gì đó.

" Em cảm thấy như linh hồn của mình thoát ra khỏi thể xác vậy đó."

Rover nói một cách vô cảm nhưng cậu lại nằm dài thư giãn như một chú mèo, một hình ảnh tuyệt đẹp của sự thỏa mãn.

Jiyan trông vừa tự hào về bản thân vừa ngượng ngùng vì đã thúc ép Rover quá mức.

" Nếu vậy, tối nay chúng ta kết thúc thôi." 

Vị tướng quân định ngồi dậy đi lấy đồ để vệ sinh cho người yêu nhưng Rover lại bật dậy rất nhanh, Jiyan giật mình kinh ngạc. 

Một lực mạnh bất ngờ siết chặt cổ tay anh.

" Chúng ta vẫn chưa xong đâu." 

Giọng nói của cậu mang tính đe dọa.

" Chắc em đã mệt mỏi rồi phải không?"

Rover nhướn một bên mày khi nghe lời Jiyan nói vậy, rõ ràng là không vui vẻ với câu biện minh  của người yêu.

" Anh nghiêm túc đấy à?"

Ngay lúc này, Rover ước rằng người đàn ông của mình không quá tận tâm về điều đó. 

Nó có thể sẽ vô cùng ngọt ngào trong những hoàn cảnh bình thường nhưng ngay lúc này, nó thực sự cản trở việc đưa cái trụ thịt to lớn đó vào bên trong cậu. 

Một âm mưu đang hình thành trong đầu Rover, hình thành một cách chắc chắn để đảm bảo rằng vị tướng của cậu sẽ làm tình với cậu.

Điều mà cậu quyết định làm bây giờ là dựa trọng lượng của mình vào gối và móc một cánh tay dưới cả hai đầu gối, gập chân lại với những ngón chân hướng lên trên.

Ánh mắt Jiyan tập trung vào cặp mông trần của Rover, cụ thể hơn là nhìn vào cái lỗ nhỏ đã đỏ ửng lên vì bị lạm dụng và rung lên một cách dễ thương của cậu. 

Cổ họng Jiyan khô khốc vô cùng trước những gì anh nhìn thấy, cái của quý bị bỏ bê của anh nhắc nhở anh rằng thực ra nó vẫn cứng bằng cách giật giật vì phấn khích.

Rover đang tự dâng hiến mình trên một chiếc đĩa bạc và đã hoàn tất thỏa thuận bằng cách dang rộng lối vào bằng ngón tay, giúp vị tướng có thể nhìn thấy phần bên trong màu hồng lấp lánh của mình.

" Đừng có tự mình xấu hổ nữa mà đụ em đi!"

Nửa khuôn mặt Rover bị che khuất bởi đôi chân mềm mại nhưng con mắt duy nhất có thể nhìn thấy, lại đang nhắm nghiền vì cám dỗ, nó khiến dương vật của Jiyan thổn thức.

Anh vội vàng chen vào không gian của Rover, tay lướt trên má tròn của cậu, ngón tay cái nhúng vào và mở rộng lối vào lỏng lẻo của cậu, vẫn còn bóng loáng vì chất bôi trơn. 

Một tiếng rên rỉ dễ thương thoát ra từ thanh niên bên dưới anh.

" Những điều mà em đã làm với anh..." 

Giọng nói của Jiyan trầm xuống đáng kể, Rover rùng mình vì điều đó.

Jiyan vội vã lấy chất bôi trơn và bôi trơn dương vật của mình, tận hưởng một vài lần bơm để phủ lên nó, cũng đổ vào lỗ đang chờ của Rover làm cậu hét lên vì lạnh.

" Ah... Cái anh này!"

Hoàn toàn phớt lờ sự lo lắng của cậu, Jiyan tát con cặc của mình vào người yêu, tạo thành vết lõm giữa thung lũng đùi, ngay lối vào cho đến tận đáy chậu của cậu. 

Sự ma xát tuyệt đến nỗi làm cho những lời phàn nàn của Rover biến thành tiếng thút thít đầy tiếc nuối, thêm vài cú thúc nữa khiến cậu không khỏi xấu hổ  mà cầu xin, không thể chịu đựng được nữa.

" Đừng chọc em nữa!!"

Rover rên rỉ một cách khẩn thiết.

Cuối cùng Jiyan nghiêng người về phía lỗ của Rover, nơi đang háo hức giật giật trên đầu dương vật của anh, như thể nó đang cố gắng hút anh vào trong.

" Nên nhớ chính em là người nói đó."

Lời khiển trách đánh vào dục vọng của Rover, quy đầu của anh chạm vào lỗ nhấp nháy mềm mại và anh cũng dần chìm vào hơi ấm hấp dẫn của người tình.

" Ahh~ Đúng nha~~"

Tuyệt quá~ Sướng quá nha~ 

Rover không thể không siết chặt con cặc béo đang kéo giãn bên trong mình, khiến cho tâm trí cậu điên đảo, thứ bên trong chọc vào thẳng bên trong, Jiyan đẩy mình sâu hơn để đáp lại, cúi đầu.

" Đệt mẹ... chặt quá em ơi."

Jiyan thốt ra những lời đứt quãng, không thể nói thành câu được nữa, tất cả khả năng tinh thần giảm xuống để tập trung vào những cảm giác đáng yêu trên các bức tường thịt của Rover, siết chặt con cặc của anh.

Vị tướng điều chỉnh lại để đặt chân Rover lên hai bên vai mình, anh từ từ cúi xuống, đẩy vào cho đến khi hông anh chạm vào cái mông đầy đặn của Rover.

Thanh niên tóc đen bên dưới anh rên rỉ suốt chặng đường.

" Em ổn chứ, tình yêu?"

Jiyan dành ra một chút thời gian, ngước lên hỏi thăm tình hình của người tình. 

Anh ta được chào đón bằng khuôn mặt đông cứng vì sung sướng của Rover, sự chú ý tập trung vào nửa dưới của họ đang hòa quyện vào nhau. 

Jiyan không thể không dõi theo đường nhìn của cậu, ngay lập tức hơi thở của anh nghẹn lại khi nhìn thấy một chỗ phình ra rõ rệt ngay dưới rốn của Rover. 

Ngón tay cái của anh từ từ lướt qua chỗ phình đó, não bị chập mạch khi anh cảm nhận được dương vật của chính mình.

" Mẹ nó a~ Anh vào sâu quá~♡"

Rover rên rỉ khi anh nắm lấy chỗ phình ra, vuốt ve dương vật của vị tướng qua lớp thịt.

Tâm trí của Jiyan bị cắt đứt, anh kéo hông ra, cho đến khi chỉ còn lại phần đầu rồi đập chuôi kiếm thịt chắc khỏe vào bên trong vách thịt của cậu.

Rover hét lên, đầu ngửa ra sau trong trạng thái sung sướng tột độ. 

Thật là thú tính, hết sức hoang dã khi Jiyan lao vào bên trong cơ thể mềm mại, dẻo dai bên dưới anh như thể anh đang khoét một khoảng trống trong ruột của người kia. 

Mỗi cú thúc đều khiến cho Rover nức nở vì sung sướng.

" Ah! Ah! Ah~ ♡" 

Thanh niên tóc đen rên rỉ theo nhịp điệu của dương vật Jiyan khi đâm xuyên qua cậu, cảm thấy thật dơ bẩn và tục tĩu, bị thu hẹp lại rồi thành một cơ thể được tạo ra để Jiyan quan hệ. 

Rover hoàn toàn yêu thích điều đó.

" Ha.. ha... ngh.."

Bản thân Jiyan cũng không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ khoái cảm của mình, nó nghe thật  ngọt ngào khi ở bên tai người kia, hòng dụ dỗ cậu rên rỉ nhiều hơn. 

" Thật tuyệt, Rover. Anh–"

Rover bây giờ đang khóc rất thoải mái, nước mắt nóng hổi chảy dài trên mặt như thác nước, đôi chân cậu run rẩy vì cường độ quan hệ, trượt khỏi đôi vai rắn chắc của Jiyan. 

Người tình của cậu nhân cơ hội này mà gập chân cậu về phía giường, thực sự thử thách giới hạn độ dẻo dai của cậu.

" Ah~ Cái đệt! Jiyan- Chờ đã!!"

Quá nhiều rồi, con cặc nóng bỏng của vị tướng đang tiến sâu hơn vào trong cậu.

Bàn tay của Rover vươn ra để tóm lấy bất cứ thứ gì, bất cứ thứ gì để giữ cậu lại, nắm chặt lấy cánh tay săn chắc của Jiyan, những dòng máu đỏ mỏng chảy qua vết xước mà cậu ghim vào.

Nỗi đau chỉ khơi dậy thêm khoái cảm chảy trong huyết quản của vị tướng, truyền vào người tình ngày càng mạnh hơn và nhanh hơn.

" Rover. Ngoan. Ngoãn. Mà. Nhận. Lấy. Nó."

Jiyan như đóng đinh vào tuyến tiền liệt của cậu sau mỗi âm tiết, tiếng rên ngày càng lớn cho đến khi giọng cậu vỡ ra.

" Jiyaann~ ♡" 

Đó là tất cả những gì Rover có thể nói trước khi cậu nhảy xuống bờ vực của cực khoái. 

Cơ thể cậu rùng mình và kẹp chặt vào con cặc của Jiyan, người đang rít lên khi cảm giác con cặc của mình bị những bức tường thịt nóng bỏng và chật hẹp, run rẩy xoa bóp. 

Rover xuất tinh dữ dội đến nỗi những gì còn sót lại của sự giải phóng đã phủ kín toàn bộ cơ thể cậu cho đến tận cằm. 

Tầm nhìn của cậu trở nên trắng xóa và cậu đã nghĩ rằng mình đã thực sự chết. 

Thanh niên tóc đen hít một hơi đầy phổi trước khi Jiyan bất ngờ đẩy thân dưới sâu vào mông cậu một lần nữa, tiếng thở hổn hển ướt át xé toạc dây thanh quản của cậu.

" Chúng ta vẫn chưa xong đâu, em yêu."

Jiyan gầm gừ một cách u ám.

" Ah~ Đợi đã! Làm ơn-" 

Rover gần như cầu xin một khoảnh khắc nhưng nó lại rơi vào tai người điếc có chọn lọc.

" Ah... Đó là.. hậu quả từ... hành động của em..."

Jiyan thúc mạnh và nhanh vào trong cậu, âm thanh da chạm da vang vọng một cách tục tĩu xung quanh họ.

" Nghhh~♡" 

Đôi mắt vàng trợn lên làm cho con cặc của Jiyan sưng to hơn khi nhìn thấy thiên thần của mình hoàn toàn bị hủy hoại.

Anh cúi xuống để chiếm lấy miệng người tình, kìm nén tiếng khóc của cậu. 

Rover hầu như không đáp lại nụ hôn và khi họ tách ra, một đường nước bọt treo giữa họ. 

Sau đó, Jiyan cắn vào từng tấc da mà anh có thể chạm tới, răng nanh cắm sâu như thể anh là một con chó, tạo thành một chiếc vòng cổ xinh đẹp có những vết lốm đốm trang trí cho người yêu của anh.

" Hah... Rover. Rover. Ro–ver!!" 

Jiyan ca tụng tên người dưới thân như một lời cầu nguyện, trong khi chính mình là tín đồ sùng đạo nhất của cậu.

Chàng trai xinh đẹp bên dưới anh đầm đìa mồ hôi, tinh dịch và dấu vết, đang rên rỉ và thở hổn hển như một thằng điếm tầm thường, nhưng Jiyan vẫn thấy cậu là sinh vật mê hoặc nhất mà anh từng để mắt tới.

Bàn tay đẫm mồ hôi của anh giật mạnh chiều dài mềm mại của Rover, khiến cậu khóc lóc thảm thiết và vùng vẫy.

" Thêm lần nữa, em có thể làm được mà." 

Anh đặt một nụ hôn ngọt ngào lên cái miệng đang há hốc của Rover, hành động hoàn toàn trái ngược với tốc độ thất thường của hông anh đặt lên cặp mông bầm tím của người yêu, nguồn gốc phát ra những âm thanh tát rõ rệt tràn ngập không khí.

" Anh yêu em. Yêu nhiều lắm. Hãy ở bên anh mãi mãi nhé, tình yêu."

Toàn bộ sức mạnh của Rover rời khỏi cậu khi cậu lắp bắp một cách khó hiểu tên của Jiyan khi bản thân lên đỉnh lần thứ tư, lưỡi thè ra khỏi miệng và đầu đào sâu vào giường. 

Jiyan lao về phía trước thêm vài lần nữa trước khi nút thắt ở bụng anh bung ra, tinh dịch ấm áp tràn ngập bên trong Rover.

Những thứ bên trong đó co thắt lại, như muốn vắt kiệt con cặc đang đập của anh một cách tuyệt vời.

Jiyan nghiến chặt hơn một chút như một người đàn ông bị ám ảnh, kéo dài cơn phê của mình, con cặc của người kia chỉ có thể phun ra một giọt tinh dịch nhỏ giọt, hoàn toàn cạn kiệt.

Thêm vài phút để lấy lại hơi thở, Jiyan trượt ra khỏi cái lỗ đã bị đụ của Rover. 

Thanh niên tóc đen nức nở vì mất mát, Jiyan gần như muốn chính mình tiếp tục đụ cậu để xoa dịu tiếng khóc run rẩy của người mình yêu nhưng lại kiềm chế ý định đó, vì lợi ích của người kia.

Vị tướng nhìn vào thiên thần đáng yêu của mình và những thiệt hại mà chính anh đã gây ra.

Anh đã làm rất tốt trong việc đưa Rover trở lại thiên đường dựa trên đôi mắt màu vàng không tập trung và nửa nhắm nghiền trong niềm vui cũng như sự lên xuống nặng nề của lồng ngực cậu.

Nhìn vào giữa hai chân cậu là một sai lầm vì Jiyan có thể cảm thấy thân dưới của mình lại cứng lên khi nhìn vào vành màu đỏ anh đào của Rover, thậm chí không cần suy nghĩ, những ngón tay của anh thu thập chất lỏng và đẩy nó trở lại vị trí cũ.

Rover khóc một cách yếu ớt, xua tan bùa mê mà Jiyan đang mắc phải.

" Anh xin lỗi..."

Vị tướng quân lo lắng rút tay lại.

" Anh sẽ tắm rửa cho em."

Rover đã kiệt sức đến mức gần như không thể giải mã được lời nói của vị tướng, cảm giác như thể mình đang bị kéo xuống nước sâu.

 Ý thức của cậu thoát khỏi người khi đôi mắt vàng của cậu từ từ nhắm lại, cuối cùng rơi vào vòng tay yên bình của bóng tối.

━━━⋇⋆✦⋆⋇━━━━━

Đôi mắt của Rover quét khắp một trần nhà xa lạ khi cậu tỉnh dậy.

Mất phương hướng, cậu chuyển sang đánh giá xung quanh tốt hơn nhưng lại rít lên trong nỗi đau khắp cơ thể.

" Đừng vội di chuyển." 

Một giọng nói quen thuộc vang lên bên cạnh cậu, Jiyan đang mặc quần đùi.

Wào, đúng là một cảnh tượng hấp dẫn khi thức dậy mà. 

Jiyan đang đứng gần chiếc bàn cạnh giường ngủ, dường như đang định đặt một cốc nước xuống, nhưng anh lại đưa chiếc cốc lên môi Rover.

" Uống nước đi nào."

Không cần phải nói với cậu hai lần, Rover uống như một người sắp chết khát, bởi vì cậu đã từng... ừ thì theo nhiều cách khác nhau.

Cậu thở dài một cách hài lòng và lau đi độ ẩm dư thừa trên môi, khi Jiyan bắt đầu di chuyển để đặt chiếc cốc xuống, Rover nhanh chóng nắm lấy cổ tay anh.

" Em cũng yêu anh và muốn ở bên anh mãi mãi nha~"

Rover trả lời với một nụ cười rạng rỡ nở trên môi, khuôn mặt Jiyan đỏ bừng, anh đưa tay lên để che đi khuôn mặt. 

Thanh niên tóc đen chỉ cười khẽ với anh, vị tướng đang cố gắng nói điều gì đó nhưng chỉ có thể thở mạnh ra bằng mũi.

Rover tiếp tục cười nhưng hành động đó làm rung chuyển cơ thể đau nhức của cậu khiến cậu phải rên rỉ vì đau, khuôn mặt Jiyan bỗng chốc nhăn lại vì lo lắng.

" Em ổn chứ? Anh xin lỗi." 

Phiêu bạt giả lập tức nịnh nọt người đàn ông đang ngồi trên giường với cậu.

"Xin lỗi vì cái gì? Đụ em cho đến khi em có thể nhìn thấy những vì sao hả?"

Rover cười toe toét như một con cáo.

"Ugh—"

 Nghe vậy Jiyan càng đỏ mặt hơn.

" Anh đừng quá lo lắng," 

Thanh niên tóc đen quàng tay qua ôm lấy vị Tướng quân của mình.

" Em yêu nó."

Cậu thì thầm một cách ngọt ngào vào tai người kia.

" Em đúng là một người thích trêu đùa."

Jiyan thở dài bất lực.

" Hehe, nhưng anh vẫn yêu em mà~"

 Nhìn người yêu của mình mỉm cười đắc thắng, Jiyan chỉ có thể phản ánh tình yêu của bản thân.

" Đúng vậy."

Anh rời khỏi giường và bế thiên thần của mình vào lòng, cậu hét lên một cách ngạc nhiên và theo bản năng vòng tay qua vai người kia.

" Để anh giúp em dọn dẹp nhé."

" Chỉ khi anh tham gia cùng em."

Thanh niên tóc đen trong vòng tay anh nhếch mép cười gian xảo.

"Điều đó sẽ rất nguy hiểm và em biết điều đó." 

Jiyan ném cho cậu một cái nhìn không mấy ấn tượng, điều mà Rover chỉ có thể cười khúc khích khi họ đi vào phòng tắm.

━━━⋇⋆✦⋆⋇━━━━

Hai người bước ra khỏi phòng tắm nhiều giờ sau đó, trên da của họ có nhiều dấu vết hơn và cơ thể đau nhức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro