Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 8. [7dnightPhapKieu]

7dnight × Pháp Kiều

[Hỗ trợ]


7

dnight ngồi trong phòng thu âm, ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống bàn, nơi laptop và những tờ lyrics đang chờ anh. Anh đang chỉnh sửa một bản nhạc cho vòng chung kết. Mọi thứ đều ổn, nhưng vẫn thiếu một chút gì đó đặc biệt. Anh nghĩ ngay đến Pháp Kiều.


"Lần này phải có Kiều mới được." anh tự nhủ rồi mở điện thoại, soạn tin nhắn:

"Chào Kiều, anh đang làm một bài cho vòng chung kết. Em có thể giúp anh với một đoạn rap được không? Anh nghĩ sẽ hay lắm nếu có sự góp mặt và hỗ trợ từ phía của em." Nhắn xong anh cứ lặng im nhìn vào màn hình điện thoại.

Không lâu sau, anh nhận được trả lời:

"Hello anh 7dnight, em rất muốn giúp, nhưng lịch trình em kín lắm, không thu âm được. Nhưng mà em có cách này á... Nếu anh thấy oke thì tiếp tục nha."

7dnight bật cười khi đọc tin nhắn. "Đúng là bé Kiều." anh nghĩ rồi gửi lại một tin, "Em cứ nói đi, anh sẵn sàng nghe đây."

Em gửi đoạn voicechat nói về ý tưởng của bản thân, anh ta liền thấy hay nên vui vẻ đồng ý với ý tưởng này của em. Và ngay trong tối đêm hôm đó Kiều đã gửi cho anh ta một đoạn video ngắn của bản thân.

Anh ta bật cười lớn khi xem xong. "Quá dễ thương rồi." anh tự nhủ và lưu video lại. Anh bắt đầu làm việc, ghép đoạn video ấy vào bài hát, làm cho vẻ mặt "dỗi hờn" của Pháp Kiều thật sự tỏa sáng.

Một lúc sau, bản nhạc hoàn tất. 7dnight nghe lại đoạn rap của mình và phần video của Kiều. Anh nhắm mắt, cảm nhận từng nhịp đập trong bài hát.

Đêm chung kết đã đến. 7dnight đứng trên sân khấu, đèn chiếu sáng rực rỡ, khán giả reo hò vang dội. Anh hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu biểu diễn bài hát mà anh đã dồn bao nhiêu tâm huyết vào. Giọng Kiều cất lên, màn hình sân khấu liền chiếu đoạn video đó của Kiều lên, tuy chỉ là một phần nhỏ, nhưng lại đầy ấn tượng. Khán giả không ngừng vỗ tay, và 7dnight cảm nhận được sự tuyệt vời. Anh mỉm cười, cảm thấy như có Kiều ngay cạnh mình, cùng nhau làm nên một màn biểu diễn hoàn hảo.

Mọi thứ gần như suôn sẻ và thật sự vượt qua mong đợi của 7dnight. Kiều liền nhắn tin chúc mừng anh, "Anh giỏi quá trời luôn!"

7dnight nhìn vào màn hình một lúc, lòng bỗng nảy sinh một ý nghĩ muốn kéo dài khoảnh khắc này thêm chút nữa. Anh nhấn nhẹ vào chiếc điện thoại trong tay, rồi ngước lên, ánh mắt đầy mong đợi.

"Kiều ơi, tối nay em có rảnh không?" 7dnight hỏi, giọng anh nhẹ nhàng, nhưng lại có chút chân thành. "Nếu có, anh muốn mời em đi ăn tối. Chỉ là hai chúng ta thôi"

Kiều nhìn anh một lúc, có lẽ hơi bất ngờ, rồi khẽ mỉm cười. Đôi mắt ưlemlại trở nên ấm áp, đầy sự quan tâm.

Khi đọc được đoạn tin nhắn đó, em vui vẻ đồng ý và cảm ơn anh ta, Kiều đáp, giọng nhẹ nhàng. "Em rất thích ý tưởng này. Tối nay em không có lịch trình gì cả."

7dnight mỉm cười hài lòng, cảm giác như gánh nặng trong lòng bỗng tan biến. Anh vươn tay về phía Kiều, cử chỉ của anh dịu dàng như một lời mời không thể từ chối. Nụ cười thầm, như thể anh có thể hình dung ra vẻ mặt của Kiều qua màn hình, "Vậy thì đi ăn thôi, không ồn đâu. Em cứ chọn nơi em thích nhé, tối nay là của chúng ta." Không chần chừ, anh ta nhắn tiếp ngay, "Không có em, bài hát đâu thể trọn vẹn như vậy. Em đã làm cho nó sống động hơn rất nhiều."

Anh chợt nhớ đến lời hẹn hôm trước, trong đầu xuất hiện hình ảnh của Kiều. Mặc dù biết em ấy bận rộn, nhưng tối nay sẽ khác. Anh muốn dành cho Kiều một buổi tối thư giãn, để cả hai có thể trò chuyện về cuộc sống, không có sự ồn ào của những ánh đèn sân khấu.

Khi 7dnight đến quán ăn, ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu xuống, không khí thoải mái và ấm cúng. Anh nhìn thấy Kiều đang ngồi chờ ở một góc bàn. Kiều mỉm cười khi thấy anh đến, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đủ khiến trái tim 7dnight cảm thấy ấm áp.

"Anh đến rồi à? Em nghĩ anh sẽ đến trễ đấy." Kiều nói, giọng vui vẻ nhưng cũng có chút tinh nghịch.

7dnight ngồi xuống đối diện Kiều, nở nụ cười thật tươi: "Anh đến sớm để không bị muộn. Hôm nay, anh muốn dành trọn buổi tối này cho em. Không có ai quấy rầy chúng ta."

Họ trò chuyện về mọi thứ, từ âm nhạc đến những câu chuyện cười nhẹ nhàng trong đời sống. Đêm nay, không còn là những cuộc gọi công việc, không còn là những căng thẳng trước đêm diễn. Tất cả chỉ còn là những khoảnh khắc nhẹ nhàng giữa cả hai người họ.

Anh kể về những khó khăn trong lịch trình, nhưng cũng không quên nói về những niềm vui khi được tham gia vào dự án của 7dnight. Em lắng nghe, đôi lúc cười nhẹ với những câu chuyện vui, đôi lúc cũng im lặng, để cảm nhận rõ hơn trong lời nói của anh.

Sau bữa ăn tối, họ đứng lên, chuẩn bị ra về. 7dnight cười nhẹ, cảm giác không còn sự gò bó của công việc, mà là một sự nhẹ nhõm, tựa như những người bạn lâu ngày gặp lại. Anh đặt tay lên vai Kiều, rồi nói, "Ngày mai, nếu em rảnh, mình đi ăn với Big Team nhé.*

Kiều cười khẽ, ánh mắt đầy ấm áp. "Chắc không được rồi, tại em bận quá, hẹn anh và mọi người lần khác nha."

Đêm khuya chẳng mấy chốc mà thời gian lại trôi đến 23:00, trên phố vắng, Kiều và 7dnight bước đi cùng nhau. Họ cười nói với nhau như đã thân thiết từ lâu, cứ trêu nhau cả đoạn đường dài. Anh ta nhìn em nhí nhảnh vô tư như một đứa trẻ, thật sự quá đỗi đáng yêu.


_____________________End Chapter 8.

Lưu ý: Mỗi chapter sẽ là một OTP và một thể loại khác nhau, fic sẽ bắt đầu từ những OTP đầu tiên của Pháp Kiều cho đến hiện tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro