Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[PepeNey]Thân ái, xin hãy nhường đường

Tác giả: 蹴鞠圈专用

Tên gốc: 亲爱的,麻烦你让一让

Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả.

--------------------

01,

Mọi người trên khắp thế giới dường như đều cảm thấy rằng người mà Neymar sợ nhất trên sân có lẽ là hậu vệ đến từ Bồ Đào Nha - Képler Laveran Lima Ferreira. Tất nhiên, mọi người thích gọi hậu vệ này là Pepe hơn. Điều mà khán giả không hay biết là hai cầu thủ có vẻ như đối chọi gay gắt trên sân này lại rất thân mật trong cuộc sống hàng ngày.


02,

Pepe không rõ chuyện gì đã xảy ra, cứ thế mơ mơ hồ hồ mà cùng Neymar dây dưa qua lại.

Trong ký ức của hắn, mỗi lần gặp nhau trên sân thì giữa họ luôn xuất hiện mùi thuốc súng nồng nặc.

Như chúng ta đã biết, những pha phòng ngự của Pepe luôn dùng lực rất mạnh và thường xuyên gây tranh cãi. Nhưng hắn cũng phải thừa nhận rằng mỗi khi đối đầu với Neymar, những pha cản phá của hắn ít nhiều đều mang theo thành kiến rất lớn. Lý do rất đơn giản, nhưng Pepe luôn ngoan cố cho rằng đây là mẫu tiền đạo thích ăn vạ.

Nhiều người đã miêu tả Neymar theo cách này, chẳng trách Pepe lại có thành kiến ​​với Neymar dù rằng cả hai chưa từng gặp mặt.

Rõ ràng, những lần gặp nhau trên sân đều không phải là những cuộc gặp gỡ dễ chịu.

Sự thay đổi về cách nhìn nhận của Pepe đối với Neymar là sau trận đấu ở cúp quốc gia. Lần đó, bọn họ bất ngờ gặp nhau trong đường hầm cho các cầu thủ sau trận đấu. Cầu thủ người Brazil, rõ ràng là vóc dáng nhỏ hơn một chút so với các cầu thủ khác, đã bất ngờ chắn đường hắn. Pepe vốn tưởng rằng đối phương là vì tranh chấp trên sân nên muốn tìm hắn gây phiền toái, không ngờ tên nhóc kia chỉ nói với hắn một câu: "Tôi thật sự rất đau đấy," sau đó lon ton chạy đi.

Kể từ đó, mối quan hệ của họ đã thay đổi một cách tinh tế - bất kể là ở câu lạc bộ hay đội tuyển quốc gia, sau khi hắn và Neymar liều mạng sống chết trên sân, ông trời con này luôn tận dụng mọi cơ hội để than đau với hắn .

Câu nói "Tôi đau" suýt nữa khiến Pepe nghe đến mòn tai.

"Tên nhóc đó đối với tất cả mọi người đều như vậy sao?" Pepe cuối cùng không thể không hỏi Marcelo vào một ngày nào đó.

"Không hẳn," Marcelo suy nghĩ một chút, "Có lẽ là bởi vì cậu ấy cảm thấy anh thật sự không quá xấu xa, cho nên mới như vậy. Nếu như anh cũng là hậu vệ của tuyển Brazil giống em, anh có thể hiểu vì sao em yêu thích cậu ấy như vậy."

Phải không? Pepe không nghĩ vậy. Một nhóc con hư hỏng như Neymar hắn chán ghét còn không kịp, sao có thể yêu thích cậu.

"Còn một câu hỏi nữa," Pepe giữ lại Marcelo đang muốn rời đi, "Tôi đá người khác có đau lắm không?"

"Có lẽ chỉ có những người mất đi cảm giác mới không cảm thấy đau."

Pepe nhớ Marcelo đã trả lời hắn như thế.

03,

Sau đó, bọn họ đến với nhau mà không có lý do rõ ràng. Có cảm giác như không đánh không quen, từ ghét sinh tình.

04,

"Thật không công bằng!" Neymar đang nghịch điện thoại vui vẻ đột nhiên hét lên: "Đây đâu phải là lỗi của em! Tất cả là do hành động thô lỗ của anh khiến em sợ. Làm sao mà em có thể không sợ được?"

"Sao vậy?" Cầu thủ Bồ Đào Nha đang ngồi trên giường và đọc báo. Nghe Neymar nói vậy, hắn tò mò hỏi.

Neymar chồm tới trước mặt Pepe, giơ điện thoại cho hắn xem.

Đó là một báo cáo bình luận về phong cách kém cỏi của Neymar trên sân cỏ. Vốn dĩ đây chẳng là gì, Neymar từ lâu đã quen với những đánh giá khác nhau về mình ngoài kia. Nhưng điều khiến Neymar không hài lòng là bài báo đó thực sự mô tả cậu như một kẻ chuyên bắt nạt, nói rằng cậu giống như một con thỏ trắng nhỏ vô hại trước mặt Pepe.

Pepe nghiêm túc đọc bài báo, sau đó khẽ bật cười: "Đúng là không công bằng, thật sự thì em nhìn giống một con thỏ nhỏ màu đen, hay đúng hơn là thỏ nâu nhỏ."

Neymar nghe vậy đương nhiên không phục, nhe nanh múa vuốt lao về phía trước, cố gắng trả thù cho sự xấu hổ của bản thân. Pepe phản ứng rất nhanh, khéo léo xoay người tránh đòn, sau đó vươn một tay tóm lấy gáy đối phương, hung hăng ấn cậu xuống giường.

Nhớ tới chấn thương của đối phương ở World Cup, Pepe đã cẩn thận tránh phần cột sống khi hắn ngồi lên eo của cầu thủ Brazil.

"Em nhìn bộ dạng của em bây giờ xem." Lực tay của Pepe tăng thêm một chút nhưng vẫn đảm bảo không làm tổn thương người dưới thân, "Một bộ dạng mặc người xử lý."

Lời vừa dứt, Pepe liền cảm giác người dưới thân lại bắt đầu một trận giãy giụa mới.

Nhưng điều này thì có tác dụng gì? Dựa vào lợi thế về thể hình và sức mạnh của mình, Pepe dễ dàng khống chế được tiền đạo nhỏ con được cả Brazil cưng chiều này.

"Em đau."

Pepe nghe thấy con thỏ nhỏ kiêu ngạo nhưng lại nhút nhát phàn nàn như vậy, liền mềm lòng buông tha cho cậu. Dù sao thì mục đích dạy cho Neymar một bài học của hắn cũng đã đạt được.

Neymar, người vừa thoát khỏi nanh vuốt của Pepe, vội vã chạy vào nhà vệ sinh.

Pepe nhớ tới lần đầu tiên tên nhóc kia oán trách hắn cũng giống như vậy, sau khi để lại câu nói mang ý làm nũng này liền biến mất. Vài năm sau, Neymar vẫn thế, giống hệt như năm đó, gần như không hề thay đổi.

Một lúc sau, Neymar từ nhà vệ sinh đi ra, tức giận chỉ vào hai vết ngón tay trên cổ và hét lên với Pepe: "Nhìn những gì anh đã làm này! Tất cả đều có vết đỏ!"

"So với trước đó, tôi đã nhẹ tay hơn rất nhiều so với trận chung kết Copa del Rey năm 2014 đấy."

"Anh còn có gan nhắc tới! Nếu như không phải anh đột nhiên xông tới túm cổ rồi xách em đi, bọn họ cũng sẽ không nói em chỉ dám ăn mềm sợ ăn cứng!"

"Gần như vậy." Pepe dùng ngón tay cái và ngón trỏ vẽ ra một đoạn chiều dài không tới 3 cm, "Khi đó em và Fabio chỉ cách nhau nhiêu đây, nếu không phải tôi tiến lên kéo em đi, sợ là hai người đã hôn nhau luôn rồi."

Nghe Pepe nói vậy, Neymar đã nhào đến bên Pepe và dùng chân đá vào bắp chân đối phương đầy vẻ trả thù.

"Này bé con, em thừa biết, nhiêu đây không đủ làm tôi đau."

Neymar lẩm bẩm, không thể nghe rõ những gì cậu đang nói. Nhưng Pepe biết đó không phải là một từ tốt đẹp gì.

"Tại sao anh không tham gia đội tuyển quốc gia Brazil?"

Neymar hỏi xong câu này trong đầu lại nảy ra suy đoán: "Anh thậm chí còn muốn bắt nạt em trong trận đấu của đội tuyển quốc gia?"

Pepe không biết tại sao tên nhóc này lại bắt đầu mất bình tĩnh một cách khó hiểu như vậy. Neymar lúc nào cũng vậy, luôn thoải mái bộc lộ cảm xúc, hệt như một đứa trẻ mãi không chịu lớn. Vì lý do này, cậu đã phải chịu đựng rất nhiều trên sân đấu.

"Tôi không có ý đó", Pepe nói nửa chừng, kéo đứa nhỏ đang hờn dỗi vào trong lòng, "Khi đó tôi còn không biết trong tương lai đội tuyển Brazil sẽ xuất hiện một nhóc con tên 'Neymar' chờ tôi, nóng lòng muốn thi đấu với tôi. Nhưng thành thật mà nói, việc cản phá em trên sân thật sự rất thú vị. Tuy nhiên, tôi có tin tốt cho em đây."

"Tin tốt gì?"

"Tôi không thể ở lại Madrid nữa," Pepe cố gắng làm cho mình tỏ ra thoải mái hơn và xoa đầu Neymar, "Trận derby năm sau sẽ không bắt nạt em nữa, vì vậy em có thể tự tin thi đấu."

Neymar bĩu môi, hất văng bàn tay đang định phá hỏng kiểu tóc của mình: "Thật ra...em cũng đang định rời Barcelona..."

"Để thiết lập lại hình tượng một kẻ ngạo mạn không sợ trời không sợ đất?"

"Không, để tránh một tên khốn nào đó luôn phạm lỗi với em rất mạnh trên sân. Mỗi lần em gặp anh, em thực sự rất đau."

05,

Mọi người đều nghĩ rằng vì Pepe bắt đầu già đi, các pha vào bóng cũng không còn hung hãn như trước mà trở nên nhẹ nhàng hơn, vì vậy sân Bernabeu không thể tiếp nhận hắn nữa. Nhưng chỉ có bản thân Pepe biết rằng hắn chọn ra đi chỉ vì có một con thỏ nâu nào đó cứ rên rỉ bên tai hắn rằng cậu bị đau nên không thể đá chính trong một số trận đấu.

Nếu biết trước tên nhóc kia muốn chạy trốn, hắn đã không rời đi.

Tuy nhiên, Pepe cũng không hối hận. Con người luôn có một chương mới để bắt đầu.

Bây giờ, khi đối mặt với những tiền đạo khác, Pepe không tự chủ mà nghĩ đến vẻ mặt ủy khuất của một con thỏ nâu, báo hại hắn không thể không nhẹ tay với những tiền đạo đó.

Đây thực sự không phải là một điều tốt.

06,

"Phong cách chơi bóng của tôi là rê bóng qua người, và tôi không thể nói với các hậu vệ đối phương rằng 'Làm ơi, hãy nhường đường cho tôi, tôi muốn ghi bàn. Tôi thật sự rất biết ơn đấy'." Trước câu hỏi của phóng viên, Neymar vẫn nở nụ cười thương hiệu: "Hơn nữa, các cầu thủ phòng ngự chắc chắn sẽ không dễ dàng để tôi vượt qua, đôi khi họ sẽ phạm lỗi với tôi. Tôi có sẵn sàng để bị phạm lỗi không à? Tất nhiên là không. Làm gì có ai muốn mình bị chấn thương chứ?"

Đèn flash nhấp nháy liên tục và Neymar cảm thấy rằng cậu đã giải quyết khá tốt câu hỏi hóc búa này. Tuy nhiên, khi cậu nói những lời đó, trong vô thức cậu đột nhiên nghĩ đến một người.

Có thể hạ thấp tư thế và nói với người đó "Anh ơi, nhường đường đi, em muốn ghi bàn", nói không chừng đối phương sẽ thực sự buông tha cho cậu.

Nếu như điều đó vô dụng, có thể bồi thêm một câu: "Làm ơn đi, em sợ đau".

07,

"Không thể nào, đừng nghĩ lung tung."

08,

Mẹ kiếp!


-Hết-

Peony đã nói là Peony mê mấy cp tà đạo chưa?

Nếu chưa nói thì giờ mọi người cũng biết rồi ha. Mai mốt mà có thấy tôi đăng một đống cp tà đạo thì đừng ngạc nhiên =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro