[LeanNey] Đừng quên lời hứa
Tác giả: 公主护卫队队长
Tên gốc: 别忘记约定
Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả.
Summary: Nếu Neymar là một hòn đảo, thì Paredes sẽ là đại dương bao quanh anh. Dù khác biệt nhưng gắn bó.
--------------------
Neymar muốn đắm chìm trong hồi ức.
Có người ở trên mặt Neymar lưu lại một cái hôn, không cần nghĩ cũng biết là Paredes, anh vươn tay vòng qua cổ người Argentina, thân mật cọ cọ vào cổ cậu: "Lean?"
"Hửm? Em đây, dậy đi, muộn rồi." Paredes vươn tay vén chăn của Neymar lên, một luồng khí lạnh nhanh chóng ập vào, khiến cho Neymar lạnh run cả người.
"Ôi Chúa ơi! Em có biết trời lạnh thế nào không!! Đừng! Anh không muốn đứng dậy!", Neymar hét lên rồi chui vào trong vòng tay Paredes.
"Vậy thì đừng đứng dậy." Paredes bế Neymar đi xuống lầu, lông mi của anh cọ cọ vào cổ cậu, có chút ngứa.
Cho đến khi Paredes đặt anh lên ghế sô pha, Neymar vẫn nhất định không buông cậu ra. Hết cách Paredes phải ôm anh vào lòng.
"Anh Yêu Em."
"Em cũng vậy, Ney."
Neymar thầm nói trong lòng, anh biết, tất cả những kỷ niệm được dệt nên từ tình yêu của họ, đều được Paredes quấn từng vòng như một chiếc khăn quàng cổ.
Trong một khoảnh khắc, anh cảm thấy những cảnh đó giống như mới xảy ra ngày hôm qua, giống như viên kẹo dẻo Paredes đưa vào miệng, anh nuốt xuống và vị ngọt tan trong miệng.
Neymar có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình trong đôi mắt xanh xám đó.
-------------------
"Paredes là bết bát nhất, nhưng cậu ấy cũng rất ấn tượng."
Paredes có tính khí thất thường, và mọi người đều biết điều đó.
Cậu ngồi trước tủ quần áo, nhìn chằm chằm mọi người qua lại, áp suất không khí xung quanh thấp đến nỗi các đồng đội không ai dám đến gần, Neymar cẩn thận sáp lại: "Lean? Em còn tức giận à?"
Người Brazil nhẹ nhàng chạm vào tay cậu và siết chặt ngón tay út như một cách an ủi. Paredes cúi đầu không trả lời, chỉ nhíu mày, Neymar nghiêng người nhìn cậu, chớp chớp đôi mắt mờ sương.
Chúa ơi! Paredes hét lên trong lòng.
Paredes muốn hôn lên hàng mi run rẩy của người đàn ông trước mặt, hôn lên những giọt nước mắt và tiếng rên rỉ sâu thẳm của anh, nhìn vào đôi mắt ấy, viên ngọc quý nhất trên thế giới.
Đôi mắt long lanh ngấn lệ sau khi bị phạm lỗi, giống như những món đồ trang sức cầu kỳ mà Neymar đeo. Paredes yêu người này rất nhiều, làm sao cậu mới có thể kìm nén cơn giận của mình?
Paredes tự hỏi chính mình.
Cậu dụi dụi vào lòng Neymar, vô thức vuốt ve gáy anh rồi dùng đầu ngón tay phác họa hình xăm trên đó. Paredes nhắm mắt lại, tham luyến từng tấc da thịt của anh, giống như một đứa trẻ đang ngủ ôm chặt món đồ chơi yêu thích của mình.
Neymar ngẩng đầu hôn lên cằm cậu: "Lúc ở trên sân cậu không nên như vậy." Paredes không mở mắt, xoa xoa mái tóc quăn của Neymar: "Nhưng bọn họ làm anh đau mà."
Neymar dùng hai tay nâng mặt cậu, hi vọng có thể từ trên mặt người Argentina nhìn ra một ít cảm xúc khác: "Vậy thì cậu cũng không thể..." Paredes dùng một nụ hôn cự tuyệt những lời sau, đầu lưỡi điên cuồng len lỏi vào trong miệng người Brazil, cướp đi từng chút hơi ấm.
Bàn tay Paredes ôm chặt lấy đầu Neymar, giờ phút này cậu như một con thú đói khát, hút cạn dục vọng cần thiết từ con mồi. Neymar bị hôn đến không thở nổi, anh đặt tay lên ngực Paredes cố đẩy ra nhưng càng bị cậu giữ chặt hơn.
Neymar không thể chịu đựng được nữa véo vào cánh tay cậu, và chàng trai ngỗ nghịch đã vội vàng kết thúc nụ hôn. Paredes tựa cằm lên đầu Neymar: "Họ làm anh đau."
"Lần sau đừng làm như vậy, được không?" Neymar cúi đầu nghịch ngón tay Paredes, "Cậu biết mà, anh sẽ lo lắng."
"Vâng, em biết rồi."
Neymar vỗ vỗ đùi Paredes, cao giọng: "Em biết rồi là ý gì chứ! Lần trước rõ ràng cậu cũng hứa với anh như vậy, sau đó vẫn tiếp tục gây sự với người khác trên sân!"
Anh vươn ngón út móc lấy ngón út của Paredes: "Chúng ta móc ngoéo, lập lời hứa, lần sau không được đánh nhau với người khác trên sân."
Paredes cảm thấy buồn cười, anh của cậu vẫn như trẻ con vậy. Cậu hôn lên trán Neymar: "Được, em đồng ý."
Cậu nhẹ giọng bổ sung: "Trừ khi họ làm anh đau."
--------------------
Cả hai dường như vẫn còn đang ở độ tuổi trêu chọc và đánh nhau, ngày nào cũng vắt óc suy nghĩ xem nên chơi khăm đối phương như thế nào. Neymar sẽ thêm mù tạt vào bánh mì của Paredes, thấy cầu thủ người Argentina không nghi ngờ gì sau đó đỏ bừng mặt vì nghẹn, Neymar ngồi bệt xuống đất cười, cẩn thận bắt đầu tập luyện, sau khi huấn luyện xong lại bị con rắn nhỏ trong tủ dọa cho sợ hãi hét lên.
Paredes sẽ lẻn ra phía sau và ngáng chân Neymar khi anh đang đi bộ, sau đó một cầu thủ khác nhìn thấy điều đó và làm theo hành vi của Paredes, lẻn đến chộp lấy bắp chân của Neymar.
Neymar tức giận đến mức quay đầu lại trừng mắt hai người một cách hằn học. Anh tức giận bỏ đi, Paredes phải vội vàng dỗ dành báo nhỏ Brazil đang giận dữ. Cậu chầm chậm chạy đến và bế Neymar từ phía sau.
"Này!" Sau khi được thả xuống, Neymar lao tới đánh tên nghịch ngợm người Argentina, nhưng Paredes nghiêng người tránh được, "Cậu thật phiền phức!" Neymar đứng nguyên tại chỗ, Paredes cười cười chạy tới liền bị anh đấm cho một phát.
Paredes ôm lấy anh, cúi đầu hôn Neymar: "Ney, đừng giận mà, về sau em sẽ không trêu chọc anh nữa." Sau đó liền bị người trong ngực cắn một cái trên vai: "Không tin, cậu hứa đi."
Paredes vỗ lưng anh như an ủi một đứa trẻ: "Được rồi được rồi, em hứa sau này sẽ không trêu chọc anh nữa." Neymar ngẩng đầu lên, chớp mắt nhìn chằm chằm Paredes: "Vậy chúng ta đã thỏa thuận rồi, cậu sau này không được trêu anh nữa."
Paredes để đầu Neymar dựa vào vai mình: "Được, em hứa."
--------------------
Neymar nằm trên đùi Paredes, cả hai nhìn chằm chằm vào màn hình TV cho đến khi Paredes nói: "Em nghĩ Boca sẽ thắng."
"Cái gì!?" Neymar lập tức nhảy dựng lên, "Làm sao có thể là Boca?! Nhất định là Santos!" Paredes lắc đầu: "Không, Ney, nghe em nói, Boca có khả năng thắng cao hơn..."
"Không ! Không thể nào!..."
Hai người vì chuyện này mà tranh cãi, cuối cùng vẫn không đi đến kết quả, Neymar ngồi bên kia ghế sofa. Cả hai im lặng theo dõi trận đấu, một lúc sau Neymar nói: "Hãy cùng nhau vô địch Champions League."
...?
Neymar lại ngồi xuống cạnh cậu, nghiêm túc nhìn Paredes: "Cùng nhau vô địch Champions League, chúng ta có thể làm được."
Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Neymar, Paredes đột nhiên muốn cười, Neymar liền bổ sung: "Lean, anh nghiêm túc đấy." Paredes vỗ vỗ Neymar nói: "Được, chúng ta cùng nhau vô địch Champions League."
Neymar nắm tay cậu: "Chúng ta sẽ vô địch Champions League và treo huy chương trong nhà của chúng ta, ở nơi dễ thấy nhất!"
"Anh và em giao ước! Chúng ta nhất định sẽ vô địch Champions League!"
Paredes ôm Neymar vào lòng: "Ừm... em hứa với anh. Chúng ta nhất định sẽ vô địch Champions League, nhất định, nhất định."
-------------------
Neymar cũng không muốn nhớ lại.
Nhưng hình ảnh Paredes luôn hiện lên trong tâm trí anh, đôi mắt xanh xám đỏ hoe vì khóc, như những hạt thủy tinh sắp vỡ tan. Paredes ôm Neymar vào lòng và đặt một nụ hôn lên trán anh, Neymar cũng quay lại ôm lấy Paredes.
Paredes hôn anh, bọn họ không muốn nói bất cứ điều gì, và Neymar nghe thấy tiếng reo hò từ xa, tiếng bàn luận sôi nổi của đám đông và tiếng nức nở của chính anh.
Paredes nhớ, anh cũng nhớ.
Anh nhớ lời hứa đó, và lời hứa đó đã không được thực hiện. Đợi một chút, lần tới chúng tôi nhất định sẽ vô địch Champions League. Anh tự an ủi mình, và cũng an ủi người không biết có còn nhớ lời hứa đó hay không.
--------------------
Điều tồi tệ cứ liên tiếp ập tới, Paredes sắp bị đem cho Juventus mượn. Neymar dường như là người cuối cùng trong câu lạc bộ biết chuyện này. Trên đường về nhà, anh vẫn luôn im lặng.
Paredes đỗ xe trước cửa nhà, tiến đến nắm tay Neymar: "Ney...? Anh không sao chứ?" Neymar quay đầu lại, Paredes có thể nhìn rõ khuôn mặt anh.
Cậu nhìn thấy trong mắt Neymar lấp lánh ánh nước, hàng lông mi dài của cầu thủ người Brazil run rẩy như một con bướm vùng vẫy trong không trung, và Paredes đưa tay lau đi những giọt nước mắt sắp rơi.
"Thực ra, em nên nói với anh chuyện này," Neymar dường như sẽ bật khóc trong giây tiếp theo, "Nếu không anh cũng không cần từ mấy câu mập mờ của mọi người mà tìm ra đáp án."
"Xin lỗi, xin lỗi..." Paredes ôm lấy anh, Neymar đem mặt vùi vào cổ Paredes, anh không muốn khóc, nhưng nước mắt lại không tự chủ được rơi xuống: "Lean, xin đừng nói 'xin lỗi', em không cần xin lỗi, không phải lỗi của em."
Paredes vẫn lẩm bẩm trong miệng: "Em xin lỗi...xin lỗi..."
Neymar vươn tay vỗ vỗ lưng của cậu: "Em..." Paredes cúi đầu hôn anh, Neymar dựa vào cửa xe, Paredes một tay đè ở trên đầu anh, để cho hai người họ gần nhau hơn.
Paredes ghép lại từng chữ phát ra từ miệng Neymar, mơ hồ ghép thành một câu đầy đủ: "Đừng quên anh." Cậu buông Neymar ra, bàn tay run rẩy móc lấy ngón tay cái của Neymar: "Đã hứa rồi, không được chia tay, chúng ta mãi mãi ở bên nhau."
Đôi mắt đẫm lệ của Neymar cong lên: "Được rồi, hứa rồi đấy, chúng ta sẽ mãi ở bên nhau."
"Lean, anh lại nhớ em rồi."
--------------------
Sau đó, Paredes đến Juventus, Neymar đã tặng cậu một chiếc vali có in lá cờ Argentina và tên của cậu, thực tế là anh cũng đã bí mật in tên của mình lên một bên của chiếc vali.
Neymar nhớ lại rằng trước đây khi hai người ở nhà, anh đã rủ Paredes chơi một trò chơi gọi là Animal Sen Friends, hai người xây nhà trên hòn đảo nhỏ của họ, trồng rau, cùng nhau giúp đỡ động vật nhỏ và tưới hoa trong vườn.
Anh cắm thẻ vào máy chơi game và đăng nhập vào tài khoản của Paredes. Con vật nhỏ trên đảo phát hiện ra rằng những người hàng xóm đã biến mất trong một thời gian dài đột nhiên quay trở lại, nó vui vẻ đến tìm anh để trò chuyện, một con sóc tên là XiaoRun hỏi anh: "Lean, lâu rồi không thấy anh. Điều ước mà anh đã ước trong trận mưa sao băng cuối cùng đã thành hiện thực chưa?"
Neymar hỏi Paredes đã ước điều gì, XiaoRun trả lời: "Anh ước, hy vọng sẽ ở bên Ney mãi mãi. "
Nhìn hai câu trả lời ''đã đạt được'' và ''không thực hiện được'' trên màn hình, anh ngơ ngác sững sờ ở đó. Neymar cảm thấy buồn bực, giống như ly bia lạnh mà anh chưa uống hết ngày hôm qua, nhấp một ngụm lại cảm thấy càng thêm đắng chát.
Nhớ có lần Paredes hỏi Neymar có thể mãi mãi nhớ đến cậu không, Neymar đã bật cười và nắm lấy tay Paredes đặt lên ngực.
Trái tim của người Brazil có thể chạm đến được thông qua lồng ngực. Đập, nhiệt tình. Có hai cái tên được khắc xiêu vẹo trên đó, một cái là Paredes và tên kia cũng vậy.
Neymar ấn số điện thoại của Paredes, đầu dây bên kia gần như được kết nối ngay lập tức: "Ney? Có chuyện gì vậy?" Paredes nghe thấy tiếng nhạc trò chơi yếu ớt bên kia, sau đó là giọng nói nghẹn ngào của Neymar:
"Lean, đừng tắt máy, làm ơn."
Neymar vẫn luôn nhớ lại. Nhớ những trận cãi vã mỗi sáng, nhớ những trò đùa hai đứa thường chơi khăm nhau, nhớ những giọt nước mắt khi được Paredes ôm vào lòng, nhớ trận đấu cuối cùng trước khi Paredes rời đi, cậu vừa chạy vừa hét tên Neymar.
Neymar cười móc ngón tay út của Paredes:
"Lean, đã hứa rồi, không được chia tay, chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau."
-Hết-
Má hai khứa yêu xa mà tui tưởng chia tay lâm li bi đát không đấy =)))
Nói chứ hành nhau hết hôm nay thôi, mai trở lại với ngọt ngào, cưng sủng =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro