Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.

  Khoảng 18:30, một chiếc xe mô tô Yamaha YZF R1 thuộc hãng xe nổi tiếng đến từ Nhật Bản, Yamaha, có vẻ ngoài khá bắt mắt với hình dáng khí động lực học, chạy trên đường với vận tốc tối đa 297km/h và ghé vào một quán bar tồi tàn trong một con hẻm nhỏ dường như chả ai lui đến.
Người lái gạt chân chống và bước xuống khỏi chiếc xe yêu thích của mình, sau đó bỏ chiếc mũ bảo hiểm dày, chắc chắc của mình ra. Là Jimin.
Cậu mở cánh cửa đã mọc dây leo ở hai bên ra và bước vào trong. Phía trong thật kinh khủng, chuột bọ bò ở khắp nơi khiến người ta cảm thấy ớn lạnh, thi thoảng lại có vài ba tiếng hét đau đớn phát lên một cách thảm thiết nhất. Có lẽ ai cũng sợ khi bước vào, nhưng, tại sao cậu lại phải sợ cơ chứ? Sống với chúng đã 14 năm, từ lúc cậu sinh ra đến khi cậu 14 tuổi thì còn thấy sợ sao? Không đâu.
Vừa nghĩ lại tuổi thơ tươi đẹp của mình vừa nhấc chân bước vào trong một căn phòng, à không, không hẳn là một căn phòng. Vì sao? Vì "căn phòng" đó không có sàn nhà chỉ có một cái hố to sâu thẳm xuống lòng đất như không có đáy. Cậu không ngần ngại quay lưng lại và thả mình thẳng xuống cái hố không đáy đó. Tưởng chừng như cậu đã chết thì thay vào đó cậu lại rơi thẳng vào một cái bàn nhún. Rồi cậu bước xuống và lật cái bàn nhún lên để lấy con dao nhọn của mình.
Phía bên phải của cái hố có một cánh cửa to bằng gỗ có treo hai cái da mặt người xinh đẹp ở hai bên. Cậu mở cửa bước vào, tay phải thì đùa giỡn với con dao bằng cách cầm nó rồi quay nó vòng vòng( Chim: Tay ngắn mà bày đặt :v).
Phía trong là một cái lò mổ. Mổ heo à? Không, là mổ người, và nó rất bình thường, ít nhất là đối với cậu. Từng cái xác chết treo theo từng hàng, dưới đống xác có màu sắc tuyệt đẹp ấy là một cái bàn mổ và các dụng cụ để cắt cái xác đang nằm trên bàn. Khi đã nhận thấy không còn nguy hiểm nữa thì cậu bỏ cái dao trên bàn mổ.
- Mal!! Ông xã!! Ông xã à! Đi đâu rồi!!
Cậu nhíu mày la lên. Đang mổ xác mà đi đâu mất rồi? Mổ nhanh mà còn về chứ? Cậu đói lắm rồi đấy!
- Ông xã đây! Rửa tay thôi mà, chờ ông xã tí!
- Mau lên! Em đói!- *phụng phịu*
- Ông xã ra liền! Xác còn mới nên máu nhiều quá!- Người nào đó trong căn phòng có vẻ sáng sủa kia nói vọng ra ngoài.
Vài phút sau, người mà Jimin gọi là Mal  a.k.a ônh xã bước ra với cái mặt nạ và bộ đồ dính đầy máu tươi.
- Ông xã thay đồ đi rồi về nấu ăn cho em ăn!- cậu không ngại bẩn mà chạy tới ôm lấy Mal mà phụng phịu làm nũng. Hình tượng cun ngầu mà tôi vừa mới tạo ra đã vứt cho cái xác ăn rồi ._.
- Ông xã biết rồi. Nào, bỏ ra để ông xã đi thay đồ nào bảo bối. Rồi ông xã sẽ về nấu món ngon cho em ăn_ Mal vừa cười vừa xoa đầu Jimin
- Mau mau! _Jimin buông ông xã yêu dấu của cậu ra rồi chạy thẳng ra cửa chờ ông xã.
Cậu chạy ra cửa rồi lại nhíu mày nhìn 2 cái da mặt xinh đẹp kia. Lấy tay chọc vào viền thịt bên ngoài và cảm nhận: "Vẫn mới"
Trong lúc cậu nghịch 2 cái da mặt thì Mal đã bước ra mà ôm chầm lấy cậu. Jimin quay đầu lại, ngắm nhìn ông xã một tí nào :333
    Coi nào, Mal của Jimin rất đẹp trai nha! Đôi mày thanh tú, đôi môi mỏng đỏ tự nhiên, chiếc mũi cao và thẳng, còn rất cao nữa chứ! Mặc trang phục nào cũng đẹp thậm chí là bộ đồ mổ đầy máu đó. Chả bù cho Jimin gì cả! (Chim: xin lỗi, tả người kém lắm nên cho cái hình minh hoạ nè :) )

- Bảo bối ơi, về nào!_ Mal bẹo má Jimin
- Vâng~_ Jimin vui vẻ nhắm tít mắt lại mà cười.
Mal bồng Jimin lên và bước đến bên cánh cửa phía bên trái của cái hố, một tay bồng Jimin và tay còn lại thì đưa lên nhập mật khẩu, kiểm tra vân tay và quét mắt.
Cánh cửa không mở ra, nói chính xác là không có cánh cửa nào cả, chỉ là hình ảnh 3 chiều nhưng bảng mật khẩu là thật. Vì vậy thay vì mở cửa thì có một cái ống lớn được đưa xuống và hút hai người lên trên.
Hai người được cái ống thả xuống chỗ mà lúc nãy Jimin bước vào, là cái chỗ đầy chuột bọ ấy. Mal thả Jimin xuống và nắm lấy tay cậu đi ra cửa.
   Sau khi đóng cửa xong, Jimin bảo Mal chở về và tự động đeo mũ bảo hiểm và leo lên xe ngồi chờ
   - Chở em!
    Mal phì cười vì cái tính làm nũng người yêu của cậu rồi cũng leo lên xe, lấy mũ bảo hiểm mà cậu đã móc trước ở cổ xe sau đó vặn ga và phóng đi.
--------------về nhà ._.-------------
Mal phóng xe đến một căn nhà cũng có thể nói là to ở vùng ngoại ô gần thành phố. Quay đầu lại để nói Jimin đi mở cổng thì lại bắt gặp bộ dáng chưa ăn đã ngủ ngon lành của cậu.
- Haha, phục em thật đấy bảo bối ạ. Anh phóng nhanh thế mà vẫn ngủ được sao?
Anh phì cười, đưa tay ra sau xoa đầu cậu rồi đặt cậu nằm ngửa trên yên xe, còn mình thì đi mở cổng. Dắt chiếc mô tô yêu dấu của Jimin và cả Jimin đang nằm trên xe vào gara, để chiếc xe ngay cạnh chiếc Kawasaki Ninja H2R 326 mã lực của anh. Gạt chân chống xe xuống, cởi mũ bảo hiểm cho cả hai rồi bồng Jimin vào nhà.
  Vừa mới bước lên thềm đã có một tia quét từ đầu xuống chân, một tiếng "Tinh" vang lên và cánh cửa được mở ra bởi quản gia của họ. Anh cảm ơn quản gia rồi bồng Jimin lên lầu, đến phòng của cậu, nhờ quản gia mở cửa và bồng cậu đặt lên gường một cách nhẹ nhàng nhất có thể để cậu không tỉnh dậy. Vậy mà lúc anh định xuống nhà để nấu bữa tối cho cậu thì cậu lại kéo tay anh lại rồi làm nũng:
-Em không ngủ nữa sao bảo bối?
-Ưm~ Không muốn ngủ nữa đâu~ Bồng em xuống bếp đi~~
- Aigoo~ Lại đây nào bảo bối~
Jimin lăn lại chỗ anh, mặc anh làm gì thì làm. Mal bế Jimin lên rồi lại đưa cậu xuống bếp; đặt cậu ngồi trên chiếc ghế tựa. Còn mình thì đi vào gian bếp nấu ăn.
  Mùi đồ ăn thơm phức bay lên trên không trung rồi lại bay đến mũi của con mèo nhỏ đang gật gà gật gù chống cằm trên bàn kia và kích thích sự thèm ăn của mèo nhỏ :)
Jimin lại gần Mal, tính ôm anh sao? Đừng nghĩ thế, cậu đến ăn vụng thôi :)) Jimin rón rén lại gần, cầm đôi đũa lên, rồi lại chầm chậm gắp miếng sườn chua ngọt lên :) đang định bỏ vào miệng để thưởng thức thì lại bị Mal nhanh miệng cạp mất :vv
  - Miếng sườn của em!! Ah!! Mal!!! Trả lại miếng sườn cho em đi!!!
- Hông trả!~~Ai bảo em ăn vụng cơ~~ Anh không trả đó thì sao nào~~
Mất sườn rồi, làm sao đâyyyyyyyyyyyy, thôi, ăn cắp luôn cả chảo sườn vậy :)))
   Jimin's pov
Nghĩ là làm, Jimin nhanh tay chộp lấy cái chảo và chuồn nhanh. Mal mất món thì tiếc nhưng thôi, hôm nay em ấy có vẻ mệt rồi, cho em ấy ăn cũng được. Đừng tưởng anh hiền nha :)) cái chảo đó chỉ có 2 miếng sườn thôi :)) Sống với nhau đã lâu, anh hiểu cậu còn hơn cả cậu hiểu chính cậu nữa(và dần dần anh cũng đã nghĩ mình là mẹ nó hay người yêu nó :vv). Và anh biết là cậu hay ăn vụng đồ ăn nấu nên đã làm một chảo để đánh lừa và một chảo thiệt :)) Thông minh quá đi :))) Bỗng dưng anh lại nhớ đến lúc xưa, cậu đã từng rất đau khổ đến chừng nào, dường như cậu sẽ chết một ngày nào đó.
  "Bố mẹ cậu bỏ nhau từ khi cậu được sinh ra. Trước khi bỏ nhau còn tàn nhẫn vứt cậu ở trong một thùng xốp rồi để ở bãi rác gần một quán bar. Cậu lúc đó chỉ là một đứa trẻ, không biết làm gì ngoài khóc và cựa quậy. Khi cậu đang chết dần chết mòn trong cái thời tiết lạnh giá đáng nguyền rủa ấy thì có một ông chú mặt mày dữ tợn đã mở thùng xốp và đưa cậu vào quán bar. Cậu không biết gì từ lúc mình còn nhỏ và chỉ biết là cậu được một bang Mafia nổi tiếng nuôi dạy thành một sát thủ giết người mà thôi. Cậu sống trong một căn phòng tăm tối nhưng khá rộng, chỉ làm bạn với chuột bọ. Cuộc sống của một đứa trẻ 3 tuổi chỉ lặp đi lặp lại một vòng tròn: "Huấn luyện-bị đánh-ăn,ngủ". Quá kinh khủng với một đứa trẻ đáng lẽ ra đang được đi học, chơi ngủ thoải mái, hạnh phúc bên gia đình của mình, nhưng chẳng qua đó chỉ là cái điều ước mà không bao giờ thực hiện được của cậu.
   Thời gian trôi qua, khi cậu đã 15 tuổi. Cậu bắt đầu hận đời hơn, ít nói hơn, ít khóc hơn, khát máu và lạnh lùng hơn bao giờ hết. Cậu chỉ biết giết người chứ không biết làm chuyện gì khác. Cho đến một ngày, có một cô bé xinh xắn đến và bắt chuyện với cậu, làm bạn với cậu, chơi với cậu và sau đó cậu ít bị đánh hơn, cậu được thay phòng mới và cậu rất được Big Boss cưng chiều. Cậu biết, cô bé đó là con của Big Boss nhưng là con ngoài giá thú của ông. Không hiểu sao, ông lại cưng chiều cô bé này đến như thế? Một ngày nọ, Jimin được sai đi giết chủ nợ lớn của đàn em quan trọng trong bang thì gặp được cô bé đó. Nó rút con dao từ trong chiếc váy dài của mình và đâm chính xác vào tim của chủ nợ mặc dù xung quanh ông ta đã có đàn em bao vây, thật vi diệu và tài tình! Có lẽ đó là vì sao Big Boss lại chiều nó đến vậy?.  Từ lúc đó, cậu được chính cô bé đó huấn luyện, đồng thời được cô bé ấy chọn gia sư về và cho cậu học chung. Dần dần cậu được cải thiện tốt hơn và thông minh hơn nhưng vẫn lạng lùng và khát máu như xưa, cậu vẫn giết người không sợ bẩn tay. Và cậu biết thêm được một bí mật nữa của cô bé ấy: cô bé ấy có một nửa là nam, nửa còn lại là nữ, nghĩa là cô có 2 bộ phận sinh dục. Cậu không sốc, cậu yêu cô nên cậu sẽ bỏ qua tất cả. Cậu chỉ làm nũng và thoải mái biểu đạt cảm xúc khi ở bên cạnh cô mà thôi. Cuộc đời của Jimin tàn nhẫn như vậy đấy, nhưng nhờ có cô bé ấy mà cậu vẫn có chỗ để dựa vào.
Jimin ngày càng lớn lên và ngày càng máu lạnh hơn trước, tuy vậy cậu vẫn rất ôn nhu với cô bé ngày ấy. Mà cô bé ấy không ai khác là Mal. Cuộc sống bây giờ của cậu là: "Giết người-ăn,ngủ- nằm ườn ra và làm nũng Mal"
Mal cũng rất vui vì chuyện này. Đến một hôm, thời tiết rất đẹp và ngày đó là sinh nhật thứ 19 của Jimin. Tại một gốc anh đào nhỏ bên cạnh nhà của Big Boss, cô được cậu tỏ tình, cô vui sướng đồng ý nhưng với điều kiện là cô "nằm trong và nằm trên" :)) khi đó, cậu không biết gì về việc này nên đã ngây thơ đồng ý :)))......
~~~~~~TO BE CONTINUED ~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro