Chap 1
Máu, máu... Tại sao họ lại có thể hành hạ chúng tôi như vậy
Chúng tôi cũng là người mà, tại sao chứ?
Jimin khẽ run lên sợ hãi, đôi mặt ngập nước nhìn những tên alpha đang ra sức tra tấn những omega khác đến chết chỉ vì thõa mãn nhu cầu của mình
Cả cậu và họ đều được cha mẹ đưa đến đây chỉ vài đồng tiền bạc lẽ mà bán rẻ con mình
Jimin vẫn ngồi đó ôm đầu khóc, đầu óc cậu không thể suy nghĩ gì được hơn. Cậu khiếp sợ thế giới này, chán ghét bản thân mình
- A.... Tiếng thét thảm thương kêu lên, một cậu bé khác đã nằm xuống ngay trước mặt cậu
Jimin liền nhìn đứa bé đó rồi căm phẫn nhìn tên đang lại gần mình
- Nè nhóc, muốn chơi đùa cùng ta không? Ta sẽ ban cho nhóc những gì nhóc muốn
Nếu như cả thế giới này không tôn trọng chúng tôi thì chúng tôi chả có gì phải tôn trọng thứ súc vật như vậy
........
Đêm đó mưa rất lớn nhưng không thể dập nỗi đám cháy đang nghi ngút khói nơi thành phố buôn người
Bước chân Jimin vẫn rất cứng rắn, dù máu có đang phủ đầy người cậu hay tương lai có mờ mịt
Rút trong túi ra một vỉ thuốc cấm, không chút suy nghĩ liền uống hết
- Từ nay tôi sẽ không là omega cho các ngươi hành hạ nữa đâu
Đôi mắt màu đen bóng trong suốt từ lúc nào đã trở thành một màu đỏ rực trong bóng đêm
-----------------------
10 năm sau...
- Cốc cốc.... Tiếng gõ cửa phòng Jimin vang lên nhưng chưa đợi sự đồng ý chủ nhân căn phòng thì một người đã đi vào
Người đó thao tác rất nhanh nhẹn, kéo nhẹ tấm rèm cửa lên
Ánh sáng nơi cửa sổ liền chiếu lên thân ảnh đang ngủ trên giường
Làn da trắng hồng. Mái tóc màu cam chói rói liền cựa quậy. Hình như vẫn chưa muốn dậy
- Cậu chủ, xin hãy thức dậy. Người đó liền đi tới kéo phăng tấm chăn để lộ Jimin đang nằm dưới
- A... Ngươi ồn quá, biến đi, không thấy ta đang ngủ hả Kook? Jimin liền hét lớn và giành lại chăn của mình
- Không, cậu chủ phải dậy, hôm nay người còn phải đi dự cuộc đàm phán nữa. Kook liền nhanh tay hơn giành lại tấm chăn và xếp nó
- Biết rồi, ngươi phiền quá đấy. Jimin liền ngái ngủ vuốt nhẹ mái tóc của mình rồi ngồi dậy
Kook liền cười nhẹ dọn đồ ra để vệ sinh cho Jimin
Cởi từng nút áo của Jimin ra, Kook vẫn không thể cưỡng lại được đồ mềm mại và trắng hồng của thân hình này dù đã làm hơn triệu lần. Kook có chút giao động chạm nhẹ lên làn da ấy
- Người đang suy nghĩ gì đó, nhanh lên. Jimin liền khó chịu lên tiếng
Kook liền tỉnh lại và làm nhanh hơn
- Hôm nay có gì cho buổi sáng? Jimin nhìn Kook đang mặc mang áo khoắc cho mình thì lên tiếng
- Dạ là thịt cừu kèm với bánh mỳ Pháp, tráng miệng là bánh dâu và trà hòa nhài.
- Thuốc?
- Đã có, loại mạnh như ý cậu chủ
- Tốt, lui đi
Chờ Kook đi, Jimin mới vào nhà vệ sinh nhìn mình trong gương
- Năm nay mình cũng đã 24t, 10 năm dùng thuốc liên tục, thế sao cái thân hình này vẫn không thể cường tráng được chứ. Jimin chán ghét nhìn gương mặt và tay chân trắng và đẹp hơn con gái trong gương
Quá ghét nên cậu đã bỏ đi xuống ăn sáng
- Cậu chủ cuộc đàm phán hôm nay toàn là alpha cấp S, cậu chỉ hãy cẩn thận. Họ rất là âm mưu và xảo quyệt đó.
Kook vừa đứng bên cạnh pha trà vừa chỉ tay vào những nhân vật sẽ có trong tối nay
- Lại là 5 người đó, thật đáng ghét, ta tự hỏi người thứ 6 mất tích đâu rồi không biết. Jimin chán nản nhìn bức hình rồi vứt qua một bên
Jimin là omega chỉ có Kook biết còn lại ai cũng tưởng cậu là beta
Hôm nay câu sẽ đàm phán để dành lại mảnh đất phía tây Loke- nơi giam giữ rất nhiều omega
Cậu cũng có một vị trí khá cao trong xã hội và được omega tôn lên làm thần của họ
Jimin khá là vui sướng khi thấy từng alpha ngã xuống do bẫy mà cậu bày ra. Thế nhưng Jimin vẫn cảm thấy có gì đó không ổn quanh mình
---------
Cuộc đàm phán diễn ra rất nhanh, mọi người đều thán phục trước tài lý luận sắc bén của cậu. Như dự đoán vùng đất ấy là của cậu
Nhưng sâu trong cậu thấy có gì đó vẫn không ổn, bọn họ thường rất khó đối đầu mà tại sao hôm nay lại yếu thế vậy
Jimin liền rời ra xe ngay khi đã xong họp
- Cậu chủ làm tốt lắm. Kook liền cười nói
- Ờ. Chúng quá dễ đoán mà, 5 người đó sợ ta chắc không dám tới rồi
- Ờ đúng rồi, dễ đoán, rồi thời khắc đó cũng đến thôi. Kook liền cười gian nhìn ra ngoài cửa sổ
Đám mây đen xám xịt cùng gió mạnh có lẽ hôm nay có bão đây
Quay về với căn biệt thự trên núi của mình thì cũng đã tối
Jimin liền đi vào nhà nhưng cả căn nhà lại tối thui một màu đen
- Sao tối thế này, bật đèn lên coi Kook
- Có lẽ bão nên đã cúp điện, cứ để tôi thắp nến đưa cậu chủ lên phòng. Kook liền cầm trên tay chân nến
- Tùy ngươi. Jimin không quan tâm liền quay đi
Dưới ánh sáng mờ ảo Kook thay đồ cho Jimin và đưa thuốc cho cậu uống
Jimin cũng không thèm để ý liền lấy đại viên thuốc uống mà không biết Kook đã tráo nó
- Khụ...khụ...khụ... Jimin liền ho liên tục, chân tay liền yếu hẳn đi, không thể đứng vững liền ngã xuống giường
- Ngươi...ngươi... Cho ta uống gì vậy? Jimin liền khó chịu nhìn Kook nói
Kook vẫn đứng đó cười nhìn Jimin ngày càng ướt đẫm mồ hôi, mùi hương gỗ tràm liền toát ra mạnh mẽ
- Chúc mừng cậu chủ nha.... Kook nói đúng lúc điện toàn ngôi nhà liền sáng lên
Người Jimin hồng lên một tầng, thân thể co rút trong khoái cảm
- Người đang làm... Jimin đang định nói gì đó thì mùi alpha mạnh mẽ đánh ập vào não cậu
- Người là alpha, ngươi gài bẫy ta sao. Jimin liền gằn giọng nhưng nước mắt lại rơi khi lần đầu cảm nhận kỳ phát tình đầu tiên tới
- Nếu đúng thì sao? Kook liền cười lớn nắm lấy cằm của Jimin nhìn đắm đuối khuôn mặt gợi tình của cậu
- Buông tao ra. Jimin liền dùng sức yếu hơn kiến đẩy Kook ra
- Ngươi làm chủ quá lâu rồi đó, đến lúc ngươi phải trả giá rồi
Cửa phòng liền mở ra 5 người khác liền đi vào
- Ngươi đã quay về với omega từ hôm nay ta sẽ không còn là đầy tớ của ngươi nữa Jimin à! Mà ngươi sẽ là nộ lệ của ta
Đột nhiên Jimin lại run sợ lên như ngày hôm đó nhưng bây giờ cậu chẳng có sức nào để chống nỗi
- Kim Namjoon, Kim SeokJin, Min Yoongi, Jung Hoseok, Kim Taehyung.
5 alpha đứng đầu thế giới cx là người thiếu của cuộc đàm phán
- Làm tốt lắm Kook
Thì ra chiếc ghế luôn trống lại là người ở bên cạnh mình bao lâu nay
- Mình thật ngu khi khinh thường tụi alpha mà, trận này thua thiệt rồi
- Omega thì đừng bao giờ nghĩ tới việc làm chủ, 24t sẽ là năm nhớ nhất của ngươi đó Jimin.
Jimin vì quá kích tình trong lần đầu phát tình nên đã ngất đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro