Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lan day's

Mn check lại dùm tui coi có chỗ nào tui ghi nhầm thành " Mikey " hong để còn sửa hê hê ( ;∀;)

________________________.☃

" Hay là em ở đây với anh đi, hà cớ gì phải quay về cái nơi đó làm gì "

" Em không thể bỏ lại cậu Hai một mình, vả lại em còn mối thù chưa báo "

Khó khăn lắm mới cứu được mạng của em thế mà em lại cứ đâm đầu vào chỗ đó một lần nữa. Mai hứa sẽ sống tốt, nếu cần gì sẽ gọi cho Lang, hứa mãi cuối cùng Lang cũng đồng ý mà cho Mai đi

Mai thu sếp đồ đạc, tranh thủ để đi ra tàu, kịp chuyến tàu lên tỉnh trên. Phải mất tận một ngày rưỡi mới đến nơi nên Lang thủ sẵn rất nhiều vật dụng cần thiết cho Mai cả rồi, lúc lên tàu cũng còn căn dặn rất nhiều thứ. Cái mạng này may mắn được anh cứu, bây giờ thì anh không chắc là có thể cứu được nữa hay không

Nhà hội đồng Khôi cách ga tàu hơn nửa tiếng đi xe, nhưng Mai lại không đến nhà mà đi hướng ngược lại đến xưởng rượu của nhà hội đồng Khôi

Còn nhớ lúc em còn sống ở đây, chồng của em là cậu Hai, là chủ của xưởng rượu này, cũng là người có tiếng nói, bởi trong di chúc của ông hội đồng có nói cậu Hai sẽ là người thừa kế nhà lớn vì đã có con. Cô Út không ưng nên lên kế hoạch ám hại em, một phần cũng do ganh ghét từ trước

Một năm kể từ khi em biến mất, nghe Lang nói cậu Hai đau buồn xuống sắc dữ lắm, cậu Ba khuyên nhủ mãi cậu mới vực dậy được tinh thần. Cô Út được đà mà lấn tới làm mai cho cậu một tiểu thư nghe đâu cũng là bạn của cô Út, nhưng lòng cậu có em nên cậu không ngó ngàng đến ai, nhẫn cưới vẫn còn đeo trên tay kia mà

Lần này về, thứ nhất là gặp cậu, thứ hai là cho cô Út một câu trả lời. Dù sao cũng là anh dâu em chồng, em không thể quá tay làm cô Út thiệt hại, má sẽ buồn lắm

Đứng trước xưởng rượu, gia đinh nhìn thấy Mai lập tức như nhìn thấy ma, sợ hãi chạy tán loạn, chỉ có một vài người còn đủ lý trí vui mừng chạy đến chào mợ Hai

" Bọn họ là gia đinh mới vào sao? "

" Thưa mợ, mấy người đó là của cô Út đứa vô xưởng, làm việc cũng tốt lên cậu không đuổi đi "

Ồ, bảo sao vừa gặp em đã như gặp ma mà bỏ chạy. Mai mỉm cười đưa vali cho anh Tí cất giữ dùm, em đi vào trong xem rồi còn đi gặp cậu nữa, em rất nhớ cậu

" Cậu ơi, mợ về... Mợ sống lại trở về rồi kìa cậu "

Lan nhíu mày, trên đời này làm gì có chuyện người chết sống lại, người giống người hắn còn không tin đây là...

Mai đứng ngoài cửa ngó đầu vào nhìn, mỉm cười với Lan, " Hong tin hả? Thế em về nha "

Lan đẩy thằng Tèo ra đi tới chỗ Mai, kéo em ra rồi ôm em thật chặt. Mai ôm lại hắn, vui sướng trong lòng rồi bật khóc lúc nào. Thằng Tèo cũng lau nước mắt, hình như lâu rồi nó mới thấy gia đình cậu Hai êm ấm hạnh phúc như vậy

" Em nhớ cậu nhiều lắm "

" Anh cũng nhớ em, về rồi thì ở lại đi đừng đi đâu nữa, đừng bỏ anh có được không? "

" Dạ, em không đi nữa đâu, vì cậu mà "

Lan xoa mặt Mai, sau vụ tai nạn đó gương mặt của em xấu đi, vết sẹo trên trán quá nổi bật làm hắn chướng mắt. Thằng Tèo che mắt lại quay mặt chỗ khác cười khúc khích, lần đầu nó thấy cậu mợ như vậy đó, bình thường mợ đâu có thích làm mấy chuyện này khi có người khác đâu

" Em xin lỗi, vì tai nạn mà con chúng ta mất rồi, cậu không giận em chứ? "

Lan hôn lên trán Mai, mắng em rất ngốc. Đứa trẻ kia mất rồi thì coi như nó xấu số, chỉ cần em không sao thì muốn có bao nhiêu đứa con nữa mà chẳng được

Mai tựa vào người Lan, tự hứa rằng sau khi giải quyết cô Út xong sẽ cam tâm tình nguyện sinh cho cậu thật nhiều con, yêu cậu nhiều hơn thế để bù đắp lại một năm thiếu vắng kia

Hôm nay cậu Hai vui nên cho nghỉ sớm, lái xe đưa Mai về nhà khoe với cha má. Lúc Mai bước vào nhà, cả nhà kể cả gia đinh ai cũng vui vẻ từ cô Út và vợ sắp cưới của cậu ba

Cô Thắm ve vãn cậu Hai bất thành lại chạy sang cậu Ba, cậu Ba Long giỏi không kém cậu Hai cho nên phải nhanh chóng cướp lấy trước. May ra cậu Ba dễ hơn cậu Hai, chưa gì mà hai bên gia đình đã tính toán sắp đặt ngày cưới hết rồi

" Về thì tốt rồi, sau này có con quán xuyến trên dưới trong ngoài với má "

Mai nói bản thân còn phải giúp cậu Hai ở xưởng rượu, bây giờ cậu Ba sắp lấy vợ hay má tập cho em nó để sau này sẽ thay má lo chuyện trong nhà. Cha má cũng đồng ý, nhưng cô Út lại thấy có gì đó không đúng lắm

" Vụ tai nạn đó là sao, ai đã cứu con để má đi hậu tạ "

" Má bây nói đúng đó, bây mau kể lại cho cha má nghe rồi để chồng bây tìm hung thủ gông đầu nó lên quan "

Nghe cha nói thế mặt cô Út đã xanh như tàu lá. Mai nhìn thấy thì khẽ cười, nhìn Lan rồi kể lại mọi chuyện

Hôm đó Mai xin cha má đi về nhà thăm ông nội bị ốm đau ở tỉnh trên, Lan có việc bận nên không thể đi cùng em mà để em một mình đi tàu về. Lúc xuống tàu em mới đi xe về nhưng khi rẻ vào đường nhỏ thì tài xế đột nhiên bẻ lái, lạng lách một hồi đến khi em động thai xuất huyết đau đến mơ hồ anh ta đâm thẳng xuống dưới sông, muốn giết em rồi chết luôn để giấu chuyện

Lúc đó còn tưởng là chết rồi, nào ngờ khi tỉnh dậy đã thấy bản thân đang ở nhà. Anh trai đã đưa em về Pháp nhờ y học tiên tiến bên đó cứu sống

" Quân thất đức, hại chết cháu tao còn suýt giết con dâu tao! Tao mà biết thì tao cho ngồi tù mọt gông! "

Mai vuốt lưng bà hội đồng, dù sao cũng qua rồi, anh tài xế kia cũng chết mà em cũng không sao nữa, hay bỏ qua hết đi

Lan ngồi bên cạnh cảm thấy rất đau lòng, nếu hôm đó hắn chịu gác lại mọi việc mà đi theo em thì đã không xảy ra chuyện gì rồi. Chạm lên vết sẹo ở trên trán Mai, hắn muốn khóc lắm đấy

" Đi tàu cả ngày rồi chắc bây mệt lắm phải hong, đưa vợ bây đi nghỉ ngơi đi chiều nay má bảo gia đinh làm mấy món tẩm bổ cho vợ bây "

Mai nắm tay Lan, đi nghỉ ngơi một lát rồi sẽ đi đâu đó chơi chứ không ở nhà, má còn muốn hỏi nữa thì cậu Ba đi tới bóp vai má để má đừng làm mất không gian riêng tư của anh hai

Lâu rồi mới được về lại nơi này, Mai thay đồ xong liền lăn lên giường nằm trong khi đó Lan còn tính toán sổ sách

" Mình ơi " Mai đi xuống giường ôm cổ Lan, hắn nắm tay em nhưng vẫn làm việc

" Còn sớm lắm, em mau ngủ đi "

" Em muốn ngủ với mình thôi. Nè đi ngủ với em đi rồi chiều nay mình đi chơi "

Lan không hiểu tại sao Mai cứ đòi đi chơi vào chiều nay, còn bắt hắn nghỉ ngơi sớm. Thôi thì chiều em một hôm vậy, dù sao lâu rồi mới có lại cảm giác này mà

Trên giường Mai ôm Lan rất chặt, như là sợ Lan sẽ đi mất lúc em ngủ say rồi vậy. Nhưng hình như em lo xa rồi, công việc quá nhiều làm Lan mệt mỏi, vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ mất, còn sớm hơn cả em. Mai vuốt mặt Lan, chồm người hôn hắn rồi ngại ngùng rúc vào người hắn cố gắng ngủ

[ ... ]

Buổi chiều muộn rồi Mai mới dậy, Lan thì đã rời giường từ lâu. Em đi tắm rửa, lấy ra một bộ quần áo rất đẹp để mặc rồi đi tìm Lan

Cậu Hai muốn bồi bổ cho vợ mà không dám ngủ nhiều, một chút đã thức dậy rồi cùng thằng Tèo đi bắt gà, tự tay nhổ lông gà tự tay vào bếp hầm canh cho vợ. Mặc dù dưới bếp có rất nhiều người, ấy vậy mà cậu Hai vẫn nhất quyết muốn tự tay làm cho bằng được, ai cũng không làm lại cậu

Lúc Mai thức thì canh vừa hầm xong, mặc dù lúc ở Pháp anh trai cho em ăn uống rất nhiều món tẩm bổ rồi nhưng so với canh gà chính tay chồng làm thì những thứ đắt đỏ kia còn thua xa

Mai vừa uống canh vừa xem lại sổ sách chi tiêu trong nhà. Cô út vừa đi lên nhà trên đã bắt gặp anh dâu không khỏi giật mình, nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường để không bị nghi ngờ gì

" Anh dâu mau khỏe dữ ta "

Như không xuất hiện hù dọa người lúc đang ăn dễ bị nghẹn lắm đó. Mai mỉm cười cảm ơn cô Út, tâm trạng vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra này làm cô Út khá khó chịu

" Lóng rài không biết cô Út có ăn ngon ngủ yên không mà sao anh thấy sắc mặt em không được tốt lắm, xanh xao trắng bệt như mới gặp ma xong. Ở dưới bếp còn bát canh, cậu Hai tính để cho tối anh ăn mà thôi anh nhường cho cô Út đó "

Cô Út cảm ơn anh dâu rồi bỏ đi một mạch, Mai nhìn theo rồi thầm nghĩ cách khiến cô Út phải thay đổi, với cái tính nết này sớm muộn gì em cũng sẽ lại bị hại nữa cho mà coi, còn vợ sắp cưới của cậu Ba nữa

Anh tài xế kia cũng được Lang cứu sống, lúc em điều trị ở Pháp thì Lang ở nhà truy xét cuối cùng thì lòi ra chuyện do cô Thắm cùng với cô Út bày mưu, cô Út chỉ muốn phá thai của em nhưng cô Thắm lại muốn em chết để ngồi ghế mợ hai. May thay, chồng em không phải loại trăng hoa, đột nhiên lại thích Lan thêm một chút rồi

" Em nghĩ gì mà cười tủm tỉm một mình đó? Ăn xong đi rồi mình đi chơi "

Mai cũng gấp lắm đây, gấp sổ sách lại mang đi cất cẩn thận, chỉnh chu trang phục rồi hai vợ chồng kéo nhau đi chơi đêm hết rồi. Cái nhà có ba đứa con, con trai lớn thì đi chơi với vợ, con trai thứ thì cũng đi chơi rồi, con gái út thì ru rú trong phòng thôi. Riết rồi cái nhà này còn mỗi ông bà già này

Lan đưa Mai đi xem tuồng, tuồng cãi lương Mai thích nhất. Xong rồi lại dẫn Mai đi chợ đêm, đêm nay đâu đâu cũng sáng đèn vui ơi là vui

" Mình biết sao em về hôm nay không? "

Lan lắc đầu nói không biết, Mai lại cười rồi nói, " Vì hôm nay là sinh nhật của mình, em nhớ nên mới về hôm nay "

Ở Pháp một năm nên vốn từ cũng rộng thêm rồi, Lan nhéo má Mai rồi hỏi em có quà cho mình không, Mai nói có rồi lấy ra một sợi dây chuyền, là thiết kế riêng lúc em còn ở bên Pháp đã đặt

" Mất chiếc nhẫn cưới rồi "

" Không sao, anh vứt chiếc này rồi chúng ta mua cái khác. Coi như làm lại từ đầu, quên đi tai nạn đó "

Mai đồng ý, nhưng nhìn Lan vứt chiếc nhẫn xuống sông Mai thấy không nỡ. Em nhớ cặp nhẫn này được mua bằng số tiền cả hai tích góp được, bây giờ vứt bỏ cũng uổng quá mà bán đi thì càng không nỡ hơn

Rồi Lan nắm tay Mai tiếp tục đi chơi, đưa em đi đến những nơi chứa đầy ký ức hạnh phúc thuở mới yêu của hai người. Lan cảm thấy tay Mai thực sự rất khó giữ, chỉ cần sơ xuất một chút là vụt mất, cho nên sau này hắn sẽ cố nắm chặt một chút để cho dù em có muốn chạy cũng khó

-----~/~-----

Một góc nhỏ trong plot fic cũ nên t không muốn đào sâu làm gì, quan trọng là tình cảm của em Mai với Lan thôi

Phải chi Mi nó tên Điệp thì ngon phải biết =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro