Văn Án
Không yêu xin đừng lợi dụng
Yêu xin đừng tổn thương
Nếu không...
Sẽ phải trả giá đấy!
M
ột cái giá rất đắt....
.
Thiếu niên năm đó tóc màu nắng...
.
"Không yêu? Thế sao lại lợi dụng?"
.
"Yêu? Cớ sao lại tổn thương?"
.
"Tội không thể tha!"
"Tất cả đều phải trả giá!"
.
Ngày ấy năm năm sau, một thiếu niên tóc màu nắng xuất hiện
...Thật trùng hợp, nhỉ?
.
"Dạo này tao thấy cứ lạnh thế nào ấy. Rợn cả người ấy"
"Chắc mày bị ma ám rồi"
"Nói gì ghê vậy!"
.
"Lại có đứa mất tích à?"
"...Ừ"
"Mẹ nó! Bọn mày có đắc tội ai không vậy?"
"Không hề"
"Lạ thật..."
.
"Tất cả đều là cái giá phải trả thôi"
.
"Tội của mày khác với bọn chúng, cái giá mày phải trả lớn hơn nhiều"
.
Ân oán toàn bộ đều trả xong
Luyến tiếc không còn
Rời đi nhân thế
Trở lại đường đến luân hồi
Một bát Mạnh Bà
Lãng quên tất cả
Từ đây đoạn mọi nhân duyên...
_______
Kết sẽ là SE hoặc tệ hơn là BE. Tùy theo mạch truyện đi được, may mắn có thể là OE
Nhưng tuyệt đối không thể là HE =)))
Các bạn mạnh khỏe nhé UvU và các bạn biết trước cái kết rồi đấy nên đừng nhảy hố :')) Hối hận lắm đấy =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro