Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[R18 - MOB x Luka] prison;

Warnings: 4P, rape.

AU: Biến cố chợt xảy đến với Luca vào những ngày đầu trong tù, khi anh đang dành thời gian dưới chiếc vòi hoa sen ấm áp tại khu tắm công cộng, cố gắng xâu chuỗi lại quá khứ, và chẳng ai ngờ đến việc bất ngờ bị đánh úp bởi bọn canh ngục đồi bại.
-----

Bill: Gã béo - trọc đầu
Jake: Thằng ốm
Sam: Gã tóc vàng

---

Nước chảy xối xả, dội khắp cả căn phòng giờ đây chẳng còn một bóng người. Chất ẩm thấp bốc lên từ loạt hơi nóng còn tồn đọng, khô khan phả vào khuôn mặt điển trai đang rầu rĩ. Gã tù nhân ủ rũ cúi đầu thấp, đay nghiến chạm đôi khuỷu tay trên lớp tường cũ kĩ tráng gạch men, mặc cho cơn đau nơi thái dương cứ khiến anh điên loạn từng hồi, liên tục nhắc nhở anh về từng mảnh kí ức rời rạc.

"Thiên tài" – Họ gọi anh là thế, khi vết trầy do xích sắt đã hằn trên nước da trắng nõn, khi nét tiều tụy dần hiện rõ trên khuôn mặt vốn đầy sức xuân. Hai chữ "Thiên tài" sao nghe mà cay đắng quá, bởi chẳng thiên tài nào kết thúc đớn đau tại chốn lao ngục.

Nếu phải nhớ lại, thì anh chẳng thể nào quên được những hôm rảo bước tên phố phường bận rộn, từng có các buổi cầu nguyện dưới lợp ngói nhà thờ đầy nắng, mỏng mỏi phước lành. 

Tuy nhiên cuộc sống vốn chẳng hề là một đường thẳng, thiên tài của quá khứ giờ đây phạm tội mưu sát và kết án chung thân, Luka Balsa vừa vặn là tù nhân mới chuyển đến, quả thật là kết cục có hậu dành cho kẻ tội đồ.

Khóa vội vòi ống van, đôi tay gầy guộc chộp lấy tấm khăn bông thô ráp. Hơi lạnh đầu mùa luồn qua khe hở nhỏ, ranh mãnh ve vỡn cùng khối thân thể tái nhợt nơi anh. Nước vòi đọng lại trên làn tóc nâu, anh đau đớn vùi mặt vào trong tấm khăn đã cũ.

Trời đã về muộn, cái tĩnh lặng của gió đêm luôn làm con người ta cảm thấy nao núng. Bởi so với người bình thường, thì làm gì có mấy ai kịp thích nghi với sự ngột ngạt xiêu vẹo ở bốn bức tường đâu ?

Và Luka cũng thế.

.

"Ưmm—Ha.." Thân người mảnh khảnh làm sao mà chống được ba gã thô con, ngược lại nó còn khiến Luka đuối sức từng hồi. Tấm lưng trần đáng thương đè nặng xuống nền gạch lạnh lẽo, anh vô lực nằm dưới thân gã trọc nọ, hai tay yếu ớt bị chế ngự, chẳng còn cách nào khoác ngoài việc nhìn tên trọc đưa thứ tanh tưởi kia dần tiến đến miệng.

Kinh sợ quá độ, chàng tù nhân trợn trừng đôi đồng tử. Không dám nới lỏng khuôn miệng dù chỉ một chút, dẫu cho cái dục vọng bán cương ấy đã dừng lại ngay trước điểm đích trên khuôn mặt anh. Môi mỏng mím chặt, hàng chân mày mỏng cau có, rành rành lộ vẻ không hợp tác.

Ấy mà gã trọc dường như tận hưởng cái khoảng khắc này lắm, gã chẳng lấy làm hấp tấp, tinh ý hạ nhục anh bằng cách bôi đỉnh đầu khấc hôi tanh vị nước tình khắp một vòng cánh môi.

"Trông này, đẹp đúng chứ" – Gã trêu chọc. Luka run rẩy thân người, vết bầm nơi khóe mắt ân ẩn đau đớn, cùng với cơn đau đầu không dứt của anh, cũng đủ để thấy Luka hẳn phải được đối đãi tốt nhường nào dưới cái ách tù túng này.

Làn tóc nâu hạt dẻ bị vò loạn, ẩm ướt dính cả vào khuôn sườn mặt thanh tú. Anh khó khăn nhắm tịt mắt, mất đi thị giác và cơ bụng phập phồng vì sợ hãi, tuy nhiên cái mùi vị khai ngái của đàn ông cứ luẩn quẩn quanh khoang mũi, Luka biết trọc sẽ không lùi bước khi chưa đạt được cực khoái của gã đâu.

"Coi nào, mở miệng ra và bú nó như một con điếm thực thụ đi" Thân hình béo ục ịch gây áp lực trên cái người mỏng dánh. Gã ngồi xổm, ngả ngớn vỗ bạch bạch chiếc dương cụ đầy tự hào trên đồi má ửng hồng. 

Như cảm thấy chưa đủ, trọc còn phục vụ tận răng, gã đưa vào sâu trong cánh môi bóng loáng chất dịch nhầy, chạm đến chiếc răng nanh ưu ái của anh, bắt Luka phải nếm thử mùi vị gã.

"Khiếp thật, thằng này còn trinh tụi mày ơi ! Số tao đỏ phết" – Tách sang khối thịt mông căng mọng, thằng ốm không giấu được điệu bộ hân hoan, bởi nơi tư mật chưa người khai mở vẫn còn đang e ấp ửng hồng. Và cứ thế, hắn nhanh chóng ụp mặt vào hẳn cái vùng sông quê, liếm láp như thể thứ gì đó quý giá lắm.

Thằng ốm luồn lưỡi, chiếc lưỡi vừa thô và dài. Dẫu rằng trông nó thấp bé và yếu ớt nhất hội, nhưng cái lưỡi này tựa như vũ khí đắc ý nhất của nó, vì Luka có thể cảm nhận được rõ việc nó đang vẽ lại từng nếp uốn nơi thầm kín riêng anh.

Dị vật ẩm ướt va phải vách tường thành nóng bỏng, và hẳn chẳng phụ danh xử nam mà gã trao cho anh, khi cái động nhỏ nhạy cảm kia cứ liên tục co thắt, như hồi đáp lại sự xâm nhập mãnh liệt của hắn. 

Jake làm sao có thể chịu thua dưới sự mời gọi hết sức trần trụi này, nước dịch tự nhiên vẫn ròng ròng chảy từ khuôn hàm của gã, và có Chúa mới biết được, gã thèm thuồng cái bờ mông trinh tiết này bao nhiêu.

Nước bọt óng ánh day ra cả sang vùng lông mao mới nhú, Jake quả là một tay chuyên nghiệp khi khiến cơ thể không tự nguyện của Luka dần nảy sinh từng đợt hứng tình. Cái vị mặn nguyên thủy đọng lại trên đầu lưỡi, nhưng hắn còn lâu mới dừng lại, không cho đến khi húp cạn hết nước mật ngọt ngào của anh.

"Đ—Đừng... Hmp—!" Cứng đầu và không chịu hợp tác là những gì chàng tù nhân còn sót lại trong tâm trí, phải nhẽ anh thể nào buông bỏ được lòng tự trọng của chính bản thân ?

 Nhầy nhụa phía dưới nơi tư mật khiến cơ thể anh trông kì lạ quá đỗi, âm thanh sùm sụp cứ văng vẳng thu hút lấy sự chú ý của Luka, anh lắc đầu nguầy nguậy, cố gắng tìm lại từng tia thanh tỉnh.

Ngay giây phút vừa mở miệng cầu xin tha thứ, Bill tên béo đểu cáng chớp lấy tia cơ hội mỏng manh, gã thọc ngay cái dục vọng gân guốc vào sâu tận cuống họng ẩm ướt. Chất giọng khản đặc, gã rên rỉ thỏa mãn. Đôi tay chai sần đỡ lấy đầu anh, gã bắt đầu chuyển động hông nhanh chóng.

Đôi con ngươi mở to hết cỡ, khoang miệng nhỏ bé buộc phải bành trướng chỉ để thõa mãn sự xâm nhập thú tính. Hơi nước đã sóng sánh trên đôi mắt đẫm màu tuyệt vọng, Luka lặng thinh trước vũ nhục điên cuồng từ gã béo, tiếng nấc nghẹn chẳng rõ bởi chiếc dương cụ dơ bẩn của gã vẫn một mực đắm sâu.

"Liệu hồn mà làm cho tốt. Hẳn mày không muốn bị đau, đúng chứ ?" – Bill hạ người cảnh cáo, khi trong tay vẫn còn nắm lấy mái tóc mỏng của anh, bấu chặt tận da đầu khiến Luka đau đớn khôn nguôi. Dục vọng trương cứng thoải mái bên trong cuống họng ấm áp, liên tục chà sát hai vách tường mỏng manh.

Lượng khí ít ỏi còn tồn trong phế quản chẳng đủ để anh có thể hô hấp, cánh môi sưng tấy, chàng tù nhân nức nở ho khan, nước mũi giàn giụa trên khuôn mặt dần đỏ ửng. Tiếc thay chỉ với bấy nhiêu đáng thương ấy, chả đủ để làm lay động nổi chốn thiện lành từ Bill.

Phía sau hậu đình thằng ốm ngưỡng cao đầu, tự mãn trước cái công trình gian khổ mà nó đạt được. Nó đăm đăm nhìn đến cái lỗ nhỏ ẩm ướt đang liên tục co thắt mời gọi kia mà lòng khoan khoái đến lạ, khóe miệng nhỏ dãi, ánh mắt chẳng giấu nổi tia dâm loạn, nó câu môi sung sướng, trái cổ nuốt ừng ực sự khô khốc, thế mà vị ngọt lịm mê mẩn kia vẫn cứ đọng lại nơi đầu lưỡi, cuồng dại chao đảo trong tâm trí, mong chờ được gã nhớ thương.

"Là tự mày chuốc lấy" – Jake thì thầm, nâng cao cánh đùi trắng ởn, dục vọng nơi gã đã giương cờ giễu cao, không chờ được đến khi được đâm lút cán. 

Thế nhưng Jake vẫn nhịn giỏi, gã quỳ hai chân trước nơi tư mật đã chuẩn bị kĩ, như một kẻ sùng đạo, bởi chưng gã muốn từ từ hưởng thụ cái phút giây huy hoàng này, việc phá đi trinh tiết đối với gã là một cái gì đó thành tựu lắm, huống chi đối phương còn là một thằng đàn ông giống gã bằng xương bằng thịt.

Jake cầm chắc lấy dương cụ, khuôn mắt hẹp hòi láo liên đảo loạn liên tục, nó nhòm đến tấm lưng lã chã mồ hôi cùng cái thân béo núc của tên Bill còn đang lỏm ngổm trên người cậu chàng tội nghiệp mà lắc đầu ngao ngán thương tiếc.

Lẽ chăng Bill trước giờ vẫn luôn là thằng bạo lực nhất hội, mấy thằng nhóc số xui bị gã nhìn trúng qua chưa bao giờ không bị chơi đến thừa sống thiếu chết, nhẹ nhất cũng phải nằm giường một ngày mới có thể đi lại bình thường được.

Tâm lý Bill hung bạo, nhưng chẳng ai dám cãi, Sam và gã đi theo Bill cũng chỉ để lây nức chút tiếng thơm, giống như việc Bill ăn cá thì bọn gã ăn xương, Bill uống nước trong thì bọn gã uống nước cặn.

Quan hệ đôi bên là như thế đấy, chịu đựng chút ít vậy mà vẫn sống tốt đấy thôi. Bởi bản tính gã vốn hèn mọn, Jake lươn lẹo song vẫn hiểu rõ, đối với thế giới tàn nhẫn bên ngoài, gã chỉ xứng làm một con kiến hôi, chả bù cho việc ở cạnh Bill, dù bị chửi mắng dưng ít nhiều vẫn có cái để ăn.

"Con mẹ nó quá sướng ! Nuốt cho trọn đấy thằng điếm, tao ra đây !" Gã béo gằn giọng rú lên điên dại, thân người cương cứng báo hiệu đợt tinh sắp đến. Khóe miệng tê rần, Luka khó khăn hít lấy từng đợt không khí trong lành bị thứ mồ hôi tanh tưởi của gã chặn đứng.

Bill dứt hẳn cái dục vọng khai nồng chìm sâu vào bể tình dục ấm áp, chỉ sợ rằng nếu khuôn miệng của anh còn chỗ, gã sẽ chẳng ngần ngại đút hẳn hai chiếc túi nặng trịch tinh dịch ấy vào, cẩn thận mớm cho anh như món tráng miệng ngon lành.

Gã thúc mạnh, không ngừng chà sát bộ phận nam tính lên vách tường non mởn chưa được khai phá. Dương cụ to lớn hằn lên cả bướu cổ, mỗi đợt nước rút lại hung tợn cắm sâu đến tận cùng.

Ánh mắt mê man, có vẻ với số ít ôxi may mắn còn nằm trong buồng phổi của Luka chẳng giữ anh thanh tỉnh được bao nhiêu nữa. Nước dãi chực chờ trào sang hẳn hai bên cánh môi đỏ mọng, nổi bọt trắng. Chúng tinh quái men theo đường nét sườn mặt anh, rồi nhiễu giọt xuống khối thân thể vô lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro