Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Vào truyện lun nạ❤~
_______________________________________________

Sau khi cậu lên lớp , và vứt chiếc vòng đó xuống đất cậu có cảm giác rất là tự hào với bản thân :))) . Cậu lên lớp , cậu về bàn của mình rồi lại gục xuống với cái bụng đói meo . Vì lúc nãy cãi nhau nên ăn ít nên bây giờ cậu đói .

- tao đói quá.........*ọc ọc* - Jungkook
- cái tội thể hiện các thứ xong bỏ bữa bây giờ đói! Mày nghĩ tao không đói sao?! *Cau có* - Baekhyun
- tao thích thế *chu mỏ , nhíu mày* - Jungkook
- tao đấm vỡ mỏ mày bây giờ!!! *Giơ nắm đấm* - Yugyeom
- đấm đi *có ý trêu chọc* - Jungkook
- Jeon Jungkook!!! Đứng lại đó!!! *Đuổi theo* - Yugyeom

Cả lớp hiện tại ngồi rất yên , tại vì sợ cậu sẽ lôi súng ra mà bắn họ . Cậu thấy họ có vẻ khó xử và sợ hãi khi thấy cậu , nên cậu nghĩ rằng cậu nên làm thân với họ .

- này *vỗ vai một bạn nữ* - Jungkook
- d.....dạ!!! *Nghiêm* - Hs1
- sao mọi người lại khó xử vậy? - Jungkook
- L...là vì sợ cậu ạ! Thưa thiếu gia! *Nghiêm* - Hs1

Cậu ngạc nhiên khi cô gái đó nói vậy , cậu cảm giác hơi có lỗi một chút . Cậu qua cả lớp .

- nè! Không phải sợ tôi đâu , tôi chỉ đe doạ và giết những kẻ/người nào có ý đồ hãm hại gia đình và làm phiền tôi thôi! Nên cứ thoải mái đi~ *cười tươi* - Jungkook

Bọn họ nghe vậy cũng thấy trong lòng thoải mái , trộn lẫn với ngạc nhiên đến đáng sợ . Đúng lúc các anh và ả ta bước vào , lú đó cậu vẫn đang cười hiện tại bên trong lớp cậu đang có một bầu không khí thân yêu đối với cậu , bởi nụ cười thiên thần của cậu . Các anh cũng dần mềm lòng ra khi thấy cậu cười . Ả ta thấy cậu cười đột nhiên có chút rung động , nhưng lại ngưng lại vì biết rằng mình đang có những thiếu gia cũng nổi không khác gì gia tộc nhà cậu .

- các anh à~ mình về chỗ thôi~ - Momo
- ừ , đi thôi bảo bối - Jin

Các anh cũng về chỗ ngồi của mình , và cũng đến giờ vào học , cậu thì từ nãy tới giờ cả tiết lần trước đã ngủ hồi sức nhiều rồi . Nên bây giờ cậu ngồi ngắm trời ngoài cửa sổ gần bàn cậu . Bây giờ cậu trông rất mơ hồ và cũng rất quyến rũ nhé~! Trông rất là câu dẫn nha . Các anh đang chăm chú nhìn cậu , còn ả ta đang ngồi đen mặt với cậu . Cậu cũng không thèm ngó ngàng gì đến họ .

Giờ về**

Cậu cầm cặp sách lên định đứng lên đi về với tụi bạn , ra đến cổng trường thì cậu quên mất dưới ngăn bàn cậu còn quên một quyển sổ , thế nên cậu quay lại vào trường . Bảo mọi người về trước , cậu đi vào lại trong trường rồi lên lớp , mò tay vào ngăn bàn chỗ mình thì không thấy quyển sổ đó đâu . Cậu hốt hoảng , tìm khắp lớp , cậu thấy trong lớp không có nên cậu định tìm khắp trường . Lý do tại sao cậu hốt hoảng là vì đó là cuốn sổ nhật kí của cậu chủ cũ , cậu không muốn ai đụng vào cuốn sổ đó cả . Cậu nghi ngờ đó là nữ chính đã lấy cuốn sổ nhật kí của cậu , nên cậu định giải quyết ả ta sau . Dù sao thì đó cũng là sự thật , ả mà hủy cuốn sổ đó đi thì cậu vẫn có thể nhớ được và ghi lại vào quyển khác . Cậu đang cầm cặp sách , bước đi trên hành lang trường bây giờ ngôi trường trông rất mơ hồ , vì ánh mặt trời đang dần dần lặng đi ngôi trường trở nên tĩnh lặng . Cậu đang bước đi nhẹ nhàng thì................có một vòng tay từ đằng sau ôm vào eo cậu . Đột nhiên cậu có cảm giác rất quen thuộc , vì phản xạ cậu ủn người đó ra rồi quay lại đối diện với người đó . Người rất quen , vì mặt trời đã lặn bóng tối đã phủ khuất khuôn mặt người đó đi , cậu không thể nhìn được gương mặt của người đó . Cậu đứng yên nhíu mày lại , để có thể nhìn thấy rõ hơn . Người đó ngả vào người cậu ôm cậu thật chặt vào lòng , mùi hương rất quen thuộc phát ra từ người đó . Người đó sụt sịt có những cái nấc trong đó .

- Anh......Xin...lỗi........- Người đó

Cậu nghe giọng rất quen .

- Taehyung?... - Jungkook
- anh xin lỗi.......vì...tất...cả...- Taehyung

Cậu không biết tại sao anh lại xin lỗi cậu , anh đang khóc? Đúng vậy , anh đang khóc và đang ôm cậu . Tại sao? Cậu thấy một tay của anh đang giữ chặt lấy eo cậu , còn tay kia đang cầm một cái gì đấy . Cậu nhìn xuống tay kia của anh , thấy tay anh đang cầm một quyển sổ , đó là quyển sổ của cậu! Cậu giật mình ủn anh ra , giật lại quyển sổ đó đứng lùi lại anh ôm chặt quyển sổ .

- Kook....ie........anh...- Taehyung

Hiện tại cậu rất ngạc nhiên , ánh sáng đang lên dần , cậu đang dần nhìn rõ được gương mặt của anh . Gương mặt đẹp trai được coi là nam thần của trường , cậu chưa bao giờ thấy anh khóc mà bây giờ người trước mặt cậu lại là một con người , khuôn mặt đầm đìa nước mắt đang nhìn cậu với ánh mắt đau khổ , có sự hối lỗi trong đó .

- vậy.....anh đã đọc quyển sổ của tôi...! - Jungkook
- anh...xin lỗi...hãy tha lỗi cho anh.....- Taehyung
- vậy bây giờ anh tin tôi rồi chứ *khoanh tay* - Jungkook
- *gật gù* - Taehyung

Cậu thấy anh gật đầu như vậy thì không nói gì cả , cậu quay đầu đi định bước đi thì anh giữ tay cậu lại .

- anh làm gì vậy , thả tôi ra - Jungkook
- L..àm ơn! Hãy cho anh một cơ hội!.....anh sẽ sửa chữa lỗi lầm.......làm...ơn.. - Taehyung

Mỗi lần anh nói là lại có tiếng nấc lên , bàn tay đang nắm giữ cổ tay cậu đang run rẩy . Cậu nhìn tay anh , anh đang đeo chiếc vòng mà cậu đã ném ở căn tin hôm nay . Cậu thấy anh như vậy nói một cậu không hề có tí cảm xúc nào .

- đã hối hận chưa? - Jungkook
- *gật đầu* - Taehyung
- anh... nghĩ rằng tôi sẽ cho anh cơ hội sao? - Jungkook
- ......... - Taehyung
- sau tất cả những gì anh làm với tôi....! - Jungkook
- anh.........xin...... - Taehyung
- anh xin lỗi đủ rồi! Đừng nói nữa! *Cậu gắt giọng* - Jungkook
- ........ - Taehyung
- chúng ta sẽ bàn bạc chuyện này sau , cho mấy người kia biết luôn cũng được . Còn lời xin lỗi của anh , tôi không chấp nhận , chúng ta sẽ nói chuyện này sau - Jungkook

Cậu nói xong thì hất tay cậu ra khỏi tay anh , rồi cậu chạy đi . Anh đứng đó nhìn hình bóng cậu dần dần biến mất , trong lòng anh đang đau lắm , rất...đau . Anh hiện tại có thể hiểu được nỗi đau của cậu , nhưng anh có thể cảm thấy được của cậu đau hơn vạn lần anh . Anh không thể chịu đựng được , hai bàn tay anh để lên trước ngực vò áo lại . Anh ngã quỳ xuống úp mặt xuống đất , nước mắt đau đớn cứ thế chảy ra . Anh đã sai lầm khi mất cậu .

- anh...xin..lỗi em......anh ước...có thể....sửa....sai...được..lỗi...lầm...của....mình...anh..yêu..em nhiều...lắm....! Rất nhiều....làm ơn......đừng...bỏ..anh... *thút thít* - Taehyung

Trong ngôi trường , hiện tại chỉ có tiếng khóc của anh vang lên và những tiếng nức nở . Những câu "anh xin lỗi" , "anh yêu em" cứ thế mà lặp lại . Nhưng anh không biết rằng trong trường cũng đang có người chứng kiến tất cả sự việc của cậu và anh ,...... đó là Jimin..... anh ta cũng vậy , chỉ đứng đó rơi những giọt nước mắt đau đớn , hối hận , vì không tin tưởng cậu mà giờ đây lại tuột mất cậu . Đau lắm.....

*Jimin POV'*
- " anh...xin lỗi... Jungkookie......"

*End POV'*

Và ngày hôm đó trông ngôi trường lặng yên chỉ có sự đau đớn của hai người con trai , đang lan toả khắp ngôi trường . Taehyung vì khóc quá nhiều nên bị ngất đi , Jimin ở cạnh thấy vậy vác Taehyung về . Jimin khóc cũng khá là nhiều , anh có cảm giác như sắp ngất xỉu đến nơi vậy .

End chap 7

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #allkook