Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 22


60 phút sau tại phòng bệnh của cậu

- Kookie à…_ Hoseok chưa thấy hình đã nghe tiếng
- …
- Bảo bối à, bọn anh có mua cca cho em đây_ Taehuyng đẩy cửa vào các anh cũng theo sau
- các người là ai?_ cậu ngồi trên giường khoác lên mình y phục bệnh nhân tay cằm bó hoa nhỏ do Sehun đưa mắt ngơ ngác nhìn các anh
- Kookie..?_ Jimin nghẹn giọng
- Kookie?.. các anh đang gọi tôi sau?_ mắt to tròn ngơ ngác
- Các con ra ngoài ba có chuyện muốn nói_ Ba Jeon nói rồi lắc đầu bước ra ngoài
- Chuyện này là sao?_ Jin khép cửa phòng bệnh hỏi
- à… bác sĩ nói vì quá kinh sợ nên hiện Kookie bị mất trí tạm thời.._ Mẹ Jeon dựa vào lòng ba Jeon lên tiếng
- Mất trí nhớ..?_ các anh hét lên (- Yoongi)
- Ta không biết, các con khiến con dâu bọn ta ra thế này các con phải chịu trách nhiệm_ bama các anh cũng lên tiếng
- Giờ bọn ta có việc các con chăm sóc Kookie cho tốt_ Ba Jeon nói rồi, các bama kéo nhau ra khỏi bệnh viện
- Mẹ Kookie bà nói xem có ổn không?_ Mẹ Park lên tiếng hỏi
- Các bà cứ đợi bồng cháu đi_ mẹ Jeon khoác tay chồng mình tươi cười trã lời
- Vậy giờ làm gì?_ Mẹ  Kim cũng khoác tay ông xã hỏi
- Đư nhiên là đi du lịch rồi_ Mẹ Jung vui vẻ nói
- Bữa trước đi Châu Âu rồi, giờ mình đi Châu Mĩ đi_ mẹ Min vừa nói vừa gật đầu hài lòng
- Ok…_ các mama đồng ý tuyệt đối, các baba chỉ im lặng cười thoi

- “cạch” HunHan_ Jimin thấy HunHan và ChanBaek bước ra
- Chuyện của Kookie_ Taehuyng lo lắng
- ..
- Chuyện mất trí nhớ tạm thời_ Jin không nghe câu trã lời liền bổ sung
- hazz… đúng vậy…._ Sehun thở dài mắt đuộm buồn nhìn các anh
- Vậy…
- Cũng tại các anh.. không bảo vệ được Kookie làm nó đau lòng_ Baekhuyn hét to tiếng hơn
- Bọn bây tới rồi thì vào với em ây đi, vừa ngủ, bọn này có việc_ Sehan lên tiếng
- Đừng ồn quá.. Kookie chỉ mới chợp mắt… ôn nhu một chút.. mọi chuyện sẽ bình thường_ Chanyeol nháy mắt
- Cố lên… Kookie chỉ mới tỉnh lại không lâu.. nhẹ nhàng một chút_ cười nhẹ đập tay lên vai Yoongi
- Được, cảm ơn… vào với bảo bối thôi_ Yoongi nói rồi mở cửa bước vào. Trên chiếc giường lớn cậu nằm quay lưng về các anh, chăn dắm nửa người
- Bảo bối…_ Jimin nghẹn ngào kéo chăn lên giúp cậu
- Em thật vô tâm, sao em có thể quên bọn anh chứ_ Taehuyng đư tay lên xoa nhẹ má cậu
- Bọn anh biết sông làm sao khi thiếu em đây_ Hoseok kéo màn lại khi ánh nắng chíu vào mắt cậu
- Em phải nhanh chóng nhớ lại nha bảo bối_ Namjoon dứng đối diện giường nhìn cậu
- Anh còn rất nhiều món chưa làm cho em ăn, sao em có thể quên bọn anh được_ Jin ngồi trên giường nắm lấy bàn tay xinh dẹp của cậu hôn nhẹ lên
- Ồn quá_ cậu khẽ cựa mình, kéo chăn qua khỏi đầu
- Bảo bối_ Yoongi giọng lạnh ngắt lên tiếng
-…
- Lên tiếng_ cậu run nhẹ
-….
- Nhanh_ kéo chăn xuống
- Có chuyện gì?_ cậu cũng giọng băng đáp lại
- À bọn anh chỉ muốn mời em đi đám cưới thôi_ Yoongi ngồi đối diện cậu
- đám cưới_ các anh và cậu đều hét lên
- Không phải bọn mình sẽ làm đám cưới sao?_ Yoongi nháy mắt với các anh
- à bọn anh định qua xin lỗi em nhưng giờ em không nhớ cũng tốt_ Jin nhanh chóng hiểu ý
- các anh cưới ai…_ giọt nước mắt ấm nóng lăn trên má
- Nói ra em cũng không biết?_ Taehuyng mỉm cười nhìn cậu
- Đừng khóc_ Yoongi đưa tay lên xóa đi giọt nước mắt vừa rơi xuống của cậu
- …
- Bọn anh sẽ cho em làm cô dâu mà_ Yoongi tiếp tục trêu đùa cậu
- Đáng ghét… các người cưới vợ còn muốn tôi.. tôi làm dâu phụ sao?... còn… còn muốn tôi nhìn các người hạnh phúc sao?.. đáng ghét.. hức..hức_ cậu ôm gối nức nở
- Em bảo không nhớ bọn anh… thì bọn anh chỉ biết cưới người khác thôi_ Yoongi ôm cậu vào lòng cười nhẹ
- Người ta chỉ muốn đùa với các anh thôi mà… hức…hức… vậy mà các anh liền đi cưới người khác… huhu.._ dùng hết sức đấm vào lưng Yoongi
- Thôi… thôi em đánh mạnh quá đó bảo bối_ Yoongi buông cậu ra hôn lên mi mắt cậu nhìn cậu cười
- Đừng khóc nữa bọn anh cũng chỉ đùa thôi_ các anh nói rồi cũng bay lên giường ôm hôn cậu rối rít
- Chết…chết…._ cậu bị ôm chặt quá
- Xin lỗi em _ các anh buông cậu ra
- Em nghịch quá đó, biết bọn anh rất lo không_ Hoseok nhéo nhẹ mũi cậu
- Tại các anh bõ em, vừa tỉnh dậy đã không thấy đâu rồi_ cậu uất ức trã lời
- Bọn anh đi đòi lại công bằng cho em_ Jimin nhìn cậu nói
- Không phải nói nếu đám cưới thì em sẽ là cô dâu sao?_ Yoongi vui vẻ nhìn cậu
- Đáng ghét_ cậu đánh yêu lên ngực anh
- À bọn anh mua rất nhiều đồ ăn cho em.._ Taehuyng hí hửng đứng dậy
- Coca nè, sữa dâu nè, kẹo nè, bánh ngọt nè, có cả thịt cừu nướng nè, còn…._ Jin cứ đưa một thứ lên liền gới thiệu
- Woa… toàn món em thích
- Bảo bối thích là được rồi
- Em đã khoe chưa đó
- Em á khỏe như trâu á.. vậy em ăn nha
- ừm …. Mà Kookie nè phòng này cách âm phải không em?
- Dạ…
- à mớ đồ ăn này dể qua một bên đi_ dọn dọn
- Đồ ăn của em….?
- Em phải uống thúc trước_ Namjoon đưa hai viên thuốc nhỏ màu trắng và côc nước đến trước mặt cậu
- em vừa uống lúc nảy mà
- Em không uống bọn anh không cho em ăn
- Em uống.. “ực”.. xong rồi
- Ngoan lắm
- Bảo bối em biết nếu gạt bọn anh thì chuyện gì xảy ra không?
- Em..ah… anh… ahh… đừng có chạm…_ một cách tay chạm vào nhũ ho cậu qua lớp áo
- Sao nào…_một bàn ty khác tiếp tục chạm
- Các anh cho cho em uống cái… cái gì hả?
- Là thuốc thôi_ rất thản nhiên
- Thuốc…arg… thuốc gì hả?_ rất hoảng loạn
- kích dục đó bảo bối… bọn anh phải phạt em_ cười điểu, phả hơi nóng vào tay cậu
- arg… em còn rất mệt…._ run nhẹ
- vậy đành dể em ở đây thêm vài ngày_ Yoongi lạnh lùng phán một câu
- …cac anh… arg… đừng… ah…. Dừng lại….ahh_ có ai đang nắm cậu nhỏ của cậu
- sao? em bảo đừng dừng lại hả?_ mân mê
- …. Không…không…. Arg…. Khó chịu_ uốn éo thân thể
- Có tác dụng rồi, triển đê

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro