Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hương vị tình yêu

"Yêu anh nhất trần đời"


"Anh không muốn mất em"

--------

Trong thế giới của những màn hình sáng rực và những tiếng hò reo cuồng nhiệt, Ryu Minseok, hay còn gọi là Keria, luôn đứng bên cạnh Lee Sanghyeok – Faker, người đã trở thành huyền thoại trong làng game. Họ không chỉ là đồng đội mà còn là những tâm hồn kết nối với nhau bằng những sợi dây vô hình của tình cảm.

               Keria thường được biết đến với tài năng xuất chúng, nhưng điều khiến em thật sự nổi bật trong mắt Sanghyeok chính là cách mà anh khiến mọi thứ xung quanh trở nên tươi sáng hơn. Với mỗi lần nhấn phím, mỗi chiến thuật được bàn bạc, những nụ cười và ánh nhìn của họ trao nhau như những mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh hoàn hảo của đội T1.

               Lee Sanghyeok, với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lại chứa đựng một trái tim ấm áp, luôn nuông chiều Keria một cách đặc biệt. Trong mắt mọi người, anh là một người kiên định, nghiêm khắc; nhưng với em, anh như một bầu trời trong xanh, nơi có những cơn gió nhẹ nhàng và những tia nắng ấm áp.

               Minseok là ngoại lệ duy nhất trong cuộc sống của anh. Em là người mà anh dành cho những cử chỉ âu yếm, những cái ôm vội vã giữa những giờ phút căng thẳng, và những ánh nhìn trìu mến mỗi khi họ cùng nhau lên sân khấu. Họ đã cùng nhau trải qua bao mùa giải, cùng viết nên những trang sử vẻ vang trong lòng fan hâm mộ.

               Nhưng có một điều đặc biệt hơn cả – em là người duy nhất được anh theo dõi trên Instagram. Chỉ cần nhìn vào danh sách bạn bè ấy, một cảm giác ấm áp và tự hào dâng trào trong lòng em. Mỗi bài đăng của em đều được anh “thả tim” một cách nhiệt tình, và mỗi bình luận của anh như một dấu ấn chứng minh rằng tình cảm của họ không chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi trên sân đấu.

               Một buổi tối, khi ánh đèn sân khấu đã tắt và chỉ còn lại những tiếng thở dài nhẹ nhàng trong căn phòng tập luyện, em ngồi trên ghế, mải mê nhìn vào màn hình điện thoại. Hình ảnh trên Instagram của anh hiện lên, một bức ảnh đơn giản nhưng lại toát lên vẻ đẹp của sự bình yên. Em không thể không mỉm cười khi nhớ đến những kỷ niệm ngọt ngào giữa họ.

               “Minseok, sao em không ra ngoài nghỉ ngơi một chút?” Lee Sanghyeok đột ngột lên tiếng, phá vỡ sự tĩnh lặng.

               “Em chỉ muốn xem một chút thôi,” Minseok đáp, đôi mắt vẫn dán chặt vào màn hình. “Hôm nay có một bài đăng mới của anh.”

              Anh cười nhẹ, tiến lại gần hơn. “Em không biết rằng anh luôn dành thời gian để xem bài đăng của em sao?”

               Em ngẩng lên, ánh mắt chạm vào đôi mắt sáng của anh. “Em biết. Nhưng có điều gì đó khiến em cảm thấy đặc biệt hơn mỗi khi nhìn thấy điều đó.”

               “Em luôn đặc biệt,” Anh nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành. “Em là người duy nhất mà anh không muốn mất.”

               Tâm hồn em như bừng sáng trong khoảnh khắc ấy. Những lời nói từ anh như một dòng điện chạy qua người, xua tan mọi nỗi lo âu và bất an. Em thầm cảm ơn số phận đã đưa họ đến bên nhau.

               Họ thường dành những giờ phút rảnh rỗi để trò chuyện, chia sẻ những giấc mơ và mong ước. Những cuộc thảo luận đầy tâm huyết không chỉ là về game mà còn về cuộc sống, về tương lai. Mỗi câu chuyện đều như một bản giao hưởng, hòa quyện giữa sự chân thành và đam mê.

               Trong một buổi chiều muộn, khi ánh hoàng hôn nhuộm vàng bầu trời, họ cùng nhau ra ngoài để hít thở không khí trong lành. Em cảm nhận được gió nhẹ lướt qua da, mang theo hương vị ngọt ngào của cuộc sống. Anh đi bên cạnh, ánh mắt chăm chú quan sát từng cử chỉ của em.

               “Minseokie, nếu có một điều em có thể thay đổi, đó sẽ là gì?” Anh đột ngột hỏi, tạo nên một không khí đầy bí ẩn.

               Em ngẫm nghĩ một chút rồi đáp: “Có lẽ là thời gian. Em muốn dừng lại mọi thứ, để những khoảnh khắc bên anh không bao giờ kết thúc.”

               Anh mỉm cười, nụ cười ấy như ánh nắng giữa mùa đông. “Đối với anh, thời gian chỉ là một khái niệm. Quan trọng là chúng ta cùng nhau trải qua nó.”

               Em không thể không cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Tình cảm giữa họ như một dòng sông chảy mãi không ngừng, đầy sự thấu hiểu và trân trọng. Em cảm thấy rằng mình đang sống trong một giấc mơ ngọt ngào, nơi mà mọi thứ đều hoàn hảo chỉ vì có anh bên cạnh.

               Thời gian trôi qua, những giải đấu tiếp tục diễn ra, nhưng tình cảm giữa họ không hề phai nhạt. Họ là hai mảnh ghép hoàn hảo, bổ sung cho nhau trong từng pha thi đấu, trong từng khoảnh khắc vui vẻ. Mỗi lần đứng trên sân khấu, khi những ánh đèn chói lòa hướng về phía họ, Keria luôn cảm nhận được sự hiện diện của Faker bên cạnh, như một chỗ dựa vững chắc.

               Một buổi tối, sau khi giành chiến thắng trong một giải đấu lớn, cả đội T1 cùng nhau ăn mừng. Trong không khí vui vẻ, anh bất ngờ đứng dậy, kéo em ra một góc riêng. “Có điều này anh muốn nói với em,” anh bắt đầu, ánh mắt nghiêm túc.

               Em cảm thấy tim mình đập mạnh. “Có chuyện gì vậy, anh?”

               “Anh muốn em biết rằng, trong cuộc đời này, em là điều quý giá nhất đối với anh. Anh không chỉ coi em là đồng đội mà còn là một phần không thể thiếu trong trái tim anh.”

               Những lời nói chân thành ấy khiến em cảm thấy nghẹn ngào. Em không thể nào giữ được nước mắt, những giọt nước mắt hạnh phúc chảy dài trên gò má. “Em cũng cảm thấy như vậy, Sanghyeok. Em không thể tưởng tượng cuộc sống của mình nếu không có anh.”

               Anh tiến lại gần, ôm em trong vòng tay ấm áp. “Hãy cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đẹp nhất, Minseok. Anh hứa sẽ luôn bên em.”

               Từ giây phút đó, tình cảm giữa họ càng trở nên mãnh liệt hơn. Họ không chỉ là đồng đội trên sân đấu mà còn là những người bạn tâm giao, luôn sẻ chia những điều thầm kín nhất. Mỗi ngày trôi qua, em lại cảm thấy trái tim mình đong đầy hạnh phúc.

               Vào một đêm đặc biệt, khi ánh trăng sáng vằng vặc, em quyết định tổ chức một buổi tiệc nhỏ để kỷ niệm những gì họ đã cùng nhau vượt qua. Anh, như thường lệ, là người đầu tiên đến. Họ cùng nhau trang trí, chuẩn bị mọi thứ, và tiếng cười vang vọng trong không gian.

               “Em đã chuẩn bị bất ngờ cho anh,” em nói, đôi mắt lấp lánh.

               “Gì vậy?” Anh hỏi, lòng đầy háo hức.

               Em chỉ mỉm cười, sau đó bước ra ngoài và quay lại với một chiếc bánh kem lớn, được trang trí tinh xảo. “Chúc mừng chiến thắng và chúc mừng cho chúng ta!”

               Anh không thể kiềm chế được sự bất ngờ. “Wow, thật tuyệt vời! Cảm ơn em, Minseok!” Anh cười lớn, ánh mắt ấm áp nhìn vào em.

               Khi họ cùng nhau cắt bánh và thưởng thức, mỗi miếng bánh đều như mang theo hương vị của tình yêu ngọt ngào. Họ chia sẻ những câu chuyện, những ước mơ và hoài bão, tạo nên một bầu không khí thật đặc biệt.

               “Minseok, em biết không, anh chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây,” Anh thổ lộ, ánh mắt đầy yêu thương.

               “Em cũng vậy, Sanghyeok. Em cảm thấy mình được sống trong một câu chuyện cổ tích,” Em đáp, lòng tràn đầy hạnh phúc.

               Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn lấp lánh như những vì sao trên bầu trời, họ cùng nhau ngắm nhìn. Em tựa đầu vào vai anh, cảm nhận hơi ấm từ anh lan tỏa. Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng lại, chỉ còn lại họ với nhau, trong tình yêu và sự thấu hiểu.

“Em biết không, nếu có một điều mà anh ước, đó chính là được mãi mãi bên em”

---

Lên 3 chương một lượt để bù đắp chuỗi ngày tui đã off

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro