Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Chương 5

Tiết buổi chiều bắt đầu từ 3:15, lịch đã được chỉnh sửa vì mùa đông ở Seoul bắt đầu đổ tuyết.

Học sinh được nhà trường yêu cầu dùng các loại áo khoác và đồ dữ ấm như khăn choàng cổ, quần dài, và đeo chụp giữ ấm tai chẳng hạn. Ryu Minseok nhạy cảm với thời tiết, bạn không chịu được quá nóng và cũng không chịu được quá lạnh. Ban sáng, nhiệt độ vẫn còn ấm áp, vậy mà chiều đến thì lại lạnh đến run rẩy người.

Cậu ôm hai cánh tay bước vào lớp, gió và tuyết hòa nhau rơi xuống. Cửa sổ vẫn chưa đóng, làm rơi vãi vài hạt tuyết trắng trên bìa sách cậu. Ryu Minseok nhìn lên bầu trời, bản thân thì thủ thỉ câu nói nhỏ xíu.

"Tuyết rơi rồi, hyung"_ ánh mắt Ryu Minseok như đang hồi tưởng về một quá khứ nào đó. Rồi cậu nhắm mắt, hít một hơi sâu.

Tiết hóa đang được giảng đến nửa bài, cậu có biết đến tương lai thì nó cũng không giúp cho cậu học tập tốt lên được. Vì thế, để trả lại cho những tháng ngày ăn không ngồi rồi của cậu, giờ đây cậu phải cố gắng hơn người khác, nỗ lực hơn người khác. Thế thì mới có thể tìm cách tránh được tương lai kia, dù là cách nào cậu cũng đều phải thử.

Rồi cửa lớp bị kéo ra, giáo viên cũng ngoảnh mặt lại nhìn. Người kia lên tiếng.

"Bạn Ryu Minseok ơi, có giáo viên gọi cậu đi kìa"_ nói xong, người kia cúi đầu chào cô rồi rời đi.

Cậu chầm chậm ngồi dậy, dọn sách tập xuống hộc bàn, chào cô rồi từ từ chậm rãi di chuyển đến phòng giáo viên.

Trong phòng giáo viên, một nhóm khoảng năm sáu người dạy toán nói chuyện. Bài kiểm tra hôm trước cậu làm, họ đã bàn luận với nhau xong, bài đó không sai nhưng nhiều phân khúc làm vắng tắt quá sẽ bị trừ điểm. Gọi cậu đến là để cho cậu làm thêm một bài kiểm tra nữa, để đánh giá năng lực phân tích các bài toán khó của cậu. Khắt khe là như vậy. Nhưng đại diện cho trường, thi đấu cho trường thì chắc chắn phải là người tài giỏi.

Cánh cửa phòng học mở ra, Ryu Minseok bước vào, cậu hơi run lên khi thấy nhiều giáo viên đợi mình. Ryu Minseok sợ đám đông, vì người kia cậu đã bỏ qua việc đó, gắng sức với lấy người ta. Vậy mà, tương lai phủ phàng như tạt một gáo nước vào cậu. Kìm qua nỗi sợ, cậu hít sâu lên tiếng chào.

"Em...Em chào thầy cô ạ"_ Cậu chẳng dám nhìn cao, chỉ cúi cúi xuống nhìn mép bàn.

"Rồi, chào em"_ Một trong các giáo viên lên tiếng.

"Bạn ngồi đi"_ Thầy Song lên tiếng, kéo ghế bên cạnh chỗ mình đứng cho cậu. Thầy lại tiếp lời.

"Bạn Ryu này, em làm thêm cho thầy một bài kiểm tra, rồi cô sẽ chữa bài cho em, phân tích luôn cho em bài lần trước, được không."_ Thầy đặt tay đầu cậu, vuốt vuốt.

"Nhưng mà em không đem máy tính"_ cậu bối rối lên tiếng. Nghe xong giáo viên nữ khác đưa cho cậu mượn.

•"Vậy... Em làm ở đây luôn hả thầy"

"Ừ, khoảng 30 phút. 2 bài, một bài toán đại số, một toán hình học"

•"Vâng, mình làm đi ạ"

4 ngày ở bệnh viện, Ryu Minseok có xem lại các kiến thức cơ bản ở lớp 12, cũng có ôn tập lại kiến thức môn toán. Ở bênh viện quá đỗi nhàm chán, cậu xem đi xem lại, làm đi làm lại cũng nhuần nhuyễn. Giờ này làm kiểm tra đột xuất, cậu chẳng lo lắng gì.

Ryu Minseok làm bài kiểm tra, phần đại số chỉ làm trong 8 phút, phân nữa thời gian còn lại, cậu giải hình học. Thực sự, Ryu Minseok đã quằng quại trong cái môn toán hình này, kiến thức cậu học chỉ mới một nửa, nếu sử dụng phương pháp của đại học cậu sợ sẽ bị giáo viên hỏi cung. Nên vì thế, bài hình học cậu dài mê mang.

Các giáo viên bên cạnh nhìn cậu giải bài tập rồi nhìn nhau gật gật đầu.

Cậu nộp bài, lễ phép trả lại máy tính cho giáo viên nọ. Ryu Minseok ngồi ngoan ngoãn trên ghế, hai tay chống cằm, lo lắng nhìn cô tổ trưởng tổ toán chấm bài.

Cô gật đầu, kéo ghế sang ngồi cạnh cậu. Các thầy cô khác đứng sau lưng cậu và cô. Cô lên tiếng, chỉ bút lên bài nói với cậu.

"Bạn nhỏ, em làm bài đúng. Nhưng còn nhiều chỗ dư. Nếu đúng thì không sao, nhưng sai thì sẽ bị trừ điểm"_ nói rồi cô chấm lên một đoạn trên bài của cậu.

"Chỗ này, em không cần chứng minh. Suy ra thẳng rồi xuống đây mở ngoặc đơn, ghi tên định lí ra"_ mực đỏ mở ngoặc bên cho cậu, đóng ngoặc phần trên rồi đánh dấu sao.

"Phần này, với chỗ này, em phân tích như nào kể lại với cô đi. Cô biết bạn hiểu theo cách khác, nhưng sợ trình bày không đúng chương trình nên em mới chọn cách này, bạn nhỏ, em nói đi"_ Cậu mở to mắt, ngừng nhìn vào bàn tay cầm bút đang chỉ bài cho cậu. Cậu vươn ánh nhìn lên, nhìn vào cô. Cô búi tóc cao, mang kính vuông vức, ra dáng một giáo viên dạy toán nghiêm khắc. Cậu hít một hơi sâu khi nghe cô nói, rồi hắng nhỏ giọng lên tiếng, hai bàn tay đặt trên đầu gối bấu chặt.

"Em nhìn hình ra tứ giác nội tiếp, bởi vì là tứ giác nội tiếp nên sẽ có một đường tròn, từ đường tròn đó phân tích thêm hai bước nữa sẽ ra câu a, câu b thì suy ra từ câu a và chứng minh hai cạnh kia đồng dạng, nhưng mà cách chứng minh của em ở đại học, em sợ bị trừ điểm nên hông có dùng."_ âm cuối của câu bạn còn kéo dài ra, vừa là thở dài vừa là nhõng nhẽo với cô.

Giáo viên đằng sau cũng gật gù theo lời bạn nói. Thầy Song lấy đề kiểm tra đợt trước của cậu ra, đề nghị cậu giải thích, Ryu Minseok liền làm theo, bạn thở hắc rồi lấy hơi để bình tĩnh lại.

Tiết thứ 4 kết thúc, Ryu Minseok bước về lớp. Sau khi giải thích các bước giải bài kiểm tra kia, các thầy cô nói chuyện với nhau, bảo cậu ra ngoài hàng lang đợi. Trời mùa đông, dù mới 4 giờ nhưng sắc trời như 6 giờ rồi, đèn trường được bật lên. Gió lạnh theo hành lang thổi phấp phới dàn hoa sử quân tử leo giàn, tuyết men theo gió bay tự do khắp hành lang. Đợi một lát sau, như đã bàn bạc xong, thầy Song bước ra. Đứng trước mặt cậu, nói.

"Tổ toán nói với thầy, họ nhìn thấy em là học sinh có năng lực. Muốn em vào tuyển Olympic của trường với chuyên môn toán, đi thi mang giải về cho trường!"_ Thầy Song đứng ra phía bên trái, chắn gió lạnh cho cậu. Không đợi cậu hỏi, thầy bồi thêm.

"Yên tâm, thi nếu có giải hạng nhất, nhì hoặc giải ba. Em không cần phải thi đại học. Giải thưởng sẽ là điều kiện ưu tiên cho em xét học bạ"_ thầy vỗ vai cậu.

"Ý kiến của em như thế nào?"_Thầy Song.

"Ah, em tất nhiên là được nhưng sức khỏe em yếu quá, em còn chưa nắm lại căn bản cho môn học này nữa"_ cậu nhìn vào người thầy kia, khẽ động mắt. Thật sự, điều kiện có được đã làm động lòng cậu.

Vì đã đi gần hết tiết buổi chiều, các bạn cùng lớp luôn ghé qua bàn hỏi cậu rằng đã có chuyện gì. Cậu chỉ bảo 'về chỗ đi, ra về tớ nói!' sau đó tiết học thứ 5 bắt đầu, là môn sử học. Rồi khóa chính buổi chiều cứ chầm chậm trôi qua, chuông reo lên. Tiết buổi chiều đã kết thúc, sân trường như vỡ chợ, tiếng ồn từ mọi nơi dội về. Cậu sắp xếp tập vở ngăn nắp rồi đứng dậy. Tiết tự học buổi tối hôm nay bắt đầu từ 7:30. Các bạn cùng lớp bao quanh bàn học cậu.

"Ryu, Ryu. Chuyện gì, giáo viên gọi cậu xuống đó lại mắng cậu hả?"

"Ryu, sao tự dưng bị gọi thế?"

"Cậu mới về hồi sáng mà, buổi trưa cậu còn ăn trưa trong tầm mắt của tụi tớ luôn. Không hề đi làm phiền ai mà, sao lại bị gọi đi?"

"Giáo viên môn nào gọi bạn thế?"

"Bạn Ryu đừng có buồn nè, có gì gọi tớ làm chứng"

.....

•"ah, hiểu lầm ở đâu rồi nhỉ?"_ Ryu Minseok cười cười khi các bạn dồn dập hỏi.

"Ne~ giải thích đi, Ryu cún" _tiếng các bạn than vãn ồ ạt vang lên sau khi thấy nụ cười của cậu, rõ ràng là bạn ấy đã không sao rồi đó.

"Thầy mời tớ vào tuyển toán? Hừm, Các cậu tin không?"_ bọng mắt bạn phồng phồng, mắt cười như mắt cáo, miệng chúm chím mỉm, khuông mặt xinh đẹp trước mắt cười tươi đến vậy.

"Chuẩn không cục cưng, đừng làm tớ sợ!"

"Thầy Song mời cậu, cậu đồng ý chưa?"

"Đồng ý đi, cũng chẳng mất gì mà!?"

"Rõ là câu hỏi tu từ, bạn nói xem?" Rồi lớp phó bước đến, cười cười hỏi lại. Sau lại nói tiếp.

"Bạn Ryu?"_ Lớp phó kéo khăn choàng cổ, cười cợt nói.

"Các em kia, mau đi về rồi ăn tối đi. Tiết buổi tối mà vắng thì chuẩn bị tinh thần nhận giấy mời phụ huynh đi!!!"_ Giọng của giáo viên giám thị vang lên, gọi cả lớp đi về.

"Rồi, tới rồi!"

"Tuyết rơi rồi, đi đứng cho cẩn thận"

"Mặc thêm áo khoác dày vào, áo tay dài, đeo vớ cũng dày vào"

"Nhìn kìa, như cha mẹ cậu rồi. Nghe lời bọn tớ!"

•"Rồi, rồi mà. Về đi"_ Cậu đưa tay, phẩy phẩy đuổi các bạn đi.

-----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #allkeria