Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ngoại truyện#2

quà tết cho các reader yêu dấu của mình<3

đọc vui vẻ nha:3

...

Kageyama Tobio,một vị công tử xinh đẹp với bản chất nóng nảy và khá ích kỷ đúng chất của một cậu ấm thời bấy giờ. Cậu tuy không có khuôn mặt diểm lệ hay đẹp tuyệt trần mà có một nét giản dị cùng với đôi mắt long lanh và có chút tia u buồn,đó chính là thứ nâng lên khuôn mặt vốn đã xinh đẹp giờ thêm phần sắc xảo của cậu. Cao một mét bảy,đối với một cậu nhóc đang trong tuổi trưởng thành thì đây là chiều cao trung bình của một cậu ấm được chăm lo đầy đủ. Tuy nhìn bề ngoài trông cậu khá chảnh,nhưng các ông hoàng bà hoàng văn học đã có câu:

"đừng bao giờ đánh giá một con người chỉ qua một cái nhìn thoáng qua"

đúng vậy,nếu như bạn chỉ vội đánh giá người khác chỉ vì cái bản mặt họ nhìn chảnh hay cái nết không được mấy thân thiện của họ,thì có thể bạn sẽ vội đánh giá sai về một con người[cái này phải tùy người chứ có nhiều người bản mặt với cái nết như cớt dậy,ko muốn tìm hiểu]. Kageyama là một trường hợp như vậy. Cậu sống trong một gia tộc giàu có không có nghĩa là cậu cảm thấy vui vẻ,để giữ thể diện cho cả gia tộc,cậu bị ép phải theo con đường mà họ trải sẵn từ khi sinh ra,tuy biết là thứ đó chỉ là muốn tốt cho cậu,nhưng nó khiến cậu trở nên khác hẵn. Từ một con người vui vẻ hòa đồng trở thành một người trầm tính,chết chìm trong đống deadline thì vui gì nỗi. Mỗi ngày đối với cậu đều như nhau,cứ như một bộ phim cứu chiếu đi chiếu lại như trong rạp cho tới lúc nó hết thời rồi vậy

Nhưng mà cho dù cậu có than thở tới mức nào đi nữa thì vẫn phải hoàn thành trách nhiệm nặng nề trên vai của cậu,đều đó có nghĩa là cuộc đời của cậu vẫn sẽ chẳng bao giờ thay đổi theo một hướng tích cực hơn được.

Kageyama có một cô chị gái tên là Miwa,chị ấy cũng là người cậu ngưỡng mộ nhất sau khi ông mình mất,chị có thể mạnh dạng từ chối tất cả mọi thứ mà chị không thích cho dù tất cả mọi người có ép buộc như thế nào đi nữa. Cậu cũng muốn giống như chị của mình,cậu cũng muốn từ chối tất cả mọi thứ mình ghét,nhưng mà cậu không nỡ làm vậy,cảm giác tội lỗi lắm.

haizzz,ngồi nhiều đau lưng quá đi_Kageyama

chừng nào mới xong được cái đống giấy chất đống này nhỉ?bây giờ cậu chỉ muốn được nghỉ ngơi mà thôi. Nằm dài trên bàn,nhìn về phía cửa sổ có ánh hoàng hôn dạt dòa đang dần lặn xuống,ước gì mình có một người bạn,chỉ một thôi cũng được. Ít nhất vào những lúc mình mệt mỏi thì sẽ có người động viên,lắng nghe mình chứ không phải là một đồ vật vô tri vô giác,nhưng mà dù gì có cũng hơn không,tuy nó không nói được nhưng nó vẫn lắng nghe mình,chắc là vậy,không biết nữa...

thôi,không suy nghĩ với vẫn nữa,tập trung làm cho xong nào!

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

hôm nay là thứ hai,ngày bắt đầu một tuần mới,cũng là ngày mệt mỏi nhất trong đầu đối với Kageyama. Sáng sớm,cậu phải lật đật dậy,ăn sáng và đến trường học của mình. Cái nơi mà được gọi là địa ngục thứ hai chỉ sau ngôi nhà thân quen của cậu ấy. Cảm giác đi học mà có bạn chơi cùng nghe có vẻ vui,cậu cũng muốn có,nhưng mà không ai chịu làm bạn với cậu cả...

"cũng phải thôi,dù gì họ cũng không đời nào thích một đứa hẹp hòi,ích kỷ[theo như một số cánh paparazzi thời xưa]như mình"

nếu không tính việc chiều nay sẽ có một buổi tiệc chào hỏi "thường niên"của các quý tộc thì ngày hôm nay đâu tệ đến mức thế?

mặc dù đã cố suy nghĩ một cách thật TÍCH CỰC LÊN nhưng chẳng khiến tâm trạng cậu vui hơn một chút nào.

cứ cái đà này không đợi tới già cũng chết sớm mất thôi....

vừa cố gắng tập trung học bài,vừa tránh những lời ăn nói không được mấy thân thiện của mọi người trong lớp nói về mình,nó khiến cậu cảm thấy căng thẳng đến mức đổ mồ hôi. Nếu là một con người bình thường thì cậu đã đứng dậy và tán vỡ đầu từng đứa rồi,nhưng mà hiện giờ,cậu không phải người bình thường và cậu cũng không thể làm mất cái gọi là ThỂ dIệN của dòng họ được. Nghĩ lại tới giờ vẫn còn cay.

cố gắng chịu đựng đến ba giờ chiều,cậu được đón về nhà để chuẩn bị cho bữa tiệc quang trọng đối với ai đó chứ không phải là cậu,điều đó có nghĩa là cậu phải bận một bộ đồ đẳng cấp khó chịu và phải cố gắng tiếp chuyện với mọi người và thử nghĩ xem ai là người lựa đồ cho cậu nào?

tất nhiên là người chị vĩ đại-Miwa Kageyama sẽ gánh trách nhiệm cao cả đó chứ còn gì.

tuy là gu thẩm mỹ của chị ấy rất ấn tượng và cậu cũng thấy nó đẹp,nhưng mà bận vào cứ như là bị một tấn dây thun buộc chặt vào người ấy,khó chịu bỏ mẹ ra,tuy rất là muốn từ chối và tự tay mình chọn đồ,nhưng không ai hiểu được cậu hơn người chị đáng kính,cậu có một cái gì đó rất là.......

cậu lựa đồ xấu bỏ mẹ_ko biết ai nói câu này

ừ đấy,đúng vậy,thực sự là thời trang và cậu là hai cá thể khác biệt và không thể nào thuộc về nhau,cho nên không đời nào Miwa chịu cho cậu bận một cái quái gì đó không toát lên vẻ quý tộc mà đi ra đó nói chuyện với mọi người. KHÔNG ĐỜI NÀO!!!

thế dù có khó chịu đến mấy cũng phải bận thôi.Ít ra bữa tiệc sẽ có bánh ngọt ,nó sẽ giúp ngày hôm nay bớt bi thảm hơn.

à quên giới thiệu một người quang trọng mất rồi! Tsukishima Kei,là quản gia riêng của Kageyama.Anh là người thân thiết với cậu,tất nhiên chỉ đứng sau Miwa.Kageyama coi anh như là một người bạn,một người bạn mà có cho tiền cũng chẳng thèm làm quen.Anh ta chọc ghẹo cậu suốt ngày,riết rồi không coi ai là chủ luôn,thật quá quắt!.Cậu đã muốn tẩn cho hắn ta đau điếng nhiều lần rồi,mỗi tội hắn cao quá,không với tới nỗi.Người gì mà cao 1m80,anh ta chỉ mới có 17 tuổi thôi đấy!!!chặt chân ra chia cho một nửa không được à?

như mọi ngày,hắn lại đến kiểm tra cậu,thấy một thằng nhóc nằm dài trên bàn,khuôn mặt như muốn chết tới nơi,không thể không cười được.

Cậu chủ nhỏ,tôi nghĩ cậu nên nghỉ ngơi một chút để chuẩn bị cho bửa tiệc_Tsukishima

nhưng đống này tôi vẫn chưa làm xong và gọi chữ "nhỏ" một lần nữa tôi sẽ chặt chân anh!_Kageyama

vâng vâng,cậu chủ nhỏ_Tsukishima

cái tên này thật là đáng ghét mà,mắc gì đã cấm mà cứ làm vậy,không coi mình ra gì cả!!!

cái này cứ để tôi làm cho,giờ cậu nên đi nghỉ ngơi một lát đi,2 tiếng nữa là đến giờ rồi_Tsukishima

ủa gì vậy?tự nhiên cái tên này tốt bụng bất thường vậy,có khi nào bị ma nhập rồi không,ủa????????

Tsukishima nhìn người trước mặt mình,từ buồn chán nhanh chóng chuyển thành bất ngờ,bộ mình nói vậy là sai à?chỉ muốn giúp cậu chủ xử lí[đem đốt]nó thôi mà. Đây có phải lần đầu đâu mà cứ hiện cái vẻ mặt *đáng yêu*'đã gạch bỏ ra khỏi đầu]đó thế?

anh nói là phải làm đấy nhé!_Kageyama

tất nhiên,tôi đã bao giờ thất hứa với cậu lần nào chưa?_Tsukishima

rất nhiều lần là đằng khác......

tuy không tin tưởng lắm,nhưng cậu vẫn nhảy xuống ghế và đi tắm cho đỡ nặng đầu. Kageyama thích việc ngâm trong bồn và chơi với vịt[xạo đấy,chắc chắn là cậu sẽ ngủ luôn trong đấy,chứ ai rảnh đi chơi với vịt].Cậu được những người khác chuẩn bị nước ấm cho nên rất thoải mái,vừa vào phòng tấm a lê hấp một cái là nhảy vọt xuống bồn.

thoải mái thật...._Kageyama

cậu nghĩ rằng,nếu một ngày nào đó,mình nằm trong một nơi ấm áp như thế này và ngủ,một giấc ngủ sâu thì tuyệt vời quá nhỉ?cậu rất muốn thử!mỗi tội toàn bị cấm,mọi người kì thật đấy:<

suy nghĩ 1 lúc thì cậu lại ngủ luôn trong trỏng và Tsukishima lại phải vác cậu ra ngoài.

người gì dễ ngủ vậy?

Tobio,mau dậy mau đi_Miwa

Miwa vừa kêu em trai mình dậy bằng lời nói vừa dùng ngón tay chọt chọt vào má em trai mình cho tỉnh.Khiếp thật,thàng nhóc này ngủ kinh thế nhỉ?

umm_Kageyama

cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi hả thằng nhóc này?_Miwa

em lại ngủ trong phòng tắm nữa à?_Kageyama

Tsukishima vẫn là người vác em vào đây đấy_Miwa

..._Kageyama

thôi,mau thay đồ đi,tiệc có bánh em thích đấy_Miwa

vâng_Kageyama

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Kageyama bận một bộ suit cùng với quần ngắn tới đầu gối,đôi vớ trắng và chiếc mũ nhỏ,từ đầu đến chân như một con cánh cụt hoàng gia vậy,cánh cụt cao 1m7. Tsukishima đi theo sau cậu,biện với lí do là sợ rằng công tử bột sẽ đi lạc nên phải đi theo,lạc cái gì chứ?đồ đáng ghét.

"muốn ăn bánh kem dâu thì nói đại đi"

Kageyama có vấn đề không được nhỏ về khuôn mặt của mình,không phải do cậu xấu,mà là cậu không cười tự nhiên được,chỉ có thể cười mỉm được thôi,nhưng nhìn chảnh lắm,vừa chảnh vừa đáng yêu[đã gạch bỏ],có lẽ nên cố gắng một chút để tỏ ra thân thiện vậy.

xin chào_Hinata

hả?_Kageyama

đây là Hinata Shoyou,công tử phía tây nam,người duy nhất có quả đầu cam còn hơn quýt. Gọi cậu ta là ông hoàng của sự thân thiện,chúa tể giao tiếp,kẻ đầu độc người khác bằng những lời nói tốt đẹp. Người thân thiện nhất trong các vị công tử.

tôi là Hinata Shoyou,chúng ta có thể làm bạn được chứ?_Hinata

bạn?cậu ta muốn làm bạn với mình?nghe sốc vậy?vậy nếu như cậu đồng ý thì cậu sẽ có bạn à?

tôi là Kageyama Tobio,rất vui được làm quen_Kageyama đồng ý với vẻ mặt vui vẻ

người đưa ra lời đề nghị,Hinata thực ra nãy giờ vẫn đang quan sát biểu cảm của Kageyama,vì hay tiếp xúc với nhiều người nên cậu có khả năng nhận biết cảm xúc trên khuôn mặt người đối diện,điều đó giúp cậu nhận ra mặt tối của con người,khi mà người khác vui vẻ nói chuyện không đồng nghĩa với việc họ có vui vẻ bên trong không,nó giúp cậu chọn lọc được người xã giao. Nhìn vào Kageyama,có thể thấy cậu rất vui,lần đầu có bạn chăng?

vậy,cậu đi chổ này với tôi chút nhé?_Hinata

được thôi_Kageyama

canh lúc Tsukishima đang bận tâm tới mấy cái bánh dâu ngon lành,Kageyama cùng Hinata lẻn ra ngoài dinh thự để quẩy(gạch) đi ngắm hoa. Ở đó,cả 2 thấy một cậu trai tóc xanh sẩm,mặt lốm đốm tàn nhang đang nói chuyện với một cô gái tóc vàng,trông có vẻ thân nhau lắm.

xin chào,hai người là ai vậy,bọn tôi làm quen được chứ?_Hinata

chưa gì đã đòi làm quen rồi,bệnh nghề nghiệp hả cha?

a,xin chào,2 người lại đây đi_Yamaguchi

Yamaguchi Tadashi,một công tước bên phía đông nam,cậu là người hiền lành nhất trong các vị công tước. Người đâu mà lúc nào cũng có vẻ e thẹn,nói chuyện nhỏ nhẹ,vậy mà nhiều người thích lắm nha,chỉ là không nói thôi.

còn kế bên là Yachi Hitoka,nữ công tước của phía đông tây,cô được mọi người đồn là một cô gái dỗi dịu dàng và ấm áp,nghe bảo đã từng có người thương,nhưng mà do gia đình ngăn cấm nên phải chia tay trong sự buồn bã[cái này là xạo đấy,cha nào đồn ác dị]. Nhưng mà nhờ đàn chị Kiyoko,nên tâm trạng vui hơn hẳn.

tôi là Yamaguchi Tadashi,rất vui được làm bạn với 2 người_Yamaguchi

tớ là Yachi Hitoka,rất vui được làm quen!_Yachi

vậy là cậu có đến 3 người bạn á?ngày hôm nay không đen như cậu tưởng rồi:3

2 người đang xem gì vậy?_Kageyama

a,đây là Hoa hồng vàng,tượng chân cho tình bạn chân thành đó!_Yachi

cậu có vẻ am hiểu về hoa nhỉ?_Hinata

ừ,tôi khá thích hoa_Yachi

ê,đằng kia có gốc cây kìa,lại đó ngồi nói chuyện tí đi mọi người_Hinata

um,trời có vẻ nóng,ta lại đó ngồi đi_Yachi

nhưng giờ trời đang chiều tối mà,sao lại nóng?_Kageyama

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

4 người ngồi dưới gốc cây,chen chút nhau nhìn nóng thật,nhưng mà trông có năng lượng tuổi trẻ quá,nói đại là nhoi như dòi đi.

e,đừng đẩy tôi ra chứ,cho chui vào coi_Hinata

haha,hơi nóng nhưng mà vui thật đấy_Kageyama

ê,thấy gì không?

Kageyama cười rồi kìa,cười một cách tự nhiên

biết gì không,nhìn đi,sao lại xinh đẹp như thế?

mắc gì không cười thường xuyên hơn?

Kageyama là đồ tồi.

ê,Kageyama,cậu vừa mới cười hả?_Hinata

cậu nhìn nhằm rồi,Boke_Kageyama

ê,cười lại cái coi!!!_Hinata

không!!!_Kageyama

này,Hinata đừng có chui qua đây,chật quá đi_Yamaguchi

e này,HINATA!!_Yachi

vậy là cả 4 bạn trẻ đã chen lấn xô đẩy chỉ để coi Kageyama cười[thật ra chỉ có Hinata thôi]sau đó đứa nào cũng ngủ luôn và phải để phụ huynh kiếm lòi mu.

sầu.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

quà Tết cho mọi người

nếu nó ko được như kì vọng thì cho mình xin lỗi nhé,tại do dạo này đầu óc mình khá trống rỗng nên viết không hay.

CẢM ƠN VÌ MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC

CHÚC MỌI NGƯỜI NĂM MỚI VUI VẺ<3

ai tạch toán chúng ta là người 1 nhà







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #allkage