Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8: Đêm cùng nhau

Cre pic: DONGUI_

- Namjoon em đang ở đâu? Sao còn chưa về? Muộn rồi đấy! - Jin huynh hét vào điện thoại

- Seokjin huynh, tối nay em ngủ ở ngoài nha. Anh không cần lo cho em đâu. – Namjoon bị Seokjin làm giật mình nhưng vẫn bình tĩnh đáp lại.

- Anh còn tưởng em hết cái giai đoạn chạy loạn ở ngoài rồi. – Seokjin thở dài.

- Em không nghịch như trước nữa đâu. Tối nay em qua nhà Jungkook chơi với thằng bé mà.

- Hai đứa tụi bay ở cùng nhau thì không đi quậy phá mới lạ.

- Không có đâu. Bọn em đi đọc sách cả ngày luôn.

- Ừ huynh biết rồi. Biết đường báo về là tốt.

- Dạ. Vậy nha huynh. Bây giờ bọn em đi về nhà Kookie đây.

- Khoan đã Joonie. Anh nghe bảo Jungkook nó ăn cả trai lẫn gái đấy. Cẩn thận nha Gấu Đần. Muahahahaha. – Seokjin thích chí để lại một câu trêu chọc rồi tắt máy luôn. Chính Seokjin cũng cảm thấy khó hiểu khi không yên tâm để Namjoon ở một chỗ với Jungkook, anh không biết mình là lo Namjoon hay Jungkook, chỉ là anh cảm giác như có gì đó thật khác thường. Chắc do anh bị cuộc nói chuyện hồi trưa với Yoongi làm ảnh hưởng rồi.

- Cái huynh nào thật là. Đùa gì buồn cười ghê. – Namjoon thở dài sau lời đùa của Seokjin, anh cất điện thoại vào túi rồi nhìn sang cậu em nhỏ.

- Mình đi thôi huynh. – Đống đồ ăn đã được Jungkook thu dọn sạch sẽ, rác thì vứt gọn, đồ ăn vặt chưa đụng tới thì bỏ hết vào một túi.

- Kookie mỏi chân chưa? Mình gọi xe nhé.

- Mình đi bộ một đoạn nữa cho thoải mái rồi bắt xe sau nha. –Jungkook nhìn ra Namjoon thích đi bộ, cậu biết huynh sợ cậu mỏi nhưng huynh đâu biết sức cậu còn khỏe hơn huynh nữa.

 Namjoon vui vẻ đồng ý. Anh thích tản bộ ngắm dòng người tấp nập dưới ánh điện lung linh. Anh thích cái cảm giác vừa yên bình vừa ồn ào nhộn nhịp. Anh như muốn có cuộc sống bình thường của một chàng trai tuổi đôi mươi, có thể đi học đại học, có thể thoải mái dành cả một ngày đi chơi đâu đó với bạn bè, tối không cần về nhà, tự cho phép bản thân thả lỏng đôi chút với những mối quan hệ. Nhưng trong anh vẫn còn cái gọi là nhiệt huyết, nó vẫn cháy bỏng, đôi chân anh biết không thể dừng lại ở chốn gọi là giản dị này. Nếu được chọn lần nữa, anh vẫn chạy theo đam mê của chính mình, dùng âm nhạc, dùng trí tuệ, dùng tất cả thứ mình có để giúp đỡ mọi người, dù chỉ xóa đi một phần trăm đau khổ, anh vẫn làm. Nếu được chọn giữa một người bình thường và một thần tượng, anh vẫn chọn thần tượng. Anh, muốn trở về.

 Jungkook thấy Namjoon thất thần suy nghĩ cái gì đó, cậu không thể đoán ra được. Cậu thấy khuôn mặt anh vừa bình yên, vừa có chút lo lắng lại le lói đâu đó ánh lên niềm hạnh phúc. Cậu khẽ gọi anh, cậu thấy anh hơi giật mình rồi xoa xoa đầu cậu.

- Xin lỗi.

- Chúng ta lên xe thôi, còn một đoạn ngồi xe một chút là tới đó huynh.

 Nhà của Jungkook không quá lớn, Jungkook nói đây là nhà cậu tùy tiện mua để chơi bời nào ngờ lại rất thích nó nên chuyển đến đây ở. Nó ấm áp hơn căn biệt thự của ba mẹ cậu nhiều, nhưng vẫn không thoát khỏi sự cô đơn.

 Căn nhà rất hoàn hảo, từng nội thất đều được sắp xếp theo tỉ lệ chuẩn, nhìn vào không gò bó mà lại rất thoải mái. Jungkook để Namjoon chờ mình ở ngoài, cậu nhanh chóng chạy vào phòng mình thu dọn lại đống đồ đạc. Cậu không phải kiểu người ở bẩn nhưng lại thuộc típ bừa bộn. Vì nhạy cảm với mùi hương nên phòng luôn có mùi thơm nhẹ, cậu chỉ còn dọn dẹp một chút căn phòng đã sạch sẽ thơm tho rồi.

 Phòng ngủ của Jungkook được bày trí đơn giản, giữa phòng có một chiếc giường lớn, đối diện là một cái TV màn hình rộng để vừa nằm ườn vừa coi. Nhìn sơ qua cũng đủ thấy đây là nơi cậu sử dụng nhiều nhất. Bên cạnh TV để rất nhiều đồ điện tử như điện thoại, máy tính, máy chơi game. Trong phòng còn có một chiếc tủ lạnh nhỏ để đồ uống hay đồ ăn nhẹ. Tủ âm tường khiến căn phòng trông rộng hơn, ngay bên cạnh tủ là cửa phòng tắm, mọi thứ đều logic và tiện lợi.

 Jungkook đứng trước tủ quần áo, trên tay cầm một bộ đồ ngủ gấp gọn, hơi ngập ngừng đưa cho Namjoon.

- Huynh tắm rửa rồi mặc tạm bộ này được không? Đây là bộ to nhất mà em có, sợ hơi chật nhưng có lẽ huynh vẫn mặc được. Còn đồ lót thì em không có đồ mới, huynh không ngại thì...

- Huynh không mặc cũng được. – Namjoon hơi ngượng lấy đồ trên tay Jungkook rồi chạy vào phòng tắm.

 Jungkook bất ngờ nhìn bộ dạng lúng túng của Namjoon mà phì cười. Phải cho đến khi nghe tiếng nước từ phòng tắm truyền ra mới nhúc nhích người.

 Namjoon tắm xong đã thấy Jungkook lắp xong chiếc bàn nhỏ đặt giữa giường và TV, trên bàn bày đầy đồ ăn cùng thức uống. Cậu vừa thấy anh liền kéo anh ngồi xuống sàn được lót bằng một chiếc gối ngồi dài.

- Huynh muốn ăn gì thì ăn, chơi gì thì chơi cứ tự nhiên nha. Em đi tắm đây ạ. – Nói xong cậu lấy đồ ngủ đã chuẩn bị sẵn bước vào nhà tắm.

 Namjoon "Ừm" một tiếng rồi xé bịch snack ra ăn. Bộ đồ Jungkook đưa đúng là rộng thật, tuy nhiên hơi ngắn. Áo ngủ là một chiếc áo tay lỡ, cổ rộng gần bằng vai anh, làm lộ ra xương quai xanh tinh tế, chiều dài của áo vừa vặn phủ đến rốn, vì tay áo cũng rộng nên chỉ cần anh giơ tay lên là lộ hết phần bụng. Quần đùi rộng thùng thình, lưng quần hơi ngắn nên không thể kéo lên trên rốn được, ngồi xuống khiến anh có cảm giác mông mình bị lộ ra ngoài một chút. Anh đoán chắc bộ đồ này dành cho những người vừa mập vừa lùn, thân hình anh khá là cân đối, mặc bộ này nhìn vô trông rất buồn cười.

 Namjoon phải ăn hết 3, 4 bịch snack thì Jungkook mới bước khỏi phòng tắm, biết anh chờ lâu nên nhanh chóng chạy lại ngồi xuống bên cạnh anh. Jungkook mặc một bộ đồ ngủ bình thường, rộng rãi và thoáng mát.

- Xin lỗi để huynh đợi lâu.

Namjoon đưa trước mặt Jungkook một bịch snack được bóc sẵn.

- Không sao. Ăn đi này.

- Tóc huynh sao còn ướt thế này? Sẽ cảm lạnh mất. Để em sấy tóc cho huynh. – Jungkook vừa cầm bịch snack lên thì lại nhanh chóng trả lại vào tay Namjoon, chạy lẹ đi lấy khăn, lấy máy sấy cắm điện.

- Cũng không cần vậy đâu. – Namjoon thật ra là không tìm thấy máy ở đâu, ngại hỏi nên để tóc vậy nghĩ cũng không sao, dù gì hai người còn chơi chán mới đi ngủ, sẽ không làm ướt gối.

- Huynh ngồi yên nha.

 Cậu ngồi lên giường, kéo anh lại gần, giúp lau nốt mái tóc đang ướt. Ngón tay cậu chậm rãi luồn qua, từng chút từng chút một, hong hong sấy sấy, động tác tỉ mỉ vô cùng. Cậu luồn tay sấy phần tóc chỗ gáy, anh cúi cúi xuống để lộ cái cổ bóng mịn. Hình như áo anh rộng quá rồi, máy sấy lùa gió qua một chút đã phồng lên, cậu thấy được cả phần lưng nâu nâu, rồi cả khe mông của anh bị lộ ra nữa. Cơ mà anh chẳng chịu ngồi yên gì cả, người cứ run run, lắc lắc, có lẽ do bị tóc làm nhột. Cậu thích sấy ở trước hơn, chỉ cần sấy thẳng từ đỉnh đầu xuống là cậu đã thấy được bờ ngực săn chắc, ngực anh to thật, đẹp nữa, bị khí nóng thổi qua nên hơi ửng đỏ, càng nhìn càng thích.

- Đây là lần đầu tiên em được chạm vào tóc huynh, được xoa đầu anh nữa này. – Jungkook sấy xong, vứt máy sấy qua một bên, tay vẫn dừng trên đỉnh đầu Namjoon nghịch nghịch mấy cọng tóc.

- Thôi Kookie ngồi xuống đây đi, còn chơi nữa. – Cậu rời khỏi giường ngồi xuống cạnh Namjoon, lúc này anh mới lắc lắc đầu cho tóc phồng phồng lên, sau quay sang nhìn Jungkook. – Cảm ơn Kookie.

"Huynh còn cười! Đáng yêu quá"

- Mình coi phim đi huynh. – Jungkook đề nghị, Namjoon cũng không từ chối. Cậu nhanh nhẹn mở bộ phim kinh dị.

 Cả hai coi nửa đoạn, Namjoon bị dọa giật mình, quay sang ôm chầm lấy Jungkook. Kookie lần này cũng giả vờ sợ, ôm lấy Namjoon. Vì vòng tay quay thân hình to lớn của cậu, cái áo ngủ rộng thùng thình bị kéo lên gần hết, tay cậu vừa hay đặt trên lưng trần của anh, siết nhẹ là có thể cảm nhận da thịt rắn chắc mềm mại. Mặt anh rúc vào cổ cậu, mặt cậu rúc lại vào tóc anh. Cậu ngửi thấy mùi dầu gội quen thuộc, xen lẫn chút hương thơm nhẹ lạ lẫm. Bây giờ làm cậu cảm thấy anh thuộc về cậu vậy. Ôm được một lúc, Namjoon mới hoàn hồn nới lỏng tay. Thấy Jungkook vẫn ôm chặt anh, nghĩ cậu bị dọa sợ mà lấy tay xoa xoa lưng chấn an. Jungkook ăn đậu hũ một lúc mới buông. Nữa thân trên của Namjoon bây giờ không còn gì để lộ nữa, áo bị kéo lên kéo xuống nhăn hết cả, nhưng có vẻ anh không quan tâm lắm. Anh nhìn Jungkook, Jungkook nhìn anh, cả hai nhìn nhau rồi phá lên cười. Nghĩ cũng lạ, hai đứa con trai nữa đêm cùng coi phim kinh dị rồi sợ hãi ôm lấy nhau, Namjoon nghĩ mà buồn cười chết.

- Thôi không coi nữa. Chơi game đi.

- Dạ.

 Cậu lấy ra hai máy chơi game mới mua, Namjoon cũng là lần đầu thấy chúng. Anh chơi cũng không tệ đâu. Lúc đâu còn lúng túng đủ đường, sau một hai ván game liền chơi không thua kém cậu là bao. Hai anh em chơi đến nỗi quên thời gian, ăn uống đến no cả bụng. Đồ uống nhà Jungkook là một loại nước trái cây chứa cồn, gần giống với bia trái cây nhưng vị đậm hơn, mỗi lần muốn uống chỉ cần với tay đến tủ lạnh lấy, mát lạnh, uống nhiều thành nghiện. Cả hai lặn lộn từ dưới đến bò lên giường lúc nào cũng không hay. Mãi đến khuya, khi đang chơi dở ván game, Namjoon mới cảm thấy hơi buồn ngủ, lại có chút nóng, dần dần hơi nóng tỏa ra khắp người.

______________

 Bộ đồ của Joonie miêu tả khó quá :< Cái áo giống áo crop top rộng ấy, nhưng tay áo to gần bằng 1/2 cái áo luôn. Nói chung chiều dài, kiểu dáng giống giống áo crop top còn tay áo to như tay áo oversize. Cái quần thì giống quần đùi bình thường thôi, nó rộng mà bàn tay mò vô trong ống quần được á, Namjoon mặc được là do lưng quần có đây thun thít lại á. Lúc ngồi là giống giống hình dưới nè.

(Chun không mặc quần trong nữa là nó hở cỡ nào mọi người cũng biết ha)

Cre ảnh: DorannaLele

Tui lướt twt thấy bộ này khá giống tui miêu tả nè. Áo tay ngắn, không cổ nha. 

(Đừng để ý cái quần)

 Tròn 1 năm Persona phát hành rồi. Nhanh thật đấy. Chap này là quà kỷ niệm của mình. Một năm nữa, hai năm nữa hay nhiều năm nữa, mình vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi Namjoon, theo đuổi Bangtan mãi về sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro