1
ngọc quý: 16 tuổi, em là người của vùng quê ở Sóc Trăng lên Sài Gòn học cấp 3, nhà em chả khá giả gì, lên đây em phải chật vật với việc tìm trọ, trước ngày đi nhập học em cầu mong rằng không bị bắt nạt, nhưng đời đâu như là mơ, em bị đám trùm ở lớp 12D nhắm tới, sai vặt, đánh đập, đến nỗi có lần em còn nhập viện.
------------
ngọc quý: hức..mấy anh tha em với..em..đau..hức
hoài nam | đứng đầu đám quậy phá này | : làm gì có chuyện dễ như vậy?
hoài nam: thôi hôm nay t tha cho m, lần sau còn không nghe lời thì cứ liệu cái thần hồn m với t
hoàng phúc: ha..yếu đuối! - đá vào người em -
nquy: hức...hức..
tấn khoa | nhỏ nì mê em, ng duy nhất trong đám không bắt nạt em | : quý..ha..em có sao không..ha - vừa chạy vừa nói
nquy: hức..khoa ơi..hức...em đau lắm..
tkhoa: anh xin lỗi, anh không tới kịp để cứu em..anh... - ôm em vào lòng -
nquy: anh...hức...hay em về quê học nhé...hức..chứ..hức..em chịu hết nỗi rồi
nquy: em đau lắm rồi -vừa khóc vừa nói trong lòng anh -
tkhoa: em..thôi em về đấy đi, em về đấy sẽ không bị hành hạ nữa
-----------
hnam: ê lai bông
lai bâng: bông mẹ m
lbang: sủa gì sủa lẹ
hnam: thằng nhãi kia hôm qua đánh nó què rồi hay sao mà nay nó không đi học nhỉ
hphuc: m phải hỏi thg khoa chứ sao hỏi thằng bâng
hphuc: khoa, thg kia đâu
tkhoa: nhớ hay sao mà hỏi
tkhoa: nó chuyển về quê rồi
tkhoa: ở đây cho tụi m hành hạ nó hay gì?
hữu đạt: hayoo lại mất đồ chơi rồi
hdat: mới có nữa năm mà
thiên ân: đi xuống căn tin đi bây, kệ mẹ thằng đấy đi - vừa đi vừa nói -
cả đám \ -tkhoa- \ : ừm
tkhoa: * ngọc quý...*
có gì góp ý thì thoải mái nhé mấy bồ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro