[Namminjin] Sweet Candy
Buổi sáng rộn ràng ở căn nhà nhỏ.
- Minie, Minie anh mau lại đây nhanh lên!
- Anh đây, có việc gì?
- Sao? Thế nào?
Người con trai dáng vẻ nhỏ nhắn mút một thìa canh nhỏ đưa vào miệng đối phương.
- Rất ngon! Seokjin của anh nấu món gì cũng ngon cả.
Anh ôm cậu từ phía sau khẽ với người cắn vành tay đỏ hỏn của cậu.
- YA! PARK JIMIN!
"Bốp! Chát!" ( =)))) )
- Ui đau, Namjoon, anh đánh mà em tưởng trời giáng ấy!
Jimin đưa tay xoa xoa nơi bị y phi cả chiếc dép vào.
- Ai bảo chú mày thừa nước đục thả câu làm gì? Anh đây mới đi được năm phút thôi đấy! Đi một tiếng chắc Jinie của anh đây toi cơm rồi!
- Thôi thôi hai ông tướng, đi ra cho tôi còn nấu nữa. Ở đây một hồi nồi canh đổ vào người có mà đi bệnh viện!
Cậu đẩy cả hai ra phòng khách rồi quay trở lại tiếp tục công việc nấu nướng.
---
Buổi chiều náo nhiệt vẫn căn nhà nhỏ.
- Jiminie, mau thả em ra, anh Namjoon thấy là mắng anh chết đó!
- Oa, Jinie lo cho anh kìa!
Jimin dụi dụi mặt vào hõm cổ cậu.
- Không, em lo cho tiểu đóa đóa của em thành hoa hướng dương.
- Em thật là..
- Anh còn không mau bỏ em ra?
- Được được.
- Jinie, anh có mua vài cái bánh ngọt cho em này!
- Oa, bánh ngọt! Jimin mau thả em ra!
Anh vừa buông tay cậu liền đứng dậy chạy đến y làm nũng.
- À, thì ra là đồ ăn.
Jimin lắc đầu tiếp tục coi tin tức.
---
Buổi tối ám mụi lại trong căn nhà nhỏ.
- Ha.. A.. Jimin mau ngừng..
- Bé con thít chặt đến thế sao anh nỡ ngừng? Mau kêu Daddy nào bé con.
Nam nhân phía trên liên tục thúc từng đợi vào người dưới thân.
- Ưm.. Daddy.. Mau dừng.. Namjoon giết a.. Anh mất..
- Không cần lo, hôm nay Namjoon phải ở lại công ty đến sáng mới có thể về.
Jimin cúi người rải từng dấu hôn lên tấm lưng trắng nõn.
- Daddy a.. Thật sự ha.. Không nổi nữa..
- Nào bé con đến Hồng Kông rồi!
Jimin thúc nhanh vào tiểu cúc huyệt sưng tấy khiến cậu liên tục rên rỉ.
- Ha..
Cậu bắn từng dòng tinh trắng đục lên grap giường mệt mỏi gục xuống.
- Daddy à, anh không sợ Namjoon biết anh ăn mảnh sao?
- Dù có biết thì anh cũng đã ăn mất rồi còn gì?
Jimin đặt cậu vào ngực. Khẽ hôn lên đỉnh đầu người dưới.
- Tối rồi mau ngủ đi.
- Nhưng vẫn chưa vệ sinh, sẽ không tốt!
- Sáng mai sẽ vệ sinh, còn bây giờ mau ngủ! Không đừng trách.
- Được rồi.
Seokjin rúc sâu vào ngực anh kiếm nơi thoải mái nhất rồi thiếp đi.
-----------------------
Ngắn nhỉ? :333 Nhưng mặn a~ :333 Dạo này tui nghiện Minjin nên "hơi" thiên vị cho anh Park "một chút" =))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro