[nagiisa] Dưới Ánh Băng
Trên mặt băng lấp lánh như phủ một lớp pha lê, hai bóng dáng kiêu hãnh lướt đi như làn gió, hòa vào nhau trong từng động tác, từng ánh nhìn, từng cái nắm tay. Nagi và Isagi, hai vận động viên trượt băng tài năng, đang trình diễn một màn đôi kết hợp nhuần nhuyễn đến mức người xem như chìm vào thế giới riêng của họ.
Nagi có mái tóc bạch kim, tựa như hòa vào màu trắng của băng tuyết, ánh mắt lạnh lùng nhưng dịu dàng khi dõi theo từng bước chân của Isagi. Ngược lại, Isagi với dáng người vững chãi, từng cú nhảy điêu luyện, những bước chuyển động uyển chuyển nhưng đầy mạnh mẽ. Mỗi lần anh quay người lại, ánh mắt họ giao nhau như trao gửi hàng vạn lời chưa kịp nói.
Khán giả xung quanh gần như ngừng thở, họ chăm chú nhìn đôi trẻ di chuyển nhịp nhàng, hòa làm một như thể cả hai đang bước vào một vũ khúc của riêng mình. Từng cú xoay người, từng cú nâng đỡ, tất cả đều hoàn mỹ đến độ phi thực. Dưới ánh sáng rực rỡ của sân băng, từng hạt băng tan nhẹ trong không khí như chứng nhân cho tình cảm âm thầm giữa hai người.
Khi màn biểu diễn kết thúc, Nagi giữ tay Isagi lâu hơn một chút, một ánh nhìn nhẹ nhàng thoáng qua. Một cái gật đầu như lời cảm ơn, hay có lẽ là điều gì đó sâu xa hơn, mà chỉ cả hai mới hiểu.
Khán giả thì thầm, ánh mắt không giấu nổi sự ngưỡng mộ và tò mò: "Họ biểu diễn tình đến mức tôi tưởng họ là một cặp."
Nhưng cũng chỉ họ biết rằng, giữa băng tuyết lạnh giá, có một mầm yêu thương ấm áp đang dần nảy nở.
Lặng lẽ, họ rời sân băng, để lại phía sau ánh đèn rực rỡ và những lời xì xào. Họ không cần ai công nhận, không cần ai hiểu. Chỉ cần ánh nhìn, chỉ cần từng nhịp chân, từng khoảnh khắc bên nhau là đủ để cảm nhận — họ đã là tất cả của nhau.
Sau màn trình diễn, Nagi và Isagi lặng lẽ trở lại phòng chờ, nơi ánh sáng dịu nhẹ hơn và không khí có phần yên tĩnh. Cả hai ngồi xuống, chưa ai nói lời nào. Hơi thở còn thoảng mùi giá lạnh của sân băng, nhịp tim vẫn đập mạnh sau những phút thăng hoa vừa rồi.
Isagi khẽ nhìn sang bên, thấy Nagi đang cúi đầu, đôi mắt lặng lẽ mà trầm tư. Một khoảnh khắc thật ngắn, nhưng cảm giác như dài đến vô tận. Isagi có thể nghe được tiếng tim mình đập vang giữa cái tĩnh lặng ấy. Cậu muốn nói điều gì đó, nhưng lại cảm thấy từ ngữ dường như trở nên thừa thãi.
"Cậu có nghĩ họ nhận ra không?" Nagi lên tiếng, giọng nói dịu dàng, tựa như hơi thở băng tuyết tan ra trong tiết trời ấm áp.
Isagi ngẩn người, không chắc mình đã hiểu câu hỏi. Cậu bối rối nhìn Nagi, và như một phản xạ, mỉm cười. "Cậu nghĩ sao?"
Nagi không trả lời ngay, đôi mắt anh vẫn chăm chú dõi theo khoảng không phía trước, nơi ánh sáng mờ ảo chiếu rọi vào. "Khi trượt cùng cậu, tôi quên mất tất cả," anh nói, giọng điệu nhẹ nhàng mà chân thành. "Có những lúc... tôi nghĩ, có lẽ mình sẽ chẳng cần gì ngoài giây phút này."
Isagi cảm nhận tim mình rung động, như một gợn sóng nhỏ lan rộng trên mặt hồ yên ả. "Nagi...," cậu ngập ngừng, rồi khẽ thì thầm, "Tớ cũng vậy."
Cả hai cùng im lặng, nhưng trong sự im lặng ấy lại chứa đựng hàng ngàn lời chưa thể nói. Những câu từ ngọt ngào và chân thật, những cảm xúc âm thầm mà sâu lắng, tất cả đều như hóa thành những hạt tuyết mỏng nhẹ, rơi chầm chậm, phủ đầy trái tim hai người.
Đột nhiên, Nagi vươn tay, nắm lấy tay Isagi, giữ thật chặt. "Lần tới, nếu chúng ta biểu diễn đôi... cậu sẽ lại ở đây, bên tớ chứ?"
Isagi gật đầu, nụ cười sáng bừng trên gương mặt, ánh mắt long lanh như được tô điểm bởi những giọt băng tuyết còn sót lại. "Luôn là như vậy. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau."
Họ không cần thêm bất cứ lời hứa nào, chỉ cần cái siết tay và ánh nhìn đầy tin tưởng ấy. Trái tim họ đã hòa nhịp, tựa như giai điệu của bản nhạc trên sân băng, mãi không rời, mãi không lạc lối.
THE END.
lúc đầu khi tui viết vài dòng chơi chơi thui nhưng mà vì xem xong màn trình diễn của 2 anh chị, tình với dễ thương quá nên tui viết fic luôn. I love Yuri on Ice
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro