A Bad Samurai
Bối cảnh:
Tầm khoảng thế kỷ VI-XI,liên quan đến samurai thời xưa khi nhận đệ tử.
-POV:góc nhìn của Isagi-
––––––––––––
[....]
"Yoichi"
....uh!cái cảm giác này lại tới,cái cảm giác ghê tởm khi anh ta nêu lên tên tôi bằng nhiều lý do sai vặt và giải tỏa anh ta một cách khó hiểu.
Từ khi trở thành đệ tử của tên khốn là đứa út họ Itoshi,một samurai lừng lẫy với tiếng tăm to lớn và tài năng. Cuộc đời tôi thay đổi chóng mặt về mọi thứ khiến tôi phải khổ sở.
Tại sao tôi lại tỏ ra căm ghét hắn đến thế? Dù bề ngoài hắn là samurai văn võ song toàn xán lạn,tuy nhiên khác với bộ mặt giả tạo khốn nạn ấy,tâm lý hắn ta thật sự có vấn đề!
Hắn chấm dứt gia đình tôi,phủ nhận với thế giới và khẳng định với họ rằng hắn đang bảo vệ tôi!
[.....]Hắn hành hạ tôi về mặt tình dục,gọi tôi vào phòng với đủ lý do rồi cuối cùng lại phải cam chịu hắn. Tôi chỉ có thể tập một chút kỹ thuật kiếm đổi lại tôi buộc phải dùng tấm thân này để thỏa mãn hắn.
Đương nhiên là tôi phải chấp nhận các sở thích ấy nếu không muốn những nhát chém sắc bén khiến đầu tôi lìa xa khỏi chiếc cổ đáng thương này.
––––––––
"Yoichi,cậu làm gì ngoài đó mà chưa vào!"
"Thưa,tôi vào đây"
Đối diện với gương mặt ấy, tôi nao núng vô cùng. Sự kinh hãi dâng lên làm tim tôi vơi mất một nhịp.
"Làm gì mà thế này,Yoichi. Có vấn đề về sức khỏe sao?"
Tôi lo ngại mà ngập ngừng đáp lại lời nói của Rin. Tuy thế mà tôi vẫn nhận dù chẳng có yếu ớt nào.
"V-Vâng, thật đáng tiếc là tôi đang gặp bệnh. Mong ngài có thể cho tiểu nhân xin một ngày nghỉ ngơi,được không ạ?"
"..."
Hắn nhìn thẳng vào mắt tôi khiến tôi do dự,bất ngờ cất tiếng với tôi sau khoảng lặng.
"Tôi biết em đang nói dối,sao nhỉ? Tôi đã nhắc nhở từ ngày đầu rằng em không nên nói dối với tôi."
"..."
"Yoichi,trả lời tôi!"
[...] sau đó ,khoảng thời gian mệt mỏi đáng sợ với hắn lại tiếp tục...
––––––––––
Đã quá đủ với những chuyện đã trải qua, tâm trí tôi sau cùng lại muốn từ bỏ..
Ngày hôm ấy, cùng với khoảng thời gian lũ đối địch của gia tộc Itoshi bắt đầu xâm chiếm vào gia phủ. Tôi quyết định tận dụng điều đó. Hôm ấy cũng sẽ là ngày tôi rời khỏi nhân thế để thoát khỏi sự ràng buộc...
[...]
––––––––
-POV:góc nhìn của Rin sau trận chiến-
.... Tôi đã thắng cuộc chiến. Sau đó lại phát hiện ra rằng em đã bị chôn vùi dưới đống tàn tích , cơ thể em mục rữa chẳng thể nhận dạng dễ dàng.
Tôi cho rằng bản thân đã gửi đến điều tốt nhất đến em nhưng suy nghĩ đó quá non nớt.
...Tôi đã phá hủy em... Yoichi nhỏ,xin lỗi...
–kết thúc oneshort-
____________________
Lần đầu làm chuyện ấy của Nấm =))
Ngắn thôi,muahaha. Nếu có lỗi chính tả thì các ní cảnh sát yêu dấu nhớ báo nha ^_^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro