Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

69. Sau trận NEL có gì?

Giải đấu NEL vẫn tiếp tục diễn ra.

Trận đấu lần này là giữa Bastard Munchen và Manshine City.

Ngay khi hai đội vừa tiến vào khu sân thi đấu, người hướng dẫn của hai bên chợt lâm vào trạng thái rất kỳ quái.

Vốn mối quan hệ giữa hai người họ mọi lần đã rất bất ổn, giờ đây càng trở nên tồi tệ hơn.

Bình thường Noa luôn là người giữ dáng vẻ thanh lãnh, lạnh nhạt dường như chẳng màng đến thế sự. Ấy vậy mà, lần này gã lại mắt to trừng mắt nhỏ hướng về phía người đàn ông tóc vàng ở bên kia sân. Chris cũng không hề thua thế mà trừng mắt lườm nguýt lại. Thế nhưng, bọn họ chẳng một ai nhận ra một sự dè chừng đề phòng nhoáng qua trong mắt của gã tiền đạo số 1, một loại tâm tình xa lạ và khó hiểu mà trước giờ Noa chưa từng nếm trải chợt len lỏi xâm lấn tâm trí của gã.

Người ở đội hai bên vừa gặp gỡ liền chào hỏi nhau bằng những lời 'thân thiện'.

Ánh mắt nóng bỏng của mấy tên thiếu niên Blue Lock bên đội Manshine cứ đăm đăm khóa chặt lấy trên người cậu trai nhỏ đang ngồi bên trong băng ghế dự bị bên phía sân đội Đức.

Nhìn thiếu niên nọ đang kiểm tra lại giày để chuẩn bị cho trận đấu mà mỗi người ôm một tâm tư, tâm trạng khó nói khác nhau.

Tạm gác lại sự thân thiện, thân thiết hay những câu chào hỏi chưa kịp nói với em, bọn họ đành vào thế để chuẩn bị cho trận đấu.

Ngay sau khi khởi động xong, dưới hiệu lệnh phát ra từ loa lớn trận đấu tiếp theo của NEL chính thức bắt đầu.

So với FC Barcha, áp lực từ Manshine City mang lại áp bức và nặng nề hơn nhiều, bởi lẽ lối chơi phóng khoáng tự do của Tây Ban Nha ít mang theo khí thế đàn áp đối thủ.

Chưa kể đến, ở đội của khu Anh lại gần như quá hoàn thiện về mọi khía cạnh như tốc độ hay sự kiểm soát bóng...v.v, và bọn họ còn có một Reo gần như hoàn hảo khi có thể sao chép lại các đường bóng của mọi người. Không chỉ vậy, nhắc đến Reo, hắn còn nổi tiếng với chỉ số phân tích năng lực về mọi mặt đều cân bằng ổn định, cũng chính nhờ đó, mà cậu chàng có thể đảm nhận được rất nhiều vị trí khác nhau và bù đắp được rất nhiều lỗ hỏng trên sân.

Trận đấu giữa hai bên nổ ra một cách căng thẳng khi đôi bên đều muốn giành được chiến thắng.

Tất cả mọi người trên sân cỏ, không ai có thể rời mắt khỏi trái bóng tròn trắng đen, nhưng bên cạnh đó lại có một kẻ luôn như có như không luôn dồn ánh mắt lên người cầu thủ mang số 11 của đội bạn.

Hơn 20 người trong sân, ai cũng muốn tranh được bóng và ghi bàn rồi giành được chiến thắng chung cuộc. Isagi cũng thế, em cũng muốn thắng, khát khao chiến thắng trong mỗi trận bóng trong em chưa bao giờ là ít hơn những người khác, có khi còn hơn cả vậy.

Gần đây em không còn muốn dính dáng quá nhiều đến đôi chủ tớ chủ lực của Bastard Munchen, thậm chí, đến cãi nhau em còn lười nói nhiều với bọn hắn thêm 2 câu. Nhưng, vì bàn thắng, em không ngại lợi dụng và vắt kiệt giá trị của bọn hắn. Không chỉ Kaiser, mà cả Yukimiya cũng thế!

Trận đấu giữa Bastard Munchen và Manshine City đã kết thúc, kết quả sau cùng là bàn thắng được ghi bởi Yukimiya của khu Đức và tỉ số bàn thắng chỉ hơn nhau 1 điểm, 3-2.

Cú sút vừa rồi của Chris bị Isagi cản phá làm hắn còn cay cú lắm, hai mắt long lên sòng sọc ghim chặt vào người em nhỏ như muốn băm vằm em ra thành trăm mảnh.

Đứng ở phía xa, Chris với cặp mắt tóe lửa cứ chằm chặp dính lấy trên người Isagi đầy vẻ hậm hực không cam lòng. Hắn bị cú phá bóng của em chọc cho sắp tức chết tới nơi, mà em thì hay rồi, giờ cậu trai nhỏ đang bận tán gẫu với trai trẻ cùng đội nhìn có vẻ rất vui vẻ nhỉ.

Isagi hiếm khi nói nhiều lời với Yukimiya như vậy, hai người trò chuyện trông hết sức thân mật, còn thân hơn cả hồi trước.

Bên trong đôi mắt ẩn sau mắt kính của tên người mẫu từ khi nào đã bị bao trùm bởi một sự tôn sùng, ngưỡng mộ. Cặp ngươi bóng sáng của hắn khi ấy, hình ảnh phản chiếu toàn bộ chỉ là dáng vẻ cười nói của em, người con trai đặt hết lòng tin và truyền bóng cho hắn, người đã cứu vớt hắn khỏi vũng bùn lầy của gánh nặng tâm lí khi đôi mắt dần yếu đi.

Một bên là Isagi và Yukimiya với bầu không khí hòa hợp đến nổi còn có thể nhìn thấy hoa nở tứ tung. Còn bên kia là cặp chủ tớ với tên hầu cận đang phát rồ lên khi nhận ra hoàng đế của hắn đã bị em, bị Isagi Yoichi lợi dụng. 

Không những hoàng đế của hắn bị em lợi dụng, mà em còn dùng cách thức đáng ghét nhất để sỉ nhục Kaiser.

Isagi giành được bóng nhưng cuối cùng lại không sút, không tự mình ghi bàn, mà lại đi chuyền bóng cho một tên khác lập công.

Những việc đó, đúng là đủ khiến tên bề tôi hết lòng hết dạ vì hoàng đế như Ness tức điên lên.

Người của đội Anh bên kia cũng đã đi qua, đến gần Isagi từ lúc nào.

"Isagi, đá khá lắm!"

"Isagi, cú cản phá rất đẹp mắt!"

Chigiri và Reo dù cảm thấy không vui khi thua cuộc, nhưng họ vẫn qua chúc mừng em vì đội giành được chiến thắng. Còn Nagi lại không dám nói lời nào, hắn chỉ im lặng nép một bên rồi nhìn lên Isagi với ánh mắt đáng thương tội nghiệp, nhưng em còn chả nhìn hắn...

Tên bề tôi của Kaiser lại phát khùng lên, miệng mồm hắn cứ lẩm bẩm rồi liến thoắng nói không ngừng nghỉ. Những lời Ness nói cụ thể cũng chả hay ho hay êm tai gì cho cam, toàn bộ đều là lời lẽ chê bai, trách móc lẫn chất vấn vì lối chơi của em.

Đứng trước mấy lời khó nghe của Ness, Isagi không hề nói bất kì câu nào đáp trả lại mà chỉ lẳng lặng, trầm lặng nhìn hắn.

Dưới cái nhìn lạnh lùng không có mấy phần nhiệt độ khiến người ta hơi rùng mình. Kaiser rốt cuộc cũng không kiềm chế được mà ngăn Ness lại.

"Im lặng đi, Ness!" Kaiser vỗ đầu Ness, lực bàn tay của gã nhấn đầu Ness xuống khiến đối phương phải ngậm miệng không thể tiếp tục nói thêm.

Đối diện với gương mặt rõ là nhỏ nhắn và khi cười lên cũng đặc biệt dễ gần dễ mến ấy. Cơ mà, mỗi lần em nhìn hắn, thì sắc mặt của em lại trở về vẻ hờ hững chẳng có mấy xúc cảm khiến lồng ngực Kaiser nhộn nhạo khó chịu vô cùng.

Kaiser dù không muốn nhưng vẫn phải thừa nhận rằng, lần này hắn đã để thua em một lần...

Khuôn mặt của tên trai Đức hiếm hoi thu lại vẻ ngạo mạn mà nghiêm túc nói chuyện.

Trong lúc Kaiser đang nói chuyện, trước mắt Isagi hoa lên, hai tai lùng bùng chẳng thể nghe thấy rõ đối phương đang nói gì. Khi này, em chỉ có thể dùng tầm mắt nhòe nhoẹt, mờ ảo nhìn khuôn miệng của tên Kaiser đóng mở liên tục như đang nói gì đó, nhưng em lại chẳng thể nghe thấy được âm thanh nào.

Cả người rã rời, tay chân rệu rã không còn chút sức lực và cảm giác như cơ thể này sắp chẳng còn thuộc về chính mình. Ý thức của em dần tan rã với tầm nhìn mông lung, mờ mịt như trước mắt xung quanh bị phủ bởi một lớp sương mù dày đặc. Sau đó, không còn sau đó nữa..

"Isagi!"

Bất ngờ Isagi lảo đảo, cả người nghiêng ngả rồi đổ về trước với đôi mắt nhắm nghiền. Kaiser đứng phía đối diện cũng rất bất ngờ trước tình huống này, hắn theo quán tính đưa tay tới muốn túm lấy tóc giữ đối phương lại, ngăn cho người không ngã đo đất. Ấy nhưng, còn phản ứng nhanh hơn cả hắn là hai tên bên khu Anh đang đứng sát gần Isagi.

Reo và Chigiri, mỗi người một bên kẹp lấy Isagi ở giữa, ngay khoảnh khắc em lung lay như tháp sắp đổ thì cả hai vội đưa tay về trước, người thì chặn eo, người thì giữ lấy phần vai và ngực.

"Isagi kiệt sức rồi!" Chigiri nhíu mày, nói.

"Đưa cậu ấy đến phòng y tế đi!" Reo còn chẳng buồn ngó sang hỏi han ý kiến của mấy người cùng khu với em mà đã tự quyết định đưa em đi. Không chỉ vậy, hắn còn ý đồ gỡ tay Chigiri ra khỏi người em rồi nói: "Mày thả Isagi ra đi, tao bế cậu ấy đến phòng y tế."

"Không cần hai người các cậu lo đâu, giờ thì đưa em ấy cho tôi!" Noa bước tới, khí thế lấn áp cùng vẻ mặt âm trầm, lạnh mặc rồi giằng lấy em từ trong tay cả hai ra.

Đoạt lại được người, Noa bế xốc Isagi lên theo kiểu công chúa, gã khi này còn nhìn qua tên cầu thủ người Anh bên kia, nói lớn: "No.2, đi mà quản thành viên của khu cậu đi!"

Lời vừa dứt, Noa không để tâm đến sắc mặt đại biến của Chris bên kia mà ôm người đi thẳng ra ngoài khu sân đấu.

Chris ngớ người tại chỗ, hắn lặng người đi nhìn theo bóng lưng thẳng tấp của Noa, nhìn người vừa rời đi đến xuất thần, hai bàn tay đang buông thõng chợt nắm lại siết chặt thành đấm.

Hắn thua rồi! Hôm nay hắn thua toàn tập!

Không chỉ để thua tên Noa ấy trên sân, mà cả khi này... Chris hắn cũng chậm hơn gã đó một bước.

...

Khi Isagi bừng tỉnh dậy, em lúc này mơ màng mở mắt và nhận ra trần nhà quen thuộc.

Đây là...

Phòng riêng tư của người hướng dẫn?

Noa đang đứng gần bên cạnh giường và pha cà phê?

Lúc này, em mới cẩn thận nhìn lại bản thân một lượt.

Bộ quần áo bóng đá cũng đã thay ra, mồ hôi nhớp nháp trên người cũng không còn. Là Noa giúp em thay sao?

Khẽ cử động muốn xuống giường nhưng các thớ cơ bắp đều đau nhức không chịu nổi, cả người chỗ nào cũng nhức nhói không tả được.

"Noel... em..."

"Em ngất vì lao lực quá độ và trạng thái tinh thần căng thẳng, em ngủ hơn 10 tiếng rồi!" Noa đặt cốc cà phê vừa tự pha cho bản thân xong xuống bàn rồi đi qua giường, ngồi xuống.

Vuốt nhẹ mái tóc của em, Noa nhìn em bằng ánh mắt sâu thẳm rồi điềm giọng nói: "Em làm anh suýt mất vía, Yoichi! Giờ ổn rồi thì tốt!"

Vén tóc mái của em sang bên tai, bàn tay lớn thô ráp chợt nhẹ vuốt ve làn da mềm mịn ở bầu má phúng phính.

Hai người trong không gian kín riêng tư im lặng nhìn nhau trong khoảng cách gần đến mức còn có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương. Từ ánh mắt và nhịp thở đang dần hòa vào nhau, bỗng một cỗ ám muội chẳng biết từ đâu dần chiếm lấy cả hai.

Nâng gương mặt của em lên, môi hai người chậm rãi kéo gần khoảng cách rồi nhẹ nhàng chạm nhau.

Chụt nhẹ một tiếng, em chủ động mút nhẹ cánh môi dưới của đối phương, rồi dần cởi mở đón nhận sự thâm nhập của cái lưỡi ấm nóng to lớn kia.

Mùi hương cà phê nhè nhẹ còn đọng lại lan tỏa khắp khoang miệng cả hai, có lẽ trước đó không lâu Noa vừa uống xong một tách cà phê.

Vị đắng của cà phê đen đọng trên đầu lưỡi của gã truyền đến em mỗi khi hai vật mềm quấn lấy nhau mà mơn trớn.

Nụ hôn của cả hai kéo dài vài phút rồi tách ra và kéo theo một sợi tơ bạc mỏng manh trong suốt.

Noa chưa muốn dừng lại khi mà cơn dục vọng đã bị khơi dậy bởi nụ hôn ướt át, cháy bỏng.

Trải rải rác từng cái hôn xuống cần cổ thon dài với làn da vừa trắng vừa non mịn, gã thèm khát mà mút mát, liếm láp rồi vô thức để lại dấu vết của chính mình trên nền da trắng muốt ở cổ em.

Cảm nhận được bàn tay của người đàn ông đang lắt léo luồn vào trong áo nên em vội ngăn lại, giọng nói vẫn còn hơi khàn nhẹ, Isagi nhỏ giọng trách cứ: "Ưm... dừng lại đi Noel, em không muốn, giờ cả người em chỗ nào cũng ê ẩm, khó chịu lắm!"

"Ừm, vậy chúng ta chỉ hôn thôi." Nói rồi, Noa dừng lại động tác không mấy đứng đắn và hôn nhẹ lên vành tai em, gã chợt nói: "Được rồi, thế em muốn uống gì? Cà phê hay nước lọc?"

Khoang miệng vốn có phần khô khốc vì vừa tỉnh dậy khỏi giấc ngủ 10 tiếng đồng hồ, nhưng nó đã được bớt đi chút khô cằn nhờ vào nụ hôn ướt át vừa rồi của cả hai, cơ mà chỉ bấy nhiêu vẫn chưa đủ.

"Em muốn nước lọc!"

"Được!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro