Viên ngọc đã không còn
Khi mất đi ta mới thấy thứ đó quan trọng thế nào
Mới thấy đại dương đã dữ dội thế nào so với vẻ bề bền ngoài tĩnh lạnh
Mới thấy cái nắng gắt của mặt trời khí chịu thế nào
Mới thấy ta ngu ngốc thế nào
Cậu đã ở nơi mà chẳng ai muốn đến tròn một tuần.Cậu nhận ra rằng ở bệnh viện còn tuyệt hơn ở nơi ấp ủ tình yêu đó. Nhưng tiết rằng em không ở đâu lâu rồi, thời gian cậu có rất ít.
Mọi người bảo cậu lạc quan mới khỉ được bệnh, nhưng hỡi ơi mỗi lần vô tình nghe tin về bọn hắn thì cậu đã như người chết rồi. cậu thà chết ở tuổi 25 tròn ở tuổi 25 còn hơn chết ở tuổi 25 tới tận 80 tuổi mới được chôn.
Cậu vẫn không thể chấm dứt thứ tình đơn phương tệ thật đấy, nhưng sớm thôi cậu sẽ ôm thứ tình cảm ấy chết cùng cậu. Bọn họ sẽ ra sao nếu biết cậu không còn nhỉ? Buồn bã? Chắn là không rồi, khéo đến khi bọn hắn có con , cháu cũng chẳng biết cậu đã từ trần từ lâu, chẳng biết tình cảm của cậu dành cho bọn hắn đẹp thế nào.
Nếu được quay lại cậu mong rằng ông trời hãy cắt đứt định mệnh của cậu với bọn hắn. Đừng để cậu gặp bọn họ, đừng để cậu phải lòng bọn họ, đừng để cậu héo mòn trong tình đơn phương. Cậu xin được làm kẻ vị kỉ chỉ nghĩ đến bản thân. Mặc miệng đời chửi rủ, vẫn đi lên phía trước, mặc kệ những kẻ khác.
Cậu không mong gì nhiều, chỉ mong kiếp sau được bình yên , nhưng bình yên giữa dòng đời phức tạp, là một giấc mơ hão huyền.
Cậu yêu bọn hắn , yêu đến mức muốn điên. Nhưng ai đời lại yêu một kẻ điên như cậu chứ? Họ chỉ thương bông hoa rực rỡ ánh hòa quan, chứ quan tâm gì bông hoa không có nổi bậc.
Bọn hắn coi cô là mặt trời, cậu lại coi bọn hắn là mặt trời, vì cậu như hoa hướng dương luôn hướng về mặt trời, cho dù mặt trời to lớn mãi không biết đến sự tồn tại một bông hoa nhỏ giữa bát ngát muôn trùng hoa.
Nếu ánh mắt có thể trao đổi thành cái ôm thì cậu đã ôm bọn hắn hàng ngàn lần. Nếu yêu bọn hắn là một cái tội thì cậu đang là một tội phạm nguy hiểm.
.....
Ngay hôm nay mặt trời vẫn lên cao chiếu sáng. Tại tần thượng nhà cao tầng thuộc hạng sang bậc nhất thành phố, đang được khoác lên mình một vẻ kiêu xa diễm lệ , bởi những phụ kiên lễ cưới xa hoa.
Những lời chúc phúc gửi đến nhân vật chính của hôm nay. Bọn họ khoác lên mình bộ đồ cưới tuyệt đẹp cùng , với đôi môi miểng cười. Tiếng nói chuyện hát hò vang cả một góc phố
Lúc bọn họ trao nhẫn cho nhau xong cũng là lúc ở dưới tòa nhà, tình cờ có một xe cứu hương đang lao nhanh , bật tính hiệu nhương đường âm ĩ. Nhưng những người ở lễ cưới không thể nghe thấy vì khoảng cách cũng như tiếng nói chuyện hát hò quá to.
Trong xe cấp cứu một cậu thanh niên có đôi mắt xanh như ngọc quý đang thoi hóp. Trong xe là tiếng của đội ngũ y tế gào hét dữ dội.
''Cậu Isagi à cậu cố lên chúng ta sắp đến rồi , làm ơn làm ơn cố lên , làm ơn cố lên, tôi xin cậu Isagi''
'' Những đứa trẻ ở bệnh viện còn đang đợi cậu khỏe lại làm bánh cho bọn nhỏ mà''
''Những cụ già trong bệnh viện chờ cậu chơi cờ với các cụ mà, cậu định hủy hẹn à''
''Cậu đã hứa khi khỏe sẽ đầu quan vào bệnh viện của chúng tôi mà''
'' Làm ơn chúng tôi xin cậu, hãy đừng buông bỏ''
''Isagi cậu không được nhắm mắt, không được buông xuôi''
''Làm ơn , làm ơn , làm ơn mà cậu Isagi''
''E..m x-xin lô-lỗi mọi người , em có lỗi với mọi người, em đi đây...''
''Tạm biệt....''
''ISAGI YOICHI'' Đồng loạt mọi người gào tên cậu lên
.
.
.
Sau khi kết khúc buổi lễ, bọn hắn có để lại cô ở ngoài với bạn học cấp 3 bọn hắn vào trong xem công việc thế nào.
Bọn họ vừa mở tivi để xem thời sự thì nhận được tin dữ, cái tin mà bọn hắn không bao giờ quên được.
''Tin nóng chúng tôi vừa thu được, Isagi Yoichi người có công vực giật tập đoàn Lue Lco tập đoàn có tiếng đã qua đời vào khoảng xx:xx phút vào hôm này. Nay trên đường vào bệnh viện''
''Được biết Isagi Yoichi mất do bệnh nặng''
''Được biết thêm Isagi Yochi mất nay lúc đi qua toàn nhà đang tổ chức lễ cưới của các quản lí cấp cao của tập đoàn Lue Lco''
''Cậu Isagi Yochi đã quyền góp toàn bộ toàn sản của mình cho bệnh viện tỉnh XX , xây dựng trại trẻ mồ côi , viện dưỡng lão''
''Cảm ơn Isagi Yoichi vì những hành động cao đẹp''
''Chúng tôi xin chia buồn cùng gia đình...''
choang tiến đồ vậy vỡ vang lên
Bọn hắn nhưng phát điên phát dại khóc lóc, gào hét, mất bình tĩnh cùng nhiều hành động khác.
Họ chạy đến bệnh viện đang giữa thi thể của cậu. Bỏ mặc vợ sắp cưới đang giang giíu với thằng khác.
Bước vào nhà xác lạnh lẽo , họ khẽ nhìn thi thể của cậu trai kia.
Thân hình cậu gầy gò , nước da trắng bệch, tóc bù xù, đôi mắt nhắm yên, môi đỏ do vừa bị máu từ miệng chảy ra nhuộm.
Liệu giờ này bọn họ mới thấy cậu quan trọng với bọn họ liệu có muộn?
Liệu giờ nói lời tỏ tình với cậu có muộn không
MUỘN RẤT MUỘN, CẬU ĐÃ KHÔNG CÒN NỮA RỒI.
𝓥𝓲𝓮̂𝓷 𝓷𝓰𝓸̣𝓽 𝓺𝓾𝔂́ 𝓭𝓪̃ 𝓴𝓱𝓸̂𝓷𝓰 𝓬𝓸̀𝓷.
𝓝𝓱𝓾̛̃𝓷𝓰 𝓴𝓮̉ 𝓽𝓾̛̀𝓷𝓰 𝓬𝓱𝓲̉ 𝓬𝓸𝓲 𝓿𝓲𝓮̂𝓷 𝓷𝓰𝓸̣𝓬 𝓪̂́𝔂 𝓵𝓪̀ 𝓶𝓸̣̂𝓽 𝓽𝓱𝓾̛́ 𝓴𝓱𝓸̂𝓷𝓰 𝓰𝓲𝓪́ 𝓽𝓻𝓲̣ , 𝓰𝓲𝓸̛̀ 𝓭𝓪̂𝔂 𝓭𝓪𝓷𝓰 𝓱𝓲𝓮̂́𝓷 𝓽𝓮̂́ 𝓵𝓲𝓷𝓱 𝓱𝓸̂̀𝓷 𝓭𝓮̂̉ 𝓹𝓱𝓾̣𝓬 𝓱𝓸̂̀𝓲 𝓿𝓲𝓮̂𝓷 𝓷𝓰𝓸̣𝓬.
𝓝𝓱𝓾̛𝓷𝓰 𝓱𝓸̛̃𝓲 𝓸̛𝓲 𝓿𝓲𝓮̂𝓷 𝓷𝓰𝓸̣𝓬 𝓭𝓪̃ 𝓿𝓸̛̃ 𝓽𝓪𝓷𝓰 𝓱𝓪̀𝓷𝓰 𝓽𝓻𝓪̆𝓶 𝓶𝓪̉𝓷𝓱 𝓱𝓸̀𝓪 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓭𝓪̂́𝓽 𝓶𝓮̣ 𝓽𝓱𝓲̀ 𝓼𝓪𝓸 𝓬𝓸́ 𝓽𝓱𝓮̂̉ 𝓹𝓱𝓾̣𝓬 𝓱𝓸̂̀𝓲 𝓬𝓱𝓾̛́..
𝙎𝙖𝙙 𝙚𝙣𝙙𝙞𝙣𝙜
..............
.
.
.
.
Xin chào, đầu tiên mình xin gửi lời cảm ơn cậu đã ủng hộ bộ fic này của tớ. Và cũng mong các cậu có thể bỏ qua 1 số lỗi trong bộ fic này hihi.
Cũng lâu rồi chưa viết nên văn hơi lủng củm mong các cậu thông cảm.
Trung thu vui vẻ nha
Các cậu ơi mình viết bằng máy tính với viết vội nên sẽ còn nhiều sai sót ạ, nhất là chính tả mình hay gõ nhầm á nên có gì mình sẽ cố gắng sửa hết ạ...Cảm ơn cá cậu đã góp ý
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro