Chòm sao thứ 15
Chòm sao thứ 15: Trận chiến mới
- Tôi về rồi đây . . . - Lạp Hộ đừ người mở cửa phòng.
- Mừng cậu về. - Ma Kết tỉnh như ruồi ngồi đọc báo bên bàn làm việc, anh biết trước thế nào cậu ta cũng về với bộ dạng này mà.
- Boss! Sao anh có thể không ngạc nhiên gì khi thấy tôi như thế này hả?! - Anh chàng Lạp Hộ gào lên, thảm thiết vô cùng - Anh có biết tên đó rắc rối cỡ nào không?!
- Ừ. - Ma Kết trả lời gọn lỏn, mà hình như thấy tên Lạp Hộ kia cũng tội tội nên xoa đầu cậu ta an ủi đại - Vất vả rồi.
Và cũng chẳng hiểu sao, Lạp Hộ không quậy tiếp nữa, cậu ta bĩu môi nhăn nhó định quay đi thì . . .
- BOSS! Sao cậu không nói với tôi việc này hả?!!
Xà Phu tông cửa bay vào đập lên bàn của Ma Kết một xấp giấy, còn Lạp Hộ thì . . . bẹp dí sau cánh cửa.
- Tài liệu về AGG à?
Ma Kết cầm xấp giấy lên, ngay lập tức định hình được Xà Phu đang muốn nói đến điều gì.
- Tại sao con bé lại ở trong AGG? Lại còn là King nữa? Và thậm chí còn sống chung với một lũ sói hả?!!
Ma Kết thở dài, bình tĩnh lên tiếng dằn cơn giận của Xà Phu lại.
- Được rồi, ngưng bức xúc đi, tôi cũng vừa mới biết việc này thôi.
- Vậy tại sao cậu không nói với tôi?
Xà Phu dĩ nhiên chẳng thèm để ý đến thái độ của anh,còn Ma Kết thì vì tâm trạng vốn đã tồi tệ nay lại càng bị Xà Phu làm cho tồi tệ hơn.
- Là vì tôi sợ anh điên lên như thế này đấy, cả tôi cũng đang điên lên đây!
Xà Phu đập bàn, quát.
- Tóm lại! Tôi sẽ tìm cách đưa con bé ra khỏi chỗ đó, bằng mọi giá!
Nói rồi Xà Phu quay đi bước ra ngoài, anh kéo mạnh cánh cửa ra, Lạp Hộ vừa định đứng lên thì tiếp tục bị bồi thêm một cú nữa, ngủm luôn tại chỗ.
- Boss này . . . - Lạp Hộ rên rỉ, Ma Kết đi lại đỡ cậu lên.
- Gì thế?
- Tôi thắc mắc tại sao tên cuồng em gái đó điên lên vì chuyện này thì còn hiểu được, nhưng lúc nãy anh nói cả anh cũng điên lên là sao?
Bịch!
Ma Kết "vô tình làm rớt" Lạp Hộ xuống, rồi anh im lặng bước đi luôn.
Lạp Hộ lúc này đứng đơ ra, gió hiu quạnh thổi một chiếc lá bay ngang . . .
- Đùa tui chắc!
-----------
Ở biệt thự Legend, Bảo Bình đang lo đổ mồ hôi tay sút mồ hôi chân khi lần lượt từng tên Zodiac đang được triệu tập vào phòng của Thủy Bình.
Ông chú này y như thầy tu hiện hồn, lúc bình thường thì chẳng thấy đâu, có chuyện gì muốn nói là lại gọi vào phòng của ổng, không biết ông đi vô đi ra bằng cửa gì hay là ăn ở trong đó luôn không chừng.
Mà thôi mấy chuyện đó cũng chẳng đáng quan tâm, điều mà nhỏ lo ở đây là sao tên nào tên nấy đi ra đều như người mất hồn thế này?
Tiên Hậu với Thiên Yến thì chỉ biết ngồi chán nản chờ dưới phòng khách, họ không phải Zodiac nên không được cho vào.
Song Ngư bước ra, mặt mày đăm chiêu suy nghĩ thứ gì đó. Tiếng Thủy Bình từ trong vang lên.
- Bảo Bình, con vào đi.
Bảo Bình căng thẳng bước vào, cũng lâu rồi nhỏ mới thấy căng dây thần kinh thế này, cánh cửa gỗ nặng nề khép lại, nhỏ bước đến trước bàn làm việc của Thủy Bình.
- Lâu rồi mới thấy người thật thay vì ảnh ba chiều nhỉ? - Bảo Bình cất tiếng nói.
- Ồ, con phát hiện khi nào thế. - Thủy Bình trông cũng chẳng mấy ngạc nhiên khi cô bé phát hiện điều này - Chỉ có con với Song Tử là phát hiện thôi đấy, thằng nhóc Song Tử là thiên tài công nghệ kĩ thuật thì ta không nói gì rồi, nhưng con th-
- "Thì từ rừng rú xuống nên ta cứ tưởng con mù công nghệ chứ" phải không? - Bảo Bình nhạy giọng, tiếp lời Thủy Bình.
- Ahaha, ta không có ý đó . . . - Ông cười giảng hòa - Thôi vào chuyện chính nhé, ngắn gọn thôi, cẩn thận những anh chàng xung quanh con đấy.
"Ông già bốn mắt biến thái nở nụ cười . . . nham nhở, nụ cười chỉ xuất hiện khi ổng tìm thấy thứ gì đó . . . vô cùng biến thái, chắc vậy." - Trích nhật kí quan sát của Bảo Bình.
- Nói cho rõ hơn thì . . . - Ông đứng dậy, bước lại đặt tay lên môi Bảo Bình - Giữ nó cho cẩn thận nhé.
Rồi biến mất.
Bảo Bình cực kì ngốc . . . à nói thẳng ra là ngu đi, nhỏ rất dốt mấy chuyện này nên chẳng hiểu gì sất, với lại làm bài tập cộng thêm việc từ khi lên chức vụ King thì công việc cần xử lí tăng chồng chất, giờ não nhỏ căng như dây đàn nên cũng không muốn suy nghĩ gì thêm, nhỏ nhún vai bước ra ngoài. Và cảnh tượng đầu tiên nhìn thấy ngoài cánh cửa là năm khuôn mặt chục cặp mắt chĩa thẳng vào nhỏ, gồm mèo bự, cừu mặt nhăn, cua nhỏ, cá ngáo và cân quản gia.
- Ông già đó nói gì vậy tiểu công chúa?
Sư Tử khoanh tay, dí sát nhỏ hỏi, Bảo Bình hơi nghiêng người về sau né Sư Tử ra, trả lời.
- Không có gì, mà tôi cũng chẳng hiểu ông ta nói gì nữa.
- Vậy cô có nhớ ông ta nói gì không? - Bạch Dương đổ mồ hôi.
- À, ông ta nói cái gì mà cẩn thận với mấy người . . . - Nhỏ gãi đầu, quay người đi xuống cầu thang, vừa đi vừa lầm bầm - Thật tình, chẳng hiểu ông ta muốn nói gì luôn.
Nhỏ không hề hay biết, sau lưng nhỏ, không khí chìm vào căng thẳng.
Cự Giải, Song Ngư, Sư Tử mặt đỏ như gấc.
Bạch Dương nhăn mặt, khoanh tay, đến kẻ bát nháo như anh mà cũng trầm tư thì cũng lạ rồi.
Thiên Bình yên lặng nhìn theo Bảo Bảo, mắt anh hơi nheo lại, tay anh siết chặt.
Nhân Mã nằm trên nóc nhà, anh mân mê mặt dây chuyền thánh giá mà Bảo Bình tặng trên tay.
- Màu đỏ à?
Chợt anh nhớ tới lời Thủy Bình nói ở trong phòng. Anh gác tay che mắt lại, tay kia vẫn giữ chặt mặt dây chuyền.
Bảo Bình vừa bước xuống tới tầng hai, nhỏ lùi lại vì nguyên một bó hoa to đùng hiện ra trước mặt nhỏ.
- Xin chào, tiểu công chúa của tôi, tôi đang đợi em đây.
- Song Tử?
Song Tử kéo tay Bảo Bình ra và đặt bó hoa vào tay nhỏ, anh chạm tay lên gò má hồng hào của nhỏ, nhếch môi.
- Không có gì phải suy nghĩ cả, tôi chắc chắn sẽ khiến em hài lòng.
Bảo Bình gạt phắt tay anh ra khiến anh ngạc nhiên, nhỏ nở nụ cười nửa miệng.
- Mặc dù tôi không biết anh đang cố lôi tôi vào trò chơi mới gì của anh, nhưng mà trò này cũ rích rồi, kiếm thứ gì đó mới hơn dùm đi. - Nói rồi nhỏ quay lưng đi, nhưng chợt dừng lại - À, bó hoa này tôi sẽ nhận, để nó trang trí sọt rác thì cũng không tồi.
Song Tử nhìn theo nhỏ, có chút đơ người, công nhận nhỏ này rất kì lạ, hơn nữa nhỏ hình như không biết việc mà ông Thủy Bình nói, vậy thì càng dễ cho anh hành động hơn.
Bảo Bình bước xuống sảnh chính, nhỏ thấy Thiên Yết đang đứng khoanh tay dựa vào góc phòng, dường như đó là chỗ yêu thích của anh. Bảo Bình đi lại, khều khều Thiên Yết, anh mở mắt, Bảo Bình chỉ ra ngoài cửa sổ, ở trên trời, và thế là . . .
- Hurayyyyyyyy, thế này mới gọi là sảng khoái sau khi đối phó với một tấn bài tập và công việc nè!!!
Bảo Bình hét thật lớn trên tay của Tiểu Yết, anh đang bế nhỏ bay trên không, Bảo Bình ngắm nhìn khắp nơi, khuôn mặt không ngừng hiện lên sự thích thú và vui vẻ. Cuối cùng, ánh mắt nhỏ dừng lại trên đôi cánh của Thiên Yết.
- Vẫn trắng tinh và đẹp như ngày nào, chỉ có vẻ ngoài là khác thôi, nè nè chỉ coi anh làm sao mà từ ông già mấy ngàn tuổi trở lại thành thanh niên mười bảy tuổi thế?
Bảo Bình tỉnh như ruồi, Thiên Yết nổi mấy cục gân trên đầu.
- Còn nói nữa tôi thả em xuống đấy!
- Ấy đừng đừng mà . . . - Bảo Bình giơ hai tay giảng hòa - Tôi giỡn mà.
Thiên Yết cũng chỉ dọa Bảo Bình cho có thôi, có vẻ như chỉ khi ở với Bảo Bình anh mới nói nhiều thế này.
- Nhưng em cũng có cánh mà, sao lại không tự bay đi?
Nói tới đây, mặt Bảo Bình hơi biến sắc nhẹ, nhưng nhỏ mau chóng lấy lại nụ cười trên môi.
- Tự bay mỏi lắm, để người khác mỏi vui hơn.
- Còn nói nữa tôi thả em xuống đấy!
- Ấy ấy . . .
Hai người họ cứ thế cười đùa trên không trung, trong phòng bếp của biệt thự có vẻ cũng náo nhiệt không kém.
- Ê trâu già! - Xử Nữ đang xắt cà rốt như cái máy, gọi Kim Ngưu - Đem cái rổ kia qua cho tôi.
- Này, đã bảo đừng gọi là trâu già rồi mà, tôi chỉ hơn cậu hai tuổi thôi nhá! - Kim Ngưu đang xào đồ ăn và hất chảo một cách điệu nghệ, tiện thể không quên phàn nàn đáp trả Xử Nữ.
- Nhiêu đó cũng đủ để cho thấy ông già hơn tôi rồi.
Kim Ngưu thở dài, anh đưa rổ hành qua cho Xử Nữ, sau đó liền chuyển chủ đề vì biết có nói tiếp cũng không lại.
- Cậu thấy sao khi King tiền nhiệm nói vậy?
Xử Nữ nghe tới chủ đề này thì ngay lập tức dừng tay, khóe môi đã bắt đầu giật giật.
- Bảo tôi làm việc đó với cô ta á, nghĩ tới thôi đã thấy tởm rồi!
- Ừ, đặc biệt là với tên dị ứng con gái như cậu, chẳng biết tận hưởng thú vui tinh túy của những người đàn ông là gì. - Song Tử bước xuống từ cầu thang, giọng giễu cợt.
- Đỡ hơn những tên vui tới mức chưa tới tuổi đã hết xí quách!
- Cậu-
Song Tử định cãi tiếp nhưng ngưng, anh biết có cãi cũng vô ích, bị tác dụng phụ còn khổ nữa nên cười nửa miệng, búng nhẹ tay.
Xử Nữ vừa xắt cà rốt xong, anh giật mình khi có thứ gì đó chạm vào vai, khiến anh phải run rẩy mà từ từ quay đầu lại . . .
Nó mềm mềm . . .
Là . . .
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, CON GÁIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!!
Xử Nữ mặt tái mét lùi ra sau cả chục mét, la làng. Song Tử ôm bụng cố không cười lớn. Anh chỉ tạo ra một con búp bê nữ, thổi cho nó tí sức sống rồi bảo nó lại chào Xử Nữ thôi mà.
- Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, không biết ông già đó đang có âm mưu gì đây. - Song Tử nhanh chóng đổi sắc mặt, vo cằm.
- Tôi thì nghĩ ông ta nói thật, dù sao cũng là một phần bắt buộc của khế ước, chỉ là một bước tiến thôi. - Kim Ngưu đáp, có vẻ như chuyện này đối với anh là một nhiệm vụ, và anh thì chẳng quan tâm mấy.
- Với em thì chuyện đó khá bình thường, nhưng với King đương nhiệm . . . - Song Tử nhìn vào sọt rác cạnh bếp và thấy bó hoa của anh lúc nãy được đặt rất ngay ngắn ở đó, anh nhếch mép - Không phải ý tồi đâu!
-------
"Trong khế ước của King với các chòm sao bảo hộ, để thiết lập một khế ước hoàn chỉnh thì cần phải có . . . một nụ hôn. Ôi dào, đừng căng thẳng, King là nữ thì dĩ nhiên là phải có vụ này rồi. Và dĩ nhiên, không phải cưỡng ép hay hôn chớp nhoáng cho có, thứ mà khế ước cần là một nụ hôn có đủ chiều sâu về ý nghĩa và chiều sâu về độ ngọt ngào. Các cậu thừa biết khế ước với King - người dẫn đường của các cậu nếu không ký kết được các cậu sẽ có hậu quả như thế nào, vậy nên, cố gắng nhé."
-------
Thủy Bình chống tay lên chiếc ghế làm việc của mình, tựa cằm vào, nở một nụ cười bí hiểm nhưng cũng chứa đầy sự thích thú, ánh hoàng hôn vàng tràn ngập cả căn phòng.
- Giờ thì, các cậu sẽ bắt đầu trận chiến của mình bằng cách thức gì đây?!
Kỳ tới:
- Chuông kêu vô lớp rồi kìa!
-
- Anh không thể cư xử như một quý ông được à? Tên hắc quản gia khùng bốn mắt nhát gái!
-
- Thế cô là cái quái gì mà tôi phải cư xử như một quý ông với cô hả? Con nhỏ hắc vương mắt hai màu lập dị!
-
- Các em, còn giờ học thì sao . . .
-
- Nghe trộm là không tốt đâu.
-
- Sao? Cảm giác được làm một người anh trai như thế nào?
-
- Nếu còn nói nữa tôi không chắc cậu có thể an toàn ra khỏi đây đâu.
-
- ANH HAI!!
-
- Đi khỏi đây ! Anh không thể để em ở trong cái biệt thự này thêm chút nào nữa!
-
- Vậy thì anh ở lại với em đi.
-
- Anh hai?? Anh đói à? Nè, uống đi, coi như quà lâu năm gặp lại vậy.
-
- Tốt nhất là anh không nên có ý định tiến xa hơn nữa!
.
Chòm sao thứ 16: Tái ngộ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro