Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 91 : Don't

Jungkook.97

Chính thức dương tính với Jung Hoseok !

10M lượt yêu thích 10M lượt chia sẻ

Phù hợp nhất

rkive : Học đâu ra cái thói dương tính vậy ?
_jungkook.97 : Miễn không phải học từ hyung là được
_rkive : Á à mày 🙂

j.m : Đùa
_jungkook.97 : Muốn gì ?
_thv : Đùa
_jungkook.97 : 🙂

LE : Gì dương tính ? =))))))

YiHyunZ : =)))))))))))))
_googeumseng : Thế này mà không dương tính thì hơi uổng =))))
_YiHyunZ : Đẹp tới thế này cơ mà ?
_HyeLin23.8 : Clgv ?

min9yu_k : Vụ này hay nha ta ơi =)))))
_jungkook97 : học hỏi đi
_min9yu_k : Hổng tin được là có bồ xong bạn dị luôn ? =))))
_jungkook97 : Tập làm quen dần là vừa 😏

HyeLin23.8 : Tém cái nết lại giùm
_jungkook.97 : Chị tin tôi tag người yêu tôi vào không ?
_HyeLin23.8 : Á à thằng này láo ha !
_YiHyunZ : =)))))))))))))

Đã gii hn bình lun

=======================================

- Tao tát cho ?! Vui lắm hay gì mà cười ?!

- Ủa gì cọc dữ dị bạn tui ?

Hyelin giơ tay lên cao với vẻ mặt đầy tính chất hăm dọa . Yihyun thì ngồi ở kế bên cạnh bụm miệng cười như được mùa . Tình bạn keo sơn ai nhìn vào mà cũng phải cảm động rớt nước mắt !

Hoseok ngồi ở bên cạnh mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả . Tính ra là nãy giờ cậu cắm mặt vào bàn tiệc rồi ăn uống vô độ . Xung quanh có xảy ra hoạt động gì cậu cũng không hề hay biết .

Tới khi ngước mặt lên thì đã thấy các anh đang nhìn chằm chằm vào Jungkook với ánh mắt không được thiện cảm cho lắm . Bên cạnh còn có Hyelin và Yihyun đang không ngừng đấu khẩu với nhau .

Một đứa hay chửi và một đứa thích chọc chửi . Xáp lại một cái là thành cặp đôi hoàn cảnh liền ! Ta nói nó vui mà nó xôm tụ , ồn ào náo nhiệt gì đâu !

Hoseok chính là kiểu rất thích kiểu không khí như thế này . Tuy rằng có chút ồn ào và có phần văng tục . Nhưng mà không thể thừa nhận một việc đó là khi mình văng tục để chửi nhau với bạn bè . Khung cảnh tự nhiên hài hước rồi vô tri đến kì lạ ! Mà nhiều khi vui quá sẽ có hẳn nguyên cái tiểu phẩm để xem free luôn cũng không chừng .

- Sao thế Hyelin ? Yihyun lại chọc gì bà nữa hả ?

- Bạn tốt của ông á . Nó dám cmt trêu ngươi tui kìa !

- Vậy hả ? Yihyun à , ông cũng thiệt là ! Hyelin là con gái , ông phải nhường nhịn bả chứ ? Sao cứ kiếm chuyện với bả quài vậy ?

- Vui mà ông ?

* BỐP! *

Không cần phải giữ gìn sự thục nữ nữa . Hyelin sắn tay áo lên , vo chặt lòng bàn tay rồi vố thẳng một cái bốp vô đầu của Yihyun . Hyelin là dân chuyên nhảy , lại cộng thêm thường xuyên đi tập gym và luôn luôn đứng đầu ở các tiết thể dục thể thao . Cho nên là cái vố đầu đó của cô nàng là cực kì , cực kì đau đớn và dùng hết sức lực luôn cơ !

Hoseok vừa ăn lại vừa nhìn cặp bạn thân làm trò với nhau mà chỉ biết bật cười ha hả lên thôi . Nói chung là chuyện hai người này gây nhau là chuyện thường tình rồi . Không nên xen vào can ngăn , có khuyên thì cũng đập lộn như thường thôi nên khỏi khuyên chi cho mệt .

Hyelin và Yihyun không có tính giận dai , lại là cặp bạn thân khác giới nên là Yihyun luôn luôn là người xuống nước nhận sai trước . Sớm muộn gì cũng làm lành thôi nên là cậu cứ ngồi im coi kịch như thế là được rồi .

- Hoba à .

- Dạ em nghe ? Sao thế ạ ?

- Tôi với hyung trưởng và thằng ba có việc nên ra ngoài một chút . Tầm khoảng 20 phút sẽ quay lại ngay . Em ngồi ở đây với Hyelin và Yihyun nhé ?

- Vâng ạ . Anh bận thì cứ giải quyết công việc trước đi . Dù sao em cũng ngồi ở đây thôi chứ đi thì chắc không đâu . Prom ở trong này rồi còn gì .

- Ừm , vậy bọn anh đi đây . Khi nào xong sẽ quay về với em liền nhé ~

SeokJin cúi người , hôn nhẹ vào trán cậu rồi cùng với hai người kia cùng rời khỏi bữa tiệc . Nhìn theo bóng dáng của ba người các anh rời đi mà lòng cậu cứ bồn chồn không yên .

" Không biết lại bày trò gì ở bên ngoài nữa . Gần đây các anh ấy đã không đi đêm , trên báo đài cũng chẳng đưa tin thêm một ai chết nữa . Đã hơn 3 tháng qua rồi...mình cũng mong là mấy ảnh chỉ đi giải quyết công việc trên tập đoàn thôi . Mặc dù cho hiện tại mình vẫn chưa chắc chắn lắm về thân phận của mấy ảnh . Ngoài thân phận là người nắm quyền Tập Đoàn Y Dược BTS ra thì các anh ấy còn có thể làm gì...khi về đêm kia ? "

- Ủa ?

Hoseok nhìn lại cái bàn thêm lần nữa . Jimin , Taehyung với Jungkook mới đây cũng không thấy đâu nữa . Nguyên cái bàn lớn quá trời mà còn có đúng cậu với hai người bạn thân mà thôi .

Quay đầu lia mắt rà soát thêm một vòng lớn . Cơ mà cậu cũng không thể nào nhìn ra được bóng lưng của cả ba người các anh trong đám đông kia . Sảnh khiêu vũ thì đông mà đèn trong phòng lại nửa tối nửa sáng . Nhìn lâu lâu một chút thôi đã cậu đã muốn chóng mặt , mắc ói tới nơi nên đành bỏ cuộc .

- Ủa cái gì mà ủa ? Rồi sao giờ ngồi ôm đầu ? Ông bị khó chịu gì hả ?

Giải quyết xong với thằng bạn nhây xong thì Hyelin lại như cũ không dời sự chú ý của mình đi đâu cả . Nhất quyết gắn chặt lên trên người cậu mà hỏi han . Hoseok lắc đầu nhẹ , từ tốn nói :

- Không có , tui không có khó chịu gì hết đó . Chỉ là nãy giờ bà có thấy Jimin , Taehyung với Jungkook đâu không á ? Nãy còn thấy ngồi kế bên , giờ tui quay qua quay lại thì không thấy ai hết trơn á...

- Ba đứa nó hả ? Nãy thấy nghe điện thoại rồi đi mất tiêu rồi . Không báo gì với ông thì chắc là tụi nó có chuyện gấp lắm đó . Thôi kệ bà tụi nó đi , ngồi đây chơi với tụi tui vui hơn ông ạ ! ~ Hyelin thẳng thừng bảo

- Ờ đúng rồi đó . Dành chút thời gian cho bạn bè cái coi . Từ lúc có người yêu xong là toàn đi với người yêu không . Bạn bè thì quăng ra chuồng gà, ông làm dị mà coi được ? ~ Yihyun hưởng ứng

- Trời ơi , làm gì có ! Tình bạn chúng ta vẫn mãi đỉnk ! Mãi mãi bên nhau các bạn nhá !

- Eww...

- Nói chuyện không có cái thái độ đó nha !

* Cốc cốc *

- Ba đứa em không định ra ngoài nhảy với các bạn khác sao ?

Có hai tiếng gõ bàn vang lên . Cả ba đang đùa giỡn với nhau , nghe thấy âm thanh này liền giật mình . Theo quán tính liền kéo ghế ngồi sát rạt vào nhau , dính hơn keo bẫy chuột . Quay qua hướng phát ra âm thanh thì phát hiện người vừa tới là giảng viên Jiwoo .

Cả ba nhờ đó mà thở phào nhẹ nhõm , hồn phách cũng được hồi lại mấy phần . Hoseok cười rồi lễ phép đáp lời :

- Dạ thưa cô , khi nào sảnh khiêu vũ bớt đông rồi tụi em ra sau . Tụi em vẫn còn đói bụng , ăn chưa có no ạ...

- Dạ đúng rồi cô . Ngoài sảnh đông muốn chết , tà áo em lại dài với là vải voan nữa nên là em quý lắm . Nó mà bị ai dẫm rách chắc em thiến người đó luôn quá ! ~ Hyelin đáp

- Em thì hồi nãy diễn kịch mệt quá nên giờ hông còn sức nữa cô ơi . Ra nữa là em xỉu tại chỗ luôn á cô ! ~ Yihyun than thở

- Thật là...Còn em thì sao Hoseok ? Không phải em rất thích nhảy sao ? Prom năm nay vừa hay lại sử dụng rất nhiều thể loại nhạc . Bây giờ mọi người đang nhảy tự do với nhau . Em không muốn ra ngoài cùng chung vui với mọi người sao ?

- Dạ thôi ạ . Em ngồi ở đây đợi bạn quay về , bọn họ đi công việc một chút sẽ quay lại ngay .

- Ý em là đám của NamJoon ấy hả ?

- Dạ vâng ạ . Lát nữa mấy ảnh quay lại không thấy em lại giãy đành đạch lên thì khổ cái thân em .

Hoseok vừa nói lại vừa bày ra vẻ mặt rất chi là biểu cảm . Jiwoo nghe thấy lời này mà vừa thấy thương thương mà vừa thấy buồn cười kiểu gì . Nhưng rồi vẫn quyết định ngồi nói chuyện riêng với cậu một hồi lâu luôn . Hyelin và Yihyun nói không nhảy , chứ ngồi ăn được xíu , bị bạn bè rủ đi cái cũng đi luôn .

Cái gì thì thiếu chứ cái tính ham vui của đôi bạn trẻ có thừa !

Thoáng chốc , ở cái bàn lớn chỉ còn lại mỗi Hoseok và Jiwoo . Vị giảng viên lấy một miếng bánh nhỏ đặt vào dĩa của cậu . Từ tốn hỏi :

- Hoseok này , chúng ta đã từng gặp nhau trước đây chưa nhỉ ?

- Dạ ? Hình như là chưa ạ...lúc em mới quay lại trường thì mới biết tới cô đó ạ . Em cũng không rõ trước đây đã từng gặp qua cô chưa nữa...

- Vậy sao ? Chỉ là cô thấy em trông rất thân thuộc . Cô cũng thường hay mơ thấy em nữa đó .

- Hả ? Thật sao ạ ? Cô mơ thấy gì thế ạ ?

Jiwoo nâng ly rượu táo lên uống một ngụm nhỏ . Sau đó lại nhấp nháp thêm vài cái , cô thành thật nói :

- Cũng không giấu gì em . Từ lúc cô gặp em lần đầu tiên ở chỗ gác thi tụi SooBin . Cứ cách vài hôm thì cô lại nằm mơ thấy em cùng với gia đình cô vui chơi với nhau rất thoải mái . Có khi là cùng nhau ăn một bữa cơm , có khi là một chuyến đi dã ngoại , hoặc là cắm trại . Bên cạnh chúng ta còn có một chú chó nhỏ . Nó tên là...

- Micky . Jung Micky...

- Trời ơi ! Làm sao em biết hay vậy Hoseok ?

Câu trả lời này của cậu khiến cho người giảng viên họ Jung tràn ngập bất ngờ . Còn cậu khi đối diện với biểu cảm ngạc nhiên kia của Jiwoo lại không biết nên ứng xử như thế nào tiếp theo .

" Những việc mà cô mơ thấy đều là những hoạt động bình thường ở thế giới cũ của em thôi . Em không biết có nên nói cho cô hiểu hay không nữa...rốt cuộc chuyện này là sao chứ...? Không lẽ tại sao cô ở thế giới này lại có thể nhìn thấy được cuộc sống trước kia của mình ở thế giới kia chứ ? Rõ ràng đây là hai thế giới khác nhau mà..."

- Cô ơi...thật ra...

- Thật ra thì em không phải người ở đây có đúng không ? Hay nói đúng hơn thì không phải người ở thế giới này ?

Hoseok cứ ngập ngừng , không dám nói thẳng . Jiwoo quan sát một chút liền hỏi vào trọng tâm , khiến cho cậu bất giác đứng hình đôi chút . Nhưng rồi cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn , cậu chậm rãi gật đầu xác nhận :

- Vâng ạ . Nhưng mà sao cô lại biết điều đó .

- Hồi đầu thì cô chỉ cảm thấy là trùng hợp thôi . Nhưng sau đó thì cảm thấy không phải như thế . Hoseok và cô đã từng gặp nhau trước đây . Cũng từng qua lại vài lần , Jung Hoseok mà cô biết là một cậu bé không thể nói được , có phần ngờ nghệch và tốt bụng . Em ấy không biết nấu ăn , không biết học cũng chẳng thể tiếp thu kiến thức trường lớp . Em ấy cũng không hiểu thế nào là cộng trừ nhân chia . Nhưng em thì khác , em biết hết tất cả mọi thứ . Còn có thể nói chuyện được , cho dù là mất trí nhớ cũng không thể nào vừa tỉnh lại liền nắm vững toàn bộ kiến thức như vậy được . Đâu phải siêu nhân gì đâu ?

"..."

Nói đúng quá nên cậu cũng không cãi được câu nào cả . Jiwoo ngồi uống rượu rất nhàn nhã , lời nói trầm ổn và khá tỉnh táo . Không giống như say xỉn gì cả . Cậu cũng nhớ là ở thế giới cũ , chị gái của cậu là một người đô rất cao . Hơn thế thân là CEO , luôn luôn phải đi gặp khách hàng nên luyện cho mình kĩ năng uống rượu ngàn ly không say là lẽ đương nhiên .

Cậu đoán ở thế giới này , Jiwoo cũng là một người có tửu lượng không thể xem thường được .

Cô hơi nghiêng đầu , hỏi han :

- Em là vong từ đâu ? Tại sao lại nhập vào cái xác này ?

- Gì vậy cô ?!

Đang cảm động cái thành cảm lạnh ngang luôn !

- Chứ sao tự nhiên em lại...

- Cô à...haizzz , cô bình tĩnh nghe em giải thích đã . Em không phải là vong hay gì đâu , chỉ là cô có từng nghe qua việc xuyên không chưa ạ ?

- Xuyên không ? Giống trên phim đồ á hả em ?

- Vâng , đại loại như thế . Em tên là Jung Hoseok , em bị tai nạn giao thông sau đó liền xuyên không tới đây . Hay nói đúng hơn em cũng là Jung Hoseok nhưng ở một thế giới khác với mọi người mà thôi . Em biết có thể nói ra cô sẽ cảm thấy rất khó tin nhưng mà chúng ta quả thật có sự liên kết đó . Và em cũng đúng thật là xuyên không tới đây , ngay cái ngày mà cả em và Jung Hoseok đều đang chuẩn bị an táng . Thật ra em là Jung Hoseok cũng như là không phải Jung Hoseok . Là Jung Hoseok ở thế giới của em chứ không phải Jung Hoseok ở thế giới này . Là vậy á cô !

- Là giải thích dữ chưa em ?

Nghe mà muốn căng não ngang ! Jiwoo đang không say mà nghe lời giải thích của Hoseok cũng muốn tiền đình chóng mặt tới nơi . Hoseok gãi đầu ,chính cậu cũng biết là văn từ trong đầu không được phong phú cho lắm . Cũng hiểu rằng ý mà mình muốn nói ra có hơi lằng quằng một chút .

Tránh để cho không khí có thêm phần ngượng ngừng . Jiwoo không bắt bẻ Hoseok nữa , cô tò mò hỏi :

- Thế còn Jung Hoseok thì sao ? Ý cô là...chủ nhân của cái thân xác này .

- Cậu ấy mất rồi ạ...em xin lỗi ạ...

Hoseok cúi đầu , giọng nói từ từ nhỏ dần theo từng câu chữ . Jiwoo trầm tư vài giây , không nhịn được mà thở dài một tiếng . Cô nhẹ nhàng đặt tay lên mái tóc bạch kim của cậu mà xoa nhẹ :

- Sống chết có số . Đây cũng không phải lỗi của em , huống hồ chi em và em ấy quả thật rất có duyên đấy . Em đã xuyên không tới đây , sống lại và giúp cho em ấy giành lại được công bằng chính mình . Em thật sự đã cố gắng và làm mọi thứ rất tốt rồi .

- Cô tin em sao ?

- Thật sự thì chuyện em kể có chút khó tin đấy . Nhưng mà nếu xét về khía cạnh thực tế thì không phải không có khả năng xảy ra .

Dừng một chút , Jiwoo lại hỏi :

- Hoseok này , chuyện em biết con chó trong giấc mơ của cô tên là Micky . Có phải là do ở chỗ em ở cũng...

- Phải , nhưng mà em nói cái này ra cô đừng có bất ngờ nha . Ở thế giới của em , cô là chị gái ruột của em . Gia đình em còn nuôi một chú chó nhỏ tên là Micky .

- Chà...em đưa cô từ bất ngờ này sang bất ngờ khác chỉ trong vòng vài phút thôi đó Hoseokie .

- Dạ thì tại cô lỡ vạch bí mật của em rồi nên em nói luôn ạ . Em cũng khá bất ngờ là vì cô vẫn còn bình tĩnh nghe em kể chuyện đó ạ . Chứ là người khác chắc đã sốc tới tận óc rồi...

- Chịu thôi . Cô đã mơ thấy em trong suốt mấy tháng qua mà , cộng thêm cô cũng đoán được em không phải người ở đây nên cũng ngờ ngợ rồi . Thú thật là ban đầu cô cũng không định hỏi gì với em đâu . Cô còn nghĩ đơn giản đó chỉ là giấc mơ mà thôi . Xuyên không thì làm gì có thật , chỉ có trên phim ảnh các thứ . Nhưng mà suy cho cùng những chuyện xoay quanh em đều rất kì lạ .Không nhịn được tò mò nên cô mới buộc miệng hỏi . Đến khi em xác nhận chuyện này , cô cũng không có bất ngờ cho lắm . Hơi ngạc nhiên xíu vì chuyện xuyên không có thật mà thôi .

Jiwoo vừa nói lại vừa xoa đầu Hoseok mãi thôi . Còn lo lắng cậu nói chuyện nhiều quá sẽ bị khô cổ , đói bụng các thứ . Cô tự mình đứng dậy đi lấy đồ ăn và nước trái cây cho cậu dùng trước . Mọi hành động đều rất nhanh và tràn ngập sự ấm áp đã lâu rồi cậu chưa được cảm nhận qua.

- Thú thật với em , thật ra thì ba mẹ của cô gần đây cũng có cùng giấc mơ với cô . Dù chỉ là giấc mơ thôi nhưng ba mẹ của cô rất là quý em . Nếu như có thể...em có muốn tới gặp và làm quen với ba mẹ của cô không ?

- Được sao ạ ?

- Được mà ! Ba mẹ của cô nói là rất muốn gặp em ngoài đời . Cô cũng chưa có kể cho ba mẹ nghe về em . Ba mẹ của cô đó giờ chỉ gặp em trong mơ thôi . Nên nếu như em đồng ý qua gặp , ba mẹ của cô chắc chắn sẽ rất vui đó . Em có biết mẹ của cô đã nói gì ngay khi tỉnh giấc không ?

Hoseok lắc đầu , tò mò hỏi :

- Dạ em không biết thật...mẹ...à không phải , bác ấy nói gì thế ạ ?

- Mẹ của cô bảo , nếu như em có thật trên đời . Mẹ của cô chắc chắn sẽ nhận em làm con nuôi đó Hoseokie . Ở trong nhà có một đứa con gái à , giờ có thêm đứa con trai chắc chắn sẽ rất vui nhà vui cửa đó em ~

Lời này của Jiwoo chính thức khiến cho sự dè chừng nãy giờ bị đánh tan biến hết . Trong lòng cậu dâng lên một nỗi mừng rỡ không thể diễn tả thành lời . Đồng thời cũng có cảm giác như mọi thứ chỉ là giấc mơ vậy...

- Ơ kìa ! Hoseokie à , em không sao chứ ? Tự nhiên ngồi khóc ngon ơ vậy em ? Ngoan nín đi , cô thương nè . Không có khóc ! Đang đẹp trai phỏng phao tự nhiên khóc là í ẹ lắm đó nha ! Ngoan ngoan nào Hoseokie của cô ~

======================================

" Tri ơi sao li b try na ri ? Hôm qua không phi mi dán băng keo ri sao ? Li b ti trường ăn hiếp na có đúng không ?! "

" Thôi thôi đừng có khóc na . Ngoan ch thương , ch không có méc ba m đâu . Đừng có khóc na coi cái thng ôn con này ! "

" Cũng ln ri , phi biết t v đi ch ? Ba m cho tin đi hc võ , con vô trường để b bn bè đánh túi bi . Không hiu ni em luôn đó Seokie ! "

" Nè nghe ch nói nè . Ngày mai vô trường mà b ti nó ăn hiếp na thì qut vô m ti nó cho ch . Tính toán các th vô , đá banh cái m ti nó cho ch . Cùng lm b kêu lên giám th thì ch lên bo kê cho mày . Còn na , có ai hi thì nói là b ti nó đánh nên đánh tr t v . Nghe chưa ? "

" l trường không gii quyết thì sao h ? Chuyn trường không nói nhiu ! Tao làm đơn chuyn trường cho mày ! Ch mày bo kê ! Yên tâm !"

" Không có khóc ! Đẹp trai phng phao như thế khóc cái gì ? Nín , dt lin cho ch ! "

" Ri ri , ch chu thua em ri đó . Ch không la em na , mau nín đi . Ngoan , ch thương em mà . Đang đẹp trai phng phao t nhiên khóc là í lm đó nha ! Ngoan ngoan nào Hoseokie ca ch ~ "

======================================

Ban đầu , cậu cứ nghĩ là do người giống người mà thôi . Jiwoo là giảng viên của trường Đại Học Quốc Tế Seoul , hơn thế còn lớn hơn cậu tận 5 tuổi . Cho nên lúc mới tới , ngoài việc làm quen cho biết ra thì cậu không có ý định gì sâu xa hơn . Nhưng tới tận giờ phút này , được nghe Jiwoo nói về những chuyện liên quan tới cả hai .

Còn nghe đến việc ba mẹ của Jiwoo rất muốn gặp cậu , muốn nhận cậu làm đứa con trai tiếp theo của mình . Cảm xúc của cậu bị pha lẫn đầy hỗn tập . Vui có , buồn có , nhưng hạnh phúc lại dâng trào nhiều hơn .

Còn gì bằng khi bản thân xuyên không , không những gặp lại được người thân mà còn được mọi người đối xử tốt y chang ở thế giới cũ . Bây giờ còn nhận được tin sẽ nhận cậu làm con nuôi nữa chứ !

Jiwoo thấy cậu khóc quá trời , trong lòng cũng cảm thấy vừa buồn cười vừa đáng thương thế nào ấy ! Cơ mà trong trái tim cũng có cảm giác gì đó rất xót xa . Kiểu như em mình bị đau nhưng mình lại chẳng thể làm được gì . Vô cùng khó chịu....

- Cô ơi...

- Gọi cô cái gì ? Giờ không phải là giờ lên lớp nên không cần phải gọi là cô đâu . Gọi chị đi ? Chẳng phải em bảo cô là chị của em ở thế giới mà em từng sống sao ? Ngoan , gọi " Chị hai" đi .

- Chị hai !

- Ngoan ~

Nghĩ đi nghĩ lại , có thêm một đứa em trai cũng là một ý nghĩ không tồi . Sự thân thiết giữa Jiwoo và Hoseok giống như một sợi chỉ liên kết , vô cùng chặt chẽ . Dù bây giờ với thân phận là người lạ . Nhưng khi nghe cậu gọi một tiếng "chị hai" , cô liền thấy cực kì hạnh phúc không khác với cậu là bao nhiêu cả .

Hai chị em cứ vậy mà ôm chầm lấy nhau mãi thôi . Một người thì vui quá mà khóc huhu , một người thì cứ ôm lấy người kia mà an ủi vỗ về . Tới khi mà cậu nín khóc hẳn thì chắc ngoài sảnh khiêu vũ cũng qua được mấy bài DJ cà giật cà hẩy rồi .

- Hoseok hyung .

Có người gọi , Hoseok hơi cúi đầu , len lén lấy khăn giấy lau sạch đi nước mắt vẫn còn đọng lại trong khóe mắt . Cậu cùng với Jiwoo quay sang bên cạnh , cô nghiêng đầu hỏi :

- SooBin là em à ? Em kiếm Hoseok có chuyện gì sao ?

- Vâng ạ...Cô và Hoseok hyung đang nói chuyện gì vậy ạ ? Hai người đã nói chuyện xong chưa ạ ?

- À rồi , cô và Hoseok chỉ là trao đổi vài vấn đề liên quan tới tình hình học tập của em ấy thôi .

- Vâng...vậy xin phép cô , em muốn được nói chuyện riêng cùng với hyung ấy . Có được không ạ ?

- Được chứ ! Vậy thứ hai chúng ta sẽ trao đổi tiếp nhé Hoseok . Cô phải quay trở lại với các giảng viên khác rồi . Hai đứa nói chuyện vui vẻ nhé .

Jiwoo cười dịu dàng , sau đó lại quay sang qua phía của Hoseok mà nháy mắt ra hiệu . Cậu hiểu ý , vừa cười vừa gật nhẹ đầu xác nhận .

Tới khi thấy Jiwoo đã rời đi và đã ở một cự ly rất xa , rất xa với bàn của cả hai . Nó mới chậm rãi lên tiếng :

- Hyung...chúng ta ra ngoài khiêu vũ một chút có được không ạ ?

- Okie ! Thế chúng ta ra sảnh khiêu vũ nhé ?

- Không...ý em là...ở bên ngoài sân ấy ạ . Bên ngoài vườn hoa hồng ở gần đây buổi tối có ánh đèn vàng rất đẹp , rất yên tĩnh . Em không muốn bị quá nhiều người chú ý vào chúng ta . Hyung cũng như thế mà đúng không ạ ?

- Ờ nhỉ ? Bây giờ hyung với em ra sảnh nhảy thế nào ngày mai cũng lên hotsearch nữa cho coi...vậy đi thôi . Chúng ta đi một chút rồi trở về ăn nhé ?

- Vâng ạ .

SooBin nắm lấy tay của Hoseok , sau đó cùng nhau lén lút rời khỏi bữa tiệc . Nói là lén lút nhưng mọi động thái của cả hai đều lọt hết vào tầm mắt của Hyelin và Yihyun .

- Má mệt ghê ! Mới thả ra có chút xíu thôi mà vậy đó .

- Thì hôm nay Prom mà , bà thả lỏng hai người đó xíu đi . Hai người đó cũng biết ý tứ , không nói chuyện chung với nhau trong bữa tiệc để tránh gây chú ý rồi mà ? Bà gắt gỏng cái gì không biết nữa

- Gì , làm sao mà không gắt gỏng cho được . SooBin giờ còn nhỏ dại , nó suy nghĩ không thông rồi nó làm xằng làm bậy . Hậu quả đó ai gánh ? Nó gánh nửa phần và nửa phần còn lại sẽ vạ lây vào Hoseok đó .

- Chắc không đâu bà . SooBin giờ đang có danh học bá nhỏ tuổi nhất trường mình . Chưa kể nó cũng có chức vụ nhất định trong trường . Không thể nói như kiểu của bà được đâu .

Đối với ý kiến này của Yihyun , Hyelin cật lực phản bác :

- Ai mà biết được ? Không phải là ông không rõ , mấy tháng nay SooBin nó tác phong bê bối như thế nào sau khi nhận được tin Hoseok hẹn hò với sáu người kia . Đó là còn chưa tính tới mấy vụ nó vô cớ nổi trận lôi định , giận cá chém thớt lên tụi mình đấy .

- Ờ thì dẫy....Vụ đó thì thằng Bin nó tào lao thiệt . Không bênh được .

- Ê mà cái hướng hai người đó đi là hướng ra vườn hoa của trường đúng không ?

- Ừ , nhưng mà vườn hoa nào thì tui chịu . Trường mình trồng nhiều hoa mà ?

- Lát nữa đám kia về không biết nói sao luôn á ba...

- Ờ thiệt....

.

.

.

.

.

.

.

.

" Hoa hồng đẹp thiệt đó..."

Hưởng thụ không khí náo nhiệt cùng các sinh viên trong Prom nãy giờ . Bây giờ được SooBin dẫn ra ngoài hưởng thụ cảm giác gần với thiên nhiên nên thấy khung cảnh xung quanh đẹp lạ thường !

Cậu và nó nắm lấy đôi bàn tay , cùng nhau thủ sẵn ở tư thế khiêu vũ . Ngay khi tiếng nhạc từ bên trong chiếc điện thoại vang lên . Điệu nhảy của cả hai mới chính thức được phô diễn dưới ánh trăng sáng .

Khu vườn hoa hồng cùng ánh đèn vàng mờ ảo càng khiến khung cảnh xung quanh cả hai lúc này như thể bị ngưng đọng lại . Trong thơ mộng và cũng ngập tràn ấm áp khó miêu tả thành lời .

- Bin à , hyung không biết là ở trong trường mình còn có vườn hoa đẹp vậy đó .

- Lúc hyung nhập học lại tới nay . Bộ hyung không đi tham quan trường ạ ?

- Không , tham quan mấy câu lạc bộ xong là hyung không đi đâu nữa . Tại vì không có thời gian á em . Hyung còn phải củng cố lại kiến thức để theo kịp các bạn trong lớp .Làm gì rảnh rỗi mà đi ngắm cảnh chứ em ?

- Cũng phải nhỉ ? Hyung đã rất bận rộn mà...

- SooBin à...em uống rượu sao...? Người em nồng nặc mùi rượu táo đấy .

- Hyung cẩn thận !

Nói chuyện nãy giờ cậu mới để ý là khi nó nói chuyện , khuôn miệng liền tỏa ra một mùi táo nồng nặc . Hai bên tai cùng với hai bên má của nó cũng đang dần dần ửng hồng .

Cậu còn đang chìm đắm trong câu hỏi , chân bên dưới lại vô thức xoay một cái . Do là làm trong vô thức nên cậu bị trật nhịp . Kết quả là bị ngã ra đằng sau , may mà có SooBin đỡ lại không thì cả người cũng tiếp đất mẹ ngay !

- Hyung không sao .

- Vậy chúng ta dừng nhảy một chút nhé ? Em sợ vết thương cũ của hyung sẽ tái phát lại đó. Chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau cũng được ạ .

- Ừm ! Để hyung đi vào lấy...

- Không cần đâu ạ . Em đã đem nước và đồ ăn ra đây cho chúng ta rồi . Nước trái cây và bánh mint chocolate của hyung đây ạ .

- Chà...đúng là SooBin nhỉ ? Em nhớ rất rõ khẩu vị của hyung đó nha ! Cảm ơn em vì đã đem đồ ăn ra đây nhé . Sau này ai mà cưới được em chắc chắn sẽ rất hạnh phúc đó .

- Vâng...

Cả hai đi tới một cái nhà kính , đứng ở đó nhìn ra bao quát khắp cả khu vườn lớn . Nhà kính được sơn màu trắng tinh , bên trong được trang trí với chủ đề châu âu cổ xưa . Rất hợp với concept của Prom lần này . Chưa kể , đây cũng là nơi các sinh viên dừng chân uống trà chiều cùng nhau khi không có tiết .

Buổi tối trăng tròn , những vì sao sáng trên trời lại càng hiện rõ hơn . SooBin mở lời :

- Hoseok hyung , đêm nay hyung đã diễn rất tốt . Vai hoàng tử đó thật sự rất đạt , em chúc mừng hyung nhé .

- Cảm ơn em nha SooBin . Vai diễn đầu của hyung đó ! Mặc dù không phải là vai lớn gì đâu nhưng mà thật sự hyung cũng trau dồi thêm kinh nghiệm . Biết đâu được sau này ra trường sẽ có thể dựa vào đó mà sử dụng ha ?

- Bộ sau này ra trường hyung muốn đi làm diễn viên à ?

- Biết đâu được ? Nếu như được tổ độ thì hyung sẽ thử sức xem sao . Bây giờ hyung học ngành Quản Trị Kinh Doanh thiệt đó , nhưng ai biết sau này ra trường hyung sẽ làm cái gì được ? Cuộc sống mà , đâu lường trước được điều gì đâu .

- Phải rồi , đúng là cuộc sống này không thể lường trước được điều gì sau này cả .

Dứt câu , nó cầm lấy chai rượu mà tuôn một hơi dài . Đến nổi miệng không thể chứa hết mà theo hai bên khóe chảy dài thấm đẫm hết vào sơ mi trắng . Hoseok thấy thế liền lo lắng , nhanh chóng đưa tay can ngăn . Lấy chai rượu lại , không cho SooBin uống thêm một giọt nào nữa .

- Bin à , em vẫn còn nhỏ đó . Đừng uống rượu nhiều quá , không tốt cho sức khỏe của em đâu .

- Hyung ơi , hôm nay là Prom mà . Với lại em cũng đã vừa trên 18 tuổi rồi mà hyung . Em đủ tuổi uống rượu rồi .

- Hyung biết , nhưng mà uống rượu nhiều không có tốt cho sức khỏe . Ngoan đi , đừng bướng nữa . Sao tụi em cứ thích uống rượu mãi thế ? Jungkook , Jimin với Taehyung cũng như thế . Cứ thích uống ba cái thứ có cồn đó mãi thôi .

- Hyung à...có thể nào đừng nhắc tới những người đó trước mặt em được không ? Em muốn chúng ta có không gian riêng nói chuyện mà...

Hoseok im lặng , nhìn SooBin đang cúi gầm đầu xuống . Hai tay bấu chặt vào đùi , dường như đang khống chế chính mình . Không cho cơn giận dữ chiếm lấy bản thân mà lớn tiếng với cậu . Nhìn cái cách mà nó kiềm chế bản thân khiến cho cậu có chút đau lòng .

Cậu thở dài , lo lắng bảo :

- Bin à , tại sao em và các anh ấy không thể nào mở lòng ra với nhau hơn vậy ? Đều là anh em họ với nhau cả , làm gì có chuyện thù dai chứ ? Nếu cả hai chịu buông cái tôi xuống , có lẽ mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều rồi đó .

- Hyung hỏi em tại sao em lại không mở lòng với đám người đó ? Chính em cũng luôn tự hỏi bản thân hằng ngày hằng giờ đây . Tại sao khi nhắc tới đám người đó , em lại cảm thấy ghê tởm và căm phẫn tới như thế !

- Bin , em không có được nói các hyung của mình như vậy ! Như vậy là rất vô lễ , rất không ngoan đó !

- Đúng là...tức chết đi được mà ! Hyung đừng có nhắc tới đám người đó nữa ! Em không muốn nghe ! Em đã bảo là em không muốn nghe rồi mà !

- Bin ! Em làm sao đấy ?! Tại sao lại...ƯM !!!!!

SooBin ôm chặt hai bên đầu , gằn lên từng chữ với Hoseok . Không muốn cậu gọi hay nhắc tới sáu người các anh thêm một giây một phút nào nữa . Trong một cái chớp mắt , rất nhanh , tới mức cậu còn chưa kịp định hình được . Chỉ là có thứ gì đó thật mềm ướt ngăn lại đôi môi đang chuẩn bị cất lời của cậu .

Nó lao tới , đè cậu vào tường mà mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi không chút lưu tình . Đầu óc trở nên mông lung , có thể nghe được rất rõ nhịp thở của đối phương . Cậu còn cảm nhận một chút vị đắng chát của rượu vang đang phảng phất trong khoang miệng .

" Không được ! Bin nó đang làm cái gì với mình vậy chứ ?! Nó đang hôn mình sao ? Không...không được ! Như thế này..."

Còn chưa kịp nghĩ ngợi thêm gì . Cậu đã cảm nhận được bên dưới eo có gì đó chạm vào . Cơ thể của cậu cũng theo đó mà run rẩy liên hồi . Hoseok đánh mạnh vào người của SooBin , cố gắng ra hiệu cho nó dừng ngay cái hành động này lại với mình . Nhưng tất cả hiện giờ với nó giống như gió thoảng qua tai , hoàn toàn không có xi nhê gì cả .

Và rồi ngay khi cánh tay của nó nắm chặt lấy áo sơ mi của cậu . Chỉ hơi dùng lực mạnh một chút để kéo ra thôi thì...

* CHÁT ! *

Một cái tát mạnh vào bên má phải của SooBin . Hoseok bị thằng nhóc này đè vào tường , quần áo với đầu tóc cũng bị nó làm cho không chỉnh tề tới nơi . Vô thức đặt tay lên nắm chặt cổ áo của bản thân . Cậu tức giận quát lớn :

- Choi SooBin nhà em bị điên hả ?! Em có biết bản thân đang làm cái quái gì không vậy ?!

- Phải rồi...em bị điên mà...em vốn là đang bị điên mà hyung ? Điên tình...

- Em say rồi...hyung đi lấy trà giải rượu cho em...

- Không , hyung đứng lại đó . Em không có say , em vẫn còn đang rất tỉnh táo . Mọi việc em làm , em đều biết rõ hết .

- SooBin...dừng lại việc này đi . Nếu như là giỡn thì dừng lại được rồi , mọi chuyện không vui đâu .

- Nếu em không dừng lại thì sao ? Hyung sẽ làm gì em ?

"..."

Hoseok mở to mắt lên nhìn thằng nhóc cao hơn mình một cái đầu đang tranh luận với mình . Ánh mắt của nó sắc bén lại pha chút gì đó rất lạnh lùng . Một ánh mắt mà cậu chưa từng thấy bao giờ trước đây . Nó giống như là...cặp mắt của một con mãnh thú vậy...

Có điều , con mãnh thú này dữ thì trông có dữ đó . Thế mà cậu lại có một cảm giác khác khi nhìn vào biểu cảm trên gương mặt kia . Gương mặt đầy điển trai sáng lạng , giờ đây lại có phần ảm đạm u tối . Đã rất lâu rồi , rất lâu cậu đã không được nhìn thấy nụ cười một cách tự nhiên của SooBin nữa . Không rõ là từ khi nào , nó ở cạnh cậu thì nó lại khiến cậu thấy có gì đó rất ngột ngạt .

Một khoảng cách vô hình cứ vậy mà tạo ra lúc nào chẳng hay .

- Bin , em có biết hành động vừa rồi của em là gì không ? Trong khi em biết rõ hyung đã có người yêu rồi mà ? Em cũng biết rõ...người yêu của hyung hiện tại là...

- Là sáu tên anh họ của em . Vâng , em chẳng quên điều đó . Ngày nào em cũng phải ghi nhớ chúng , hằn sâu cái điều đó vào trong đầu mình . Tới mức muốn đập nát cái não này luôn cho rồi vì quá phiền phức !

SooBin cầm lấy chai rượu lớn , tuôn một hơi dài hết cả chai . Sau đó cái chai rỗng đó lại không còn lực giữ mà rơi loảng choảng xuống mặt đất . Giọng của nó khàn đặc , gằn từng chữ mà nói :

- Hyung có biết mỗi ngày em đều trải qua những loại cảm giác gì không ? Hyung có biết khi em hay tin hyung đồng ý trở thành người yêu của đám người đó . Em đã phải chịu đựng những gì hay không ? Tại sao vậy...tại sao vậy ? Hyung trả lời cho em biết đi....bọn em đã cố gắng khuyên ngăn hyung nhiều tới như thế nào . Rằng đám người đó nguy hiểm , đám người đó chỉ đang lợi dụng và lừa gạt hyung thôi . Nhưng hyung vẫn chấp nhận và hẹn hò với đám người đó . Bỏ qua lời khuyên ngăn của em và mấy đứa nhỏ . Hyung không còn nhớ những việc khốn nạn lúc trước đám người đó đã làm với hyung ư ?!

- Bin...

- Ngày nào em cũng mất ngủ . Ngày nào cũng sống trong cái cảm giác tệ hại đau đớn này . Em sắp bị bức tới phát điên lên rồi đây này !

Hoseok lặng thinh nhìn SooBin đang đứng trước mặt mình vò đầu bức tai . Hành xử không hề giống như thường ngày , hoàn toàn mất đi sự điềm đạm . Một chút bình tĩnh , lý trí cũng không còn . Cứ thế , cậu nhìn nó một lúc lâu thật lâu . Rồi cậu mới bất giác lên tiếng :

- Bin à , em thích hyung sao ?

"..."

- Hoseok hyung...tới bây giờ thì hyung mới biết điều đó sao ?

                  TO BE CONTINUED

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro