Chap 62 : Gặp Lại Chính Mình
[ Sân Bay Quốc Tế Icheon ]
Time 01:45AM .
Phi cơ riêng của Jung Gia đáp cánh an toàn . Vừa đáp cánh , JiSung đã chào tạm biệt mọi người rồi vội vội vàng vàng di chuyển về dinh thự riêng .
Nguyên nhân là do Lee Daehwi đi một chặng đường dài liền phát ốm . Hôn thê bị bệnh nên người này không thể không về nhà gấp . Trước khi đi còn không quên để lại một xấp tài liệu liên quan đến vụ kiện này cho Yoongi .
Xấp nhỏ thì cùng với Hyelin và Yihyun thay phiên nhau lấy hành lý . Các anh ở đây thì lại bắt đầu tranh giành xem ai sẽ người đưa Hoseok xuống dưới . Tranh cãi một lúc lâu , cuối cùng vẫn dùng cách cũ là oẳn tù xì để quyết định .
Và kết quả chính là...
- Dạt ra đi mấy kẻ thua cuộc .
Kim NamJoon cùng với điệu cười nhếch môi đầy cao ngạo ta đây . Gã cúi người xuống , sau khi cõng được Hoseok trên vai liền hiên ngang rời đi . Những người còn lại tức muốn chết nhưng cũng chẳng làm gì được . Chỉ có thể đi ở ngay phía sau và phụ trách đi lấy hành lý cùng với đám Hyelin .
Hyelin thì đang đi lấy đồ giữa chừng thì suy nghĩ gì đó . Xong rồi lại quay đầu đi theo NamJoon đưa Hoseok ra ngoài khu vực chờ đợi .
- Này NamJoon , tui thấy là vụ Hoseok bị tấn công lần này không đơn giản . Tui nghĩ là tụi mình nên nhúng tay vào điều tra thì tốt hơn .
- Việc này tôi đã nghĩ tới . Hyelin , bà trong trường quen biết nhiều . Nhờ một vài người nghe ngóng tin tức trước xem .
Ngừng một chút , gã nhìn cậu vẫn đang say giấc nồng trên lưng của mình mà hiện lên một tia lo lắng . Đối với gã mà nói thì sự an toàn của cậu là trên hết . Đương nhiên việc cậu gặp nguy hiểm , gã sẽ không bao giờ đứng yên làm ngơ . Càng không bao giờ để yên cho hung thủ đứng phía sau được phép ung dung ngoài vòng pháp luật . Cơ mà...
Việc cậu cứ không ngừng vị tha rồi cầu xin cho kẻ đã hãm hại mình . Điều đó khiến cho các anh thật sự vô cùng bất lực .
Đến cả Hyelin và Yihyun cũng không biết nói gì ngoài việc bắt ép cậu phải chấp nhận sự thật . Rằng tên đã tấn công cậu đáng phải bị tống vào tù và đáng phải nhận mức án cao nhất .
Cô đưa tay lên trán kiểm tra nhiệt độ cho cậu . Thấy rằng thân nhiệt có chút giảm xuống liền vội vàng hối Yihyun lấy áo ấm khoác lên cho cậu . Đồng thời lên tiếng :
- Tui sẽ cố gắng nghe ngóng tin tức từ phía các tiền bối khoa Nghệ Thuật . Còn ông hãy cố gắng bảo vệ cho Hoseok thật tốt . Với thế lực của gia đình ông , tui tin chắc Hoseok sẽ không thể bị đe dọa bởi bên thứ 3 nữa . Cần thiết thì cứ rạch ròi với đám người đó luôn đi .
- Điều này bà không cần lo . Tôi tự biết cân nhắc .
- Được rồi , tui sẽ kéo tụi nhỏ đi về trước . Có gì tui nghe ngóng được gì thì tui nói lại cho . NamJoon này , bây giờ ngoài các ông ra thì không còn ai có thể bảo đảm sự an toàn của Hoseok được đâu . Xấp nhỏ nhà cậu ấy thì tính tình nóng nảy , sợ sẽ làm hỏng việc . Với lại SooBin dạo này hay lơ đãng , tui cũng không tin tưởng nó lắm .
- Được , tôi biết rồi .
Hai người vừa dứt lời thì các anh cùng với Yihyun vừa hay lấy xong hành lý mà đẩy ra chỗ cả ba . Seoul đã bắt đầu vào xuân nên đã hết tuyết từ lâu . Nhưng trời về đêm vẫn không thể tránh khỏi việc vẫn còn đang se se lạnh .
Hyelin nhìn mặt trăng sáng trên trời tối , vội vàng hỏi han :
- Thế giờ Hoseok về đâu ? Nhà ông hay là nhà của tiền bối Min ?
- Nhà của bọn này , nhà của anh hai tôi ở ngoại ô . Giờ chạy về đó thì hơi đuối cho Hoseok . Từ đây về nhà bọn này sẽ gần hơn ~ NamJoon đáp
- Tạm thời Hoseok phải theo dõi tình trạng vết thương cho nên trong khoảng thời gian này có thể em ấy sẽ không lên trường được . Có bài tập gì mấy đứa cứ nhắn qua cho bọn anh là được rồi . ~ SeokJin dặn dò
- Phải đấy , Hoseok bị thương ở tay và lưng khá nặng . Cho nên việc viết có thể sẽ gặp khó khăn một chút . Bọn anh sẽ giúp Hoseok ở phần này , có gì sẽ giảng bài lại cho em ấy những môn cần thiết ~ Yoongi trả lời
- Khoan đã .
Đoạn đối thoại của Hyelin và các anh bị cắt ngang bởi SooBin . Đứa nhỏ này từ trong khu vực nhận hành lý hừng hực đi ra ngoài . Gương mặt nó ngập tràn lửa giận , nhất quyết không cho các anh đưa cậu rời khỏi sân bay .
SooBin kiên quyết đề nghị :
- Có đưa cũng phải là đưa về Jung Gia . Hyung ấy đang bị thương , cần có quản gia chăm sóc . Hơn thế tụi nhỏ cùng với bọn em đều có thể lo cho hyung ấy được . Không cần các hyung phải bận tâm .
- SeokJin hyung , tụi em thừa sức có thể lo cho Hoseok hyung . Theo lý thì nơi Hoseok nên về khi bị thương chính là Jung Gia chứ không phải là nhà của các hyung . Các hyung nên đưa Hoseok cho bọn em chăm sóc thì tốt hơn . Đúng không Kai ? ~ YeonJun lên tiếng
- Ờ ha ! Đúng đó . Để bọn em chăm sóc hyung trưởng là được rồi . Các tiền bối đã giúp đỡ cho hyung trưởng nhà bọn em rất nhiều trong thời gian đi chơi rồi . Giờ cũng nên nghỉ ngơi một chút rồi á ! ~ Kai nhanh nhẩu đáp
- Không mệt . Giúp đỡ Hoseok là trách nhiệm của bọn hyung , cho nên là không mệt mỏi gì ở đây cả . Vết thương của Hoseok rất nặng , không thể sát trùng một cách qua loa được . Mấy đứa bận với vụ kiện mà , làm sao có thể lo được cho Hoseok đây ? ~ SeokJin cười hỏi
- Đúng rồi nhỉ ? Mấy đứa bây chẳng phải là tập trung lo vụ kiện sao ? Tên đó chỉ đang bị tạm giam thôi . Phán quyết chưa có nên khả năng cao sẽ tìm luật sư biện hộ đấy . Tập trung lo cho vụ kiện đi . Hoseok hyung cứ để bọn này lo là được . Ít ra với danh tiếng của tụi tao , không ai dám đụng tới hyung ấy trong thời gian này đâu . ~ Jungkook lạnh giọng
Lời nói này của Jungkook không phải là vô lý . Xấp nhỏ đúng thật là tập trung vào việc điều tra , thu thập bằng chứng để phục vụ cho vụ kiện sắp tới . Bởi vì cái tên biến thái đã tấn công cậu ở Jeju cũng được tính là một thành viên của nhà tài phiệt . Cho nên khả năng cao là tên đó sẽ tìm luật sư có tiếng trong giới để mà kháng cáo .
Mà kháng cáo thì chắc chắn cuộc chiến của đôi bên sẽ kéo dài ít nhất là 5 đến 7 tháng . Xấp nhỏ thì có thể kiên nhẫn chờ đợi để đấu tranh kiện tụng tới cùng . Cơ mà các anh thì lại không !
Trước mắt các anh vẫn sẽ tham gia giúp điều tra , sẵn tiện lên hầu tòa cùng cậu . Nhưng nếu như vụ kiện này kéo dài như dự đoán thì bắt buộc các anh phải đi cửa sau . Đánh nhanh rút gọn !
Beomgyu là đứa lớn nhất trong nhà sau Hoseok . Nó lắng nghe lời nói từ của SeokJin cho tới Jungkook . Cảm thấy những vị tiền bối này nói rất có lý . Sau đó quay sang phía SooBin mà nói :
- Em thấy tiền bối Jeon nói đúng á . Chúng ta còn phải tập trung lo cho vụ kiện , thu thập bằng chứng là việc cần thiết . Nếu như mà vừa chăm sóc hyung ấy rồi vừa thu thập bằng chứng sẽ rất dễ xảy ra sơ sót . Em không muốn hyung trưởng phải nhận những cách chăm sóc thiếu tập trung . Bởi vì ngay cả bản thân em cũng không chắc sẽ có thể chăm sóc tốt cho hyung trưởng mà .
- Việc này...
YeonJun nhìn qua phía SooBin , đứa nhỏ này đang không được vui vẻ . Câu trả lời mà nó muốn nhận được không phải là câu này . Nó cần sự đồng tình từ ba đứa nhỏ này . Vậy mà bây giờ lại trái ngược hoàn toàn với những việc mà nó tính toán trước đó .
- Anh hai với Kai nó nói đúng á . Tụi mình lo cho vụ kiện trước , còn phải theo dõi sát những ngày hầu tòa để mà cho hyung trưởng chuẩn bị tinh thần trước . Với lại thế lực của mấy ổng thì em tin chắc hyung trưởng sẽ an toàn . Ít nhất là trong thời điểm nhạy cảm như thế này . Thôi , mấy hyung đưa hyung trưởng của bọn em về nghỉ ngơi trước đi . Giờ này cũng trễ rồi , để hyung ấy ngủ ngoài trời này là dễ bị bệnh lắm đó .
Taehyun gật đầu tán thành , đồng thời lên tiếng hối thúc các anh mau đưa cậu về nhà nghỉ ngơi . Bản thân cũng nhanh chóng dẹp loạn đám đông . Kéo SooBin và YeonJun trở về Jung Gia sắp xếp hành lý và nghỉ ngơi để ngày hôm sau còn bàn chuyện với Luật Sư Yoon .
Hyelin với Yihyun thì cũng nhún vai , thấy chuyện được giải quyết đâu vào đó rồi thì cũng xách hành lý lên rồi ai về nhà nấy .
SooBin bị cưỡng ép kéo đi , lúc đầu bản thân nó cũng nhất quyết không chịu thua . Muốn giành Hoseok lại tới cùng . Nhưng YeonJun nhìn xa trong rộng , biết rõ SooBin có thể vì cậu mà náo loạn cả sân bay . Cho nên dù không đồng tình việc cậu bị các anh đưa đi nhưng cũng chỉ có miễn cưỡng đồng ý . Theo đó mà cùng với Beomgyu , Taehyun và Kai khuyên ngăn SooBin .
Được một lúc thì vị Choi Thiếu này mới chịu yên phận một chút . Nhìn theo bóng lưng các anh đưa cậu rời khỏi mình càng lúc càng xa . Trong thâm tâm của nó lại dâng lên cảm giác thất bại tột cùng . Sau đó dứt tay áo mà kéo vali bắt taxi , tự trở về nhà một mình không quay đầu .
YeonJun hết cách , cũng chỉ đành cùng với ba đứa nhỏ trở về Jung Gia trước . Bản thân YeonJun sau chuyến bay cũng rất mệt . Bay liên tiếp hai chuyến liền , trâu bò cũng chẳng chịu nổi nữa là ! Cho nên kế sách hay nhất lúc này chính là về thẳng Jung Gia đánh một giấc thật đã đời rồi sáng dậy muốn làm gì thì làm .
[ Dinh Thự BangTan ]
Nhờ có sự giúp đỡ một cách vô tình đến từ Taehyun và Beomgyu . Các anh đã thuận lợi đưa cậu trở về dinh thự của mình một cách an toàn . Quản gia đã được các anh gọi điện để dọn dẹp lại dinh thự .
Ngay khi Hoseok gặp chuyện và được đưa về biệt thự ở Jeju để nghỉ ngơi . Các anh đã tức tốc gọi điện cho quản gia riêng vào giữa đêm .
Quản gia cùng với các người hầu đã có mặt vào ngay đúng đêm hôm đó để dọn dẹp và sắp xếp lại phòng óc . Kèm theo đó chính là một loạt các danh sách vật dụng cá nhân được SeokJin dặn dò vô cùng kĩ càng . Quản gia cũng theo đó mà chuẩn bị và để sẵn ở phòng riêng của Hoseok tại đây .
- Đặt hyung ấy xuống từ từ thôi .
Vừa tới phòng , cả sáu người liền thay phiên nhau mà túa ra ai làm việc nấy . Jungkook thì bật đèn , Yoongi điều chỉnh nhiệt độ phòng , SeokJin đốt nến thơm , Taehyung và Jimin sẽ cùng nhau điều chỉnh lại chăn gối và giường . NamJoon đương nhiên sẽ phụ trách đỡ cậu xuống giường một cách nhẹ nhàng và tránh động mạnh vào vết thương nhiều nhất có thể.
Xong xuôi mọi việc , các anh đứng tạo thành một vòng tròn quanh chiếc giường lớn mà nhìn chằm chằm vào Hoseok đang say giấc nồng . Jimin hơi trầm giọng mà hỏi :
- Rồi giờ sao ? Tối nay ai ngủ với hyung ấy ?
- Tao thấy vẫn là nên tù xì đi . Ai thắng cuối cùng thì ngủ cùng hyung ấy .
- Thôi , chơi may rủi em không chơi . Vật tay thấy có lý hơn đó .
- Mày chơi khôn quá ha Út ? Vật tay ai vật lại mày ?
- Hyung trưởng , hyung không tự tin vào bản thân tới vậy sao ?
- Bớt móc họng hyung mày đi nhé !
- Khỏi vật tay , coi đứa nào bắn rap nhanh hơn đứa đó thắng .
- Mày nữa hả Yoongi ?!
Sáu anh em ngồi tranh luận , không ba nào chịu thua ba nào . Mỗi người có một ý riêng , nhất quyết bảo vệ ý kiến của mình .
Nói đến việc oẳn tù xì thì Taehyung , Jimin khá tán đồng . Nhưng vật tay thì Jungkook vừa đề nghị thì NamJoon cũng gật gù đồng ý . Về phần rap thì ngoài Yoongi đưa ra chủ ý thì SeokJin khá hăng hái trong phần này .
Một lúc sau , hay nói chính xác hơn là thời gian đã trôi qua được hơn nửa tiếng nhưng cả sáu người vẫn chưa đưa ra được quyết định . Rằng sẽ chơi trò gì để phân công ai là người được ngủ cùng cậu vào tối hôm nay .
NamJoon xoa xoa hai bên thái dương rồi lại mở lời :
- Dời vụ đó qua một bên đi , xuống dưới , bàn chuyện chính trước đã .
Năm người còn lại nhìn nhau , sau đó liền nhún vai mà cùng nhau đi xuống dưới phòng khách bàn chuyện . Bây giờ dinh thự ngoài quản gia và một vài người hầu ra thì chẳng còn ai nữa .
Nhưng vì để việc bàn chuyện được diễn ra một cách riêng tư , quản gia đã cho phép các người hầu được trở về phòng nghỉ ngơi , dĩ nhiên là sẽ không được phép ra khỏi phòng cho tới khi trời sáng .
Sau đấy , quản gia pha chút trà nóng có tác dụng giúp an thần đem ra ngoài cho các anh . SeokJin uống một ngụm trà nóng , lại nhìn về phía NamJoon đang trầm tư nhìn vào màn hình điện thoại .
Anh lên tiếng :
- Việc điều tra thì cứ để mấy đứa nhỏ nó làm , em sốt sắn như vậy là có lý do gì sao ? Còn khó nói tới mức phải tới phạm vi không còn Hoseok mới nói được ?
- Hyung trưởng , em nghĩ chúng ta cần phải đẩy nhanh tiến độ điều tra . Nếu không ngày mà Hoseok biết được sự thật sẽ chẳng còn xa nữa đâu .
SeokJin , Yoongi , Taehyung , Jimin và Jungkook nghe thấy lời này liền bất giác đứng hình vài giây . Cả căn phòng khách đắm chìm trong sự im lặng , ai cũng đang rơi vào trầm tư .
Taehyung và Jimin nhìn nhau , dường như là đang có cùng một loại suy nghĩ . Y đại diện lên tiếng hỏi :
- Ý của hyung là chúng ta phải tìm bằng chứng dồn Kim Garam vào đường cùng trước khi những việc trong quá khứ bị Hyelin và Yihyun điều tra ra à ?
- Ừ.
- Chuyện Hoseok bị bạo lực học đường rồi lại bị ám sát ở Sông Hàn . Kim Garam quả thực có liên quan , nhưng vụ án đó kết lại cũng khá lâu rồi . Muốn tìm lại bằng chứng cũng vô cùng khó khăn . ~ Taehyung nói
- Không khó khăn , chỉ cần cho số tiền gấp đôi giá của cô ta . Tự động bằng chứng sẽ xuất hiện mà thôi . Cái này cứ để Jungkook đi đàm phán đi ~ SeokJin bảo
- Được , cái này cứ để em lo .
Jungkook đồng ý nhận nhiệm vụ điều tra và thu thập bằng chứng . Lấy điện thoại bấm một dãy số rồi tiền ghi một đoạn tin nhắn nhỏ , ấn nút rồi gửi đi . Rất nhanh chóng ở phía bên kia đã gửi tin xác nhận nhiệm vụ .
Jungkook lại có phần bực dọc , cứ cầm lấy tách trà nóng mà tuôn mấy ngụm liền . Nó cũng bắt đầu nói ra suy nghĩ của mình :
- Rõ ràng là việc điều tra là thứ nên làm , nhanh chóng điều tra và thu thập bằng chứng sẽ có thể tống thằng khốn kia vào tù nhanh hơn . Nhưng mấy hyung có thấy không ? Càng điều tra sâu vào thì những chuyện giữa chúng ta và Hoseok trong quá khứ cũng sẽ được phơi bày . Chi bằng cứ để yên thế này , em nghĩ chúng ta nên bắt đầu kiểm tra sức khỏe của Hoseok . Một khi có khả năng liền dùng biện pháp đó đi .
- Đừng hỏi nó tại sao lại nhất quyết dùng cách đó . Các hyung cũng tự hỏi lại bản thân mình . Rằng trong quá khứ có ai chưa từng làm chuyện tổn thương tới Hoseok hay không ? ~ Jimin lạnh giọng nói
- Sáu người chúng ta , ai cũng có phần hết nên là đừng có thanh minh thanh cao gì cả . Các hyung lớn ạ ~ Taehyung nhún vai
- Nói đúng trọng tâm nhỉ ? Xem ra là tụi mày đã cùng nhau bàn bạc với nhau từ trước rồi đúng không ranh con ? ~ Yoongi chất vấn
- Không hẳn . Dù sao chúng ta đạp chung một thuyền . Một đứa ngã là cả bầy lăn theo . Là nghĩ cho đại cuộc thôi . ~ Jungkook đáp
- Hyung Trưởng , thế nào ?
Tất cả mọi sự tập trung lúc này đều dồn vào người có quyền nhất trong gia đình là SeokJin . Vậy mà người này lại nhún vai một cái rồi đưa ra hai cục xí ngầu . Nở một nụ cười tươi rồi tỉnh bơ nói :
- Quay xí ngầu đi , đứa nào cao điểm nhất thì đứa nó được cùng Hoseok nhé .
- Bớt chuyển chủ đề giùm !
Miệng phản bác như vậy thôi chứ cũng tranh xí ngầu đòi quay trước cho bằng được . Chiêu này của SeokJin thật sự có tác dụng .
Bởi vì anh em ruột thịt với nhau rất hiếm việc không tranh giành . Mà ở đây sáu anh em nhà này đụng cái gì cũng tranh giành với nhau vô cùng quyết liệt . Từ miếng đùi gà cho tới một cái áo thun cũng không buông tha . Vậy nên việc ngủ chung với cậu là phải tranh cho bằng được . Cho dù có sứt đầu mẻ trán cũng phải giành tới cùng .
Có thể xác định rằng sáu anh em các anh đều có một điểm chung đặc biệt . Đó chính là đều chiếm hữu như nhau !
- Quàoo ~ NamJoon được tận 12 điểm ư . Chúc mừng chú em nhé !
- Thu lại cái điệu cười đó đi . Nhìn man rợ chết được !
- Được thôi . Mấy đứa kia cũng về phòng nghỉ ngơi đi nhé . Ngày mai còn phải làm việc nữa , đừng có mà làm biếng đấy . Ngủ ngon nhaaa !
SeokJin vẫn giữ nụ cười tươi trên môi , vừa nói lại vừa vẫy tay . Rồi lại đút tay vào quần trở về phòng riêng trên lầu 1 .
Năm người còn lại kiểu vừa tức vừa ngơ ngác nhìn nhau . Nói chung là vấn đề mà các anh đang đề cập tới là đã được nói rất nhiều lần với SeokJin . Nhưng mà có vẻ như Đại Kim Thiếu không muốn tiếp chuyện thì phải...
Yoongi không nán lại lâu , lười biếng mà trở về phòng đánh một giấc sau chuyến bay dài . Jungkook , Jimin và Taehyung thì lại khá bận rộn . Ừ thì bận rộn tức tối vì không thể thắng được ván lắc xí ngầu vừa rồi thôi chứ không gì .
- Mày có tin là hồi nãy ổng gian lận không ?
- Ý mày là sao hả Taehyung ? Nãy ổng gian lận thiệt hả ?
- Chứ còn cái gì nữa , cái đầu của ổng như cái máy vậy đó . Tính toán góc độ một chút là sẽ quăng ra số mà ổng mong muốn mà thôi . Mày không thấy lần nào chơi trò này ổng cũng có điểm cao nhất à ?
- Ừ nhỉ ? Ổng chắc chắn là đã gian lận rồi .
- Gian lận cái chắc chứ còn gì nữa . Phải không thằng út ?
- Chắc cú .
Ba đứa nó chụm thành một cục mà bàn tác rất sôi nổi về ván lắc xí ngầu ban nãy . Không chỉ là bàn tán mà còn cố tình nói rất lớn cho gã nghe thấy .
NamJoon chẳng quan tâm tới ba đứa nó nữa. Cứ thế mà đi thẳng một mạch về phòng ngủ với Hoseok mà không chút quay đầu . Tắt đèn xong thì còn chốt cửa vô cùng cẩn thận .
Do muốn cậu được ngủ ở trong phòng một cách an toàn nên các anh đã cho làm ở cánh cửa thêm hai cái ổ khóa phụ . Cho nên phòng cậu là phòng duy nhất trong dinh thự BangTan có tới 3 ổ khóa .
========================================
[ Jung Gia ]
< - Nhị Thiếu Gia , Tam Thiếu Gia , Tứ Thiếu Gia , đã gần 4 giờ sáng rồi . Hay là ngừng việc lại đi , đừng làm nữa . Có gì để mai hẳn giải quyết có được không ? >
- Không ạ . Bác cứ mặc tụi con đi . Này Kai , mày viết xong chưa vậy ?
- Xong rồi xong rồi !
Beomgyu vừa hối thúc xong thì Taehyun lẫn Kai đều viết xong mấy tập sớ dày cộm . Cứ mà cách 15 phút thì tập sớ dày cộm được xếp lên thành hàng dài .
Đây toàn bộ đều là những đơn kiện và cả những đơn thu thập bằng chứng , còn có cả đơn xin cách ly khẩn cấp , đơn xin bãi bỏ việc được bảo lãnh của tên đó cũng được xấp nhỏ này viết nốt .
Nói là viết nhưng là công sức tụi nó thay phiên nhau đánh máy một tiếng mấy mới xong . Vụ kiện này của Hoseok , tụi nó quyết dùng mọi cách . Cho dù có phải tốn bao nhiêu công sức và tiền bạc cũng phải thắng kiện và tống tên biến thái kia vào tù cho bằng được .
- Bác quản gia , ngày mai bác đem những cái đơn này nộp lên tòa án với tư cách là "Bác Họ" của hyung trưởng . Tạm thời đừng lấy thân phận Jung Gia của chúng ta ra mà đàm phán . Con muốn xem xem , tên biến thái dám tấn công hyung trưởng của bọn con còn muốn giở trò gì trên tòa sắp tới .
< - Nhị Thiếu Gia , tên kia là con trai độc nhất của Ryu Thị . Trước giờ tập đoàn này vẫn luôn muốn nương nhờ Jung Thị và Tập Đoàn Y Dược BTS để được nâng đỡ...>
Quản gia còn chưa nói hết câu thì Beomgyu đã cắt ngang . Nó nhíu mày , đăm chiêu hỏi lại :
- Tập Đoàn Y Dược BTS ? Có phải là Tập Đoàn Y Dược lớn nhất Hàn Quốc của Kim Thị không ? Ý của con là của sáu người kia á hả ?
< - Vâng thưa Nhị Thiếu Gia . Kim Thị trước giờ vẫn luôn vận hành Tập Đoàn Y Dược , có lẽ trong khoảng thời gian gần đây đã bắt đầu có những tập đoàn con theo hướng chính khoán nên các con đã có sự nhầm lẫn . >
- Vâng . Với cái khí chất của tiền bối Kim đó , con đúng là xém quên mất là Kim Thị bốn đời điều hành Y Dược .
- Nhưng mà nghe bảo Kim Thị sớm đã không vừa mắt với Ryu Thị cách đây không lâu . Nếu nói thẳng thời gian chính xác thì có lẽ là sau Lễ Hội Mùa Đông . ~ Taehyun lên tiếng
- Ủa gì thấy đi hành nghề bói bài với thằng Kai quài mà sao chuyện thương trường nắm rõ vậy ? ~ Beomgyu giật giật mắt
- Gì thì đi bói dạo nhưng cũng phải cập nhật thông tin chứ cha . Tui đâu thể để một mình bác quản gia chịu khổ được . Jung Thị nhà mình điều hành biết bao nhiêu chi nhánh và tập đoàn con . Trong khi tụi mình chưa đủ tuổi để kế thừa Jung Thị cho nên hiện tại một mình bác ấy phải gánh vác tất cả . Tui cũng thấy tội lỗi đó ông già ! ~ Taehyun đanh đá đáp
- Thôi đừng cãi nhau cho thằng này nhờ đi ! Ngồi đánh máy một đống đơn nộp tòa án đã mệt rồi . Còn gặp hai cha nữa ! Nhức hết cả đầu ! ~ Kai than vãn
- Không cãi thì không cãi . Chắc tao muốn cãi với nó !
- Chắc bên đây thèm ?
- Giờ mày muốn sao ?!
- Muốn sao ?!
Beomgyu và Taehyun không ai nhường ai , liếc mà muốn rách mặt đối phương . Quản gia cùng với các người hầu cũng đau đầu bất lực .
Bình thường ở Jung Gia mà có Hoseok thì rất bình yên . Ý là cũng có cãi nhau nhưng mà cũng không tới nỗi như thế này . Từ khi cậu dọn qua nhà các anh sống thì ở Jung Gia không khác gì cái chợ . Muốn cãi nhau lúc nào là cãi , muốn đập lộn lúc nào là đập .
Kai mệt tới mức không muốn xen ngang . Cứ tập trung vào công việc của chính bản thân nó mà tiếp tục . Đánh được một lúc lại dừng tay uống miếng trà thảo mộc ấm nóng . Nó nhìn về phía quản gia mà cất tiếng :
- Bác cũng đừng lo lắng quá . Tập Đoàn Y Dược BTS hiện tại đang đứng về phía hyung trưởng . Tin chắc sẽ giúp đỡ chúng ta một tay trong vụ kiện lần này . Còn về phần của Ryu Thị , mục đích tụi con không muốn để lộ thân phận Jung Gia . Chắc hẳn là bác đã đoán ra được rồi chứ ạ ?
< - Các Thiếu Gia muốn...kiểm chứng ? >
- Phải . Kiểm chứng xem sắp tới có cần phải dọn rác hay không đó ạ .
< - Vâng...đã hiểu thưa Thiếu Gia . >
Quản gia cúi đầu , lần này quả thật ông không muốn nhiều lời nữa . Bởi vì có vẻ như cả ba đứa nhỏ này đều đã có dự tính riêng . Và tính toán cũng vô cùng kĩ lưỡng .
" Các thiếu gia đã trưởng thành thật rồi...nhưng mà mình vẫn nên khuyên các thiếu gia mau chóng đi ngủ thôi . Chứ thức đến gần 4 giờ sáng vẫn không chịu đi ngủ thì làm sao mà có sức khỏe chứ ! "
=======================================
.
.
.
.
.
" Mình đang ở đâu vậy ...? "
Jung Hoseok mở mắt ra , thấy rằng bản thân đang đứng ở một nơi trông rất xa lạ . Không có nhà cũng chẳng có chút ánh đèn nào cả . Cậu mắc chứng sợ bóng tối , cho nên khi đứng ở một mình cô quạnh ở một nơi tối tăm thế này . Nỗi sợ cứ theo đó mà tăng cao .
- Có ai không ? Có ai ở đây không ?! Làm ơn hãy trả lời tôi với !
Cậu hét to lên như muốn tìm kiếm chút tia hy vọng nào đó . Nhưng cho dù cậu có kêu lớn tới nhường nào thì cũng không có tác dụng . Chẳng có ai hồi âm lại câu hỏi của cậu cả .
Tiếng của cậu vang vọng khắp nơi . Loại âm thanh vang vọng ấy khiến cậu lo sợ . Nhận thấy không thể đứng yên một chỗ được nữa , cậu bắt đầu chạy đi tìm lối thoát .
Hoseok cứ chạy , cứ chạy mãi nhưng vẫn không tài nào tìm ra được con đường thoát thân . Vừa chạy vừa gọi lớn cầu cứu , ngoài tiếng vọng ra thì chẳng còn thứ gì khác nữa . Đến khi cơ thể chẳng thể chịu nổi việc chạy quá nhiều , cậu đành phải dừng lại mà điều chỉnh lại nhịp thở .
- Rốt cuộc nơi này là đâu chứ ? Rõ ràng là mình đang ở nhà của anh SeokJin mà...
Còn đang mải mê suy nghĩ xem bản thân đang đứng ở đâu . Hoseok lúc này đúng thật là đang vô cùng lo lắng . Thì đột nhiên ở phía sau lưng , ngay bên mép vai phải của Hoseok có một bàn tay vỗ nhẹ xuống . Hoseok giật mình , quay lại thì càng hãi hùng hơn nữa .
Ở phía sau cậu chính là...một Jung Hoseok với cơ thể dính đầy máu ! Hàng tá vết thương ngự trụ trên cơ thể bé nhỏ ngay trước mặt cậu .
Mặt đối mặt với một Jung Hoseok khác , tâm trạng của cậu có chút lạ lùng . Đâu đó trong thâm tâm còn vấn lên cảm giác đau đớn vô hình không thể miêu tả thành lời .
So với sự bất ngờ ban đầu , bây giờ cậu lại chuyển từ đó sang bàng hoàng đến hoảng sợ đan xen . Cậu nhìn một "bản thân" khác đang ở đối diện , sau một hồi ngập ngừng thì cậu lên tiếng hỏi :
- Cậu...là chủ nhân của cơ thể này có đúng không ? Ý tôi là...cơ thể mà tôi đang chiếm dụng này...
Dường như người đối diện hiểu cậu đang hỏi tới cái gì . Người này vui vẻ nhìn cậu , nở một nụ cười thật tươi rồi ngoan ngoãn gật đầu một cái . Dù cho cơ thể lẫn gương mặt đang dính đầy máu tanh nhưng vẫn không thể nào che lấp đi sự thơ ngây của người này . Hệt như một đứa trẻ con vậy .
- Cậu biết tôi chứ ? Tôi chính là cậu ở một...
Còn không để Hoseok nói xong , người đối diện đã đưa tay ra tạo một cái thứ gì đó có độ dài vừa phải . Cầm lấy rồi đưa lên trước miệng . Động tác này khiến cho cậu cảm thấy có phần quen mắt . Đây là động tác cầm micro
Sau đó người này nắm lấy tay cậu rồi kéo đi về phía trước . Cả hai chạy được một khoảng dài thì bắt đầu thấy một luồng sáng nhỏ .
Càng tiến đến gần , luồng sáng ấy càng rõ ràng và lan rộng . Cho tới khi tới một cánh cửa màu trắng hiện ra . Trước cánh cửa còn được treo một cái vòng hoa hồng rất đẹp . Chủ thể nhìn cậu , vẫn là một nụ cười thơ ngây ấy . Rồi người này vặn chốt cửa rồi từ từ mở ra .
Đôi mắt của cậu giãn to , hai tay bất giác đưa lên trên miệng mà che lấp đi sự ngạc nhiên . Ở phía bên kia cánh cửa , sau khi ánh sáng ấy dần phai nhạt đi . Cảnh tượng mà cậu luôn luôn thắc mắc bấy lâu nay cuối cùng cũng đã xuất hiện .
" Nơi này chính là...nhà tang lễ Trung tâm y tế Asan tại Seoul mà..."
- Này , tại sao cậu lại đưa tôi tới đây thế ?
Chủ thể không trả lời , chỉ im lặng mà cười với cậu mà thôi . Hoseok cảm thấy khó hiểu , đưa mắt nhìn xung quanh thì mới bắt đầu chú ý tới những bóng hình quen thuộc . Những bóng hình đó lẳng lặng rơi nước mắt . Lẳng lặng tới cúng bái rồi lẳng lặng tới ngồi các hàng ghế khác nhau ở cách xa cầu thang .
- Là anh SeokJin , NamJoon , Jimin , Taehyung và có cả Kookie nữa...nhưng mà bọn họ làm gì ở đây chứ ? Hoseok à , cậu có thể cho tôi biết tại sao họ lại có mặt ở đây được không ?
[ Phòng số 1, tầng 1, nhà tang lễ Trung tâm y tế Asan (Seoul). ]
< - Tất cả nghiêm ! Xuất phát ! >
Tiếng hô lớn ở trên tầng 1 vọng tới bên tai khiến cậu có chút đứng hình . Ở phía trên có một đoàn người cầm cờ và những bó hoa hồng trắng đang đi xuống . Có một người con gái thân hình cùng nét mặt vô cùng tiều tụy đang cầm một bức di ảnh mà bước từng bước nặng nề .
Cậu nhận ra...người con gái đó chính là Jung Jiwoo – Chị gái của cậu .
Ở phía sau người con gái đó chính là ba và mẹ của cậu . Bọn họ đều mặc trên mình bộ trang phục truyền thống . Chỉ là bộ trang phục đó chỉ có duy nhất hai màu trắng và đen . Bọn họ cứ từng bước từng bước đi xuống tới tầng trệt . Lúc này thứ đang đi phía sau bọn họ mới lộ diện . Là một cỗ quan tài màu trắng tinh với phần kính trong suốt .
Hoseok trong lòng nặng nề , tiến tới mà muốn nhìn rõ bên trong cỗ quan tài đó là ai ?
Chân vừa bước tới , cậu liền chết trân tại chỗ mặc dù đã thầm đoán ra được trước đó . Bên trong chiếc quan tài trong suốt kia chính là xác của cậu . Hay nói đúng hơn là thân xác huyết nhục của Jung Hoseok cậu ở thế giới mà cậu nên thuộc về .
Lúc này thì cậu mới nhận ra , chủ thể chính là đang dẫn cậu trở về thế giới cũ để được nhìn thấy kết cuộc của bản thân sau khi đã xuyên không .
Trong chiếc quan tài trong suốt bằng thủy tinh, bốn phía đều nhìn thấy được . Hoseok nằm trong đó...với bộ trang phục màu trắng tinh thuần khiết , giữa đôi bàn tay là một cành hoa hồng đỏ đặt lên trước bụng .
Chiếc quan tài được khắc tên Jung Hoseok bằng chữ vàng và đề thêm rằng cậu là một chàng Hoàng Tử của Hy Vọng .
Đi ở phía sát bên phải của cỗ quan tài trắng , Hoseok đã nhìn thấy người mà cậu đang tìm kiếm nãy giờ .
Min Yoongi với màu tóc xanh mint đang bước từng bước đi cùng cậu ra khỏi nhà tang lễ . Trên vai anh đặt một phần quan tài lên trên , cùng với những người bạn bè đồng nghiệp khác...cùng đưa tiễn Hoseok tới nơi đoạn đường cuối cùng .
Hốc mắt của anh đỏ lên , nước mắt cứ không ngừng rơi xuống . Cậu cố gắng đi theo đoàn người ra tới bên phía ngoài .
Không ra thì thôi , ra rồi thì cậu liền thấy rất nhiều người hâm mộ đang cầm theo lightstick của fandom . Nhìn thấy cỗ quan tài đi ra liền giơ lightstick lên , trên mỗi cây lightstick đều được đính thêm một đóa hoa hồng màu trắng . Những chiếc lightstick sáng đèn , tiếng khóc của người hâm mộ cũng theo đó mà nấc lên từng cơn .
Cảnh tượng như thế này...làm sao mà cậu có thể chịu nổi ? Thà rằng đừng bao giờ cho cậu thấy . Thà rằng....
Trái tim cậu không chịu nổi sự thật quá tàn khốc này . Cậu ôm lấy bên trái tim mà đau đớn khụy xuống , chẳng tài nào có thể đứng vững được nữa mất rồi . Nước mắt theo đó mà chẳng kiềm được , chảy dài xuống...
- Xin lỗi...xin lỗi mọi người rất nhiều...
TO BE CONTINUED
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro