Chapter 58
Tiếng chuông đồng vang lên thanh thoát khi cánh cửa gỗ mái vòm di chuyển. Một người dắt tay một người bước vào, nhận lấy lời chào hỏi của nhân viên bên cạnh lối đi, như một thói quen mà mỉm cười nhã nhặn rồi mới tìm đến vị trí ghế ngồi gần góc phòng thân thuộc. Nam nhân tóc vàng cao ráo ân cần kéo ghế giúp em.
Hinata đói rồi, bụng em vừa sục sôi ngay khi Tsukishima dẫn em vào quán.
Bởi ập vào khứu giác em đầu tiên là làn hơi vanilla dịu ngọt của bánh kem, kèm một chút quyến rũ của hương mạch nha trong từng tách cà phê nóng hổi. Mùi hương thơm nức nở khiến cơn đói mà em cố kìm nén suốt bấy giờ đều vỡ òa.
Một cửa tiệm bánh ngọt được bài trí theo phong cách cổ điển Châu Âu, với những chi tiết tinh xảo được chạm khắc trên từng món đồ nội thất hay những đường nét uốn lượn trên trần nhà, mặt tường và thức cột. Một vẻ đẹp hoàn mỹ, sang trọng đầy thanh lịch như gột rửa cả tâm hồn người chiêm ngưỡng.
"Cậu Tsukishima, thật hiếm khi thấy cậu đến đây cùng bạn"
Người nhân viên mang nụ cười niềm nở với khuôn mặt phúc hậu của tuổi trung niên cất lời. Dường như đối phương khá bất ngờ khi vị khách quen thuộc thường xuyên ghé quán một mình để thưởng thức cà phê lần này lại có sự thay đổi. Vẫn là góc bàn ấy, vẫn là chỗ ngồi ấy, dễ dàng che bớt đi sự thu hút của mọi người. Nhưng ghế ngồi đối diện mà nam nhân chẳng bao giờ cho ai cơ hội ngồi cùng để bắt chuyện làm quen giờ đây hiện diện một cậu trai xinh đẹp như hoa, cùng màu nắng hạ vương trên mái tóc mềm mại.
"Là người yêu của cháu"
"Ôi trời, vậy ra đây là lý do mà cậu luôn từ chối lời mời của các cô gái!"
Bác nhân viên che miệng mỉm cười, rồi lại phúc hậu nhìn sang cậu trai tóc cam, người đang đỏ mặt ngại ngùng khi vừa được bạn trai em giới thiệu một cách đột ngột. Đôi gò má em ửng hồng, da đầu căng cứng như từng mạch máu vừa bị trì trệ, hơi thở đun nóng trong buồng phổi khiến hô hấp trở nên thật rõ ràng, Hinata thế mà lại căng thẳng.
Em chưa hề chuẩn bị cho một tình huống chẳng khác mấy với ra mắt như này.
"Thật là, đáng ra cậu nên nói với ta sớm hơn, mấy cô gái và nữ nhân viên lúc nào cũng hỏi ta về hình mẫu lý tưởng của cậu"
"Ừm... một người bản lĩnh, đáng yêu, tài giỏi nhưng lại vô cùng ương ngạnh, táo bạo... Cháu chưa từng có hình mẫu lý tưởng, là cậu ấy đã định nghĩa cho khái niệm của cháu"
Hinata có thể cảm giác được ánh nhìn nóng bỏng hướng thẳng đến em của người đối diện dù cho em đã cúi gằm mặt xuống để ngắm nghía mấy đốt ngón tay. Lồng ngực em rộn ràng và tần suất thì chẳng có dấu hiệu giảm. Thế nhưng ngoài những lời đường mật mà "người yêu" dành cho em, Hinata cũng nghe được những tiếng suýt xoa đầy tiếc nuối của mấy nhân viên nữ phía sau quầy bánh.
Có vẻ, bạn trai của em nổi tiếng với phái nữ lắm, cướp đi thần tượng của họ như vậy, em cũng phải ra dáng một người yêu vẹn toàn để xứng đáng với chàng nữa.
Trong khi Hinata đeo lên vai trách nhiệm bản thân cần phải trưởng thành hơn thì xuất hiện ngay trước mặt, cuốn thực đơn màu be cùng vô vàn những hình ảnh cuốn hút được Tsukishima đẩy qua phía em. Nhận được một cái gật đầu nhẹ từ hắn, Hinata biết em được phép lựa chọn bất kì thứ gì em muốn. Và trong tất cả mọi thứ, Hinata yêu nhất là bánh ngọt.
Ánh mắt sáng như sao trời lấp lóe, Tsukishima ghi vào cõi lòng khung cảnh người thương chìm đắm trong thế giới hạnh phúc của riêng em. Hắn xin thề sẽ luôn khiến cho nụ cười của em mãi rạng rỡ như vậy. Tình yêu của hắn, cả thế giới này mới xứng với em.
"Cái này..."
"Ôi, khẩu vị của cậu thật tốt, Black Forest là món bánh ngon nhất trong cửa tiệm của ta, thử một chiếc nhé?"
Tsukishima gật đầu một lần nữa, và người nhân viên vui vẻ ghi chú xuống cuốn sổ nhỏ. Hắn gọi thêm một Espresso có vẻ như đã quá quen thuộc cùng một Latte Macchiato khi Hinata nói rằng em không biết phải uống gì.
"Bác ấy là chủ tiệm, có vẻ như rất thích cậu"
"Thích tôi sao.."
Nhưng có lẽ, câu từ đến tai Hinata lại nhảy thành hai nghĩa. Đặc biệt là khi em vừa được đối phương giới thiệu là người yêu. Thế nên, dưới ánh đèn màu vàng kem ấm áp đầy lãng mạn, gò má ai kia lại tô điểm thêm một lớp phấn hồng tự nhiên, trái tim ai đó cũng vì thế mà bất giác rạo rực.
"Cậu biết câu chuyện về Black Forest không?"
Hinata lắc đầu, gió mát từ ngoài cửa sổ vòm cung thoảng qua phe phẩy mái tóc xinh đẹp, chạm đến ánh mắt đậm mùi tình của Tsukishima.
"Đây là lần đầu tiên tôi thấy một chiếc bánh đẹp như vậy"
Hôm nay xuân hồng thật đặc biệt, không có nắng, trời trở gió như thể quay ngược về mùa đông, nhưng lòng người lại ấm áp đến vô tưởng. Chính bởi, họ hiện hữu trong tâm hồn một dòng máu nóng hổi đang khao khát thứ tình yêu mãnh liệt từ đối phương.
"Cánh rừng đen ở khu vực Đông Nam nước Đức nơi có vô vàn cây anh đào chín mọng. Tương truyền rằng từng cây anh đào ở đó đã được trồng bởi những cặp tình nhân yêu nhau và cưới nhau.."
Hinata thẫn thờ, em chăm chú lắng nghe câu chuyện mà Tsukishima kể, không ngờ rằng chiếc bánh được nấu nướng kì công với màu đen huyền ảo ấy lại có nhiều ẩn ý như vậy. Thế rồi, khi mà em chìm trong sự lãng mạn đầy ngọt ngào của Black Forest, Tsukishima ngồi ở đầu bên kia, cùng với tông giọng không quá lớn, chỉ đủ để gửi trao tới người duy nhất đang xuất hiện trong mắt hắn, Tsukishima ngỏ lời:
"Hinata, có muốn cùng tôi trồng một cây không?"
...
#đôi lời của harie: ý tưởng từ chiếc bánh kem rừng đen xuất hiện trước mặt tác giả nhưng ả ta lại không được nếm thử = ))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro