Chương 6.
Đến trước cửa phòng, ý thức của Kenma đã bắt đầu mơ hồ, không phải là cảm giác nóng bức do phát sốt mà là càng sâu hơn, tựa như cảm giác nóng cháy khi say rượu.
Hinata không nhịn được mà dán sát lấy người đang ôm mình. Cảm giác bị bọc trong áo khoác quá khó chịu, em kéo áo anh xuống, bản thân lại để lộ ra hai má đỏ bừng như tụ máu do cơn nóng phát tình.
Pheromone phả vào mặt. Omega đã tiến vào giai đoạn hoàn toàn phát tình.
Kenma không nhiều lời nữa, anh hôn lên môi Hinata, dễ dàng mở khoang miệng của em, cắn xé đầu lưỡi, liếm láp lên khu vực mẫn cảm trên cằm. Hinata muốn thuận theo nụ hôn của anh, nhưng lại lóng ngóng không biết đặt tay ở đâu. Kenma bật cười, nắm lấy tay em đặt lên vai mình, cẩn thận hôn xuống.
Hinata mân mê ngón tay thon dài của anh, đầu óc mơ hồ hoàn toàn bị dục vọng chiếm đoạt. Hinata đặt tay anh lên má mình, dụi dụi chiếc má bánh bao phúng phính vào lòng bàn tay anh. Kenma nghe tim đập loạn xạ, không chịu được mà hôn lên má em, nhẹ nhàng cắn lấy chiếc bánh bao đang ửng đỏ kia.
"Tay của Kenma..." Hinata vuốt một đường theo từng đốt ngón tay của anh, ngước vành mắt hoe đỏ nhìn Kenma. "Em thích tay của Kenma lắm."
Nói rồi em hôn lên tay anh, hôn rất nhẹ nhàng, lần mò theo từng đốt ngón tay mà hôn. Kenma bị pheromone của em kích thích, hai mắt mờ dần, chỉ nhìn rõ đôi môi đỏ mọng đang hôn khắp tay anh.
Không ngờ do nằm một chỗ quá nhàm chán nên anh quyết định xuống phòng y tế tìm nhiệt kế, bất ngờ gặp được thầy Takeda của Karasuno đang vội vã rời đi. Thầy ấy nhìn thấy anh, hai mắt vừa hoảng loạn vừa như tóm được vị cứu tinh. Anh thấy vẻ sợ hãi trong mắt thầy, tiếp đó là mùi cam lan tỏa từ phòng y tế lọt ra. Hinata xảy ra chuyện gì sao?
"Em... là một Alpha đúng không?" Takeda ấp úng nói, dường như thầy sợ mình sẽ đưa ra một quyết định sai lầm. Nhưng không thể để Hinata chịu đựng một mình thêm nữa, Takeda quả quyết nhét chìa khóa phòng y tế vào tay Kenma, nước mắt từ từ rơi xuống. "Xin em... Đừng đánh dấu em ấy..."
Kenma biết mình phải làm gì, anh ôm lấy em bé của mình, từ từ hôn xuống đôi môi đỏ mọng. Hinata không ý thức được bản thân, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.
Vụng về thật...
"Shouyou, để anh dạy em cách hôn nhé." Kenma hôn nhẹ nơi khóe môi em, "Trước tiên em phải hôn nhẹ lên môi anh như thế này."
Hinata nghiêm túc học hỏi, rướn người hôn khẽ lên môi anh, hai mắt xinh đẹp đẫm nước càng thêm mê người. Kenma đưa tay mân mê mi mắt em, cảm nhận những nụ hôn vụng về của em trải khắp mặt mình.
"Muốn anh..." Hinata khóc nói, "Muốn anh."
Kenma không trêu em nữa, bàn tay hướng xuống dưới, đi tới khe mông, dâm dịch tràn đầy bên trong thuận theo mông chảy đến đầy eo. Cái miệng nhỏ kia vừa thấy người đã không thể chờ đợi được nữa, nuốt vào một ngón tay.
"K-Kenma... Không..."
Cảm giác kia quá kỳ quái, khiến người ta vô thức khủng hoảng.
Ngón tay động đậy bên trong mấy lần, tiếng nước dính dớp, bên trong đã chuẩn bị khá ổn.
Anh rút ngón tay ra, xoa nắn thịt mềm trên đùi Hinata, đầu lưỡi liếm một đường đi xuống, như thưởng thức đồ ăn mà hút hai núm vú trước ngực, lôi kéo chúng ra bên ngoài.
Hinata vừa đau vừa sướng, tiếng kêu càng lúc càng quyến rũ, bên dưới cũng chảy nước không ngừng, ẩm ướt một mảng ga trải giường.
Làm tình tại phòng y tế trường, Kenma chưa từng nghĩ tới điều này, lại càng chưa bao giờ dám nghĩ người làm tình cùng mình sẽ là Hinata, bé mặt trời nhỏ mà anh luôn mong nhớ.
"Shouyou của anh."
Màn khởi động đã xong, bức tường lý trí của Alpha đã sắp đến ngưỡng sụp đổ, anh run run mở khóa quần, thả dương vật ra, chặn giữa hai chân Hinata. Anh cắn xé vỏ bao cao su cất trong túi quần, đè lên người Hinata, không chút lưỡng lự đâm vào, hoàn toàn tiến vào người em.
Trong nháy mắt ấy, Hinata bị đâm đến đầu óc trống rỗng, đôi môi mở ra run rẩy không kêu nổi một chữ, một dòng điện từ xương cột sống chạy thẳng lên, sướng đến mức ngón chân em cũng cuộn cả lại.
Người kia không chờ em bình tĩnh lại, ngay lập tức bắt đầu động.
"A, ưm a... C-Chậm một chút... Sâu quá, sâu quá!"
Hinata nước mắt giàn giụa xin tha, hai chân lại vòng lên eo anh, kẹp chặt, bị đâm đến không nói nổi thành câu hoàn chỉnh.
Lỗ nhỏ trong thời kì phát tình khát khao được tiến vào, cố gắng lấy lòng thứ to lớn bên trong bằng mọi cách, đâm vào đến khi trong miệng tràn đầy nước, dâm mỹ mà đẹp đẽ.
Pheromone không ngừng giao hòa, hai người trên giường cũng không ngừng đòi hỏi lẫn nhau. Kenma cúi đầu ngậm lấy vành tai Hinata, vừa cắn vừa nói bên tai em, hỏi em thoải mái không, thích không, còn muốn nữa không.
Hinata đáp lại anh, cổ họng run run, vừa dâm đãng vừa ngây thơ, thoải mái, thích, muốn nữa.
Dương vật của người kia va chạm vào bên trong, đường sinh sản bị anh giày xéo, cuối cùng con đường kia bị anh mở ra dưới một lần đâm xuyên.
"A, a! Sao thế này? K-Kenma... Em sợ lắ-"
Hinata còn chưa kịp nói xong đã bị Kenma đâm tiến vào khoang sinh sản, một loại khoái cảm khó thể diễn tả bằng lời xâm chiếm toàn thân em trong nháy mắt. Từng vị trí bên trong đều lên đến cao trào, chất lỏng nóng bỏng phun ra từng đợt từng đợt, tưới ướt quy đầu của người bên trên.
"Anh ở đây mà, đừng sợ."
Nhưng thế vẫn chưa xong, Kenma ôm em ngồi xuống, nâng mông lên rồi đột ngột thả xuống.
"A a! Kenma-"
Dương vật dài như vậy cắm vào toàn bộ, không một chút nào còn lại đâm mở khoang sinh sản mẫn cảm, quy đầu lớn êm dịu đặt ở bên trong. Anh khẽ hôn lên cổ Hinata, gặm ra những dấu vết màu hồng, cứ thế cắm vào chờ Hinata bình tĩnh lại.
"Em đau bụng..." Nước mắt Hinata trào ra, nhăn mũi phản đối. Xin đừng chỉ ở bên trong em như vậy, xin anh hãy di chuyển đi...
"Ngoan, hôn một cái là hết đau."
Kenma hôn môi cùng em, nâng cái mông nhỏ lên tiếp tục động. Tiếng rên rỉ của Hinata đều bị ăn vào bụng, trừ sướng ra chẳng còn biết gì nữa.
Mặt sau đã cao trào vô số lần, Hinata bị đâm đến mờ mắt, từ trên xuống dưới khắp người đều tràn đầy dịch trắng, lung ta lung tung, mà vẫn giương chân xin được chơi.
Omega thời kì phát tình đều chỉ muốn hai việc.
Thứ nhất: Sướng.
Thứ hai...
Lúc cao trào, Kenma liền lui ra ngoài, ở giữa hai chân kẹp lại của em thành kết, áo mưa bị bắn nát. Cả người Hinata đều là màu trắng của tinh dịch, em dang hai chân, mở lỗ nhỏ vừa bị thao đến sưng tấy, một tay đẩy miệng, mềm mại gọi.
"Muốn mang thai... Kenma, em muốn em bé..."
Kenma cảm thấy cả người đột nhiên như có dòng điện chạy qua, bên dưới to thêm một vòng khiến Hinata vừa mở miệng xin đã thấy hơi hối hận. Kenma nắm lấy cánh tay em, lật người em úp xuống giường, đẩy mông em vểnh lên. Hinata bám vào ga giường rên khẽ, tay bị anh trói ngược ra sau.
"Kenma... Không- Không vừa đâ-"
Em bé nhà mình chưa nói xong đã bị Kenma vung tay, một phát đánh mạnh vào cánh mông căng mẩy. Làn da trắng ngần dần xuất hiện vết tay lớn và chuyển đỏ.
"Hahhh~"
Hinata đau đớn co người, vô tình đẩy mông lên cao hơn, dưới tầm mắt của Kenma nó giống như mời gọi anh mau tiếp tục đâm thứ đang phấn khích tột độ kia vào bên trong. Hai mắt anh tối sầm, một lần nữa vỗ mạnh vào mông em, tiếng va chạm da thịt vang lên khiến cả hai cùng kích thích.
"Em vừa nói gì? Em muốn mang thai? Em có biết mình đang nói gì không?" Tông giọng trầm khàn của anh làm da đầu Hinata tê dại, không tự chủ được mà bắn ra. "Sao lại bắn rồi?"
Kenma nhếch mép, ngăn bản thân rời sự chú ý ra khỏi tuyến thể thơm ngon của em. Anh đã hứa sẽ không đánh dấu em rồi.
"Shouyou của anh."
Hinata bị ôm lấy chơi cả đêm. Lúc mở mắt, khi ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ thuỷ tinh, chiếu trên lưng, em đang nằm nghiêng, chân mở ra, bị làm với biên độ nhỏ. Thân thể Hinata mềm nhũn mà tê mỏi, phía dưới ướt vô cùng, cổ họng cũng khàn đi vì rên rỉ, chỉ có bên trong lỗ nhỏ là không ngừng run rẩy cao trào.
"Hah~"
Kenma rút ra, vuốt ve mái tóc ẩm ướt vì mồ hôi của em, ướt át hôn em, vỗ vỗ lên lưng em như động viên. Hinata được hôn thoải mái, từ cổ họng phát ra tiếng rên rỉ dinh dính.
"Takeda-sensei có vẻ vẫn chưa tìm được thuốc ức chế cho em." Kenma nói khẽ bên tai em. "Mọi người đang nháo nhác tìm em bên dưới đó."
"Kenma..." Hinata hôn anh.
Kì phát tình của Omega kéo dài đến năm ngày, nếu không uống thuốc ức chế thì chỉ còn cách làm tình cùng Alpha để thỏa mãn. Nhưng một Omega lặn như em thì kì phát tình kéo dài tới bảy ngày, thời gian phát tình cũng hỗn loạn không rõ. Em vùi đầu vào ngực anh, mân mê lọn tóc vàng và tham lam hít ngửi mùi bạc hà mát lạnh. Kenma dùng pheromone của mình để xoa dịu kì phát tình cho em.
Đợi phát tình đầu tiên chậm rãi rút đi. Ý thức của Hinata bắt đầu trở lại một chút, nhưng em quá buồn ngủ, chỉ cảm thấy thế giới xung quanh đang dần đi xa. Trong cơn mông lung, em cảm giác được mình bị ôm lấy, rồi em tiến vào nằm trong một mảnh lưu động ấm áp.
Đến lúc tỉnh lại, Hinata đã toàn thân sạch sẽ nằm trên chiếc giường y tế đã được thu dọn sạch sẽ, chăn khô ráo, mềm nhũn như kẹo bông. Kenma đã tắm cho em? Em thấy tờ giấy ghi chú bên cạnh bàn, trong đó là lời nhắn của Kenma.
Tôi đã dọn dẹp sạch sẽ rồi nên sẽ về phòng trước để mọi người đỡ nghi ngờ. Lát nữa dậy hãy uống sữa này nhé.
Hinata hoảng loạn.
Em làm tình rồi?
Lại còn làm với Kenma?
Hinata ôm lấy mặt, sợ hãi vò rối mái tóc cam chói của mình. Mọi người mà biết thì sẽ thế nào đây? Đây cũng chỉ là nhu cầu tất yếu của mỗi người, nhưng em lại thấy thật xấu hổ khi nhắc tới nó. Hôm qua em còn nói cái gì mà muốn mang thai cơ? Trời ơi em muốn chui xuống cái lỗ nào đó cho đỡ nhục quá!
"Hinata! Thầy tìm được rồi!" Takeda nhễ nhại mồ hôi chạy vào đập cửa phòng y tế.
Hinata bò tới mép giường định chạy ra mở cửa, nhưng em lại ngã xuống. Hai chân em mềm nhũn không có chút sức lực. Cũng đúng, Kenma đã làm em từ trưa hôm qua tới sáng hôm nay mà! Hinata xấu hổ ôm mặt la hét, lại chú ý tới tờ giấy dán ở cửa.
"Chìa khóa phòng ở chậu cây bên cạnh cửa."
Takeda tìm được chìa khóa và vào phòng, phấn khởi đưa ra túi thuốc ức chế mình lặn lội đi tìm. Tất cả số thuốc có tầm bốn loại, đều là dành cho Omega lặn. Hinata rưng rưng nước mắt nhìn thầy, khóc huhu hôn chóc chóc khắp mặt thầy.
Takeda nhìn thấy dấu hôn đỏ hồng khắp cổ em, chợt nhớ ra vội vàng kiểm tra tuyến thể sau gáy em. Thở phào nhẹ nhõm vì không có bất kỳ dấu răng đáng chết nào ở đấy.
"Tốt quá rồi. Em làm thầy tổn 10 năm tuổi thọ mất."
"Bây giờ hãy thử từng loại để tìm ra thuốc ức chế thích hợp với em, nhưng nhớ không được uống quá ba lần một ngày nhé." Takeda xoa xoa tóc em, nhận ra tóc em đã mềm hơn rất nhiều, cảm giác sờ rất thích.
"Takeda!" Huấn luyện viên Ukai từ đâu hớt hải chạy vào, mặt mày nhếch nhác hùng hổ lao tới ôm chầm lấy Takeda. "Em đã đi đâu vậy hả?"
Hinata: (°ロ°)!!
Takeda đành kể lại mọi chuyện, trừ việc thầy đã vô tình gặp gỡ và nhờ Kenma giúp Hinata làm gì. Huấn luyện viên Ukai vuốt ngực thở phào, lại nhăn nhó phụng phịu bám lấy thầy Takeda, hai mắt rưng rưng.
"Tôi đã lo lắm đấy."
Takeda cười trừ, vỗ vỗ đầu Ukai. "Xin lỗi vì đã đi mà không nói tiếng nào với anh."
"Làm nũng không có tác dụng đâu, lại đây hôn một cái."
Hinata: (ㆁ∆ㆁ)?
"Được rồi, hãy nghỉ ngơi thật tốt đi nhé Hinata." Hai vị người lớn lôi lôi kéo kéo nhau ra khỏi phòng, trả lại không gian yên tĩnh cho đứa nhỏ đang ngơ ngác trên giường.
Nhưng yên tĩnh chưa được bao lâu, lại có tiếng gào thét chói tai từ bên ngoài vọng vào.
"HINATAAAAAAAAAAAA!!"
Đám người gây ồn kia ùn ùn kéo tới lấp đầy phòng, Yachi khóc tu tu lao tới đè Hinata muốn nghẹt thở, may có Shimizu nhấc cổ áo kéo cô nàng ra.
"Em đau ở đâu? Sốt? Trật chân? Sưng đùi?" Sugawara cuống cuồng lay lay em, lật chăn định kiểm tra xem em rốt cuộc bị thương ở đâu mà phải âm thầm nghỉ dưỡng như vậy.
Hinata vội quấn chăn quanh người thành cục bông nhỏ, lăn vào góc giường. Pheromone Alpha hỗn tạp ở đây làm em khó chịu quá.
"Hinata, rốt cuộc cậu bị làm sao?" Kageyama tiến lên phía trước, áp mặt sát vào em.
Trong một khắc, bản năng của Hinata đã nhắc nhở em rằng pheromone của tên này quá nguy hiểm, cần phải tránh xa.
"Ai đó lôi tên ngốc này lại giúp em với, em buồn nôn quá." Hinata mặt mày tái mét lăn ra chỗ khác, làm động tác như sắp nôn.
Nishinoya nghe vậy liền vác Kageyama ném ra ngoài.
Kageyama: (ʘ言ʘ╬)
Kì phát tình vừa qua đã phải đối mặt với đám pheromone Alpha này khiến em mệt lử, cả người mềm nhũn nằm xuống giường, buồn ngủ quá.
"Em không sao đâu ạ, chỉ là bây giờ buồn ngủ quá thôi..."
"Em phát tình rồi đúng không?" Daichi rất tự nhiên, mặt nghiêm nghị nhìn thẳng Hinata mà hỏi.
Hinata khó khăn gãi gãi tai, không phủ định. Mọi người đều hiểu chuyện này đáp án là gì, hơn nữa mùi cam của Hinata đã ngọt hơn rất nhiều, pheromone Omega lan tỏa khắp căn phòng khiến ai cũng phải khó khăn lùi lại một bước.
"Em có thuốc ức chế chưa?" Asahi nhìn em, vẻ mặt lo lắng.
"Em có rồi ạ, mọi người đừng lo lắng." Hinata mỉm cười tươi rói, giống như mặt trời nhỏ muốn thiêu rụi trái tim bé bỏng của người ta.
"Mọi người nên quay lại tập luyện thôi, làm sao mà một đám Alpha lại tụ tập quanh một Omega vừa phát tình như vậy được?" Shimizu lùa đám Alpha đang thèm rớt lước miếng kia ra ngoài, "Thời kì này Hinata cần phải được nghỉ ngơi đấy."
Thế là căn phòng lại trở về không gian im lặng. Hinata hai mắt mơ màng, ngáp một cái như mèo con rồi ngủ thiếp đi. Chẳng hề biết rằng có ai đó đã lén lút quay lại, rồi lén lút đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ.
"Ngủ ngon nhé, bé cưng."
-----
14/05/2022
Hế lu mọi người :'))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro