Bố mẹ và anh chị em ko có ở nhà, mấy anh có muốn ủi bắp cải trắng khum?
Bố mẹ và anh chị em ko có ở nhà, mấy anh có muốn ủi bắp cải trắng khum?
Thiết lập DanHeng trôn có lài, 4p, nhét đồ chơi.
Cp: RenHeng, JingHeng, LuoHeng. Jing + Ren + Luo x DanHeng
==============================================================
Chuyến đi Penacony chỉ có mỗi DanHeng muốn ở lại tàu cùng PomPom trông nhà. Tuy thế vẫn có khách ghé thăm tàu, chủ yếu là muốn tìm DanHeng ôn chuyện. Luocha là một trong số những vị khách đó, còn lại là JingYuan và Blade.
DanHeng chào hỏi Luocha trong khi Blade và JingYuan đang hầm hè nhau. Nếu bình thường có thêm chú Welt thì tình hình hiện tại ko phải chỉ hai người hầm hè mà sẽ có tận bốn người dù Luocha chả hiểu vì sao chú Welt lại ko ưa mình. Y đưa DanHeng một số đặc sản mà y mua đc trên đường giao thương của mình, kèm một số kiến thức thú vị cho DanHeng, cậu rất hứng thú nên mời y tới kho dữ liệu để bổ sung. JingYuan và Blade thấy DanHeng đi với tên bán hòm kia liền chen chúc đi theo làm kho dữ liệu vốn nhỏ lại càng chật chội hơn.
Blade chỉ muốn lẻn lên đội tàu cho DanHeng một bất ngờ, sẵn tò te tú ti với bánh bao nhỏ, ko ngờ vừa lên tàu đã thấy JingYuan, mà hiện tại gã đang là tội phạm bị truy nã nên hai bên xém lao vào đánh nhau nếu DanHeng ko can thiệp kịp thời. DanHeng bàn luận với Luocha hăng say mặc kệ hai ông tướng đang giả vờ tham quan kho dữ liệu mà ánh mắt cứ liếc về phía này. JingYuan rõ ràng cũng muốn ôn chuyện với người tình nhỏ nhưng trước mặt một là tội phạm truy nã, hai là thương nhân đáng nghi nên hắn dù muốn ôm rồng nhỏ vào lòng cũng khó. Còn Luocha, rõ ràng đang chiếm đc sự chú ý của DanHeng nhưng đây có hẳn là giới hạn mà y muốn đạt đc?
Mỗi người đều có tâm tư riêng hướng về DanHeng nhưng cậu vẫn điềm nhiên ghi chép bổ sung dữ liệu, này có coi mấy người kia là khách ko thế babe?
Cho tới khi Blade hết kiên nhẫn và tiến tới ôm lấy DanHeng nói rằng gã tới đây ko phải để cậu bỏ lơ như thế, hãy chú ý tới gã đi. DanHeng bị ôm liền đỏ mặt giãy dụa, nói tào lao đi thế? Người ta đang nhìn, đừng để cậu xiên một phát rồi đá xuống tàu. Blade nói gã mặc kệ, gã muốn thân mật với cậu, vừa nói gã vừa luồn tay vào áo cậu mà giở trò. JingYuan thấy vậy liền nhanh chóng tiến tới muốn tách Blade ra giải cứu rồng nhỏ của hắn. DanHeng phản bác, cậu ko phải rồng nhỏ của ai hết, nếu còn tiếp tục thì cậu đá hết xuống tàu. Luocha đứng một bên nhìn ba người chơi trò kéo co liền suy nghĩ sâu xa. Xem ra ai cũng thích DanHeng, quả thật rất khó xử cho cậu ấy. Thực ra y cũng thích DanHeng, nhưng tình hình này mà muốn để DanHeng thừa nhận hết cả ba thì chắc tới mai cậu cũng ko dậy nổi. Thế là Luocha lục trong túi của mình lấy ra một lọ dược, nhanh nhẹn đưa lên mũi DanHeng. Cậu vừa ngửi mùi trong cái lọ thì hắc xì một cái.
JingYuan thấy thế liền quay ngoắc qua nhìn Luocha hỏi y đã cho DanHeng hít cái gì? Luocha cười cười nói đây chỉ là một chút bí dược tăng hưng phấn thôi, ko có gì gây hại cho người hít phải, bù lại sẽ giúp người đó thừa nhận đc nhiều hơn, tránh tổn thương cơ thể. Cả kho lưu trữ đột nhiên im lặng một cách kì lạ, còn DanHeng thì đã xanh lét hết mặt mày. Cậu vùng vẫy hòng thoát khỏi tay Blade nhưng rõ ràng là gã ko muốn thế. Blade giữ cậu bằng một tay, tay còn lại đã bắt đầu lôi kéo quần áo của cậu. JingYuan nhìn làn da trắng ko tì vết kia, và có vẻ thời gian sống chung với đội tàu nên DanHeng có da có thịt hơn lúc thoát khỏi nơi ngục tù kia. Blade thấy hắn chần chừ liền nói, nếu ko thích thì lăn đi, đừng ở chỗ này cản trở gã cùng rồng nhỏ chơi đùa. JingYuan nghe thế thì có chút ko giữ bình tĩnh đc, hắn cũng ko muốn chia sẻ cậu với bất kì ai nhưng nếu hắn bỏ đi thì rõ ràng DanHeng sẽ bị gã tội nhân kia làm thịt ( ngài hoàn toàn bỏ qua sự hiện diện của thương nhân nào đó vừa bày trò rồi nhỉ?).
Thế là mặc kệ sự phản đối của DanHeng, đã có hai người nhập cuộc, Luocha cũng ko muốn đứng ngoài cuộc nên lấy thêm vài thứ thú vị nữa ra giúp DanHeng chuẩn bị, phòng trường hợp hai ông bồ khổng luồi kia làm bị thương hũ nút đáng yêu của y. DanHeng bị đặt trong lòng Blade, áo bị kéo lên tới cổ, hai chân bị JingYuan banh ra, quần bị cởi ra vứt một bên. Một bên ngực bị nắm trong tay chơi đùa lôi kéo, DanHeng sở hữu đôi nhũ bị thụt vào trong, bị bàn tay chai sần vì cầm kiếm của Blade đùa nghịch hồi lâu mới e lệ mà trồi ra chào mọi người. Hengheng nhỏ đc JingYuan cầm lấy đùa nghịch, hắn yêu thương mà há mồm âu yếm trong tiếng nức nở của DanHeng. Tới khi DanHeng bắn ra, cậu thở hổn hển, xụi lơ trong vòng tay của Blade, sau đó nhìn thấy mấy thứ trên tay Luocha. Cậu ko muốn, nhưng thứ thuốc kì quái mà vừa nãy hít vào đã phát huy tác dụng làm cả người cậu vừa nóng vừa ngứa, rất muốn đc người khác chạm vào.
Luocha giúp DanHeng nong rộng cửa huyệt, sau đó nhét món đồ chơi đã đc bôi trơn vào bên trong DanHeng và cầm điều khiển ấn nút. Món đồ chơi nghe lệnh mà nhảy nhót tưng bừng làm DanHeng khóc thét, khoái cảm từ bên dưới làm cậu giãy dụa muốn chạy trốn nhưng vô ích. Nước mắt sinh lý chảy mất kiểm soát, cậu ôm lấy cánh tay Blade như phao cứu sinh dù gã vẫn đang đùa nghịch đầu vú cậu. Gã nhét hai ngón tay vào miệng cậu mà lục lọi trong đó, ngón tay lôi kéo đầu lưỡi của DanHeng làm nước bọt của cậu tràn ra ngoài. JingYuan nâng chân cậu lên, hôn mút từng tấc da thịt ở đùi trong khiến DanHeng càng thêm ngứa.
Rất nhanh sau đó DanHeng cao trào lần nữa, nước bắn tum tóe, cậu thở hổn hển, mặt đỏ lựng, đầu lưỡi thè ra, ánh mắt mê li khiến ba người kia nắng kinh khủng. Chờ cậu khôi phục chút sức liền lôi xúc xích ra lâm trận. Blade đưa buồi lên miệng bắt cậu bú nó, JingYuan thì lôi món đồ chơi quậy phá kia ra, nhét cây buồi của mình vào huyệt đạo vừa ấm vừa ướt của cậu, Luocha nhìn rất nhân sĩ, nhưng buồi thì ko nhân sĩ cho lắm, cầm tay DanHeng tuốt cho mình. DanHeng bi kịch. Cậu vừa cao trào ko lâu phải tiếp tục bữa tiệc dâm loạn này, may thay giờ đồng đội của cậu đang chơi bời ở Penacony, PomPom chắc đã ngủ từ lúc nào, chứ ko ngày thường mà làm thế này thì cậu chả biết giấu mặt vào đâu( vậy là may dữ chưa?).
Đêm hôm đó DanHeng ko nhớ mình đã trải qua bao nhiêu lần cao trào, bao nhiêu tư thế, thậm chí còn bị buộc phải trở về dạng Ẩm Nguyệt, càng khiến cho cậu có thể thừa nhận nhiều hơn, nước nôi lênh láng, bắn cả nước tiểu vẫn chưa đc buông tha. Cuối cùng DanHeng ngất xỉu để lại mớ hỗn độn trong kho lưu trữ, ko biết trời trăng gì nữa.
Hôm sau tỉnh lại DanHeng cảm thấy ê ẩm cả người, nhưng cơ thể đã đc tẩy rửa sạch sẽ, phòng ốc cũng đc dọn dẹp gọn gàng. Trừ việc cậu cảm thấy có gì đó đang run nhẹ bên trong huyệt đạo của mình, hóa ra trước khi đi Luocha
đã nhét một món đồ chơi vào, mĩ kì danh giúp dưỡng tốt thân thể để hẹn lần sau chít chít nhau tiếp, Blade thì để lại một đống dấu răng trên cổ cậu như khẳng định chủ quyền, còn JingYuan dùng dây lụa đỏ mà mình hay cột tóc làm cái nơ xinh xắn lên Hengheng nhỏ. DanHeng vừa tức vừa thẹn, cậu chưa nhúc nhích đc nhiều nên chưa thể lấy mấy cái đồ linh tinh kia ra khỏi người. PomPom chắc cũng đc rào trước nên ko thấy tới hỏi thăm cậu. DanHeng đành dành nửa ngày nằm trên giường khôi phục sức lực. Lần sau mà tới đông như thế nhất định phải từ chối hết, đêm qua quả thực là tinh tẫn long vong mà...
Hết
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro