Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 84: Si

Ngoài trời tối đen như mực, chỉ còn ánh trăng tròn vằng vặc ngâm mình giữa sông đêm. Phòng  không bật đèn nên rốt cục chỉ có thể nương nhờ ánh sáng ủy mị của nguyệt quang mà thấy hai cái bóng đen đang run lên từng hồi.

"Ách.."

Harry vừa bị một phen kinh hồn bạt vía. Sau khi xác nhận được đối phương là ai, cái chân cậu liền được buông tha. Thay vào đó là hắn nắm lấy cả hai cổ tay cậu, đẩy Harry một phát lăn giữa đống ga nệm. 

Bên ngoài, một đám mây bỗng che mờ ánh trăng.

Trong cái không gian giơ tay không nhìn nổi năm ngón ấy, cậu cảm nhận được Draco đang sấn tới, đè lên người cậu. Harry giật giật cố vùng ra nhưng bất thành. Cậu vận sức, hắn lại dùng càng nhiều lực đạo, cưỡng ép cậu nằm yên tại chỗ. Mồ hôi Harry tuôn như mưa.

MỆT NHA!!

"Draco.. có gì từ từ nói.. Mắc gì.." Cậu khó khăn lên tiếng.

Mắc gì bày ra cái tư thế ái muội này...

"Harry..." Thanh âm đặc biệt khàn, mang theo hơi người ấm nóng phả ngay bên tai khiến cậu giật thót. Đây là lần đầu tiên hắn gọi cái tên ấy kể từ khi khúc mắc dấy lên giữa hai người. Một tiếng này gọi đến là thâm tình, còn đem theo cả sự đau đớn, lo lắng cùng ôn nhu thủ thỉ với đối phương.

Harry bất giác mặt nóng ran, tưởng như muốn hồn phi phách tán ngay tại đây!

Môi khô mấp máy mấy lần, cuối cùng, cậu rặn ra được ba chữ:

"Ừm.. tớ đây"

Harry chợt nghe tiếng thở dài, sau đó là một tiếng cười khan.

"Xin lỗi" 

Trước mát quá tối, thật khó mà nhìn ra được hắn đang bày ra loại biểu cảm nào. Nhưng trong giọng nói lại nghe ra sự hối lỗi thật sự.

Cậu dựng ngược lần thứ N.

"Xi-xin lỗi gì chứ? Lồi là tại tớ mà? Là.. là do tớ.. đã nói dối cậu trước a.." Harry nói càng ngày càng nhỏ, gần như là lí nhí cho ruồi nghe.

"Xin lỗi cậu.. Harry" Draco lặp lại.

Giữa hai thân thể vốn luôn có một khoảng cách. Rất gần, mà tựa cũng rất xa.

Harry nhíu mày, đưa hai tay mò mẫm lên trên, rất nhanh tìm được cần cổ hắn, quàng cả hai cánh tay đến, quyết liệt kéo xuống. Hắn dường như bị hành động của cậu làm cho bất ngờ, nhất thời khựng người quên cả thở.

Giờ đây cả hai người dán sát vào nhau. Nhất cử nhất động, tiếng tim đập, hơi thở, mùi hương.. đều có thể cảm nhận của đối phương, vô cùng rõ ràng. Chóp mũi cậu và hắn chỉ cách vỏn vẹn 2 cm là đụng.

"Draco.. tớ cũng xin lỗi.. đáng lẽ ra tớ phải nói việc đó sớm hơn.." Harry nói, cơ hồ có thể nghe thấy tiếng trống đập binh binh trong lồng ngực, kèm theo đó là cảm giác tội lỗi không thể tả.

Cậu đã phụ lòng hắn..

Đã dối gian với hắn..

Trong khi Harry đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ một màu đen kịt của mình, lại không để ý người Draco đã nóng ran tự bao giờ. 

"......."

Làm ơn đấy Harry..

Có thể đừng ôm nữa được không?

May mà một chân hắn vấn chống lên mép giường, tạo ra một khoảng trống nhỏ ở phía dưới hạ thân. Đương nhiên, người hắn có gì lạ, hắn rõ nhất..

Một hồi lâu sau, bao trùm cả hai đứa là một bầu không khí im phăng phắc ngột ngạt. Harry chợt nhẹ giọng, hỏi:

"Cậu giận tớ hở"

"...Ừm" 

'Chụt!'

Harry bỗng vươn người lên hôn nhẹ vào trán hắn một cái.

"!!?? Ha--Harry??" 

Ê đừng bạn ơi!

'Chụt' Thêm một cái nữa ở cằm.

D-dừng lại! 

Thêm một cái nữa ở chóp mũi.

"......"

Cuối cùng là ở má phải.

"Haha, tại tớ nhớ có lần chị Remi bảo nếu giận thì hãy an ủi bằng cách âu yếm họ. Như vừa nãy ý, hết giận rùi đúng hong?" Harry cười khúc khích, vẫn vô tư và lạc quan lên em ơi:) không biết cậu vừa khơi dậy cái gì trong người đối phương.

"Ừ, hết giận rồi" Hắn đáp, giọng còn khàn hơn cả lúc nãy.

"Hì hì, đã bảo mà" Harry vẫn cười.

Đột nhiên lại nghe Draco hỏi"

"Còn cậu.. có giận không?"

"Hữm~~"

Harry tuy hơi bất ngờ, nhưng cũng vui vẻ huà theo, phồng má:

"Ừm! Giận lắm luôn ấy! Cậu định làm gì để bù đáp đây hở?"

"Cậu bảo..." Hắn nuốt khan. 

Khát.

"..Phải âu yếm phải không?"

"Ừ?" Harry hơi nghiêng đầu, không hiểu ý hắn là gì.

"Làm sao th--"

Nói chưa hết câu, môi cậu đã bị một thứ gì đó mềm mại nhưng khô khốc chặn lại.

Đúng lúc này, ánh trăng bên ngoài lại cố tình thoát ra khỏi những đám mây, chiếu vào căn phòng họ, chiếu vào một khuôn mặt tuấn mỹ. Tóc vốn màu vàng kim, dưới ánh trăng lại như phát ra ánh hào quang lấp lánh. Tay trái hắn đặt sau đầu Harry, khẽ ấn gáy cậu về phía mình. Draco mặc một bộ đồng phục Slytherin, không có gì đặc sắc, nhưng hôm nay cậu cảm thấy nó hơi lạ. Đôi mắt xanh xám ôn như đến cùng cực, đang nhìn cậu như ngắm trân bảo, lại hàm chứa lo lắng, đau.

Môi Draco ngậm lấy môi cậu, không rời. 

Dục hỏa bủa vây, lan tràn, cuồng liệt liếm láp thân thể hắn, tâm trí hắn.

Hắn yêu người này.

Nụ hôn này, là minh chứng cho sự nhẫn nhịn kiềm chế bao năm của hắn.

Harry chợt phát giác ra hành động của Draco, khẽ giật nãy mình. ÓC nổ đừng một cái, mặt nóng đến có thể chiên chín trứng.

Draco.. đang làm gì thế?

Hắn đang hôn cậu!

Là đang hôn cậu!!

Đầu óc Harry xoay mòng mòng.

Tại sao lại hôn.. vào..

Chả lẽ hắn...

Chưa kịp để Harry nghĩ hết, Draco đã tách môi ra. Dường như vẫn còn chút luyến tiếc, không nhịn được, hắn khẽ nhắm mắt, tiếp tục hôn lên trán cậu, đến chóp mũi, má, cằm. Từng lần từng lần đều rất nhẹ nhàng, như sợ sẽ tổn thương đối phương, sợ sẽ mất đi. 

Như mãnh thú cuồng liệt, lại tựa lông vũ nhẹ vuốt ve từng tấc da tấc thịt.

Harry vẫn luôn cảm thấy hắn đối với mình có thứ gì đó là lạ. Cũng cảm thấy mình cũng thường có những hành động , trong vô thức, thân thiết hơn một đứa bạn hay làm.

Hắn rốt cuộc dừng lại, chỉ còn ánh mắt. Mặt trăng vằng vặc sáng tỏ, như chẳng bao giờ muốn chui rúc lại vào tấm chăn mền của nó nữa.

Thật là..

Đến cả một đứa trẻ hẳn cũng phải nhìn ra..

Trong mắt hắn, đối với cậu, 

là si

là tình

là dục.

Đã bị cưỡng chế đến cực hạn, không để nó phát tiết ra, từ rất lâu.

"Harry.." Hắn gọi tên cậu, giọng trầm ướt át. Harry nghe mà cả người như bị hun trên lòng chảo.

"Tớ thích cậu"

Hắn lại lắc đầu.

"Không phải, tớ không thích cậu"

"..."

"Là yêu. Tớ yêu cậu" Nói xong, hắn rũ mi, người không ngừng khẽ run thật nhẹ, gục đầu xuống. 

Đầu Harry 'Ting' một tiếng.

Mơ hồ.

Cậu cố đào bới lại sâu trong trí óc mình..

Cậu với Draco, có cảm xúc như thế nào?...

"...Quên đi.." Sau một lúc im lặng, bỗng hắn thở dài, nói, chuyển mình ngồi dậy. Draco đứng ở mé giường, lắc đầu nói với cậu:

"Coi như tớ chưa nói gì đi" Hắn xoay người, lê chân nặng nề đi ra cửa. Harry thót mình.

Chạy hở?

Ai cho chạy!!

Nghĩ là làm, cậu bật người lên, nhào vào lưng hắn, cố hết sức ghì lại. Draco bất ngờ mở to mắt, quay đầu nhìn người đằng sau.

Gió đem lạnh buốt lùa qua tóc hai người, lại cảm thấy chẳng lạnh. 

"Draco.." Harry lên tiếng, rũ mi, vùi đầu vào lưng hắn.

"Tớ cũng thích cậu mà"

Khoảnh khắc cậu chợt nhận ra. Thứ cảm xúc nhen nhóm trong sâu thâm tâm cậu là tình yêu...

"Th-thật sao?" Hắn thật sự muốn nhảy xuống cửa sổ rồi đấy.

Harry vùi đầu vào sâu hơn, lại có chút xót xa, nói:

"Nhưng.. nhưng nếu tớ nói... tớ không chỉ có tình cảm với mình cậu.. mà còn người khác.. tớ cũng quan tâm như vậy.. thì liệu.."

"Không sao" Hắn chuyển mình, đảo khách thành chủ, cúi xuống, nhẹ thì thầm vào tai cậu:

"Chỉ cần có tớ trong đó.. đã đủ mãn nguyện.. Những kẻ khác.. không quan trọng với tớ"

Và đây là câu nói mà sau này hắn nhớ lại thì muốn đâm đầu tự tử ngay và luôn.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

1436 từ

Hài dà....

Tui vừa thi xong môn Văn cấc bợn ợ ỤvỤ

Không biết có sao không nữa..

Sợ sai chính tả quớ

Liệu 7 trang có ngắn quá không nhở

Thừa một đống thời gian như vậy.. Biết thế viết dài hơn chút;-;

Bonus tranh tui vẽ:) Cái nỳ tui vẽ sau khi thi, ngồi chơi chán quá lôi tập ra vẽ á

Ai đây ta~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro