Chap 3 :
Trình Tiểu Thời ngồi trên đất , ngẩng nhẹ mặt nhìn Lục Quang ngồi trên ghế đang bôi thuốc cho mình , đôi lúc anh lại rít lên vài tiếng vì quá rát
" Kiều Linh dù sao chị cũng không nên ra tay mạnh như vậy chứ , hỏng hết gương mặt đẹp trai này rồi "
" Cho cậu chừa "
" Lục Quang cậu xem đi , xem cô ta đã làm gì với anh nè "
Gương mặt Trình Tiểu Thời ủy khuất và yếu đuối , mách lẻo với Lục Quang về những gì mà Kiều Linh đã làm với anh , trong tâm mong cậu sẽ bênh vực và đứng về phía mình thế nhưng có vẻ như anh đã quên mất rằng cậu là mật người luôn đứng về lẽ phải . Với Lục Quang đúng là đúng mà sai vẫn hoàn sai
" Cậu tự chuốc lấy , tự chịu "_ Lục Quang
" Thôi nào ít nhất cậu cũng phải an ủi tôi chứ "_Trình Tiểu Thời
" Haha đúng là Lục Quang "_ Kiều Linh
" Cứng rắn hơn hẳn " _ Kiểu Linh
" Mà Kiều Linh sao chị nhất quyết không cho tôi đi Anh vậy ? "
Cậu hỏi này khiến Kiều Linh có chút tránh né và mất tự nhiên , ánh mắt cô lảng đi chỗ khác cố đổi chủ đề nói chuyện nhưng chuyện này chỉ khiến Trình Tiểu Thời muốn tìm ra câu trả lời hơn , một lần nữa cậu gặng hỏi cô
" Kiều Linh chị trả lời đi chứ "
kiều Linh im lặng phút chốc rồi hít một hơi như thể đã chuẩn bị tâm lí cho câu trả lời này vậy , giọng cô hơi lắp bắp rồi cũng nói ra
" Vì ...vì Dì đã nhờ , Mẹ cậu đã nhờ bố tôi "_Kiều Linh
" Sao cơ "_Tình Tiểu Thời
Hơi thở cô trở nên nặng nhọc hơn , mắt không giám đối diện với đôi mắt của anh , khung cảnh căng thẳng đến ngộp thở
" Đêm đó Dì đã đến gặp bố tôi lúc nửa đêm ..., tôi đã nghe được Dì bảo dù lý do nào cũng không được cho cậu đến Anh..."_Kiều Linh
Câu nói của Kiểu Linh cứ lặp lại trong đầu Trình Tiểu Thời , ong ong vang vọng khiến anh nao nao như bị một lưỡi dao sắc nhọn đâm trúng. Anh lùi đi vài bước nhìn cô bằng ánh mắt oán trách
" Sao cô không nói với tôi "_ Trình Tiểu Thời
" T-Tôi Xin Lỗi , Tất cả là vì Dì đã nhờ , Tôi Xin Lỗi Trình Tiểu Thời tha lỗi cho tôi "_ Kiều Linh
" ..."_Trình Tiểu Thời
" Trình Tiểu Thời nghe tôi giải thích"
" Cô Về Đi , Tôi mệt rồi"_Trình Tiểu Thời
Nói xong anh quay lưng tiến đến giường và nằm xuống
" Trình Tiểu Thời ..."_ Kiều Linh
Môi Kiểu Linh mấp máy như muốn nói cái gì đó nhưng đã bị Lục Quang ngăn lại , cậu khẽ lắc đầu ra hiệu cho cô nên để anh một mình và không cần lo lắng
" Nhưng...Lục Quang "_ Kiều Linh
" Đc rồi "_ Kiều Linh
" Tôi tiễn cô "_Lục Quang
Sau vài tiếng bước chân tiếng mở cửa và đóng cửa vang lên , Lục Quang quay lại lên tầng thấy Trình Tiểu Thời quay mặt vào góc tường đôi mắt nhắm nghiền . Cậu không nói gì chỉ quay đi bỏ lên giường trên . Tiếng đồng hồ tíc tác tíc tác , cậu ngắm nhìn thành phố về đêm bên ngoài cửa kính kia
" Lục Quang ? "_Trình Tiểu Thời
" Cậu ngủ chưa "_Trình Tiểu Thời
" Tôi chưa " _Lục Quang
" Cậu ....Liệu có bỏ tôi đi không " _ Trình Tiểu Thời
" Không đâu tôi sẽ đi cùng cậu đến Anh, ta là 'cộng sự' mà "_Lục Quang
Hai chữ cộng sự khiến Trình Tiểu Thời có chút chạnh lòng rồi cũng nhẹ nhàng nhắm mắt chìm vào những giấc mơ hoặc có thể là ác mộng , đêm dài lắm
______________________________
Duma ra 3 chap trong một đêm bây thấy tao ngầu không kakaka lo mà like đi ko đêm tao đến bắt cosk :>>>>>>>>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro