Chap 47 + 48
"Chủ nhiệm, kỳ 《 tình nhân trong mộng 》lần này đã chọn được người, anh xem qua một chút."
Trong phòng hội nghị của đài truyền hình, mấy người nhân viên công tác tụ cùng một chỗ, một bên xem tư liệu về kỳ tiết mục mới nhất, một bên trao đổi vấn đề chế tác tiết mục.
"Nam minh tinh và đàn ông ưu tú, đề tài này nhất định sẽ tạo thành oanh động không nhỏ, kỳ tiết mục này của chúng ta ngoại trừ thành công chính là thành công, ha hả, "Chủ nhiệm đẩy đẩy kính mắt gác trên mũi, người đàn ông này thoạt nhìn có chút nhã nhặn anh tuấn, nhìn nhìn nhân viên công tác ngồi ở bốn phía, vừa cười vừa nói, "Ngay từ đầu tổng cộng là mười nam minh tinh, nội bộ điều động bốn người tiến nhập mấy kỳ tiết mục, bốn người này các cậu đã chọn được chưa?"
Thu về mấy tờ tiết mục chọn người, chủ nhiệm nhìn lướt qua mọi người.
"Đã chọn xong." Nữ chế tác đeo cái kính lớn nói, "Phùng Tu Kiệt là người chúng tôi chọn lần này, mấy năm nay cậu ta làm tứ tiểu thiên vương trong giới giải trí rất được quan tâm, hình tượng cũng tốt, lần này nếu xuất hiện trong tiết mục nhất định sẽ tạo nên oanh động không nhỏ."
"Về phần ba người khác, chúng tôi cũng quyết định chọn nam minh tinh có nhân khí cao hoặc là độ tranh trấp cao." Ngôn ngữ đột nhiên dừng, nữ chế tác nhíu nhíu mày, có chút do dự nói, "Khải, anh nghĩ Hùng Huỳnh thế nào?"
"Hùng Huỳnh?" Đôi mắt dưới cặp kính của anh hơi híp lại, lúc này mới nhớ tới anh chưa xem hết tập tài liệu nhân viên đưa, nâng tay lần thứ hai mở ra tập tài liệu, lật đến tờ cuối cùng mới nhìn đến hồ sơ của Hùng Huỳnh
"Các cậu kế hoạch sắp xếp cậu ta thế nào?" Thờ ơ hỏi, Khải nhìn tư liệu về Hùng Huỳnh
"Dựa theo kế hoạch, ba tập đầu sẽ loại cậu ta ra." Nữ chế tác chuyển đề tài, thấp giọng nói, "Nhưng ngày hôm qua tôi xem top tìm kiếm một chút, ảnh cậu ta tạo hình cổ trang không ngờ lại đứng top 3 trích dẫn và bình luận, hơn nữa điện ảnh của cậu ta và Pháp Kiều lúc trước cũng có chút đề tài có thể dựa vào.
Một nhân viên công tác nói tiếp: "Tôi có một người bạn làm trong giải trí Thiên Thần, giải trí Thiên Thần gần đây có vẻ có ý định giúp Hùng Huỳnh sắp xếp một ít phỏng vấn và chụp ảnh tạp chí, xem ra Đăng Dương là có ý muốn đẩy Hùng Huỳnh một lần."
"Lúc tiết mục truyền phát tin đến phân nửa nếu như thêm tin tức Hùng Huỳnh đột nhiên tỏa sáng, đối với tiết mục mà nói chỉ có lợi." Nữ chế tác cũng không che giấu ý nghĩ của chính mình.
Khải gật đầu, tay nâng cằm nói: "Ừ, tôi cũng tin là như vậy, nhưng vị khách quý tôi mời đến là một người không thích bị người khác sai khiến, không phải người chúng ta có thể khống chế."
Mỉm cười, Khải ngẩng đầu lại tiếp lời: "Nhưng tôi nghĩ Hùng Huỳnh hẳn là sẽ lưu lại đến sau cùng, nghệ sĩ chương trình cứ như vậy mà làm, chúng ta ngay từ đầu chỉ nâng đỡ Phùng Tu Kiệt, về phần Hùng Huỳnh, tạm thời không cần ra sức tuyên truyền."
"Nửa đường nhảy ra một con hắc mã cũng là một cách tăng lượ xem."
Rời phòng họp, Khải vừa đi vừa rút ra di động, gọi điện thoại cho bạn thân của anh.
Một lát sau, điện thoại kết nối.
"Này, cậu gần đây không phải rất nhàn sao? Tới tham gia tiết mục của tôi đi, cùng nam minh tinh nói chuyện luyến ái, không phải là sở trường của cậu sao." Mang theo vài phần chế nhạo, Khải nói với người đầu dây bên kia.
【 Khải, trông tôi giống người rất nhàn sao? 】người đàn ông ở đầu dây bên kia cười cười.
"Đừng không hợp tình hợp lý như thế, tốt xấu chúng ta cũng là bằng hữu đã nhiều năm." Khải vừa cười vừa nói.
【 Ha ha, tôi là thích nam minh tinh đẹp, thế nhưng tuyệt không thích đem tâm tư của mình đưa lên màn ảnh lớn, như vậy quá ngu ngốc, sao đột nhiên cậu tìm tôi? 】
"Không có biện pháp, ai bảo cậu vừa đến đã lên tạp chí High-end financial ( đại loại là tạp chí nói về những người giàu nhất hành tinh ), đẹp trai nhiều tiền lại độc thân, trăm phần trăm một kim cương vương. Tiết mục lần này tìm được một nam minh tinh cậu biết." Lời nói dừng lại, từ kẽ răng truyền ra một tiếng cười nhạt, Khải cố ý chậm lại thanh âm, "Là Hùng Huỳnh lần trước cùng cậu đến đài truyền hình."
【 Hùng Huỳnh? 】 giọng nói của đối phương lập tức đề cao.
"Ừ, có hứng thú không?" Phản ứng của Wean khiến Khải vô cùng vui vẻ, anh xem như là một trong số ít những người biết Hùng Huỳnh hiện tại ở nhà Wean
【Tôi không thể lập tức đáp ứng cậu, ngày mai trả lời cho cậu 】
Chiếm lấy con đường đông đúc, người đàn ông lái xe ô tô rút ra tai nghe, khóe miệng giương lên mỉm cười, Hùng Huỳnh sao?
--------------------
Hùng Huỳnh thích nhất chính là phòng tắm xa hoa trong phòng ngủ của Wean, phòng khách và phòng ngủ của chủ nhà hiển nhiên là khác nhau rất lớn, sau khi cậu ở trong nhà Wean một tuần, Wean liền đem mật mã cửa phòng ngủ nói cho Hùng Huỳnh
Căn cứ vào nguyên tắc làm người phải có tính tự giác, việc làm Hùng Huỳnh thích nhất chính là nhân lúc Wean không có nhà đến phòng ngủ của anh ngâm mình trong bồn tắm lớn hai tiếng đồng hồ, nước nóng nhiệt độ ổn định, cậu có thể tựa trong bồn tắm lớn một bên uống nước trái cây một bên xem điện ảnh trong TV treo trên vách tường.
Ngày hôm nay cậu xem chính là một bộ phim nổi tiếng, đặc biệt trong những bộ phim ấm áp của Pháp, nói về một người quý tộc sau sự cố nhảy dù bị liệt chi dưới, sinh hoạt không thể tự mình tự gánh vác, sau đó quý tộc tìm một người thanh niên da đen đến làm người giúp việc. Hai người nằm trong hai thế giới hoàn toàn bất đồng cùng nhau va chạm, bộ phim không có mâu thuẫn giai cấp cũ rích, cũng không kì thị chủng tộc khiến người ta chán ghét, mà là một bộ ấm áp, vượt qua giai cấp và chủng tộc, khiến người ta xem xong trong lòng vẫn cảm thấy ấm áp.
Điện ảnh bi tình hiện thực có thể khiến cho hầu hết người xem đồng cảm, lưu lại ấn tượng sâu sắc, nhưng Hùng Huỳnh lại thích thể loại điện ảnh ấm áp như vậy hơn, mặc kệ trong cuộc sống hiện thực gặp bất cứ gian nan và đau khổ gì, đi qua là tốt rồi, không vì cái gì, chỉ là muốn nhìn một chút phong cảnh mỹ lệ hơn trước mắt.
Xem xong phim, uống xong nước, Hùng Huỳnh mặc áo tắm vào từ trong phòng tắm đi ra, ngoài ý muốn lại thấy Wean đã ngồi trong phòng, từ trước đến nay người này bình thường sẽ không về sớm.
"Thân ái." Mở hai tay, Wean bước về phía người kia.
"Cậu thật là thơm." Hai tay ôm lấy Hùng Huỳnh, Wean giống như hưởng thụ nhẹ nhàng hạ xuống mấy nụ hôn lên chiếc cổ lộ ra mùi hương thơm ngát.
"Anh hôm nay trở về rất sớm." Kéo hai tay Wean, Hùng Huỳnh từ trong lòng đối phương trốn ra, gần đây không biết Wean ăn nhiều, hay là có bệnh gì, vừa nhìn thấy cậu là giống như vài năm không chạm qua người hết ôm rồi hôn, có đôi khi cậu thật muốn một cước dẫm lên mặt Wean đạp xuống.
Wean cười cười, một tay giữ lấy vai cậu, một tay ôm lấy đặt sau đầu gối cậu, đột nhiên dùng sức ôm ngang Hùng Huỳnh lên.
"Wean!" Kinh ngạc một chút, Hùng Huỳnh nhanh tay ôm cổ Wean, đời này là lần đầu tiên cậu bị người ôm như vậy.
"Tôi rất khỏe, đừng lo tôi sẽ làm rơi cậu." Ha ha cười hai tiếng, Wean trực tiếp ôm người đến giường, cúi đầu hôn lên, từ cái trán trơn bóng đến cái mũi của Hùng Huỳnh, gương mặt, môi, cằm, cổ. . . Một đường đi xuống, ôn nhu mà triền miên, cảm giác giống như bọn họ là người yêu thật.
"Chúng ta mới làm hôm qua." Wean kéo ra áo choàng tắm của cậu, lồng ngực trần trụi dưới ngọn đèn nhu hòa lộ ra ánh sáng mềm mại giống như tơ lụa, làn môi đối phương kỹ xảo nhẹ vỗ về thân thể cậu, hô hấp của Hùng Huỳnh có chút không tự chủ được tăng tốc.
"Tôi hiện tại muốn cùng cậu làm đến sáng mai, đem cậu thật sâu ôm vào trong lòng." Wean nâng lên mí mắt nhìn Hùng Huỳnh, khóe miệng kéo ra, lập tức cúi đầu một đường tiếp tục hôn xuống, bụng, đùi, đầu gối, mãi cho đến bàn chân của Hùng Huỳnh.
"Cậu thật mê người, tôi nói, ngay cả đầu ngón chân của cậu cũng đẹp." Vừa nói, Wean lại cúi đầu hôn lên ngón chân mượt mà xinh đẹp của cậu.
"Này. . ." Cảm giác ngứa ngứa, Hùng Huỳnh rụt chân lại, hai tay Wean không cam lòng nắm lấy mắt cá chân của cậu.
"Cậu xấu hổ sao? Ha hả, lời tôi nói là thật." Ngón tay nhẹ nhàng ma sát với mắt cá chân trắng đẹp, đường nhìn của Wean rơi lên tĩnh mạch màu xanh nhạt trên lưng mắt cá chân của Hùng Huỳnh, lập tức lại cúi xuống hôn hôn, "Tôi hiện tại rất muốn nuốt cậu vào bụng."
Hùng Huỳnh nhíu mày, lúc trước cậu và Wean ở trên giường đều là cậu theo đối phương, dù sao kỹ thuật của Wean cũng không tệ, về phần hiện tại, có thể thỉnh thoảng thử cái khác một chút.
"Vậy còn phải xem anh có ăn được không." Hùng Huỳnh cười cười, giơ một chân giẫm lên trên lồng ngực rắn chắc của Wean
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro