Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Knot

Link bản nguồn:

https://archiveofourown.org/works/21071573

-

Trong gian hàng bày biện đủ loại kiểu dáng và kích thước, Yoongi chọn ra món đồ chơi nhỏ nhất mà mình tìm được; khả năng cao là kết của nó nhỏ hơn so với các bạn đời của Yoongi, song Yoongi muốn thử nghiệm, tự mình làm quen với thứ to hơn mấy ngón tay hay ba cái món đồ chơi bé tí ở nhà.

Nếu Yoongi muốn được đánh dấu đúng nghĩa, thì em sẽ phải tiếp nhận kết của alpha; không chỉ một, mà là sáu.

Sau khi né tránh ánh mắt thu ngân - mặc dù chị ấy chẳng có vẻ gì để ý đến thứ em vừa mua - em quay về xe của công ty cùng một chiếc túi nhựa đen. Người lái xe không hé nửa lời, y cũng chẳng có gì để nói, dù sao em cũng là omega, em có thể đến cửa hàng người lớn nếu em thích. Thà thế, còn hơn là bị truyền thông bắt gặp em đến rồi đi cùng một người xa lạ - ai cũng biết cái luật cấm hẹn hò người ta áp dụng lên nhóm mà. Ơn giời là chẳng có cái luật nào cấm dildo và fleshlight, nhưng Yoongi cũng chẳng cần mấy thứ đồ chơi đó nữa.

Mất khoảng, em không biết nữa, gần sáu năm trời để gắn bó với tất cả các thành viên chăng? Thật sự em đã rất do dự khi phát hiện cả sáu người bọn họ đều phân hóa thành alpha sau khi nhóm được thành lập. Seokjin đã là một alpha từ trước, Namjoon thì em biết gã sẽ thuộc giới đó từ cái ngày hai người được Bang giới thiệu với nhau. Hoseok và Taehyung trông thì giống beta, nhưng cuối cùng lại phân hóa giới phụ vượt trội nhất, cùng với Jimin - người gây ngạc nhiên hơn ai hết, Yoongi không nghi ngờ gì chuyện Jungkook cũng sẽ trở thành một trong số họ. Tuy nhiên, em không phiền, tỉ như mùi hương của tất cả bọn họ trong ký túc xá, và nếu có, thì bản năng tự nhiên của họ chỉ càng quan tâm đến em hơn bao giờ hết vì em là người duy nhất khác biệt ở đây.

Dĩ nhiên, Yoongi không cần họ chăm sóc - em hoàn toàn ổn với việc tự thân vận động, nhưng đó là lợi thế khi các alpha trong họ ganh đua nhau để làm hài lòng omega của mình. Có điều thời gian đầu họ không phải theo kiểu đó, khởi đầu của nó chỉ là những việc đơn giản như pha cho em một tách cà phê sáng lúc em chưa kịp thức dậy, hỗ trợ tập nhảy hoặc đề nghị được xách chiếc balo nặng nề của em. Những cử chỉ nhỏ bé đơn thuần mà các alpha đã quen, còn Yoongi thì không, nên đôi khi em từ chối, tự lấy cà phê, tập vũ đạo một mình, vác ba lô trên lưng. Các thành viên chấp nhận, biết rằng em không phải lúc nào cũng thuận theo sự quan tâm từ họ, nhưng chẳng mấy chốc tình thế chuyển sang Yoongi tìm kiếm họ. Bĩu môi rằng mình cần giúp đỡ trong studio hoặc bữa tối. Việc em làm thế vì bản thân muốn hay vì khao khát omega trong mình thì không ai

Rồi chuyện gì đến cũng đã đến, Hoseok bắt gặp em và Seokjin hôn nhau trong phòng riêng của hai người khi không còn đủ sức phớt lờ lửa tình giữa họ nữa. Đó là khởi đầu cho chuyện lập bầy đàn; Namjoon, với tư cách là trưởng nhóm, cũng được chỉ định làm thủ lĩnh. Và cả đàn cũng không cần thiết phải chia cặp bắt bồ, bởi vì, chà, cả sáu người đều hứng thú với Yoongi. Em ửng hồng mặt mũi mà chấp nhận, Jimin nhâm nhi cổ em, Jungkook hôn lên môi em, và họ, ai ai cũng đánh dấu mùi lên em vô số kể.

Việc kết giao thật tuyệt vời, mang trên thân thể hương alpha - các alpha của Yoongi, em vẫn còn thấy choáng ngợp về chuyện đó - thật thích làm sao.

Nhưng em tha thiết được họ đánh dấu, có điều không ai trong nhóm đề cập đến chủ đề này. Họ thậm chí không cố gắng đi xa hơn mức hôn và bóp nhẹ mông, khiến em như nhũn ra trong tay họ. Theo em thì họ cũng muốn đánh dấu em, chỉ là quá lo lắng cái chuyện gợi ra trước mặt em dẫu rằng em thèm khát, muốn bị ghim xuống giường mà chơi mỗi ngày đến chết đi được.

Tuy nhiên, em vẫn thấy ấm lòng khi nhận ra họ luôn chăm sóc em và thỏa mãn em mọi lúc, cũng bởi vì Yoongi chưa từng bị kết vào và các thành viên đều biết điều đó.

Yoongi không phải trai tân, nhưng em cũng chỉ từng ngủ với beta, hai dịp khác là với một omega thích đè omega - aka Yoongi. Chẳng phải do em không có hứng thú với alpha, chỉ là em chưa bao giờ bồ bịch với họ. Bên cạnh đó, bất kỳ alpha nào cũng có khả năng sẽ cố đánh dấu omega, và Yoongi không định rời khỏi cuộc tình một đêm với vết cắn trên cổ từ một người lạ đâu.

Yoongi lấy làm mừng vì đã quyết định chờ đợi và tìm thấy tình yêu của đời mình. Cả sáu người bọn họ đều là người em thương em quý, và em muốn thể hiện đôi phần tình cảm ấy thông qua việc kết đôi. Để thực hiện được điều đó, em cần chuẩn bị bản thân thật kỹ. Việc họ phải khuếch trương em thêm đôi chút, dành thời gian và chầm chậm từ tốn cho kết của mình chẳng phải vấn đề gì to tát, chỉ là, Yoongi nghĩ sẽ tốt hơn nếu họ có thể chơi em nhiều như họ muốn, để nỗi thèm khát nhục dục chiếm dụng thể xác mình mà không phải lo nghĩ về việc phải nhẹ nhàng với em, ít nhất không phải là vào lần đầu tiên này.

Yoongi ứa nước miếng khi nghĩ đến việc các thành viên phát hiện ra em đã hoàn toàn sẵn sàng, mở mông mời gọi, và có thể cứ thể cắm vào lỗ nhỏ ẩm ướt của em. Họ sẽ thay phiên chơi em, thậm chí là cả cổ họng em, sau đó họ sẽ tặng em những vết cắn, chính thức biến em thành của họ mãi mãi. Em thích ý nghĩ đó, tự hào mang sáu vết cắn trên cổ - và bị buộc phải che giấu chúng bằng áo sơ mi hoặc lớp trang điểm, nhưng vẫn rất đáng.

Yoongi ôm chặt chiếc túi vào lồng ngực, khẽ siết lấy chiếc hộp bên trong. Em nhét nó vào ba lô trước khi xuống xe, nói lời cảm ơn người tài xế với đôi tai đỏ bừng rồi bước về kí túc xá. Em ngay lập tức được chào đón bằng một vòng tay quanh người và một gò má áp lên tóc.

"Chào Taehyungie." Em mỉm cười, vùi đầu vào lồng ngực alpha, tận hưởng cảm thân thuộc và ấm áp.

"Hyung," Taehyung mè nheo, "Tụi em nhớ anh quá chừng, sao anh ra ngoài lâu vậy?" Hắn càu nhàu và mùi hương của hắn lấp đầy khoang mũi Yoongi, khiến em nghĩ đến thứ đang được giấu kỹ trong balo.

"Anh phải ghé qua một chỗ ấy mà," Yoongi ngâm nga, từ từ lùi ra, "Nhớ anh đến vậy sao, Tae?" Em trêu chọc, mỉm cười với người trẻ hơn.

Taehyung mím môi, mắt quan sát từng li từng tí trên khuôn mặt Yoongi, khi phát hiện ra không có gì bất thường, hắn liền nở một nụ cười thật tươi, "Đương nhiên là có rồi!" Hắn lại vội vàng tặng cho Yoongi một cái ôm siết đau thấu xương khác.

"Anh cũng nhớ em," Yoongi lè nhè lên áo hắn, "Mà anh hơi mệt. Bây giờ anh chợp mắt một lát, đến bữa tối em đánh thức anh được không?" Sử dụng giọng điệu này, không ai có thể khước từ em.

"Được rồi, hyung," Lần này Taehyung lùi lại, "Suốt ngày làm việc quá sức thôi. Nhưng anh sẽ ở nhà mấy hôm để nghỉ ngơi và dành thời gian cho tụi em, phải không?" Hắn năn nỉ, bàn tay đặt lên hông em siết chặt. Yoongi nuốt nước bọt.

"Ừ Tae, anh sẽ nghỉ ngơi thật nhiều." Em hứa và nụ cười của Taehyung trở lại, hắn hôn nhẹ lên trán em. Yoongi khao khát nhiều hơn nữa nhưng cũng chẳng thúc giục, em sẽ có được Taehyung sớm thôi, thậm chí có thể là vào ngày mai nếu em làm việc này ra ngô ra khoai.

"Em sẽ báo mọi người là anh đi ngủ." Người trẻ hơn đăm chiêu.

"Làm ơn làm thế nhé," Yoongi ra chiều biết ơn, "Và bảo họ đừng nghĩ đến việc cố gắng vào âu yếm anh đấy, mấy người thừa biết làm thế thì suy cho cùng anh cũng chẳng nghỉ ngơi được gì mà." Không phải khi có alpha áp vào phía sau em, về cơ bản là cọ xát mông em, mùi hương khiến em nhột nhạt và đờ đẫn - không đời nào mà em chịu nỗi được.

Yoongi phớt lờ tiếng cười lớn của Taehyung và trở về căn phòng chung của mình cùng Seokjin với cái sự có thể gọi là phấn khích. Em liếc mắt nhìn giường của mình, ném balo lên đó và lôi chiếc túi nhựa ra, rồi thay vì dùng nơi đó, thì em lại tiến đến giường của Seokjin. Em biết nếu có bị alpha phát hiện em đang sử dùng đồ chơi trên giường anh, Seokjin cũng sẽ chẳng thấy gớm ghiếc. Thực ra, anh sẽ khá tự hào khi Yoongi chọn làm chuyện ấy trên đó, nơi mùi hương của Seokjin vây quanh em nhiều nhất.

Yoongi cởi quần dài lẫn quần lót, để chúng rơi xuống sàn và leo lên chiếc giường trước mặt mình. Em không màng đến việc chui vào trong chăn; làm thế chỉ tạo ra một mớ hỗn độn trong lúc cố thực hiện chuyện này. Em ngắm nghía chiếc hộp trong vài phút, đọc sơ qua các cài đặt rung trên chiếc điều khiển nhỏ đi kèm. Em mỉm cười, nghĩ về cảm giác này sẽ tuyệt vời ra sao, đấy là còn chưa kể đến việc được kết vào sẽ là một trải nghiệm tuyệt đối mới mẻ, một cảm giác hoàn toàn lạ lẫm.

Yoongi mở chiếc hộp nhanh hơn bao giờ hết, phấn khích lôi món đồ chơi ra. Em cầm lấy phần đế của nó, thiết kế ở cuối đoạn hơi phình lên mô phỏng theo kết, và sau đó là phần còn lại của món đồ chơi. Phần này có hình dạng giống dương vật hơn, với các chi tiết của đường gân, quy đầu và linh khẩu. Yoongi đưa nó lên mặt, xem xét khu vực linh khẩu có một cái lỗ nhỏ ở giữa, gần như không thể nhận thấy. Em tự hỏi tại sao công ty lại dành quá nhiều thời gian vào việc chi tiết hóa như thế trong khi bất kỳ ai cũng có thể thủ dâm bằng loại có thiết kế đơn giản thay vì loại thiết kế thực tế.

Yoongi nhún vai, lấy ra chiếc điều khiển và một gói dầu bôi trơn nhỏ được tặng kèm. Em đạp chiếc hộp xuống sàn và dùng răng xé toạc gói bôi trơn, bóp một ít vào ngón tay. Chuyện đưa ngón tay vào trong em dễ như bỡn vậy, chưa gì đã nhét được hai ngón tay vào cùng một lúc. Không phải lúc nào em cũng làm chuyện này, vì em sống với bạn đời của mình và những người luôn bám dính lấy eo em, nhưng nếu em đủ hứng tình, tỉ như bây giờ, lỗ nhỏ của em sẽ co giật đầy chờ đợi, không thành vấn đề gì với việc tiếp nhận một dương vật to lớn bằng nhựa.

Em cắn môi, cố nén tiếng động của mình khi nhét thêm ngón tay thứ ba, đưa chúng ra vào theo nhịp độ của riêng mình, không cần quá vội vàng hay quá chậm chạp.

Em thở một hơi lẩy bẩy mà rút tay ra, với lấy món đồ chơi với vẻ háo hức hơn trước, vẩy dịch bôi trơn lên chiều dài của nó. Em dừng lại trước khi nằm sấp xuống, khuỵu gối và nâng mông lên cao. Em liếm môi, áo thun trượt xuống cằm, để lộ hết phần còn lại của cơ thể. Lần mò, em tìm thấy cái lỗ nhỏ ẩm ướt của mình bằng bàn tay còn lại, dùng ngón cái kéo căng ra và dùng tay kia đẩy quy đầu đồ chơi vào. Em nín thở khi nhét nó vô cả khúc, phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ nhất cho đến khi chạm đến gốc của kết. Em thở ra, hổn hển vì cảm giác căng đầy. Chưa gì đã sướng quá rồi, em không tưởng tượng nổi kết sẽ còn khiến em thành thế nào nữa đây - đặc biệt là kết từ bạn đời của em.

Thoạt tiên, em khiêu khích chính mình bằng món đồ chơi, ngọ nguậy nó, quay nó theo chuyển động vòng tròn hết sức có thể, em ngậm lấy gấu áo để kìm hãm âm thanh của mình. Em không muốn phá hỏng sự bất ngờ. Em chỉ biết hy vọng Seokjin sẽ làm một bữa tối thật thịnh soạn, khiến mọi người bận rộn cho đến khi em xong việc. Em không thể bị gián đoạn ngay bây giờ, không phải trong khoảnh khắc đê mê này.

Yoongi ngẩng đầu, tay nắm chặt đồ chơi và nhắm vào, cố gắng đẩy phần kết qua cơ vòng của em. Sau một lúc chật vật và cảm giác bị nong ran rát, em thích ứng với kích thước mới - theo một cách khác. Em thở hổn hển; phần phình ra nơi gốc đẩy quy đầu đồ chơi lên tuyến tiền liệt của em và đè nghiến.

Yoongi không kìm được mà rên lên thành tiếng chứ chẳng kịp che đậy. Em nỉ non, ngón chân co quắp, siết chặt lấy món đồ chơi. Chết tiệt, cảm giác thật tuyệt vời, nhưng em không bao giờ có thể chịu đựng quá nhiều áp lực lên điểm nhạy cảm của mình. Thằng nhỏ màu hồng của em, cứng rắn dù chẳng cần động tới, đang ma sát lên đệm, và em sẽ không kìm chế được lâu hơn nữa nếu cứ như thế này. Em than khẽ trong cuống họng, và phát ra một tiếng rên rỉ, quyết định đây là thời điểm thích hợp để bật chế độ rung. Em tìm chiếc điều khiển từ xa và bật mức nhẹ. Chế độ run run nho nhỏ, và Yoongi tặc lưỡi, cố gắng vặn lên mức cao hơn đủ để khiến em quáng mắt mê man.

Và có lẽ đó không phải là phương án tốt nhất, Yoongi cứ tưởng những rung động đó sẽ làm cho món đồ chơi rụt ra khỏi tuyến tiền liệt của em mà nhường chỗ cho những thứ khác. Nhưng thay vào đó, nó rúc sâu hơn vào bên trong, những rung động làm cho bụng co thắt. Ôi, ôi không, quá nhiều, hông của em run rẩy vì khó chịu và em đã đưa ra quyết định đến đây là đủ rồi.

Yoongi hầu như không thể kiềm chế tiếng rên rỉ lẫn tiếng khóc của mình nữa và với lấy điều khiển. Em cau mày, vừa giàn giụa nước mắt vừa mò mẫm xung quanh. Chết tiệt, em nghĩ, tại sao họ lại thiết kế nó theo kiểu dễ bị lạc mất quá vậy?

Nói gì thì nói, Yoongi bắt đầu dùng sức kéo món đồ chơi. Em hy vọng có thể lấy nó ra trong lúc nó đánh vào các vách tường do đang được bật ở mức công suất cao nhất - nhưng em không thành công. Em nghiến răng, thử kéo lần nữa, cố gắng rút phần kết ra nhưng nó không hề di chuyển.

Đôi mắt Yoongi mở to, lệ chảy dài trên má và rơi rớt xuống ga trải giường. Em bắt đầu hoảng sợ. Em chống khuỷu tay, tay còn lại cầm phần đế mà rút và em khóc mỗi khi nó không xê dịch ra ngoài.

Đến lúc này thì tuyến tiền liệt của Yoongi đã bị chà đạp không thương tiếc và em không còn chút sức bình sinh nào mà chống cự được. Thế nên em đổ gục người, khoang miệng ứa đầy nước bọt khi em gọi, "Hyung! J-Jin hyung!" Em nức nở. Một phút trôi qua và vẫn không có ai, "Jin! Hyung! L-Làm ơn đi, hyung!" Em gọi lần nữa.

Em nghe thấy tiếng đẩy cửa, theo sau đó là sự im lặng.

"Yoongi?" Seokjin thắc mắc và Yoongi cố gắng thông cảm sự hoang mang của anh. Seokjin bước vào, có lẽ vẫn còn đeo tạp dề, có lẽ anh từ nhà bếp đang chuẩn bị bữa tối mà lên đây để rồi chứng kiến người bạn đời đang nằm trên giường của anh với một dương vật giả đâm chọc trong người. Em biết cảnh tượng này đúng là đáng để chiêm ngưỡng, nhưng đó không phải là những gì đang diễn ra. Em không mời Seokjin đến xem em hoặc chơi với em - em cần sự giúp đỡ.

"Làm ơn," em kêu lên, "Em-em, em không thể, nó bị kẹt." Em khua loạn lên về phía món đồ chơi.

Seokjin cau mày, bước tới và đặt tay lên lưng Yoongi, cái chạm lan tỏa luồng nhiệt trên cơ thể em. "Đồ chơi sao Yoongi? Nó bị kẹt ư?" Anh hỏi.

"V-Vâng." Yoongi quay đầu xuống giường, giấu nhẹm mặt đi.

"Ôi em yêu," Seokjin nựng nịu, "Anh hiểu rồi." Anh thủ thỉ, dùng tay mình thế chỗ tay Yoongi, omega buông thõng nó sang bên hông. Seokjin siết ngón tay quanh tay cầm đồ chơi và kéo, nhưng vô ích. "Ồ," Seokjin lầm bầm và anh kéo bằng nhiều lực hơn lần trước, nhưng không thành công, "Yoongi, em mua cái gì vậy?" Anh đặt câu hỏi.

"Hyung..." Em rên rỉ và Seokjin rít lên, cố gắng rút nó ra.

Có tiếng ồn ào, và việc Seokjin không quay lại đã khiến Namjoon đẩy toang cả cánh cửa ra. "Hyung, có chuyện g-" Lời nói của gã tắt ngúm khi gã trông thấy tình huống, "Oh - uh, xin lỗi, em không cố ý xen vào." Gã với lấy tay nắm cửa và Seokjin ngăn gã lại.

"Namjoon, đồ chơi bị kẹt rồi." Chân mày Seokjin cau lại trước tiếng rên rỉ của Yoongi và cơ thể đỏ bừng của em run rẩy.

"Huh?" Namjoon cau mày, bước tới, "Anh nói thật đấy à?"

"Tìm cái điều khiển để tắt nó đi." Seokjin ra chỉ thị thay vì trả lời câu hỏi của gã. Namjoon có vẻ nghi ngại nhưng vẫn quỳ trên giường, mò mẫm chiếc chăn cho đến khi tìm ra một cái điều khiển nhỏ, tắt nút nguồn nằm trên cùng. Yoongi co rúm, thở hổn hển khi cơn đau đã dịu đi một nửa. Bây giờ tất cả những gì em cần là phần đầu của món đồ chơi khỏi người em. Tay Namjoon nhanh chóng vuốt tóc em trước tiếng thở nặng nhọc của em.

"Hyung, hyung, không sao đâu, Jin hyung sẽ lấy ra." Seokjin trừng mắt nhìn Namjoon. Anh đã cố gắng hết sức nhưng đồ chơi không ra.

"Được rồi mọi người, có chuyện gì vậy?" Giọng nói của Hoseok phát ra từ hành lang, và ngay sau đó hắn đứng ở ngưỡng cửa với cái miệng há hốc, tương tự như lúc hắn bắt gặp Yoongi và Seokjin trong tư thế ngây thơ hơn thế này nhiều.

"Nó bị kẹt." Namjoon nói với hắn, vẫn cố gắng an ủi Yoongi rấm rức nước mắt.

"Cái gì cơ?" Hoseok thắc mắc, bối rối.

"Đồ chơi." Seokjin lẩm bẩm, mắt chăm chăm vào món đồ chơi. Anh không thể hiểu tại sao nó không rút ra được.

"Gì chứ?" Hoseok xông vào, "Xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là đồ bị lỗi không? Chúng ta có nên gọi cửa hàng - công ty không? Là đồ đã qua sử dụng hả hyung, anh mua đồ chơi đã qua sử dụng à?"

"I-Im đ-đi." Yoongi cằn nhằn, tiếng nức nở nghẹn lại trong cổ họng khiến em nổi quạu và đau đớn, nhưng quá bận rộn với việc để mà thấy xấu hổ được.

"Bình tĩnh đã," Namjoon nói với người kia, "Chúng ta sẽ lấy nó ra và sau đó gọi cho cửa hàng."

"Hyung," Giọng Jimin cất tiếng và Hoseok quay người về phía hành lang, "Chuyện gì đang xảy ra với Yoongi hyung vậy?"

"Không có gì," Hoseok đưa tay ngăn họ lại, "Quay lại nhà bếp đi."

Yoongi nỉ non trước mệnh lệnh của Hoseok, biết rằng alpha làm vậy chỉ để bảo vệ em khỏi những ánh mắt khác dòm ngó em trong tư thế nhục nhã này. Cơ thể của em đã tê dại vì điểm nhạy cảm bị ấn vào liên tục, và em chắc chắn rằng mình sẽ không thể rời khỏi giường trong nhiều ngày.

"Cái gì chứ?" Giọng Jungkook xuất hiện theo sau đó, "Tại sao? Hyung đâu rồi?"

"Anh ấy đang ở trên giường," Hoseok nói cộc lốc, "Anh ấy muốn được ở một mình, chúng ta quay về đi." Hắn định đuổi họ đi thì Yoongi nghe thấy một tiếng 'bịch'.

Jungkook đã đẩy cánh tay của Hoseok ra, không phải là tỏ vẻ xấu tính, nhưng để nhìn thấy Yoongi, omega của nó, người có vẻ như đang gặp rắc rối khi em hét tên Seokjin và không ai quay lại để nói với các maknae rằng em có ổn hay không. Cả ba tiến vào phòng và khựng lại trước những gì họ nhìn thấy.

"Hyung!" Jimin kêu lên, mắt mở to và không do dự bước tới. Rõ ràng đây không phải là một vụ gangbang hay gì đó, không phải khi Seokjin có vẻ bực bội và Namjoon đang thì thầm vào tai Yoongi.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Jungkook hỏi, khớp với vẻ mặt của Seokjin.

"Đồ chơi bị kẹt," Seokjin giải thích, "Và anh không biết tại sao."

Khuôn mặt của Jungkook nổi lên với đôi lông mày cau lại và một kiểu quyết tâm tìm ra vấn đề - cũng là điều thật khó khăn xét theo việc năm hyung khác của nó cũng đang ở trong phòng và dường như không ai biết phải làm gì.

Taehyung đang tiến lại gần hơn để cố gắng nhìn Yoongi thì hắn dừng lại, khom người vì dò ra thứ gì đó trên sàn và cúi xuống nhặt nó lên, kiểm tra - "Hyung," Hắn khò khè, "Có - có phải đó là dildo kết được không thế?" Hắn lắp bắp.

"Gì cơ?" Seokjin quay sang người trẻ hơn, nhìn vào chiếc hộp, "Ôi trời." Anh quay lại với Yoongi.

"Vãi thật," Hoseok chửi thề, "Yoongi hyung, anh tự chui đầu vô rọ vậy luôn đấy hả?"

Yoongi nhăn mặt, ngón tay bấu vào ga trải giường, "G-Gì cơ?" Em hầu như không thể nghe thấy những người khác nhưng - dildo kết được ư? Đúng là nó phần kết thật, nhưng - nhưng em chưa bao giờ nhìn thấy một dildo có khả năng kết thực sự cả. Em đã chọn cái nhỏ nhất, em nhớ là vậy, nhưng là vì kích thước, không phải, không để chuyện này xảy ra.

"Hyung," Namjoon nắm lấy một tay em, đưa lên miệng hôn, "Đồ chơi, uh, nó đang kết anh, nên không thể rút ra cho đến khi làm xong."

Yoongi hít mạnh, "Không," em buồn bã, "Không, không, không, không," Em hét lên, "K-Không, làm ơn, anh c-chịu không nổi, lấy nó r-ra đi." Em cố gắng ngồi dậy nhưng Seokjin đưa tay lên cổ em, ghì em xuống và giữ em tại chỗ.

"Cố lên cưng, sắp xong rồi, anh sẽ rút ra ngay khi có thể, đừng động đậy nếu không sẽ đau." Vị anh cả nói.

"Hyung." Yoongi rên rỉ, khóc vào lồng ngực Namjoon khi alpha sáp lại gần hơn.

"Không sao đâu hyung," Jimin đưa tay xoa xoa chân Yoongi, "Sắp xong rồi, sắp hết rồi."

Seokjin căn thời gian hoàn hảo, nhìn chằm chằm vào món đồ chơi đang khiến người bạn đời của mình đau khổ đến mức khiến chất dẫn dụ của em bùng cháy nơi mũi họ. Anh vặn món đồ chơi khiến Yoongi bất ngờ kêu lên, và anh rút ra.

Phần kết được kéo đi cùng với phần còn lại của dương vật giả bằng silicon, nhưng nó vẫn kịp xuất tinh, lấp đầy Yoongi bằng dịch thể giả và rỉ ra một chút khi nó rời đi, nhỏ giọt khắp giường của Seokjin.

Yoongi gục ngã ngay lập tức, nằm phịch xuống giường hoàn toàn và trở mình vì em không thể cảm nhận được đầu gối được nữa. Em thậm chí còn không để ý rằng thằng nhỏ của em đã đỏ ửng lên, không để ý rằng đầy tinh dịch vương vãi trên bụng và chảy dài dọc theo chiều dài nhỏ bé của em. Em hớp lấy oxy hết sức có thể, mắt chớp chớp và cố gắng lấy lại ý thức nhưng sự kiệt sức đã chiến thắng và em nhắm mắt lại.

Yoongi hoàn toàn không nhận ra sáu cặp mắt lo lắng dần biến thành đói khát, với những câu hỏi chạy qua đầu và thứ ngày càng độn lên trong quần trước cảnh tượng omega của họ được bao phủ tinh dịch phía trước lẫn sau trông vô cùng ngon miệng.

- Hết -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro